Này, Đại Thúc!
-
Chương 32: Hôn lễ [thượng]
Vì hôn lễ của Vưu Ni cả một đám người đều làm loạn không ngừng, vì cái gì sao? sau khi nghe được tin muội muội bảo bối của mình quyết định gả cho Lý Khắc, Vưu Tư 100% không muốn nhưng mà nếu nàng đã quyết định như thế thì mình cũng không thể nói gì a, chỉ là mình nhất định phải để muội muội mình có một hôn lễ thật long trọng mới được.
Kết quả là mọi người vì địa điểm cử hành hôn lễ mà tranh chấp không ngớt, người thì nói là nước ngoài, người thì nói là Bắc Kinh, còn có người nói là đi Tam Á, cuối cùng vẫn là Vưu Ni quyết định đâu cũng không đi, ở ngay H thị cử hành hôn lễ. (Ta không hiểu Tam Á là gì, nếu ai biết xin giúp ta vs nha:D)
Nếu tân nương đã lên tiếng thì những người khác chỉ có thể nghe lời cuối cùng Vưu Ni quyết định tổ chức hôn lễ ở khách sạn Hoa Kỳ.
Vì thế Vưu Tư mang theo lão bà, con trưởng từ Bắc Kinh đến H thì, đây là lần đầu tiên Lý Mộc Nhất nhìn thấy lão bà của Vưu Tư – Dương Liễu. Cái tên “Dương Liễu” thực sự là giàu ý thơi nhưng tên là một chuyện, còn người thì là chuyện khác, mà nàng thì hoàn toàn không giống như tên của mình.
Lý Mộc thấy một co cái nhỏ, đúng vậy, là một cô gái, nhìn thế nào cũng không ra là một nữ nhân đã sinh vài đứa nhỏ, một mái tóc đen nhánh sáng bóng mềm mại như nước được buộc đuổi ngựa, khuôn mặt nho nhỏ như bàn tay, ánh mắt thật to hắc bạch phân minh, mặc một chiếc áo T-shirt cộc tay có hình con vật trong hoạt hình cùng quần lửng thoải mái, dưới chân đi một đôi giày vải.
Lý Mộc nghĩ nếu trên đường mình mà nhìn thấy nàng nhất định khi đó là một học sinh trung học hoặc là một sinh viên đáng yêu.
Nhìn bộ dáng Dương Liễu ôm tiểu bảo bối tả hôn nhẹ, hữu hôn nhẹ nghiễm nhiên trở thành hình ảnh mẹ hiền nhưng lại là khuôn mặt lại mang nét thanh xuân dào dạt Lý mộc cảm giác hình ảnh trước mặt này như thế nào cũng thực quỷ dị mà.
Nghĩ một chút, Lý Mộc Nhất vụng trộm kéo góc áo Vưu Lạc, thấp giọng hỏi:” Đây thật sự là mụ mụ của cục cưng sao? Nhìn nàng giống như còn chưa đến 20 tuổi a”, đại thúc của chúng ta thực sự cảm thấy như vậy cho nên cứ như thế hỏi ra.
Dương Liễu tai thính nghe thấy, ôm tiểu bảo bối liền nhảy đến:” Yêu, ta thích ngươi”, Dương Liễu không che dấu trực tiếp biểu đạt yêu thích của mình với Lý mộc Nhất.
Vưu Lạc đem Lý Mộc Nhất tiến vào trong lòng, giới thiệu với Dương Liễu:” Đại tẩu, đây là lão bà của ta – Lý Mộc Nhất còn có lời nói vừa rồi đừng có để đại ca nghe được nếu không hắn sẽ ghen nga”.
Dương Liễu vỗ vỗ vai Vưu Lạc:” Hừ, Tiểu Lạc, ngươi quá coi thường sự lợi hại của chị dâu ngươi rồi, chỉ cần ta thổi gió một tý đại ca ngươi sẽ tâm hoan nộ phóng, yên tâm, yên tâm”.
“Đại, đại tẩu”, Lý Mộc Nhất ngượng ngùng mở miệng gọi, ngượng ngùng cũng đúng, một đại thúc 30 như mình lại gọi một tiểu cô nương chưa đến 20 tuổi là đại tẩu, này….
Trình Hạo đứng bên người Lục Diêm nhìn Dương Liễu cũng cảm thán:” Diêm, nàng thực trẻ tuổi a, lại còn xinh đẹp như vậy, rốt cục ta đã biết vì sao tiểu bảo bối lại đáng yêu như vậy, thì ra là giống mụ mụ a”.
“Ha ha, bảo bối, Dương Liễu cũng không phải là người bình thường được không”.
“Yêu, Diêm, đã lâu không thấy, ngươi đúng là càng ngày càng khóe miệng a, đây là đứa nhỏ lão công nhà ta nói đến a?” Dương Liễu kéo Trình Hạo về phía mình nhìn trái nhìn phải sau đó gật gật đầu.
“Ân, ánh mắt Diêm cũng không sai nga”, Lục Diêm cười cười kéo Trình Hạo trở lại bên mình.
Vưu Lạc vỗ vỗ tay Lý Mộc Nhất giải thích:” Đại thúc, đại tẩu cùng đại ca là bạn đại học, cho nên ngươi đừng có thấy đại tẩu như vậy mà nhầm, kỳ thật nàng cùng tuổi với đại ca, Mục ca, Diêm ca đó”.
“A, vậy nàng không phải đã 3…”, Lý mộc Nhất cùng Trình Hạo đồng thời đều nói ra sau đó cả hai đều bị Vưu Lạc cùng Lục Diêm bưng kín miệng.
“Đại thúc, trăm ngàn lần đừng ở trước mặt đại tẩu nói ra tuổi của nàng, nàng hận nhất là người khác nói nàng nhiều tuổi, ngươi nhất định phải nhớ rõ trăm ngàn lần không được nói ra, đại tẩu mà tức giận thì sẽ rất khủng bố, biết chưa?” Vưu Lạc dặn dò Lý Mộc Nhất.
“Ân”, Lý Mộc Nhất gật đầu tỏ vẻ đã nhớ kỹ lời Vưu Lạc, hắn biết rất nhiều nữ nhân cũng sẽ để ý chuyện này cho nên cũng thực bình thường.
“A”, Trình Hạo nhìn Lục Diêm, Lục Diêm hướng hắn gật gật đầu tỏ vẻ đồng ý với lời nói của Vưu Lạc. Trình Hạo chớp mắt mấy cái sau đó cũng gật gật đầu tỏ vẻ mình cũng sẽ nghĩ kĩ rồi mới nói.
Về phần Dương Liễu, nàng giống như vừa tìm ra một châu lục mới, nhìn chằm chằm Lý Mộc Nhất nói:” Vợ của Tam đệ a, ngươi cư nhiên còn thẹn thùng với ta, thực hiếm thấy, tuy rằng đều là thụ nhưng nếu so sánh ngươi với Ly Ly thì ngươi thực sự là còn thiếu một chút. Về sau phải hảo hảo học tập Ly Ly a, ta cam đoan sau này ngươi sẽ tốt hơn nga. Đúng rồi, nghe lão công ta nói ngươi nấu cơm rất ngon, lúc nào rảnh ngươi dạy ta được không? Tư luôn nói rằng ta làm cơm quá khó ăn, rõ ràng lúc ra nếm thử thấy thật không sai a, lần trước hắn đến chỗ các ngươi lúc trở về mỗi ngày đều lải nhải bên tai ta nói Tiểu Lạc hảo có phúc, lão bà có thể làm một bàn toàn đồ ăn ngon cho nên a, ngươi nhất định phải dạy cho ta với”, Dương Liễu nói xong kéo tay Lý Mộc Nhất lắc qua lắc lại.
Lý Mộc Nhất ngượng ngùng nhìn Dương Liễu gật gật đầu:” Hảo, khi nào đại tẩu muốn học ta đều có thể dạy, ta sẽ thật chuyên tâm dạy cho ngươi”.
“Ân”, Dương Liễu phi thường vừa lòng gật gật đầu.
Nữ nhi duy nhất của Vưu gia phải xuất giá, hai vị lão nhân Vưu gia tất nhiên phải trở về, chính là thời điểm bọn họ nhìn thấy Vưu Lạc vẫn sửng sốt một chút, tuy rằng đứa con thứ hai là đồng tính luyến nhưng dù nói thế nào đi nữa Lí Mục cũng không phải người bình thường a, bối cảnh cũng không phải vừa.
Lúc đứa con cả đón họ về đã nói chuyện về đứa thứ ba với bọn họ một lần, nghe con cả nói vợ của đứa thứ ba là đại thúc 30 tuổi hơn nữa còn không có thân phận đặc thù, bối cảnh không hề đặc biệt. Nhưng con cả đã nói hắn đã tán thành vợ của Tam đệ, cho nên bọn họ cũng chỉ có thể trừng mắt nhìn Vưu Lạc cùng Lý Mộc Nhất.
Lý Mộc Nhất căng thẳng nắm tay Vưu Lạc, trong lòng bàn tay tất cả đều là mồ hôi, tuy rằng Vưu Lạc luôn nói hắn cứ yên tâm, không có việc gì, đại ca đã chấp nhận ngươi nhưng Lý Mộc Nhất vẫn thực khẩn trương, dù nói thế nào đi nữa thì đây cũng là cha mẹ Vưu Lạc không phải sao.
Vưu Lạc cũng tỏ vẻ không sao cả, biết có đại ca ở đây là không có vấn đề gì, cũng không yếu thế trừng hai mắt nhìn hai vị lão nhân, nhiều người dự hôn lễ như vậy đều nhìn người một nhà hỗ động, ánh mắt tóe lửa, cuối cùng hai vị lão nhân bại trận.
Vưu ba ba nghĩ, không có biện pháp, lúc trước biết đứa con thứ là đồng tính luyến ai muốn ngăn cản rốt cục đứa cả lại ủng hộ bọn họ, mình cũng không có biện pháp cho nên cuối cùng đành cam chịu, đến đứa thứ ba lại càng không có gì để nói, dù sao đứa thứ nhất cũng bình thường hơn nữa còn có cháu nội để ôm là được rồi.
Vưu mụ mụ hiện tại suy nghĩ đã rất thoáng, vỗ vỗ bạn già an ủi:” Quên đi, con cháu đều có phúc của con cháu, chúng ta cũng đừng quản nữa, chỉ cần chúng nó thấy hạnh phúc là tốt rồi, ông xem, Tiểu Ly hiện tại không phải rất hạnh phúc sao, Tiểu Mục cũng đã sủng hắn đến lên trời rồi”. Vưu mụ mụ cảm thấy chuyện được an ủi nhất chính là Lý Mục đối với Vưu Ly thực sự là quá tốt, dù là mình đi nữa cũng không có khả năng đối với nó tốt như vậy đi.
Lý Mộc thấy Vưu Lạc cùng hai vị lão nhân so nhãn liền nhéo tay hắn một chút, một bộ dáng hiền thê nói:” Lạc, ngươi đang làm cái gì vậy? Sao có thể trừng thúc thúc cùng a di”, mình đến cả cơ hội được hiếu thuận với cha mẹ cũng không có, người này sao có thể đối xử như vậy với phụ mẫu của mình chứ.
Vưu Lạc đương nhiên biết Lý Mộc Nhất suy nghĩ cái gì, ghé vào tay hắn nhẹ giọng nói:” Đại thúc, đừng nóng vội, ta phải để hai người họ chấp nhận ngươi trước”, Lý Mộc Nhất ngốc lắng, đúng vậy, sao mình có thể quên chuyện này chứ, nhưng là…
Hai vị lão nhân Vưu gia đều thực khôn khéo liếc một cái đã nhìn ra con thứ ba của mình sợ vợ, thật may mắn, như thế này thì về sau mình có thể lợi dụng hắn đối phó con thứ ba rồi.
Nào biết Vưu Ly đi tới nhìn bọn họ nói:” Tiểu Lạc, đừng có trách nhị ca không nhắc nhở ngươi, nếu muốn ở trước mặt ba mẹ bị bắt nạt thì phải coi trọng đại thúc, ba mẹ đang muốn đem hắn trở thành con mồi kìa.
“Lí Mục, ngươi có thể quản vợ của ngươi hay không? Một chút cũng không biết tôn trọng ba mẹ, cha không kính, mẹ không trọng”, Vưu ba ba thực sinh khí a, đứa con thứ chỉ nghe lời Lí Mục, điều này khiến cho người làm cha như hắn sao có thể không thương tâm. Được rồi, cho dù là trước kia hắn không đồng ý đi nhưng hiện tại không phải đã tán thành hai bọn họ cùng một chỗ rồi sao, sao còn đối xử với ta như vậy a.
Lí Mục đi tới, kéo tay Vưu Ly:” Ba mẹ, Tiểu Ly còn nhỏ, hai người đừng nóng giận, về sau con sẽ hảo hảo bảo hắn”, Lí Mục vẫn luôn tôn kính hai vị lão nhân, coi hai người giống như cha mẹ thân sinh của mình.
Vưu ba ba tức đến muốn hộc máu nhìn Lý Mục nói:” Lí Mục a, hắn còn nhỏ, đã hai tư hai lăm rồi mà còn là nhỏ a, ngươi đã nói là sẽ quản hắn cơ mà”.
“Hắn chính là đang quản ta, thế nào, không được sao? Ba hâm mộ đi”.
“Ai, ai, ai, ta nào dám nói không được a, tiểu tổ tông”, Vưu ba ba nghĩ đứa con thứ này thực sự là từ nhỏ đã quá thông minh, không có chuyện gì có thể qua được mắt hắn, chính mình cũng chỉ có thể thở dài mà thôi.
“Đủ rồi, mọi người đang làm cái gì đây? Hôm nay là hôn lễ của Tiểu Ni, nhìn lại chính mình xem, người làm cha mẹ thì không ra dáng ba mẹ, là huynh trưởng không ra dáng huynh trưởng?” Vưu Tư nhìn nhóm người này lên tiếng.
Mọi người vừa thấy Vưu Tư lên tiếng cũng không dám hi hi ha ha, Vưu ba ba cùng Vưu mụ mụ sợ nhất là đứa con cả này, tuy rằng hắn cũng thực hiếu thuận, thực nghe lời nhưng chỉ cần là chuyện gì đụng tới Vưu Ly, Vưu Lạc cùng Vưu Ni hắn liền hoàn toàn thay đổi.
Dương Liễu nhảy đến bên người Vưu Tư vuốt vuốt cánh tay hắn:” Lão công, ngươi là đang làm gì vậy, hôm nay là ngày mừng của Tiểu Ni mà, ngươi phải cao hứng một chút biết không?”
“Ta có mất hứng đâu”.
“Thiết, trên mặt ngươi rõ ràng đang viết ta mất hứng này, không muốn đem muội muội gả đi có phải không?”
“Ta thực sự là không muốn đem Tiểu Ni gả đi, nàng còn nhỏ như vậy, cứ ở bên người ta ngốc thực tốt, ta còn có thể sủng nàng, nếu lập gia đình vạn nhất phải chịu ủy khuất thì phải làm sao bây giờ? Bị người khi dễ thì phải làm sao bây giờ?” Vưu Tư một bộ dạng hợp tình hợp lý nói ra khiến cho cả đám đang nghe cũng choáng váng.
“Nhìn đi”, Dương Liễu bày ra bộ dáng ta biết ngay là như vậy mà.
Lục Diêm đến bên người Vưu Tư vỗ vỗ bờ vai hắn:” Tư, ngươi yên tâm, ta sẽ không để Lý Khắc khi dễ Tiểu Ni, nếu hắn thực sự là cho Tiểu Ni phải chịu ủy khuất ta nhất định sẽ không bỏ qua cho tiểu tử kia.”.
“Ta sao lại nhận thức họ Lí các ngươi a, ngươi thì bắt cóc đệ đệ của ta, bay giờ thì đệ đệ của ngươi lại đến bắt cóc muội muội của ta, nắm đó đáng nhẽ ra ta không nên mang ngươi về nhà”, Vưu Tư vì hành động năm đó của mình mà hối hận không thôi, nếu năm đó hắn không mang Lí Mục về nhà chơi thì đệ đệ và muội muội của mình khẳng định là vẫn còn bên người mình mà.
Cả đám nhìn Vưu Tư dở khóc dở cười, Lý Mộc Nhất trong lòng nghĩ mình cũng là họ Lý a, may mắn là Vưu Tư không nói gì đến Vưu Lạc nếu không khẳng định mình cũng bị lôi ra.
Vưu Lạc nghĩ, an, nhà mình thật sự là có duyên với người học Lý a.
Vưu Ly đến bên người Vưu Tư:” Được rồi, đại ca, cho dù chúng ta đã lập gia đình đi nữa nhưng chỉ cần ngươi nói một câu bất cứ lúc nào chúng ta cũng có thể trở lại, nếu không ngươi đem sinh ý chuyển về đây là được, như vậy thì mỗi ngày đều có thể nhìn thấy chúng ta rồi”.
“Gả, gả, gả, đừng có nói từ này với ta nữa, ai nói với ta, ta liền đánh người đó”, Vưu Tư cảm thấy trong lòng rất không cao hứng vì muội muội muốn xuất giá.
“Ngươi nghĩ là ta không không muốn trở về sao, chỉ là sinh ý không thích hợp chuyển về đây thồi, dù sao các ngươi nhớ phải dành nhiều thời gian đến Bắc Kinh thăm ta là được”, Vưu Tư một bộ dáng ai oán hối tiếc nói.
Dương Liễu nhìn lão công nhà mình trợn trắng mắt:” Được rồi, thời gian đến rồi, đến lúc Tiểu Ni cùng Lý Khắc đi ra rồi”.
Vào đúng lúc hành khúc du dương của hôn lễ cất lên, mọi người nhìn thấy Vưu Ni mặc áo lụa trắng xinh đẹp khoác tay Lý Khắc bước lên thảm đỏ.
Vưu Ni bước đi trên thảm đỏ tươi cười tràn ngập hạnh phúc, tất cả mọi người đều có thể cảm giác được niềm hạnh phúc của nàng, đó là một nụ cười thuần túy không nhiễm bất cứ thứ gì khác, Vưu Tư nhìn thấy Vưu Ni tươi cười hạnh phúc cũng không còn ai oán nữa.
Sau khi Vưu Ni nói ra chân tưởng với Lý Khắc mới biết thì ra hắn đối với Vưu Ni là nhất kiến chung tình, Vưu Ni bé nhỏ nhìn qua khe hở ở cửa của phòng Vưu Ly cũng đã yêu tiểu ca ca suất suất kia, Lý Khắc cười mình thật ngốc, nếu không phải vì yêu mình, lấy thân phận cao quý của Vưu Ni sao có khả năng trở thành vật làm ấm giường cho người khác chứ.
Tuy rằng Vưu Ni thường đối với Lý Khắc hung dữ muốn chết nhưng chỉ cần chuyện là Lý Khắc muốn, từ trước đến nay Vưu Ni chưa từng cự tuyệt, một lần cũng không có. Lý Khắc nghĩ nếu không phải bình thường dùng biện pháp tránh thai thật tốt, hiện tại đại khái hôn lễ của mình sẽ có cả con tham gian đi.
Hai người đi đến trước mặt người chủ hôn nghe cả bài tuyên bố thành hôn thật dài, cuối cùng cũng nghe người chủ hôn hỏi:
“Vưu Ni, con có chuyện ý gả cho nam nhân này không? Sẽ yêu thương hắn, chung thủy với hắn, dù là nghèo khó, bệnh tật cho đến giờ phúc cuối cùng của cuộc sống”.
“Con nguyện ý”.
“Lý Khắc, con có nguyện ý cưới cô gái này không? Sẽ yêu thương nàng, chung thủy với nàng, cho dù có nghèo khó, bệnh tật cho đến giờ phúc cuối cùng của cuộc sống”.
“Con nguyện ý”.
Câu nói tiếp theo Lý Mộc Nhất cũng nghe không được, khi hắn nghe Vưu Ni cùng Lý Khắc nói xong “con nguyện ý” đã chảy nước mắt, Vưu Lạc nâng tay kéo hắn vào trong lòng nhẹ nhàng vỗ vai hắn.
“Đại thúc, nếu ngươi muốn ta cũng sẽ tổ chức một hôn lễ như vậy cho ngươi”, nghe được lời nói của Vưu Lạc, Lý Mộc lắc lắc đầu nhưng không nói gì, hắn nghĩ chỉ cần có thể cùng Vưu Lạc như vậy cả đời cũng là một chuyện rất hạnh phúc rồi, hắn không nghĩ cũng không cần hy vọng những chuyện xa vời khác.
Lúc Vưu Ni muốn ném hoa cưới, đằng sau đã có Vưu Ly, Trình Hạo, còn có Vưu Lạc kéo theo Lý Mộc Nhất, Vưu Ly chọn mi nhìn hai đối thủ, cười đến càng tự tin:” Hoa này nhất định là của ta”.
“Vưu gia nhị ca, ta sẽ không nương tay nga, ngươi phải cẩn thận”, Trình Hạo cũng bày ra bộ dáng quyết thắng.
Lý Mộc cau mày nhin hai người này, đây là đang xảy ra chuyện gì vậy a, người ta thì là một đám nữ nhi bắt hoa cưới, bọn họ thì ban am nhân cùng nhau náo nhiệt cái gì a, nghĩ nghĩ một chút hắn vẫn là lui lại bên cạnh Vưu Lạc.
“Đại thúc, không muốn chơi sao?” Vưu Lạc hỏi đại thúc đang đứng bên cạnh mình.
“Ách, Lạc, cái này, cái này không thích hợp với ta, cứ để hai bọn họ tranh với nhau thôi, ha ha”.
Vưu Ni nhìn Vưu Ly cùng Trình Hạo đứng giữa một đám nữ nhi cảm thấy thật buồn cười, nếu nhị ca hoặc Trình Hạo nhân được thì sẽ là dạng gì đây? Nghĩ nghĩ, nàng đưa lưng về phía mọi người, vút một cái ném bó hoa về phái sau, sau đó lập tức quay lại nhìn kết quả.
Vưu Ly nhìn vị trí bó hoa nghĩ nhất định là thuộc về mình, nhưng hắn lại xem nhẹ đứa nhỏ Trình Hạo này rồi, Trình Hạo căn chuẩn thời cơ, bước một bước thật dài tiến đến, mạnh mẽ nhảy lên, vào lúc Vưu Ly đã chạm được vào bó hoa liền đoạt lấy.
“Ha ha, là của ta, là của ta, Diêm, người có thấy không?” Trình Hạo cầm bó hoa xoay người, nét mặt tươi cười còn hơn đóa hoa trong tay mình nhìn Lục Diêm.
Lục Diêm tiến đến ôm Trình Hạo vào lòng:” Hảo, lần sau sẽ đến hôn lễ của chúng ta”.
Trình Hạo nghe được lời Lục Diêm nói cúi đầu dùng sức cọ cọ trong ngực Lục Diêm, Lục Diêm cảm giác được trước ngực mình ẩm ướt nóng nóng.
Lí Mục đến bên cạnh Vưu Ly, kéo người vào trong lòng:” Bảo bối, đừng nóng giận”.
“Hừ”, Vưu Ly giận đến nghiến răng, không thể tưởng được tiểu tử này lợi hại như vậy.
Lí Mục nhìn bộ dáng giống như muốn ăn thịt người của Vưu Ly ghé sát vào tai hắn nói:” Bảo bối, em hiện tại thực sự là quá mê người, anh thực muốn ăn em ngay lập tức”.
Vưu Ly quyến rũ cười cười:” Được!”.
“Bảo bối, anh cam đoan là lần sau sẽ không có ai tranh đoạt với em đâu”.
“Ân?” Vưu Ly nghi hoặc nhìn Lí Mục, không hiểu ý hắn.
“Ha ha, không lâu nữa chúng ta được ăn kẹo cưới của Diêm rồi mà”.
“Nga, thì ra là thế” thảo nào tiểu tử này liều mạng như vậy, còn tranh với mình, bất quá xem ra là có lý do, vậy thì tha thứ cho hắn một lần đi.
Lý Mộc nghe thấy đoạn đối thoại của Lý Mục và Vưu Ly túm túm bên người Vưu Lạc hỏi:” Lạc, bọn họ nói là….”.
“Hình nhu Diêm muốn cùng Trình Hạo kết hôn”, Vưu Lạc nghĩ hẳn là sẽ tổ chức ở Hà Lan đi.
“A”? nam nhân kết hôn với nam nhân thì sẽ như thế nào a?
Nữ nhi duy nhất của Vưu Ni kết hôn, khách quý đến tham gia tất nhiên là không thể thiếu, các nhân vật nổi tiếng trong các giới, quan chức chính phủ thật đúng là không ít, đương nhiên những người này không phải vì chúc phúc mà là vì lợi ích mới đến.
Lý Mộc nhìn những con người dối trá lộ ra nụ cười giả dối trong lòng thực sự không hiểu, nếu không muốn nhiệt tình chúc phúc cho nhà người ta thì đến để làm gì?
Vưu Lạc buồn cười nhìn đại thúc nhà mình:” Đại thúc, ngươi phải hiểu rằng rất nhiều người khi làm rất nhiều chuyện có thể không hề xuất phát từ sự nguyện ý của mình, cho dù không muốn bọn họ cũng phải làm trái với lương tâm bởi vì như vậy sẽ mang đến lợi ích thật lớn cho bọn họ”.
“Thật sao?” Lý Mộc Nhất nghĩ cả đời này mình cũng không cần biết là tốt rồi.
Vưu Ni cùng Lý Khắc đi từng bàn kính rượu, Lý Khắc nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Vưu Ni càng ngày càng hồng liền vụng trộm nhờ Lý Mộc đổi rượu thành nước sôi.
Lý Mộc Nhất nghĩ Vưu Ni gả cho Lý Khắc quả nhiên là không sai, hắn xoay người đi vào phòng nghỉ đã được thuê cho mọi người, Lý Mộc cảm thấy có người túm đầu gối mình, cúi đầu nhìn một chút vui vẻ cúi xuống ôm lấy tiểu bảo bối hôn lên.
“Mụ mụ, cục cưng mệt mỏi”, nói xong tiểu bảo bối cũng hôn hôn mụ mụ, vòng hai tay ôm cổ mụ mụ, ghé vào đầu vai mụ mụ nằm im, Lý Mộc Nhất ôm cục cưng nhẹ nhàng vỗ lưng hắn, Dương Liễu chạy đến tìm con liền nhìn thấy hình ảnh ấm áp như vậy.
Dương Liễu tiến đến từ sau Lý mộc nhất, nhẹ nhàng vỗ vỗ hắn, Lý Mộc Nhất quay lại thấy Dương Liễu giơ tay lên miệng ra hiệu im lặng:” Đại tẩu, cục cưng đang ngủ”, Dương Liễu gật gật đầu.
Lý Mộc nhất ôm tiểu bảo bối vào phòng, đặt lên giường, cài hảo chăn cho hắn mới đi ra, Dương Liễu thấy Lý Mộc Nhất đi ra hỏi:” Không nghĩ là ngươi thực chiếu cố bé con a?”
Lý Mộc Nhất ngượng ngùng:” Ha ha, cũng không có”.
“Ngươi rất thích tiểu bảo bối sao?”
“Ân, cục cưng rất đáng yêu, ta nghĩ rằng dù ai thấy hắn đi nữa cũng sẽ thích thồi”, Lý Mộc Nhất phi thường khẳng định nói.
Chợt Dương Liễu lên tiếng:” Lúc trước ta còn suy nghĩ đưa cục cưng tới cho các ngươi có đúng hay không? Nếu các ngươi không thích thì phải làm sao bây giờ? Tuy Tiểu Lạc đã nói hắn là thúc thúc của cục cưng nhưng nếu ngươi không thích cục cưng thì phải làm sao bậy giờ? Cục cưng mà không thích các ngươi thì phải làm sao bậy giờ? Ta đã suy nghĩ rất nhiều cuối cùng vẫn quyết định thử một lần, ta để Tiểu Ni cùng Lý Khắc ôm đứa nhỏ trở về, trưa hôm sau Tiểu Ni liền gọi cho ta nói ngươi phi thường thích cục cưng. Theo lý mà nói khi nghe Tiểu Ni nói như vậy ta hẳn là nên phi thường yên tâm nhưng lòng ta thủy chung vẫn không buông xuống được, ta đã mang thai 10 tháng, tân tân khổ khổ mới sinh được đứa nhỏ, lần này đến đây, sau khi nhìn thấy ngươi, cũng nhìn thấy ngươi thương yêu cục cưng như vậy ta mới phát hiện lo lắng của mình thực sự là thừa thãi rồi.”
Lý Mộc Nhất nghe xong những lời Dương Liễu nói trong lòng rất cảm kích, hắn nhìn nàng rồi mở miệng:” Đại tẩu, ta thực cảm ơn ngươi vì đã để Tiểu Ni mang cục cưng trở về, càng cảm ơn ngươi vì đã tin tưởng chúng ta, đối với ta và Lạc mà nói, cục cưng chính là con của chúng ta, chúng ta nhất định sẽ hảo hảo yêu thương bé, để cho bé khỏe mạnh lớn lên”.
“Ân, ta tin tưởng ngươi”
“Lão bà, bây giờ thì ngươi đã yên tâm rồi đi”, hai người đồng thời nhìn về phía cửa, thấy Vưu Tư cùng Vưu ba ba, Vưu mụ mụ cùng nhau đi vào.
“Ba me, hai người sao lại vào đây?” Dương Liễu đến bên cạnh hai vị lão nhân.
“Lớn tuổi rồi, đi không được, ở bên ngoài xã giao một hồi liền mệt muốn chết”, Vưu ba ba bóp bóp bả vai mình.
“Để cháu giúp ngài xoa bóp nha”, Lý Mộc đến bên người Vưu ba ba nói.
“Hảo hảo”, Vưu ba ba vội vàng ngồi xuống, Lý Mộc Nhất đi đến sau lưng hắn bắt đầu xoa bóp hai vai.
“Ân, thật là thoải mái, a”, vẻ mặt Vưu ba ba tràn đầy thỏa mãn.
“Thúc thúc, mạnh như vậy được không, có cần mạnh thêm chút nữa không?” Lý Mộc Nhất hỏi.
Vưu ba ba nghẹn một hồi mới mở miệng:” A, quên đi, ta sẽ ngươi cũng là một đứa nhỏ tốt, Tiểu Lạc nhà chúng ta có thể lấy ngươi coi như là phúc của hắn, nghe lão đại nói, tay nghề bếp núc của ngươi rất tốt, không ngờ thủ pháp xoa bóp cũng không sai, thằng con bất hiếu của ta thật sự là đời trước tích đức, đời này mới có thể tìm được người vọ tốt như vậy, hừ”.
Vưu mụ mụ nhìn bạn già nở nụ cười:” Ông là đang ăn dấm chua với con sao?”
Nét mặt già nua của Vưu ba ba đỏ lên:” Tôi ăn dấm chua với hắn làm gì a, đây là vợ của con tôi, hừ”.
Vưu Tư nhìn cha mẹ biết trong lòng bọn họ đã chấp nhận Lý Mộc Nhất, hắn nghĩ Tiểu Lạc mà biết nhất định sẽ phi thường vui vẻ.
“Được rồi, hai người còn để hắn làm cu li, cẩn thận Tiểu Lạc mà biết sẽ mất hứng”, Vưu Tư nhắc nhở ba ba.
“Hừ, thằng con bất hiểu, khụ khụ, được rồi, không cần xoa bóp nữa, ta đã tốt hơn nhiều rồi”, Vưu ba ba tuy ngoài miệng nói thế nhưng thật sự cũng không để Lý Mộc Nhất tiếp tục nữa.
“Thúc thúc, không sao, Tiểu Lạc sẽ không nói gì đâu, người yên tâm”.
Vưu mụ mụ mất hứng, cầm tay Lý Mộc nói:” Thúc thúc a di cái gì, ngươi phải gọi là ba ba, mụ mụ”.
Được Vưu mụ mụ nhắc tỉnh, Vưu ba ba cũng phản ứng lại:” Đúng đúng, ngươi cũng đã cùng Tiểu Lạc một chỗ lâu như vậy, sao có thể vẫn gọi chúng ta là thúc thúc, a di, mau gọi một tiếng ba ba, mụ mụ đi”.
Lý Mộc Nhất mặt đỏ hồng, cúi đầu gọi một tiếng:” Ba ba, mụ mụ”.
Vưu ba ba cùng Vưu mụ mụ nghe được Lý Mộc Nhất gọi mình đều nở nụ cười, cửa bên trong mở ra, tiểu bảo bối, nhanh chóng chạy vọt tới bên chân Lý Mộc Nhất, ngẩng đầu nhìn hắn, ngọt ngào gọi một tiếng:” Mụ mụ”.
Lý Mộc Nhất ôm tiểu bảo bối bế lên:” Cục cưng, ngủ no rồi sao?”
Tiểu bảo bối ngáp một cái gật gật đầu, Vưu ba ba cùng Vưu mụ mụ nhìn hình ảnh mẫu tử ân ái trong lòng cũng thực vui mừng, xem ra người vợ này thực không sai a.
“Lại đây, gia gia ôm một cái”, Vưu ba ba vươn hai tay, Lý mộc Nhất truyền cục cưng qua.
Vưu Tư nhìn về phía Lý Mộc Nhất nhắc hắn:” Ngươi nhanh đi tìm Tiểu Lạc đi, lát nữa nếu hắn không tìm thấy ngươi nhất định sẽ mất hứng”.
“Hảo”, Lý Mộc Nhất đáp một tiếng sau đó chào mọi người, liền đi ra ngoài, ở bên ngoài dạo một vòng cũng không tìm thấy Vưu Lạc, nhiều người như vậy, vẫn là gọi điện thoại cho hắn đi.
Lý Mộc Nhất lấy điện thoại, quay số, có người nhẹ nhàng vỗ hắn một chút, hắn nhìn lại, sửng sốt:” Ngươi sao lại ở nơi này?”
Trần Bân cười cười:” Vưu gia gả nữ nhi, hơn nữa đối phương còn còn là Lý gia có bối cảnh hắc đạo, mọi người đều muốn đến xem a, bằng không thật phí phạm”.
“Ngươi thì sao? Sao lại ở đây?” Trần Bân thật sự không ngờ sẽ gặp Lý Mộc Nhất ở đây.
“Ngươi đã quên sao?” Lạc”, Lý Mộc Nhất nhắc nhở hắn.
Trần Bân cau mày nghĩ nghĩ mở miệng nói:” Nam nhân của ngươi?”
“Lạc tên đầy đủ là Vưu Lạc, ta nói như vậy ngươi đã hiểu đi?”
Trần Bân sửng sốt:” Ngươi nói nam nhân của ngươi gọi là Vưu Lạc, người của Vưu gia?”
“Ân, Lạc là lão Tam, là ca ca của Tiểu Ni”, Lý Mộc Nhất giải thích.
“Thì ra là thế”, Trần Bân biết trở mình nhất định sẽ gặp phải đối thủ, xem ra thủ đoạn dơ bẩn đã chuẩn bị không thể dùng, may mà hôm nay mình gặp hắn ở đây, bằng không nếu thật sự ra tay, hậu quả sẽ thực nghiêm trọng a.
“Tiểu Mộc, Tiểu Mộc, thật sự là ngươi?” Lý Mộc nhìn nam nhân đang lôi kéo cánh tay mình, nhìn có vẻ quen mắt, hình như từng quen biết, nhưng lại nghĩ không ra là ai.
“Xin hỏi, ngươi là…”, Lý Mộc Nhất thực khách khí hỏi.
“Tiểu Mộc, ngươi không nhớ ta sao? Ta là Trình Thành, ngươi đã quên ra rồi sao?” Nam nhân tỏ vẻ thực thương tâm.
[Tử Mộc: lão nương cho ngươi lên đài, bất quá nhìn thấy ngươi thật muốn cho ngươi một quyền]
“Trình Thành?” trí nhớ của Lý Mộc Nhất nháy mắt liền quay lại, một màn trước kia lại từng chút, từng chút xuất hiện trước mắt.
Chính là Lý Mộc Nhất sau khi đã trải qua rất nhiều sự tình, hiện nay đã bình tĩnh rất nhiều, hắn dùng lực rút tay mình về, cười nhìn về phía Trình Thành, thản nhiên nói một câu:” Xin chào”.
Kết quả là mọi người vì địa điểm cử hành hôn lễ mà tranh chấp không ngớt, người thì nói là nước ngoài, người thì nói là Bắc Kinh, còn có người nói là đi Tam Á, cuối cùng vẫn là Vưu Ni quyết định đâu cũng không đi, ở ngay H thị cử hành hôn lễ. (Ta không hiểu Tam Á là gì, nếu ai biết xin giúp ta vs nha:D)
Nếu tân nương đã lên tiếng thì những người khác chỉ có thể nghe lời cuối cùng Vưu Ni quyết định tổ chức hôn lễ ở khách sạn Hoa Kỳ.
Vì thế Vưu Tư mang theo lão bà, con trưởng từ Bắc Kinh đến H thì, đây là lần đầu tiên Lý Mộc Nhất nhìn thấy lão bà của Vưu Tư – Dương Liễu. Cái tên “Dương Liễu” thực sự là giàu ý thơi nhưng tên là một chuyện, còn người thì là chuyện khác, mà nàng thì hoàn toàn không giống như tên của mình.
Lý Mộc thấy một co cái nhỏ, đúng vậy, là một cô gái, nhìn thế nào cũng không ra là một nữ nhân đã sinh vài đứa nhỏ, một mái tóc đen nhánh sáng bóng mềm mại như nước được buộc đuổi ngựa, khuôn mặt nho nhỏ như bàn tay, ánh mắt thật to hắc bạch phân minh, mặc một chiếc áo T-shirt cộc tay có hình con vật trong hoạt hình cùng quần lửng thoải mái, dưới chân đi một đôi giày vải.
Lý Mộc nghĩ nếu trên đường mình mà nhìn thấy nàng nhất định khi đó là một học sinh trung học hoặc là một sinh viên đáng yêu.
Nhìn bộ dáng Dương Liễu ôm tiểu bảo bối tả hôn nhẹ, hữu hôn nhẹ nghiễm nhiên trở thành hình ảnh mẹ hiền nhưng lại là khuôn mặt lại mang nét thanh xuân dào dạt Lý mộc cảm giác hình ảnh trước mặt này như thế nào cũng thực quỷ dị mà.
Nghĩ một chút, Lý Mộc Nhất vụng trộm kéo góc áo Vưu Lạc, thấp giọng hỏi:” Đây thật sự là mụ mụ của cục cưng sao? Nhìn nàng giống như còn chưa đến 20 tuổi a”, đại thúc của chúng ta thực sự cảm thấy như vậy cho nên cứ như thế hỏi ra.
Dương Liễu tai thính nghe thấy, ôm tiểu bảo bối liền nhảy đến:” Yêu, ta thích ngươi”, Dương Liễu không che dấu trực tiếp biểu đạt yêu thích của mình với Lý mộc Nhất.
Vưu Lạc đem Lý Mộc Nhất tiến vào trong lòng, giới thiệu với Dương Liễu:” Đại tẩu, đây là lão bà của ta – Lý Mộc Nhất còn có lời nói vừa rồi đừng có để đại ca nghe được nếu không hắn sẽ ghen nga”.
Dương Liễu vỗ vỗ vai Vưu Lạc:” Hừ, Tiểu Lạc, ngươi quá coi thường sự lợi hại của chị dâu ngươi rồi, chỉ cần ta thổi gió một tý đại ca ngươi sẽ tâm hoan nộ phóng, yên tâm, yên tâm”.
“Đại, đại tẩu”, Lý Mộc Nhất ngượng ngùng mở miệng gọi, ngượng ngùng cũng đúng, một đại thúc 30 như mình lại gọi một tiểu cô nương chưa đến 20 tuổi là đại tẩu, này….
Trình Hạo đứng bên người Lục Diêm nhìn Dương Liễu cũng cảm thán:” Diêm, nàng thực trẻ tuổi a, lại còn xinh đẹp như vậy, rốt cục ta đã biết vì sao tiểu bảo bối lại đáng yêu như vậy, thì ra là giống mụ mụ a”.
“Ha ha, bảo bối, Dương Liễu cũng không phải là người bình thường được không”.
“Yêu, Diêm, đã lâu không thấy, ngươi đúng là càng ngày càng khóe miệng a, đây là đứa nhỏ lão công nhà ta nói đến a?” Dương Liễu kéo Trình Hạo về phía mình nhìn trái nhìn phải sau đó gật gật đầu.
“Ân, ánh mắt Diêm cũng không sai nga”, Lục Diêm cười cười kéo Trình Hạo trở lại bên mình.
Vưu Lạc vỗ vỗ tay Lý Mộc Nhất giải thích:” Đại thúc, đại tẩu cùng đại ca là bạn đại học, cho nên ngươi đừng có thấy đại tẩu như vậy mà nhầm, kỳ thật nàng cùng tuổi với đại ca, Mục ca, Diêm ca đó”.
“A, vậy nàng không phải đã 3…”, Lý mộc Nhất cùng Trình Hạo đồng thời đều nói ra sau đó cả hai đều bị Vưu Lạc cùng Lục Diêm bưng kín miệng.
“Đại thúc, trăm ngàn lần đừng ở trước mặt đại tẩu nói ra tuổi của nàng, nàng hận nhất là người khác nói nàng nhiều tuổi, ngươi nhất định phải nhớ rõ trăm ngàn lần không được nói ra, đại tẩu mà tức giận thì sẽ rất khủng bố, biết chưa?” Vưu Lạc dặn dò Lý Mộc Nhất.
“Ân”, Lý Mộc Nhất gật đầu tỏ vẻ đã nhớ kỹ lời Vưu Lạc, hắn biết rất nhiều nữ nhân cũng sẽ để ý chuyện này cho nên cũng thực bình thường.
“A”, Trình Hạo nhìn Lục Diêm, Lục Diêm hướng hắn gật gật đầu tỏ vẻ đồng ý với lời nói của Vưu Lạc. Trình Hạo chớp mắt mấy cái sau đó cũng gật gật đầu tỏ vẻ mình cũng sẽ nghĩ kĩ rồi mới nói.
Về phần Dương Liễu, nàng giống như vừa tìm ra một châu lục mới, nhìn chằm chằm Lý Mộc Nhất nói:” Vợ của Tam đệ a, ngươi cư nhiên còn thẹn thùng với ta, thực hiếm thấy, tuy rằng đều là thụ nhưng nếu so sánh ngươi với Ly Ly thì ngươi thực sự là còn thiếu một chút. Về sau phải hảo hảo học tập Ly Ly a, ta cam đoan sau này ngươi sẽ tốt hơn nga. Đúng rồi, nghe lão công ta nói ngươi nấu cơm rất ngon, lúc nào rảnh ngươi dạy ta được không? Tư luôn nói rằng ta làm cơm quá khó ăn, rõ ràng lúc ra nếm thử thấy thật không sai a, lần trước hắn đến chỗ các ngươi lúc trở về mỗi ngày đều lải nhải bên tai ta nói Tiểu Lạc hảo có phúc, lão bà có thể làm một bàn toàn đồ ăn ngon cho nên a, ngươi nhất định phải dạy cho ta với”, Dương Liễu nói xong kéo tay Lý Mộc Nhất lắc qua lắc lại.
Lý Mộc Nhất ngượng ngùng nhìn Dương Liễu gật gật đầu:” Hảo, khi nào đại tẩu muốn học ta đều có thể dạy, ta sẽ thật chuyên tâm dạy cho ngươi”.
“Ân”, Dương Liễu phi thường vừa lòng gật gật đầu.
Nữ nhi duy nhất của Vưu gia phải xuất giá, hai vị lão nhân Vưu gia tất nhiên phải trở về, chính là thời điểm bọn họ nhìn thấy Vưu Lạc vẫn sửng sốt một chút, tuy rằng đứa con thứ hai là đồng tính luyến nhưng dù nói thế nào đi nữa Lí Mục cũng không phải người bình thường a, bối cảnh cũng không phải vừa.
Lúc đứa con cả đón họ về đã nói chuyện về đứa thứ ba với bọn họ một lần, nghe con cả nói vợ của đứa thứ ba là đại thúc 30 tuổi hơn nữa còn không có thân phận đặc thù, bối cảnh không hề đặc biệt. Nhưng con cả đã nói hắn đã tán thành vợ của Tam đệ, cho nên bọn họ cũng chỉ có thể trừng mắt nhìn Vưu Lạc cùng Lý Mộc Nhất.
Lý Mộc Nhất căng thẳng nắm tay Vưu Lạc, trong lòng bàn tay tất cả đều là mồ hôi, tuy rằng Vưu Lạc luôn nói hắn cứ yên tâm, không có việc gì, đại ca đã chấp nhận ngươi nhưng Lý Mộc Nhất vẫn thực khẩn trương, dù nói thế nào đi nữa thì đây cũng là cha mẹ Vưu Lạc không phải sao.
Vưu Lạc cũng tỏ vẻ không sao cả, biết có đại ca ở đây là không có vấn đề gì, cũng không yếu thế trừng hai mắt nhìn hai vị lão nhân, nhiều người dự hôn lễ như vậy đều nhìn người một nhà hỗ động, ánh mắt tóe lửa, cuối cùng hai vị lão nhân bại trận.
Vưu ba ba nghĩ, không có biện pháp, lúc trước biết đứa con thứ là đồng tính luyến ai muốn ngăn cản rốt cục đứa cả lại ủng hộ bọn họ, mình cũng không có biện pháp cho nên cuối cùng đành cam chịu, đến đứa thứ ba lại càng không có gì để nói, dù sao đứa thứ nhất cũng bình thường hơn nữa còn có cháu nội để ôm là được rồi.
Vưu mụ mụ hiện tại suy nghĩ đã rất thoáng, vỗ vỗ bạn già an ủi:” Quên đi, con cháu đều có phúc của con cháu, chúng ta cũng đừng quản nữa, chỉ cần chúng nó thấy hạnh phúc là tốt rồi, ông xem, Tiểu Ly hiện tại không phải rất hạnh phúc sao, Tiểu Mục cũng đã sủng hắn đến lên trời rồi”. Vưu mụ mụ cảm thấy chuyện được an ủi nhất chính là Lý Mục đối với Vưu Ly thực sự là quá tốt, dù là mình đi nữa cũng không có khả năng đối với nó tốt như vậy đi.
Lý Mộc thấy Vưu Lạc cùng hai vị lão nhân so nhãn liền nhéo tay hắn một chút, một bộ dáng hiền thê nói:” Lạc, ngươi đang làm cái gì vậy? Sao có thể trừng thúc thúc cùng a di”, mình đến cả cơ hội được hiếu thuận với cha mẹ cũng không có, người này sao có thể đối xử như vậy với phụ mẫu của mình chứ.
Vưu Lạc đương nhiên biết Lý Mộc Nhất suy nghĩ cái gì, ghé vào tay hắn nhẹ giọng nói:” Đại thúc, đừng nóng vội, ta phải để hai người họ chấp nhận ngươi trước”, Lý Mộc Nhất ngốc lắng, đúng vậy, sao mình có thể quên chuyện này chứ, nhưng là…
Hai vị lão nhân Vưu gia đều thực khôn khéo liếc một cái đã nhìn ra con thứ ba của mình sợ vợ, thật may mắn, như thế này thì về sau mình có thể lợi dụng hắn đối phó con thứ ba rồi.
Nào biết Vưu Ly đi tới nhìn bọn họ nói:” Tiểu Lạc, đừng có trách nhị ca không nhắc nhở ngươi, nếu muốn ở trước mặt ba mẹ bị bắt nạt thì phải coi trọng đại thúc, ba mẹ đang muốn đem hắn trở thành con mồi kìa.
“Lí Mục, ngươi có thể quản vợ của ngươi hay không? Một chút cũng không biết tôn trọng ba mẹ, cha không kính, mẹ không trọng”, Vưu ba ba thực sinh khí a, đứa con thứ chỉ nghe lời Lí Mục, điều này khiến cho người làm cha như hắn sao có thể không thương tâm. Được rồi, cho dù là trước kia hắn không đồng ý đi nhưng hiện tại không phải đã tán thành hai bọn họ cùng một chỗ rồi sao, sao còn đối xử với ta như vậy a.
Lí Mục đi tới, kéo tay Vưu Ly:” Ba mẹ, Tiểu Ly còn nhỏ, hai người đừng nóng giận, về sau con sẽ hảo hảo bảo hắn”, Lí Mục vẫn luôn tôn kính hai vị lão nhân, coi hai người giống như cha mẹ thân sinh của mình.
Vưu ba ba tức đến muốn hộc máu nhìn Lý Mục nói:” Lí Mục a, hắn còn nhỏ, đã hai tư hai lăm rồi mà còn là nhỏ a, ngươi đã nói là sẽ quản hắn cơ mà”.
“Hắn chính là đang quản ta, thế nào, không được sao? Ba hâm mộ đi”.
“Ai, ai, ai, ta nào dám nói không được a, tiểu tổ tông”, Vưu ba ba nghĩ đứa con thứ này thực sự là từ nhỏ đã quá thông minh, không có chuyện gì có thể qua được mắt hắn, chính mình cũng chỉ có thể thở dài mà thôi.
“Đủ rồi, mọi người đang làm cái gì đây? Hôm nay là hôn lễ của Tiểu Ni, nhìn lại chính mình xem, người làm cha mẹ thì không ra dáng ba mẹ, là huynh trưởng không ra dáng huynh trưởng?” Vưu Tư nhìn nhóm người này lên tiếng.
Mọi người vừa thấy Vưu Tư lên tiếng cũng không dám hi hi ha ha, Vưu ba ba cùng Vưu mụ mụ sợ nhất là đứa con cả này, tuy rằng hắn cũng thực hiếu thuận, thực nghe lời nhưng chỉ cần là chuyện gì đụng tới Vưu Ly, Vưu Lạc cùng Vưu Ni hắn liền hoàn toàn thay đổi.
Dương Liễu nhảy đến bên người Vưu Tư vuốt vuốt cánh tay hắn:” Lão công, ngươi là đang làm gì vậy, hôm nay là ngày mừng của Tiểu Ni mà, ngươi phải cao hứng một chút biết không?”
“Ta có mất hứng đâu”.
“Thiết, trên mặt ngươi rõ ràng đang viết ta mất hứng này, không muốn đem muội muội gả đi có phải không?”
“Ta thực sự là không muốn đem Tiểu Ni gả đi, nàng còn nhỏ như vậy, cứ ở bên người ta ngốc thực tốt, ta còn có thể sủng nàng, nếu lập gia đình vạn nhất phải chịu ủy khuất thì phải làm sao bây giờ? Bị người khi dễ thì phải làm sao bây giờ?” Vưu Tư một bộ dạng hợp tình hợp lý nói ra khiến cho cả đám đang nghe cũng choáng váng.
“Nhìn đi”, Dương Liễu bày ra bộ dáng ta biết ngay là như vậy mà.
Lục Diêm đến bên người Vưu Tư vỗ vỗ bờ vai hắn:” Tư, ngươi yên tâm, ta sẽ không để Lý Khắc khi dễ Tiểu Ni, nếu hắn thực sự là cho Tiểu Ni phải chịu ủy khuất ta nhất định sẽ không bỏ qua cho tiểu tử kia.”.
“Ta sao lại nhận thức họ Lí các ngươi a, ngươi thì bắt cóc đệ đệ của ta, bay giờ thì đệ đệ của ngươi lại đến bắt cóc muội muội của ta, nắm đó đáng nhẽ ra ta không nên mang ngươi về nhà”, Vưu Tư vì hành động năm đó của mình mà hối hận không thôi, nếu năm đó hắn không mang Lí Mục về nhà chơi thì đệ đệ và muội muội của mình khẳng định là vẫn còn bên người mình mà.
Cả đám nhìn Vưu Tư dở khóc dở cười, Lý Mộc Nhất trong lòng nghĩ mình cũng là họ Lý a, may mắn là Vưu Tư không nói gì đến Vưu Lạc nếu không khẳng định mình cũng bị lôi ra.
Vưu Lạc nghĩ, an, nhà mình thật sự là có duyên với người học Lý a.
Vưu Ly đến bên người Vưu Tư:” Được rồi, đại ca, cho dù chúng ta đã lập gia đình đi nữa nhưng chỉ cần ngươi nói một câu bất cứ lúc nào chúng ta cũng có thể trở lại, nếu không ngươi đem sinh ý chuyển về đây là được, như vậy thì mỗi ngày đều có thể nhìn thấy chúng ta rồi”.
“Gả, gả, gả, đừng có nói từ này với ta nữa, ai nói với ta, ta liền đánh người đó”, Vưu Tư cảm thấy trong lòng rất không cao hứng vì muội muội muốn xuất giá.
“Ngươi nghĩ là ta không không muốn trở về sao, chỉ là sinh ý không thích hợp chuyển về đây thồi, dù sao các ngươi nhớ phải dành nhiều thời gian đến Bắc Kinh thăm ta là được”, Vưu Tư một bộ dáng ai oán hối tiếc nói.
Dương Liễu nhìn lão công nhà mình trợn trắng mắt:” Được rồi, thời gian đến rồi, đến lúc Tiểu Ni cùng Lý Khắc đi ra rồi”.
Vào đúng lúc hành khúc du dương của hôn lễ cất lên, mọi người nhìn thấy Vưu Ni mặc áo lụa trắng xinh đẹp khoác tay Lý Khắc bước lên thảm đỏ.
Vưu Ni bước đi trên thảm đỏ tươi cười tràn ngập hạnh phúc, tất cả mọi người đều có thể cảm giác được niềm hạnh phúc của nàng, đó là một nụ cười thuần túy không nhiễm bất cứ thứ gì khác, Vưu Tư nhìn thấy Vưu Ni tươi cười hạnh phúc cũng không còn ai oán nữa.
Sau khi Vưu Ni nói ra chân tưởng với Lý Khắc mới biết thì ra hắn đối với Vưu Ni là nhất kiến chung tình, Vưu Ni bé nhỏ nhìn qua khe hở ở cửa của phòng Vưu Ly cũng đã yêu tiểu ca ca suất suất kia, Lý Khắc cười mình thật ngốc, nếu không phải vì yêu mình, lấy thân phận cao quý của Vưu Ni sao có khả năng trở thành vật làm ấm giường cho người khác chứ.
Tuy rằng Vưu Ni thường đối với Lý Khắc hung dữ muốn chết nhưng chỉ cần chuyện là Lý Khắc muốn, từ trước đến nay Vưu Ni chưa từng cự tuyệt, một lần cũng không có. Lý Khắc nghĩ nếu không phải bình thường dùng biện pháp tránh thai thật tốt, hiện tại đại khái hôn lễ của mình sẽ có cả con tham gian đi.
Hai người đi đến trước mặt người chủ hôn nghe cả bài tuyên bố thành hôn thật dài, cuối cùng cũng nghe người chủ hôn hỏi:
“Vưu Ni, con có chuyện ý gả cho nam nhân này không? Sẽ yêu thương hắn, chung thủy với hắn, dù là nghèo khó, bệnh tật cho đến giờ phúc cuối cùng của cuộc sống”.
“Con nguyện ý”.
“Lý Khắc, con có nguyện ý cưới cô gái này không? Sẽ yêu thương nàng, chung thủy với nàng, cho dù có nghèo khó, bệnh tật cho đến giờ phúc cuối cùng của cuộc sống”.
“Con nguyện ý”.
Câu nói tiếp theo Lý Mộc Nhất cũng nghe không được, khi hắn nghe Vưu Ni cùng Lý Khắc nói xong “con nguyện ý” đã chảy nước mắt, Vưu Lạc nâng tay kéo hắn vào trong lòng nhẹ nhàng vỗ vai hắn.
“Đại thúc, nếu ngươi muốn ta cũng sẽ tổ chức một hôn lễ như vậy cho ngươi”, nghe được lời nói của Vưu Lạc, Lý Mộc lắc lắc đầu nhưng không nói gì, hắn nghĩ chỉ cần có thể cùng Vưu Lạc như vậy cả đời cũng là một chuyện rất hạnh phúc rồi, hắn không nghĩ cũng không cần hy vọng những chuyện xa vời khác.
Lúc Vưu Ni muốn ném hoa cưới, đằng sau đã có Vưu Ly, Trình Hạo, còn có Vưu Lạc kéo theo Lý Mộc Nhất, Vưu Ly chọn mi nhìn hai đối thủ, cười đến càng tự tin:” Hoa này nhất định là của ta”.
“Vưu gia nhị ca, ta sẽ không nương tay nga, ngươi phải cẩn thận”, Trình Hạo cũng bày ra bộ dáng quyết thắng.
Lý Mộc cau mày nhin hai người này, đây là đang xảy ra chuyện gì vậy a, người ta thì là một đám nữ nhi bắt hoa cưới, bọn họ thì ban am nhân cùng nhau náo nhiệt cái gì a, nghĩ nghĩ một chút hắn vẫn là lui lại bên cạnh Vưu Lạc.
“Đại thúc, không muốn chơi sao?” Vưu Lạc hỏi đại thúc đang đứng bên cạnh mình.
“Ách, Lạc, cái này, cái này không thích hợp với ta, cứ để hai bọn họ tranh với nhau thôi, ha ha”.
Vưu Ni nhìn Vưu Ly cùng Trình Hạo đứng giữa một đám nữ nhi cảm thấy thật buồn cười, nếu nhị ca hoặc Trình Hạo nhân được thì sẽ là dạng gì đây? Nghĩ nghĩ, nàng đưa lưng về phía mọi người, vút một cái ném bó hoa về phái sau, sau đó lập tức quay lại nhìn kết quả.
Vưu Ly nhìn vị trí bó hoa nghĩ nhất định là thuộc về mình, nhưng hắn lại xem nhẹ đứa nhỏ Trình Hạo này rồi, Trình Hạo căn chuẩn thời cơ, bước một bước thật dài tiến đến, mạnh mẽ nhảy lên, vào lúc Vưu Ly đã chạm được vào bó hoa liền đoạt lấy.
“Ha ha, là của ta, là của ta, Diêm, người có thấy không?” Trình Hạo cầm bó hoa xoay người, nét mặt tươi cười còn hơn đóa hoa trong tay mình nhìn Lục Diêm.
Lục Diêm tiến đến ôm Trình Hạo vào lòng:” Hảo, lần sau sẽ đến hôn lễ của chúng ta”.
Trình Hạo nghe được lời Lục Diêm nói cúi đầu dùng sức cọ cọ trong ngực Lục Diêm, Lục Diêm cảm giác được trước ngực mình ẩm ướt nóng nóng.
Lí Mục đến bên cạnh Vưu Ly, kéo người vào trong lòng:” Bảo bối, đừng nóng giận”.
“Hừ”, Vưu Ly giận đến nghiến răng, không thể tưởng được tiểu tử này lợi hại như vậy.
Lí Mục nhìn bộ dáng giống như muốn ăn thịt người của Vưu Ly ghé sát vào tai hắn nói:” Bảo bối, em hiện tại thực sự là quá mê người, anh thực muốn ăn em ngay lập tức”.
Vưu Ly quyến rũ cười cười:” Được!”.
“Bảo bối, anh cam đoan là lần sau sẽ không có ai tranh đoạt với em đâu”.
“Ân?” Vưu Ly nghi hoặc nhìn Lí Mục, không hiểu ý hắn.
“Ha ha, không lâu nữa chúng ta được ăn kẹo cưới của Diêm rồi mà”.
“Nga, thì ra là thế” thảo nào tiểu tử này liều mạng như vậy, còn tranh với mình, bất quá xem ra là có lý do, vậy thì tha thứ cho hắn một lần đi.
Lý Mộc nghe thấy đoạn đối thoại của Lý Mục và Vưu Ly túm túm bên người Vưu Lạc hỏi:” Lạc, bọn họ nói là….”.
“Hình nhu Diêm muốn cùng Trình Hạo kết hôn”, Vưu Lạc nghĩ hẳn là sẽ tổ chức ở Hà Lan đi.
“A”? nam nhân kết hôn với nam nhân thì sẽ như thế nào a?
Nữ nhi duy nhất của Vưu Ni kết hôn, khách quý đến tham gia tất nhiên là không thể thiếu, các nhân vật nổi tiếng trong các giới, quan chức chính phủ thật đúng là không ít, đương nhiên những người này không phải vì chúc phúc mà là vì lợi ích mới đến.
Lý Mộc nhìn những con người dối trá lộ ra nụ cười giả dối trong lòng thực sự không hiểu, nếu không muốn nhiệt tình chúc phúc cho nhà người ta thì đến để làm gì?
Vưu Lạc buồn cười nhìn đại thúc nhà mình:” Đại thúc, ngươi phải hiểu rằng rất nhiều người khi làm rất nhiều chuyện có thể không hề xuất phát từ sự nguyện ý của mình, cho dù không muốn bọn họ cũng phải làm trái với lương tâm bởi vì như vậy sẽ mang đến lợi ích thật lớn cho bọn họ”.
“Thật sao?” Lý Mộc Nhất nghĩ cả đời này mình cũng không cần biết là tốt rồi.
Vưu Ni cùng Lý Khắc đi từng bàn kính rượu, Lý Khắc nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Vưu Ni càng ngày càng hồng liền vụng trộm nhờ Lý Mộc đổi rượu thành nước sôi.
Lý Mộc Nhất nghĩ Vưu Ni gả cho Lý Khắc quả nhiên là không sai, hắn xoay người đi vào phòng nghỉ đã được thuê cho mọi người, Lý Mộc cảm thấy có người túm đầu gối mình, cúi đầu nhìn một chút vui vẻ cúi xuống ôm lấy tiểu bảo bối hôn lên.
“Mụ mụ, cục cưng mệt mỏi”, nói xong tiểu bảo bối cũng hôn hôn mụ mụ, vòng hai tay ôm cổ mụ mụ, ghé vào đầu vai mụ mụ nằm im, Lý Mộc Nhất ôm cục cưng nhẹ nhàng vỗ lưng hắn, Dương Liễu chạy đến tìm con liền nhìn thấy hình ảnh ấm áp như vậy.
Dương Liễu tiến đến từ sau Lý mộc nhất, nhẹ nhàng vỗ vỗ hắn, Lý Mộc Nhất quay lại thấy Dương Liễu giơ tay lên miệng ra hiệu im lặng:” Đại tẩu, cục cưng đang ngủ”, Dương Liễu gật gật đầu.
Lý Mộc nhất ôm tiểu bảo bối vào phòng, đặt lên giường, cài hảo chăn cho hắn mới đi ra, Dương Liễu thấy Lý Mộc Nhất đi ra hỏi:” Không nghĩ là ngươi thực chiếu cố bé con a?”
Lý Mộc Nhất ngượng ngùng:” Ha ha, cũng không có”.
“Ngươi rất thích tiểu bảo bối sao?”
“Ân, cục cưng rất đáng yêu, ta nghĩ rằng dù ai thấy hắn đi nữa cũng sẽ thích thồi”, Lý Mộc Nhất phi thường khẳng định nói.
Chợt Dương Liễu lên tiếng:” Lúc trước ta còn suy nghĩ đưa cục cưng tới cho các ngươi có đúng hay không? Nếu các ngươi không thích thì phải làm sao bây giờ? Tuy Tiểu Lạc đã nói hắn là thúc thúc của cục cưng nhưng nếu ngươi không thích cục cưng thì phải làm sao bậy giờ? Cục cưng mà không thích các ngươi thì phải làm sao bậy giờ? Ta đã suy nghĩ rất nhiều cuối cùng vẫn quyết định thử một lần, ta để Tiểu Ni cùng Lý Khắc ôm đứa nhỏ trở về, trưa hôm sau Tiểu Ni liền gọi cho ta nói ngươi phi thường thích cục cưng. Theo lý mà nói khi nghe Tiểu Ni nói như vậy ta hẳn là nên phi thường yên tâm nhưng lòng ta thủy chung vẫn không buông xuống được, ta đã mang thai 10 tháng, tân tân khổ khổ mới sinh được đứa nhỏ, lần này đến đây, sau khi nhìn thấy ngươi, cũng nhìn thấy ngươi thương yêu cục cưng như vậy ta mới phát hiện lo lắng của mình thực sự là thừa thãi rồi.”
Lý Mộc Nhất nghe xong những lời Dương Liễu nói trong lòng rất cảm kích, hắn nhìn nàng rồi mở miệng:” Đại tẩu, ta thực cảm ơn ngươi vì đã để Tiểu Ni mang cục cưng trở về, càng cảm ơn ngươi vì đã tin tưởng chúng ta, đối với ta và Lạc mà nói, cục cưng chính là con của chúng ta, chúng ta nhất định sẽ hảo hảo yêu thương bé, để cho bé khỏe mạnh lớn lên”.
“Ân, ta tin tưởng ngươi”
“Lão bà, bây giờ thì ngươi đã yên tâm rồi đi”, hai người đồng thời nhìn về phía cửa, thấy Vưu Tư cùng Vưu ba ba, Vưu mụ mụ cùng nhau đi vào.
“Ba me, hai người sao lại vào đây?” Dương Liễu đến bên cạnh hai vị lão nhân.
“Lớn tuổi rồi, đi không được, ở bên ngoài xã giao một hồi liền mệt muốn chết”, Vưu ba ba bóp bóp bả vai mình.
“Để cháu giúp ngài xoa bóp nha”, Lý Mộc đến bên người Vưu ba ba nói.
“Hảo hảo”, Vưu ba ba vội vàng ngồi xuống, Lý Mộc Nhất đi đến sau lưng hắn bắt đầu xoa bóp hai vai.
“Ân, thật là thoải mái, a”, vẻ mặt Vưu ba ba tràn đầy thỏa mãn.
“Thúc thúc, mạnh như vậy được không, có cần mạnh thêm chút nữa không?” Lý Mộc Nhất hỏi.
Vưu ba ba nghẹn một hồi mới mở miệng:” A, quên đi, ta sẽ ngươi cũng là một đứa nhỏ tốt, Tiểu Lạc nhà chúng ta có thể lấy ngươi coi như là phúc của hắn, nghe lão đại nói, tay nghề bếp núc của ngươi rất tốt, không ngờ thủ pháp xoa bóp cũng không sai, thằng con bất hiếu của ta thật sự là đời trước tích đức, đời này mới có thể tìm được người vọ tốt như vậy, hừ”.
Vưu mụ mụ nhìn bạn già nở nụ cười:” Ông là đang ăn dấm chua với con sao?”
Nét mặt già nua của Vưu ba ba đỏ lên:” Tôi ăn dấm chua với hắn làm gì a, đây là vợ của con tôi, hừ”.
Vưu Tư nhìn cha mẹ biết trong lòng bọn họ đã chấp nhận Lý Mộc Nhất, hắn nghĩ Tiểu Lạc mà biết nhất định sẽ phi thường vui vẻ.
“Được rồi, hai người còn để hắn làm cu li, cẩn thận Tiểu Lạc mà biết sẽ mất hứng”, Vưu Tư nhắc nhở ba ba.
“Hừ, thằng con bất hiểu, khụ khụ, được rồi, không cần xoa bóp nữa, ta đã tốt hơn nhiều rồi”, Vưu ba ba tuy ngoài miệng nói thế nhưng thật sự cũng không để Lý Mộc Nhất tiếp tục nữa.
“Thúc thúc, không sao, Tiểu Lạc sẽ không nói gì đâu, người yên tâm”.
Vưu mụ mụ mất hứng, cầm tay Lý Mộc nói:” Thúc thúc a di cái gì, ngươi phải gọi là ba ba, mụ mụ”.
Được Vưu mụ mụ nhắc tỉnh, Vưu ba ba cũng phản ứng lại:” Đúng đúng, ngươi cũng đã cùng Tiểu Lạc một chỗ lâu như vậy, sao có thể vẫn gọi chúng ta là thúc thúc, a di, mau gọi một tiếng ba ba, mụ mụ đi”.
Lý Mộc Nhất mặt đỏ hồng, cúi đầu gọi một tiếng:” Ba ba, mụ mụ”.
Vưu ba ba cùng Vưu mụ mụ nghe được Lý Mộc Nhất gọi mình đều nở nụ cười, cửa bên trong mở ra, tiểu bảo bối, nhanh chóng chạy vọt tới bên chân Lý Mộc Nhất, ngẩng đầu nhìn hắn, ngọt ngào gọi một tiếng:” Mụ mụ”.
Lý Mộc Nhất ôm tiểu bảo bối bế lên:” Cục cưng, ngủ no rồi sao?”
Tiểu bảo bối ngáp một cái gật gật đầu, Vưu ba ba cùng Vưu mụ mụ nhìn hình ảnh mẫu tử ân ái trong lòng cũng thực vui mừng, xem ra người vợ này thực không sai a.
“Lại đây, gia gia ôm một cái”, Vưu ba ba vươn hai tay, Lý mộc Nhất truyền cục cưng qua.
Vưu Tư nhìn về phía Lý Mộc Nhất nhắc hắn:” Ngươi nhanh đi tìm Tiểu Lạc đi, lát nữa nếu hắn không tìm thấy ngươi nhất định sẽ mất hứng”.
“Hảo”, Lý Mộc Nhất đáp một tiếng sau đó chào mọi người, liền đi ra ngoài, ở bên ngoài dạo một vòng cũng không tìm thấy Vưu Lạc, nhiều người như vậy, vẫn là gọi điện thoại cho hắn đi.
Lý Mộc Nhất lấy điện thoại, quay số, có người nhẹ nhàng vỗ hắn một chút, hắn nhìn lại, sửng sốt:” Ngươi sao lại ở nơi này?”
Trần Bân cười cười:” Vưu gia gả nữ nhi, hơn nữa đối phương còn còn là Lý gia có bối cảnh hắc đạo, mọi người đều muốn đến xem a, bằng không thật phí phạm”.
“Ngươi thì sao? Sao lại ở đây?” Trần Bân thật sự không ngờ sẽ gặp Lý Mộc Nhất ở đây.
“Ngươi đã quên sao?” Lạc”, Lý Mộc Nhất nhắc nhở hắn.
Trần Bân cau mày nghĩ nghĩ mở miệng nói:” Nam nhân của ngươi?”
“Lạc tên đầy đủ là Vưu Lạc, ta nói như vậy ngươi đã hiểu đi?”
Trần Bân sửng sốt:” Ngươi nói nam nhân của ngươi gọi là Vưu Lạc, người của Vưu gia?”
“Ân, Lạc là lão Tam, là ca ca của Tiểu Ni”, Lý Mộc Nhất giải thích.
“Thì ra là thế”, Trần Bân biết trở mình nhất định sẽ gặp phải đối thủ, xem ra thủ đoạn dơ bẩn đã chuẩn bị không thể dùng, may mà hôm nay mình gặp hắn ở đây, bằng không nếu thật sự ra tay, hậu quả sẽ thực nghiêm trọng a.
“Tiểu Mộc, Tiểu Mộc, thật sự là ngươi?” Lý Mộc nhìn nam nhân đang lôi kéo cánh tay mình, nhìn có vẻ quen mắt, hình như từng quen biết, nhưng lại nghĩ không ra là ai.
“Xin hỏi, ngươi là…”, Lý Mộc Nhất thực khách khí hỏi.
“Tiểu Mộc, ngươi không nhớ ta sao? Ta là Trình Thành, ngươi đã quên ra rồi sao?” Nam nhân tỏ vẻ thực thương tâm.
[Tử Mộc: lão nương cho ngươi lên đài, bất quá nhìn thấy ngươi thật muốn cho ngươi một quyền]
“Trình Thành?” trí nhớ của Lý Mộc Nhất nháy mắt liền quay lại, một màn trước kia lại từng chút, từng chút xuất hiện trước mắt.
Chính là Lý Mộc Nhất sau khi đã trải qua rất nhiều sự tình, hiện nay đã bình tĩnh rất nhiều, hắn dùng lực rút tay mình về, cười nhìn về phía Trình Thành, thản nhiên nói một câu:” Xin chào”.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook