Naruto Giữa Đời Thực Tokyo
-
Chương 85: Trước kỳ nghỉ xuân
Translator: Waveliterature Vietnam
Ngày hôm sau sau cơn mưa mưa, nhiệt độ ở Adachi vẫn không có dấu hiệu tăng lên, mấy đen dày đặc như thế này vẫn tiếp tục cho đến cuối tháng Hai, vội vàng đến trường học, ôn tập lại bài trước khi giáo viên bước vào, Thủy Dã Không đang xem các ghi chú một cách nghiêm túc.
Hải Bộ Sa còn căng thẳng hơn cả Thủy Dã Không, và cái miệng nhỏ của cô lẩm bẩm lẩm bẩm, như thể nhà sư đang tụng kinh.
"Thủy Dã Không... cố lên." Khi giáo viên bước vào, Hải Bộ Sa hồi hộp...rồi vẫn khuyến khích nói.
Giáo viên đang phát bài kiểm tra ra.
"Cố lên." Thủy Dã Không gật gật đầu, tiếp tinh thần cho Hải Bộ Sa.
Các bài kiểm tra trong các cuộc thi của đảo quốc cũng không kinh khủng như những lời đồn đại, bài kiểm tra cũng sẽ kéo dài trong hai giờ. Trên bảng đen có ghi các bài học buổi sáng được viết bằng phấn trắng gồm tiếng Anh, toán học và tiếng Quan thoại, mỗi bài học là bốn mươi lăm phút, còn lại là mười phút nghỉ ngơi.
Thủy Dã Không phải thích ứng với kiểu kiểm tra này, bốn mươi lăm phút đầu hắn mới ổn định được trạng thái, còn chưa kịp phát huy khả năng, thì thời gian đã trôi trôi qua thật nhanh.
Học sinh trung học Adachi đã phát minh thành công cái được gọi là hạnh phúc là số một, học tập là số hai.
Đối mặt với các bài kiểm tra được phát xuống, chỉ có một vài học sinh nghiêm túc trả lời, còn phần đa là làm cho có cho xong việc, hoặc nếu có thì một số nghiêm túc nhìn vào bài kiểm tra, cố gắng giải bài toán bằng phép cộng, phép trừ và phép nhân.
Điều này về căn bản thì không được, tại sao ta không thể giải nó trong nháy mắt được, đây có phải là toán học không vậy? Thật kỳ cục.
Thủy Dã cắn bút, cố gắng nhớ lại ba khóa học vào buổi sáng lúc trước, tiếng Anh thì đơn giản, toán học thì chỉ cần vận dụng thành thạo công thức là xong, đã là một cấp độ tốt rồi, tiếng Quan Thoại đại khái cũng có thể ứng phó như lúc trước được.
Ba khắc trôi qua, sự căng thẳng trong đầu Thủy Dã Không đã được giải tỏa, còn Hải Bộ Sa thì mang một khuôn mặt xám xịt ảm đám, đợi cho đến thời gian ăn cơm trưa, khuôn mặt của Hải Bộ Sa đã tiu nghỉu như thể sắp đưa tang vậy rồi cô khóc.
"Phải làm sao đây, Thủy Dã Không, ta, ta làm bài kiểm tra thật tệ..." Hải Bộ Sa vục mắt xuống hộp cà mèn. "Toán thì có nhiều bài ta chưa có làm xong, đến tiếng quan thoại ta cũng hoang mang chữ được chữ mất, có rất nhiều câu hỏi mà tôi quên cách làm như thế nào."
Thủy Dã Không rút đũa ra: "Đã hoàn thành xong hết rồi, đừng nghĩ quá nhiều về nó, không phải buổi chiều vẫn còn kiểm tra sao."
"Ừ." Hải Bộ cảm thấy rằng mình thực sự ngu ngốc, học kém, nấu ăn rất nhiều năm như vậy cũng không bằng Thủy Dã Không, "Thủy Dã Không, cô gái ngốc nghếch như ta... liệu ngươi có thích không?"
"Không có đâu, thích một người không quan trọng là người đó phải thật thông minh."
"Vậy thì tốt rồi..." Hải Bộ Sa nói thì thầm rồi cười.
Bài kiểm tra vào buổi chiều cũng giống như buổi sáng thôi, đợi cho đến khi làm xong luôn thể, đầu của Thủy Dã mới nhẹ nhõm thật sự.
Đây là hậu quả của việc không chuẩn bị từ trước, cho nên khi đến phòng thi, tự nhiên sẽ rất luống cuống cụng về, suy nghĩ rồi lại suy nghĩ ngó qua bên ngày một chút ngó qua bên kia một chút kết quả cũng chả khả quan, Thủy Dã Không thì không để đầu mình trống rỗng, nhưng tỷ lệ chính xác thật khó nói.
Bực mình vì phải làm bài kiểm tra cả ngày, sau khi công việc kết thúc vào ban đêm, Thủy Dã Không xoa xoa đầu rồi trở về căn phòng mình thuê, Tả Điền Thực Y thì ngồi trên bàn, nằm úp xuống đưa quyển sách lại sát mặt rồi híp mắt đọc.
Khi cô chủ nhỏ đang học bài Tiểu Q không thể nào xem TV được, chán chết đi được nó ghét phải về chỗ ở của nó.
"Nhìn gần như vậy thì cận thị đấy."
Tả Điền Thực Y đưa ánh mắt, chớp mắt nhìn về phía Thủy Dã Không: "Bài kiểm tra làm thế nào rồi?
Nhìn sắc mặt của ngươi ta thấy ngươi không vui cho lắm."
"Tạm." Thủy Dã Không lắc lắc tay, ném cặp sách xuống đất.
Mặc kệ, dù sao thì kỳ thi cũng đã trôi qua rồi, giờ mà có hối hận thì cũng vô ích.
"Phải rồi, ta vừa mua một chiếc điện thoại di động, nếu có chuyện gì thì có thể gọi cho ta."
Khi Thủy Dã Không đi qua Softbank vào buổi chiều, tiện tay hắn đã mua một cái máy điện thoại trả góp, Iphone. Không phải vì Thủy Dã Không nhiều tiền, mà là vì nó cũng không nhiều tiền cho lắm, khi Softbank xử lý xong hợp đồng trả góp, chiếc Iphone cùng dây sạch điện thoại được trao cho hắn
...
Điều làm cho Thủy Dã Không cảm thấy buồn cười là người dân đảo quốc thường gọi tắt Softbank là S/B để khỏi rối rắm.
"Ừ."Tả Điền nhanh chóng đã thiết lập số của Thủy Dã Không vào cuộc gọi khẩn cấp.
Thủy Dã Không cụng đầu con chó.
Tiểu Q sắp tròn một tháng tuổi, nhưng có lẽ vì có năng lượng của Chuck lạp, cho nên nó to và mạnh hơn so với những con chó con cùng tuổi.
Khi nào con chó mới có thể nắm giữ được thông linh thuật?
Tốc độ chấm bài của giám thị chấm bài rất là nhanh, khoảng một ngày hoặc một ngày rưởi, tới buổi chiều ngày thứ ba là bài thi đã có thể chấm xong rồi.
Bởi vì kỳ thi đã xong, nhưng vẫn phải tổ chức một chuyến đi dã ngoại, bầu không khí trong lớp trở nên thoải mái hơn bình thường, năm sáu người tập hợp lại với nhau vừa uống nước vừa bàn tán, các giáo viên đã sắp xếp các bài tập về nhà trong kì nghỉ xuân, lớp bây giờ không còn học nữa, liên tiếp hai ngày nay đều là tự học.
Bài tập của kỳ nghỉ xuân Thủy Dã Không cũng phải chăm chỉ làm, đối với đời học sinh thì nỗi ám ảnh nhất đối với họ chính là bài tập của kỳ nghỉ xuân, vì nó quá nhiều.
Giáo viên tạm thời đi vào trong lớp học, cầm một tờ giấy trên tay, nhìn thấy tờ giấy, cả lớp im lặng:
"Ta đã đăng bảng điểm trong bảng thông báo, mối cá nhân cụ thể bao nhiêu điểm ta không cần nói nữa.
Nếu là một giáo viên có tâm có trách nhiệm, thì không thể không đọc thành tích của mỗi người, rồi sau đó phân tích ưu nhược điểm ân cần chỉ dạy, nhưng ở cương vị là một giáo viên tạm thời thì không nhất thiết phải như vậy.
Ngoài một số ít người, những người trong lớp xúm tụm lại để nhanh chóng tìm ra điểm của mình, mặc kệ bình thường thành tích học tập như thế nào, đối với việc học có quan tâm hay không, thì thỏa mãn lòng hiếu kỳ lúc này là điều quan trọng nhất.
"526 điểm." Thủy Dã nhìn vào thành tích của mình, kết quả này rất chung chung, nhưng lại làm cho Thủy Dã Không không nói nên lời, đó là điểm trung bình như vậy nhưng lại đạt được hạng nhất.
Chỉ có một người trong lớp đạt hơn 500 điểm.
Hơn nữa vị trí thứ hai cũng cách hắn đến tận 40 điểm lận.
"Cả lớp chỉ có một người đầu tiên, hơn 500 điểm." Hải Bộ Sa chắp bằng cả hai tay và nhìn vào Thủy Dã Không, "Thật tuyệt vời."
Thủy Dã Không cười gượng gạo, không biết nên nói gì.
Hắn cũng biết rằng những học sinh ở trường trung học này không có thích học, nhưng sự khác biệt về thành tích là quá rõ ràng, phần đa chỉ sàng sàng ở mức 200 điểm, chắc chỉ lướt qua một vài cuốn sách giáo khoa chăng?
Người bạn đứng vị trí thứ hai cũng bị sốc khi nhìn thấy điểm của mình, hắn đã đạt được điểm cao hơn 20 điểm so với bài kiểm tra trước, điều mà hắn đã không nghĩ đến là hắn rớt vị trí đầu tiên chỉ đứng ở vị trí thứ hai, hơn nữa điểm số cũng có một sự chênh lệch lớn đến như vậy.
Thủy Dã Không, nam nhân này bình thường rất hung dữ, nhưng kết quả thật tốt, người đứng ở vị trí thứ hai tâm trạng ủ rũ, ý chí chiến đấu lại để thắng Thủy Dã Không luôn sục sôi trong hắn.
Nhanh như vậy mà vẫn đạt được kết quả tốt như vậy á, Thủy Dã Không là thiên tài trong huyền thoại ư?!
Chàng trai đứng thứ hai đột nhiên đi ra đứng trước mặt Thủy Dã Không, nói với vẻ hồ hởi: "Thủy Dã Không, ta không nghĩ ngươi lại học giỏi đến như vậy, sự tiến bộ được xem như vượt bậc, nhưng ta sẽ không nản lòng."
Thủy Dã Không nhìn vào đôi mắt trước mặt hắn, là một nam sinh nào đó.
Hình như là bạn cùng lớp với hắn, cùng giống tên và vị trí thứ hai trong danh sách.
"Ta chắc chắn sẽ chăm chỉ ôn bài vào kỳ nghỉ xuân, và ta sẽ kéo dài nó từ 10 giờ mỗi đêm cho đến 12 giờ, đến lúc đó chúng ta sẽ quyết một trận thắng bại!"
Là thành tích của việc hơn 400 điểm hay là kết quả của việc học mỗi 10 tối mỗi đêm?
"..." Thủy Dã Không cào da đầu và thấy rằng việc dạy học ở trường trung học công lập này thực sự có một vấn đề.
Đề xuất
Ngày hôm sau sau cơn mưa mưa, nhiệt độ ở Adachi vẫn không có dấu hiệu tăng lên, mấy đen dày đặc như thế này vẫn tiếp tục cho đến cuối tháng Hai, vội vàng đến trường học, ôn tập lại bài trước khi giáo viên bước vào, Thủy Dã Không đang xem các ghi chú một cách nghiêm túc.
Hải Bộ Sa còn căng thẳng hơn cả Thủy Dã Không, và cái miệng nhỏ của cô lẩm bẩm lẩm bẩm, như thể nhà sư đang tụng kinh.
"Thủy Dã Không... cố lên." Khi giáo viên bước vào, Hải Bộ Sa hồi hộp...rồi vẫn khuyến khích nói.
Giáo viên đang phát bài kiểm tra ra.
"Cố lên." Thủy Dã Không gật gật đầu, tiếp tinh thần cho Hải Bộ Sa.
Các bài kiểm tra trong các cuộc thi của đảo quốc cũng không kinh khủng như những lời đồn đại, bài kiểm tra cũng sẽ kéo dài trong hai giờ. Trên bảng đen có ghi các bài học buổi sáng được viết bằng phấn trắng gồm tiếng Anh, toán học và tiếng Quan thoại, mỗi bài học là bốn mươi lăm phút, còn lại là mười phút nghỉ ngơi.
Thủy Dã Không phải thích ứng với kiểu kiểm tra này, bốn mươi lăm phút đầu hắn mới ổn định được trạng thái, còn chưa kịp phát huy khả năng, thì thời gian đã trôi trôi qua thật nhanh.
Học sinh trung học Adachi đã phát minh thành công cái được gọi là hạnh phúc là số một, học tập là số hai.
Đối mặt với các bài kiểm tra được phát xuống, chỉ có một vài học sinh nghiêm túc trả lời, còn phần đa là làm cho có cho xong việc, hoặc nếu có thì một số nghiêm túc nhìn vào bài kiểm tra, cố gắng giải bài toán bằng phép cộng, phép trừ và phép nhân.
Điều này về căn bản thì không được, tại sao ta không thể giải nó trong nháy mắt được, đây có phải là toán học không vậy? Thật kỳ cục.
Thủy Dã cắn bút, cố gắng nhớ lại ba khóa học vào buổi sáng lúc trước, tiếng Anh thì đơn giản, toán học thì chỉ cần vận dụng thành thạo công thức là xong, đã là một cấp độ tốt rồi, tiếng Quan Thoại đại khái cũng có thể ứng phó như lúc trước được.
Ba khắc trôi qua, sự căng thẳng trong đầu Thủy Dã Không đã được giải tỏa, còn Hải Bộ Sa thì mang một khuôn mặt xám xịt ảm đám, đợi cho đến thời gian ăn cơm trưa, khuôn mặt của Hải Bộ Sa đã tiu nghỉu như thể sắp đưa tang vậy rồi cô khóc.
"Phải làm sao đây, Thủy Dã Không, ta, ta làm bài kiểm tra thật tệ..." Hải Bộ Sa vục mắt xuống hộp cà mèn. "Toán thì có nhiều bài ta chưa có làm xong, đến tiếng quan thoại ta cũng hoang mang chữ được chữ mất, có rất nhiều câu hỏi mà tôi quên cách làm như thế nào."
Thủy Dã Không rút đũa ra: "Đã hoàn thành xong hết rồi, đừng nghĩ quá nhiều về nó, không phải buổi chiều vẫn còn kiểm tra sao."
"Ừ." Hải Bộ cảm thấy rằng mình thực sự ngu ngốc, học kém, nấu ăn rất nhiều năm như vậy cũng không bằng Thủy Dã Không, "Thủy Dã Không, cô gái ngốc nghếch như ta... liệu ngươi có thích không?"
"Không có đâu, thích một người không quan trọng là người đó phải thật thông minh."
"Vậy thì tốt rồi..." Hải Bộ Sa nói thì thầm rồi cười.
Bài kiểm tra vào buổi chiều cũng giống như buổi sáng thôi, đợi cho đến khi làm xong luôn thể, đầu của Thủy Dã mới nhẹ nhõm thật sự.
Đây là hậu quả của việc không chuẩn bị từ trước, cho nên khi đến phòng thi, tự nhiên sẽ rất luống cuống cụng về, suy nghĩ rồi lại suy nghĩ ngó qua bên ngày một chút ngó qua bên kia một chút kết quả cũng chả khả quan, Thủy Dã Không thì không để đầu mình trống rỗng, nhưng tỷ lệ chính xác thật khó nói.
Bực mình vì phải làm bài kiểm tra cả ngày, sau khi công việc kết thúc vào ban đêm, Thủy Dã Không xoa xoa đầu rồi trở về căn phòng mình thuê, Tả Điền Thực Y thì ngồi trên bàn, nằm úp xuống đưa quyển sách lại sát mặt rồi híp mắt đọc.
Khi cô chủ nhỏ đang học bài Tiểu Q không thể nào xem TV được, chán chết đi được nó ghét phải về chỗ ở của nó.
"Nhìn gần như vậy thì cận thị đấy."
Tả Điền Thực Y đưa ánh mắt, chớp mắt nhìn về phía Thủy Dã Không: "Bài kiểm tra làm thế nào rồi?
Nhìn sắc mặt của ngươi ta thấy ngươi không vui cho lắm."
"Tạm." Thủy Dã Không lắc lắc tay, ném cặp sách xuống đất.
Mặc kệ, dù sao thì kỳ thi cũng đã trôi qua rồi, giờ mà có hối hận thì cũng vô ích.
"Phải rồi, ta vừa mua một chiếc điện thoại di động, nếu có chuyện gì thì có thể gọi cho ta."
Khi Thủy Dã Không đi qua Softbank vào buổi chiều, tiện tay hắn đã mua một cái máy điện thoại trả góp, Iphone. Không phải vì Thủy Dã Không nhiều tiền, mà là vì nó cũng không nhiều tiền cho lắm, khi Softbank xử lý xong hợp đồng trả góp, chiếc Iphone cùng dây sạch điện thoại được trao cho hắn
...
Điều làm cho Thủy Dã Không cảm thấy buồn cười là người dân đảo quốc thường gọi tắt Softbank là S/B để khỏi rối rắm.
"Ừ."Tả Điền nhanh chóng đã thiết lập số của Thủy Dã Không vào cuộc gọi khẩn cấp.
Thủy Dã Không cụng đầu con chó.
Tiểu Q sắp tròn một tháng tuổi, nhưng có lẽ vì có năng lượng của Chuck lạp, cho nên nó to và mạnh hơn so với những con chó con cùng tuổi.
Khi nào con chó mới có thể nắm giữ được thông linh thuật?
Tốc độ chấm bài của giám thị chấm bài rất là nhanh, khoảng một ngày hoặc một ngày rưởi, tới buổi chiều ngày thứ ba là bài thi đã có thể chấm xong rồi.
Bởi vì kỳ thi đã xong, nhưng vẫn phải tổ chức một chuyến đi dã ngoại, bầu không khí trong lớp trở nên thoải mái hơn bình thường, năm sáu người tập hợp lại với nhau vừa uống nước vừa bàn tán, các giáo viên đã sắp xếp các bài tập về nhà trong kì nghỉ xuân, lớp bây giờ không còn học nữa, liên tiếp hai ngày nay đều là tự học.
Bài tập của kỳ nghỉ xuân Thủy Dã Không cũng phải chăm chỉ làm, đối với đời học sinh thì nỗi ám ảnh nhất đối với họ chính là bài tập của kỳ nghỉ xuân, vì nó quá nhiều.
Giáo viên tạm thời đi vào trong lớp học, cầm một tờ giấy trên tay, nhìn thấy tờ giấy, cả lớp im lặng:
"Ta đã đăng bảng điểm trong bảng thông báo, mối cá nhân cụ thể bao nhiêu điểm ta không cần nói nữa.
Nếu là một giáo viên có tâm có trách nhiệm, thì không thể không đọc thành tích của mỗi người, rồi sau đó phân tích ưu nhược điểm ân cần chỉ dạy, nhưng ở cương vị là một giáo viên tạm thời thì không nhất thiết phải như vậy.
Ngoài một số ít người, những người trong lớp xúm tụm lại để nhanh chóng tìm ra điểm của mình, mặc kệ bình thường thành tích học tập như thế nào, đối với việc học có quan tâm hay không, thì thỏa mãn lòng hiếu kỳ lúc này là điều quan trọng nhất.
"526 điểm." Thủy Dã nhìn vào thành tích của mình, kết quả này rất chung chung, nhưng lại làm cho Thủy Dã Không không nói nên lời, đó là điểm trung bình như vậy nhưng lại đạt được hạng nhất.
Chỉ có một người trong lớp đạt hơn 500 điểm.
Hơn nữa vị trí thứ hai cũng cách hắn đến tận 40 điểm lận.
"Cả lớp chỉ có một người đầu tiên, hơn 500 điểm." Hải Bộ Sa chắp bằng cả hai tay và nhìn vào Thủy Dã Không, "Thật tuyệt vời."
Thủy Dã Không cười gượng gạo, không biết nên nói gì.
Hắn cũng biết rằng những học sinh ở trường trung học này không có thích học, nhưng sự khác biệt về thành tích là quá rõ ràng, phần đa chỉ sàng sàng ở mức 200 điểm, chắc chỉ lướt qua một vài cuốn sách giáo khoa chăng?
Người bạn đứng vị trí thứ hai cũng bị sốc khi nhìn thấy điểm của mình, hắn đã đạt được điểm cao hơn 20 điểm so với bài kiểm tra trước, điều mà hắn đã không nghĩ đến là hắn rớt vị trí đầu tiên chỉ đứng ở vị trí thứ hai, hơn nữa điểm số cũng có một sự chênh lệch lớn đến như vậy.
Thủy Dã Không, nam nhân này bình thường rất hung dữ, nhưng kết quả thật tốt, người đứng ở vị trí thứ hai tâm trạng ủ rũ, ý chí chiến đấu lại để thắng Thủy Dã Không luôn sục sôi trong hắn.
Nhanh như vậy mà vẫn đạt được kết quả tốt như vậy á, Thủy Dã Không là thiên tài trong huyền thoại ư?!
Chàng trai đứng thứ hai đột nhiên đi ra đứng trước mặt Thủy Dã Không, nói với vẻ hồ hởi: "Thủy Dã Không, ta không nghĩ ngươi lại học giỏi đến như vậy, sự tiến bộ được xem như vượt bậc, nhưng ta sẽ không nản lòng."
Thủy Dã Không nhìn vào đôi mắt trước mặt hắn, là một nam sinh nào đó.
Hình như là bạn cùng lớp với hắn, cùng giống tên và vị trí thứ hai trong danh sách.
"Ta chắc chắn sẽ chăm chỉ ôn bài vào kỳ nghỉ xuân, và ta sẽ kéo dài nó từ 10 giờ mỗi đêm cho đến 12 giờ, đến lúc đó chúng ta sẽ quyết một trận thắng bại!"
Là thành tích của việc hơn 400 điểm hay là kết quả của việc học mỗi 10 tối mỗi đêm?
"..." Thủy Dã Không cào da đầu và thấy rằng việc dạy học ở trường trung học công lập này thực sự có một vấn đề.
Đề xuất
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook