Naruto Giữa Đời Thực Tokyo
-
Chương 140: Gió nổi lên ở Đại Bản (Osaka)
Editor: Waveliterature Vietnam
Ở hướng Đông Nam, có đến hai hơi thở của Mỹ Sa, một hơi thở đó có khoảng cách rất gần, nhịp thở ổn định mạnh mẽ, còn hơi thở còn lại thì khoảng cách khá xa, hơi thở mỏng manh yếu ớt, chính điều bất thường này ngay lập tức thu hút sự chú ý của Thủy Dã Không.
Thủy Dã Không chỉ cần đơn giản phán đoán một chút, liền hiểu ra được hơi thở yếu ớt kia bắt nguồn ở căn cứ quân sự Hoành Tu Hạ.
Mặc dù hắn chưa đến gần căn cứ "nổi tiếng" này, nhưng thông qua tầm nhìn của Mỹ Sa, hắn cũng đã thỏa mãn được sự tò mò của chính mình, có được sự hợp tác quan trọng như vậy của Mỹ Sa, căn cứ đã không đưa ra quá nhiều hạn chế trong các hoạt động của cô, ít nhất ở mặt bên ngoài là như vậy, theo như chỉ thị được đưa ra Mỹ Sa được toàn quyền tới bất kỳ một khu vực nghiên cứu nào.
Mí mắt của Thủy Dã Không nháy liên hồi, Mỹ Sa biến thành hai người? Nhưng thi cốt mạch cũng không phải là con giun, bị tách thành hai đoạn như vậy mà vẫn có thể tồn tại được, sau khi bị tách thành hai mảnh, chúng vẫn có thể tồn tại riêng biệt, trở thành hai bản thể xa lạ nhưng đều bắt nguồn từ một nơi, đó không khác gì nhân bản chính mình.
Đây là căn cứ gì rốt cục nó đã nghiên cứu ra cái gì vậy?
Thủy Dã Không trầm mình lại, ngay lập tức kết nối với tầm nhìn của Mỹ Sa.
"."
Trong đầu Thủy Dã xuất hiện hai tầm nhìn "Mỹ Sa ", một người là Mỹ Sa bình thường đang ở trong phòng hội nghị, đội ứng phó số năm trong phòng hội nghị đang tổng kết lại những thành quả và những thiệt hại trong trận đấu này, và lên kế hoạch chuẩn bị cho những sự kiện siêu phàm tiếp theo sẽ xảy ra, nhất định nó sẽ được bố trí càng ngày càng cẩn thận hơn, sẽ không để cho các sinh vật siêu nhiên trốn thoát, hoặc nếu có phải làm cho chúng để lại dấu vết.
Chà, có Mỹ Sa ở đây rồi, đó sẽ là thông tin tình báo về đội ứng phó số năm Thủy Dã Không không cần bận tâm về nó, không cần phải bận tâm điều tra, bản thân Mỹ Sa có thể tự mình sắp xếp được.
Người còn lại thì góc nhìn cực thấp, hình như đang quỳ rạp trên mặt đất, nhìn mọi thứ xung quanh, theo như hình phản chiếu trên thủy tinh rọi vào thì đó chính là một con chuột bạch nhỏ, con chuột nằm trong một hộp kín, bên ngoài là một phòng thí nghiệm tinh vi cùng một người đàn ông mặc áo Blouse trắng. Thủy Dã sửng sốt quan sát, quan sát môi trường xung quanh và những cuộc thảo luận ồn ào, đại khái hắn cũng hiểu chuyện gì đã xảy ra.
Dưới sự điều hành của một nhóm các nhà nghiên cứu, những con chuột đã được truyền sức mạnh của Mỹ Sa, giống như quá trình lây nhiễm virus, trong các trường hợp thí nghiệm trên chuột bạch thì hầu như tất cả đều chết, chỉ có con chuột này là cá thể duy nhất còn sống, vì thế mà con chuột nhỏ này làm cho tầm nhìn của Thủy Dã hướng vào nó.
Xét về cấp bậc mà nói, con chuột bạch nhỏ này yếu hơn nhiều so với bản gốc Mỹ Sa, mối quan hệ cấp độ này không được hệ thống đánh dấu lại, Thủy Dã Không không biết liệu có mối quan hệ triệt tiêu rõ ràng giữa Mỹ Sa và con chuột bạch này hay không, nhưng lượng Chuck Lạp có trong cơ thể của con chuột bạch màu trắng này rất mỏng manh không đáng để nhắc tới.
"Thành công rồi sao?"
"Như thế này có thể được xem là thành công không, nhưng... không chết giống như các trường hợp trước đã là một sự tiến bộ rồi!"
Sau khi được cấy ghép, con chuột duy nhất may mắn còn sống sót hiện đang trong tình trạng hoảng loạn kinh sợ, những sợi lông trắng dưới xương nó sẽ phồng lên, tâm lý của nó sẽ lâm vào trạng thái trầm cảm không ổn định, giống như sự đàn hồi của cao su dẻo, nó có thể bùng nổ bất cứ lúc nào, thoạt nhìn sẽ khiến cho người ta cảm thấy nó sợ hãi, tâm lý không tốt và khó chịu về mặt tâm lý, mặc dù con người không thể hiểu được "ngôn ngữ" của chuột bạch, nhưng người ta có thể cảm thấy được sự đau đớn sống không bằng chết lúc này của nó.
"Thật đáng kinh ngạc, đây rốt cục là lực lượng gì vậy."
"Có phải nó đã bị đồng hóa sau khi được cấy ghép với một tế bào siêu nhiên, điều này, thật không logic một chút nào."
Ngay cả trong thời hiện đại, con người vẫn còn có khái niệm ăn gì bổ đó, vào thời cổ đại người ta quan niệm rằng nếu như uống máu hổ thì sẽ trở nên dũng cảm như một con hổ, vào thời hiện đại sau khi hình này nên một nền y học tân tiến, quan niệm sai lầm này đã bị bác bỏ nhiều lần, tuy nhiên, con chuột được cấy ghép tế bào của cốt nữ một lần nữa đã thách thức lại ý thức của khoa học, một lần nữa tạo ra tranh cãi lớn sự biến hóa về xương cốt cũng như tâm lý, nó đã tạo ra những thay đổi đáng kinh ngạc.
Chỉ là so với xương cốt của cốt nữ, thì xương cốt của con chuột bị rối loạn và không kiểm soát được, mọi hành động trong từng khoảnh khắc của nó cho thấy nó dường như không thể kiểm soát được bản thân sau khi bị tác động một cách đột ngột như vậy, cũng may là con chuột đã bị nhốt trong một chiếc hộp kín, dùng đạn của súng trường cũng không thể phá vỡ lớp kính cường lực này.
Khi mọi người đang khẩn trương và bận rộn hết cả lên, thì xương cốt của con chuột bạch mất tầm kiểm soát đột nhiên phát nổ mạnh.
"Bùm!"
Xác thịt, xương, nội tạng và tất cả mọi thứ có trên cơ thể nó đều nổ tung, mặc dù vụ nổ đã được kiểm soát trong chiếc hộp kín, nhưng các nhà nghiên cứu khoa học vẫn sợ đến mức la hét chói tai trong phòng thí nghiệm rồi tất cả bọn họ đều ôm đầu ngồi xuống, dù sao thì bộ não của họ là sự quý giá hàng đầu của xã hội loài người, tuy nhiên nó cũng không tốt hơn những người bình thường cho lắm về sức chịu đựng tâm lý.
Những người bảo vệ bên ngoài bị kích động ôm vũ khí lao vào, trong phòng thí nghiệm chính là đội ngũ những con người ưu tú hàng đầu thế giới, mặc dù bên ngoài có một hàng bảo vệ rất kiên cố hoàn hảo, nhưng bên trong nghiên cứu cái gì mức độ nguy hiểm của nó ra sao, thì không một ai dám chắc chắn.
Những người bảo vệ đã ký kết các điều lệ phải đảm bảo bí mật về những gì đang được nghiên cứu bên trong, trong phim điện ảnh các nhà khoa học cũng không xấu xa đến mức mà phải làm cho những người này chết đi để đảm bảo được bí mật
Ngay khi trung tâm nghiên cứu đang một phen luống cuống hoảng loạn, Thủy Dã Không thu hồi lại bàn tay của mình lại trên không trung, đó chắc chắn sẽ là một sự giải thoát cho con chuột bạch đang đau đớn.
Với một khoảng cách vài trăm km, con chuột bạch nhỏ đã bị hắn giết chết.
Sau khi tước đi sinh mạng của con chuột, Thủy Dã Không bắt chéo chân lại, một tay chống ra đằng sau, khuôn mặt hiện lên một nụ cười.
Sức mạnh siêu phàm đến từ hắn, và hắn có thể tự do điều khiển nó, đừng nói đến con chuột bạch nhỏ, cho dù đó là Mỹ Sa, Tiểu Q, Thủ Võ Hùng thì việc sinh tử đều nằm trong tay của hắn, nếu như có điều gì bất ổn xảy ra trong tình thế khẩn cấp không còn cách nào để giải quyết, thì Thủy Dã cũng sẽ miễn cưỡng xuống tay với ba người.
"Việc cấy ghép các tế bào Chuck Lạp thực sự đã được bọn họ nghiên cứu, nhưng mà các công cụ khoa học hiện đại ngày nay thực sự có khả năng rất kinh khủng nó có thể cấy ghép các tế bào của ninja, không có lý do gì mà công nghệ hiện đại không thể làm được, hơn nữa năng lượng Chuck Lạp đã dần nhuốm màu trong cơ thể sinh vật, không sớm thì muộn khoa học kỹ thuật sẽ lý giải được năng lượng này."
Thủy Dã Không cười mỉm cố gắng che dấu để không phát ra nụ cười to, hắn đã nghĩ ra một kế hoạch mà hắn sẽ làm tiếp theo.
Khi các tế bào được cấy ghép có thể tạo ra năng lượng phi thường, cho dù nó còn thiếu sót, đó cũng là một sự tồn tại phi thường có thể được tạo ra bằng phương pháp nhân tạo, với một tương lai đầy hứa hẹn và đột phá, chính phủ chắc chắn sẽ đầu tư rất nhiều nguồn lực vào quá trình nghiên cứu, tập trung phát triển huyết kế giới hạn cũng tốt, cải tạo các tế bào trong Chuck Lạp cũng tốt, Thủy Dã không cần phải nhúng tay vào, nhưng hắn vẫn nắm quyền khống chế tuyệt đối.
Hơn nữa, nếu có thể nghiên cứu chuyên sâu, Thủy Dã Không mười phần cũng rất hạnh phúc, hắn chỉ có sự hiểu biết cơ bản về bể nổi bên ngoài của Chuck Lạp và huyết kế giới hạn, còn các tế bào siêu nhỏ bên trong, thì hắn không có điều kiện cũng như kiến thức để nghiên cứu, hắn tự biết trí tuệ của một người không thể sánh được với những nỗ lực phối hợp của một nhóm các chuyên gia hàng đầu, bỏ ra vô số tài lực vật lực để nghiên cứu, nhưng thành quả sẽ bị hắn hấp thụ.
Vừa làm lãng phí lực lượng của chính phủ, hắn vừa có thể lý giải được năng lượng Chuck Lạp, thật tuyệt vời.
Thế gian này đang sợ hãi những năng lực siêu nhiên mà Thủy Dã bày ra, một đám người vô dụng này không thể khống chế được năng lực siêu nhiên đó, bọn họ chỉ tận dụng lực lượng này làm lợi cho chính mình, điều khiến Thủy Dã lo lắng rằng một khi bị bại lộ, thì mảnh đất cắm dùi cũng sẽ không có.
Một người chống lại thế giới, đây là một sự chênh lệch chưa từng thấy trong lịch sử loài người.
............
Đại Bản (Osaka), Ngân hàng.
"Thủ Bộ tiên sinh, ngài có chắc là ngài muốn trả phần còn lại của thế chấp?"
"Vâng, đúng vậy."
Thủ Bộ Võ Hùng gật gật đầu.
"Được rồi, xin ngài chờ một lát...."
Ra khỏi ngân hàng, Thủ Võ Hùng cảm thấy thư thái thoải mãi, cuối cùng khoản thế chấp trong nhiều thập kỷ đã được hắn trả hết, gánh nặng trên cơ thể ngay lập tức được gỡ bỏ, đây có lẽ là người giàu nhất chỉ sau một đêm.
Sau khi có tiền, đây là thời điểm tốt nhất để trả hết các khoản nợ nần mà mình đang mắc phải.
Tuy nhiên cứ như vậy, thì Thủ Võ Hùng phát hiện trong tay mình chỉ còn lại mấy ngàn vạn.
Nhưng mấy ngàn vạn này, là rất nhiều tiền rồi, như vậy là đủ chi tiêu trang trải.
Không còn nợ nần nữa, Thủ Võ cũng không còn bị áp lực kinh tế gánh nặng, hắn vươn năm ngón tay ra, nhìn vào màn đêm của Đại Bản.
Ở hướng Đông Nam, có đến hai hơi thở của Mỹ Sa, một hơi thở đó có khoảng cách rất gần, nhịp thở ổn định mạnh mẽ, còn hơi thở còn lại thì khoảng cách khá xa, hơi thở mỏng manh yếu ớt, chính điều bất thường này ngay lập tức thu hút sự chú ý của Thủy Dã Không.
Thủy Dã Không chỉ cần đơn giản phán đoán một chút, liền hiểu ra được hơi thở yếu ớt kia bắt nguồn ở căn cứ quân sự Hoành Tu Hạ.
Mặc dù hắn chưa đến gần căn cứ "nổi tiếng" này, nhưng thông qua tầm nhìn của Mỹ Sa, hắn cũng đã thỏa mãn được sự tò mò của chính mình, có được sự hợp tác quan trọng như vậy của Mỹ Sa, căn cứ đã không đưa ra quá nhiều hạn chế trong các hoạt động của cô, ít nhất ở mặt bên ngoài là như vậy, theo như chỉ thị được đưa ra Mỹ Sa được toàn quyền tới bất kỳ một khu vực nghiên cứu nào.
Mí mắt của Thủy Dã Không nháy liên hồi, Mỹ Sa biến thành hai người? Nhưng thi cốt mạch cũng không phải là con giun, bị tách thành hai đoạn như vậy mà vẫn có thể tồn tại được, sau khi bị tách thành hai mảnh, chúng vẫn có thể tồn tại riêng biệt, trở thành hai bản thể xa lạ nhưng đều bắt nguồn từ một nơi, đó không khác gì nhân bản chính mình.
Đây là căn cứ gì rốt cục nó đã nghiên cứu ra cái gì vậy?
Thủy Dã Không trầm mình lại, ngay lập tức kết nối với tầm nhìn của Mỹ Sa.
"."
Trong đầu Thủy Dã xuất hiện hai tầm nhìn "Mỹ Sa ", một người là Mỹ Sa bình thường đang ở trong phòng hội nghị, đội ứng phó số năm trong phòng hội nghị đang tổng kết lại những thành quả và những thiệt hại trong trận đấu này, và lên kế hoạch chuẩn bị cho những sự kiện siêu phàm tiếp theo sẽ xảy ra, nhất định nó sẽ được bố trí càng ngày càng cẩn thận hơn, sẽ không để cho các sinh vật siêu nhiên trốn thoát, hoặc nếu có phải làm cho chúng để lại dấu vết.
Chà, có Mỹ Sa ở đây rồi, đó sẽ là thông tin tình báo về đội ứng phó số năm Thủy Dã Không không cần bận tâm về nó, không cần phải bận tâm điều tra, bản thân Mỹ Sa có thể tự mình sắp xếp được.
Người còn lại thì góc nhìn cực thấp, hình như đang quỳ rạp trên mặt đất, nhìn mọi thứ xung quanh, theo như hình phản chiếu trên thủy tinh rọi vào thì đó chính là một con chuột bạch nhỏ, con chuột nằm trong một hộp kín, bên ngoài là một phòng thí nghiệm tinh vi cùng một người đàn ông mặc áo Blouse trắng. Thủy Dã sửng sốt quan sát, quan sát môi trường xung quanh và những cuộc thảo luận ồn ào, đại khái hắn cũng hiểu chuyện gì đã xảy ra.
Dưới sự điều hành của một nhóm các nhà nghiên cứu, những con chuột đã được truyền sức mạnh của Mỹ Sa, giống như quá trình lây nhiễm virus, trong các trường hợp thí nghiệm trên chuột bạch thì hầu như tất cả đều chết, chỉ có con chuột này là cá thể duy nhất còn sống, vì thế mà con chuột nhỏ này làm cho tầm nhìn của Thủy Dã hướng vào nó.
Xét về cấp bậc mà nói, con chuột bạch nhỏ này yếu hơn nhiều so với bản gốc Mỹ Sa, mối quan hệ cấp độ này không được hệ thống đánh dấu lại, Thủy Dã Không không biết liệu có mối quan hệ triệt tiêu rõ ràng giữa Mỹ Sa và con chuột bạch này hay không, nhưng lượng Chuck Lạp có trong cơ thể của con chuột bạch màu trắng này rất mỏng manh không đáng để nhắc tới.
"Thành công rồi sao?"
"Như thế này có thể được xem là thành công không, nhưng... không chết giống như các trường hợp trước đã là một sự tiến bộ rồi!"
Sau khi được cấy ghép, con chuột duy nhất may mắn còn sống sót hiện đang trong tình trạng hoảng loạn kinh sợ, những sợi lông trắng dưới xương nó sẽ phồng lên, tâm lý của nó sẽ lâm vào trạng thái trầm cảm không ổn định, giống như sự đàn hồi của cao su dẻo, nó có thể bùng nổ bất cứ lúc nào, thoạt nhìn sẽ khiến cho người ta cảm thấy nó sợ hãi, tâm lý không tốt và khó chịu về mặt tâm lý, mặc dù con người không thể hiểu được "ngôn ngữ" của chuột bạch, nhưng người ta có thể cảm thấy được sự đau đớn sống không bằng chết lúc này của nó.
"Thật đáng kinh ngạc, đây rốt cục là lực lượng gì vậy."
"Có phải nó đã bị đồng hóa sau khi được cấy ghép với một tế bào siêu nhiên, điều này, thật không logic một chút nào."
Ngay cả trong thời hiện đại, con người vẫn còn có khái niệm ăn gì bổ đó, vào thời cổ đại người ta quan niệm rằng nếu như uống máu hổ thì sẽ trở nên dũng cảm như một con hổ, vào thời hiện đại sau khi hình này nên một nền y học tân tiến, quan niệm sai lầm này đã bị bác bỏ nhiều lần, tuy nhiên, con chuột được cấy ghép tế bào của cốt nữ một lần nữa đã thách thức lại ý thức của khoa học, một lần nữa tạo ra tranh cãi lớn sự biến hóa về xương cốt cũng như tâm lý, nó đã tạo ra những thay đổi đáng kinh ngạc.
Chỉ là so với xương cốt của cốt nữ, thì xương cốt của con chuột bị rối loạn và không kiểm soát được, mọi hành động trong từng khoảnh khắc của nó cho thấy nó dường như không thể kiểm soát được bản thân sau khi bị tác động một cách đột ngột như vậy, cũng may là con chuột đã bị nhốt trong một chiếc hộp kín, dùng đạn của súng trường cũng không thể phá vỡ lớp kính cường lực này.
Khi mọi người đang khẩn trương và bận rộn hết cả lên, thì xương cốt của con chuột bạch mất tầm kiểm soát đột nhiên phát nổ mạnh.
"Bùm!"
Xác thịt, xương, nội tạng và tất cả mọi thứ có trên cơ thể nó đều nổ tung, mặc dù vụ nổ đã được kiểm soát trong chiếc hộp kín, nhưng các nhà nghiên cứu khoa học vẫn sợ đến mức la hét chói tai trong phòng thí nghiệm rồi tất cả bọn họ đều ôm đầu ngồi xuống, dù sao thì bộ não của họ là sự quý giá hàng đầu của xã hội loài người, tuy nhiên nó cũng không tốt hơn những người bình thường cho lắm về sức chịu đựng tâm lý.
Những người bảo vệ bên ngoài bị kích động ôm vũ khí lao vào, trong phòng thí nghiệm chính là đội ngũ những con người ưu tú hàng đầu thế giới, mặc dù bên ngoài có một hàng bảo vệ rất kiên cố hoàn hảo, nhưng bên trong nghiên cứu cái gì mức độ nguy hiểm của nó ra sao, thì không một ai dám chắc chắn.
Những người bảo vệ đã ký kết các điều lệ phải đảm bảo bí mật về những gì đang được nghiên cứu bên trong, trong phim điện ảnh các nhà khoa học cũng không xấu xa đến mức mà phải làm cho những người này chết đi để đảm bảo được bí mật
Ngay khi trung tâm nghiên cứu đang một phen luống cuống hoảng loạn, Thủy Dã Không thu hồi lại bàn tay của mình lại trên không trung, đó chắc chắn sẽ là một sự giải thoát cho con chuột bạch đang đau đớn.
Với một khoảng cách vài trăm km, con chuột bạch nhỏ đã bị hắn giết chết.
Sau khi tước đi sinh mạng của con chuột, Thủy Dã Không bắt chéo chân lại, một tay chống ra đằng sau, khuôn mặt hiện lên một nụ cười.
Sức mạnh siêu phàm đến từ hắn, và hắn có thể tự do điều khiển nó, đừng nói đến con chuột bạch nhỏ, cho dù đó là Mỹ Sa, Tiểu Q, Thủ Võ Hùng thì việc sinh tử đều nằm trong tay của hắn, nếu như có điều gì bất ổn xảy ra trong tình thế khẩn cấp không còn cách nào để giải quyết, thì Thủy Dã cũng sẽ miễn cưỡng xuống tay với ba người.
"Việc cấy ghép các tế bào Chuck Lạp thực sự đã được bọn họ nghiên cứu, nhưng mà các công cụ khoa học hiện đại ngày nay thực sự có khả năng rất kinh khủng nó có thể cấy ghép các tế bào của ninja, không có lý do gì mà công nghệ hiện đại không thể làm được, hơn nữa năng lượng Chuck Lạp đã dần nhuốm màu trong cơ thể sinh vật, không sớm thì muộn khoa học kỹ thuật sẽ lý giải được năng lượng này."
Thủy Dã Không cười mỉm cố gắng che dấu để không phát ra nụ cười to, hắn đã nghĩ ra một kế hoạch mà hắn sẽ làm tiếp theo.
Khi các tế bào được cấy ghép có thể tạo ra năng lượng phi thường, cho dù nó còn thiếu sót, đó cũng là một sự tồn tại phi thường có thể được tạo ra bằng phương pháp nhân tạo, với một tương lai đầy hứa hẹn và đột phá, chính phủ chắc chắn sẽ đầu tư rất nhiều nguồn lực vào quá trình nghiên cứu, tập trung phát triển huyết kế giới hạn cũng tốt, cải tạo các tế bào trong Chuck Lạp cũng tốt, Thủy Dã không cần phải nhúng tay vào, nhưng hắn vẫn nắm quyền khống chế tuyệt đối.
Hơn nữa, nếu có thể nghiên cứu chuyên sâu, Thủy Dã Không mười phần cũng rất hạnh phúc, hắn chỉ có sự hiểu biết cơ bản về bể nổi bên ngoài của Chuck Lạp và huyết kế giới hạn, còn các tế bào siêu nhỏ bên trong, thì hắn không có điều kiện cũng như kiến thức để nghiên cứu, hắn tự biết trí tuệ của một người không thể sánh được với những nỗ lực phối hợp của một nhóm các chuyên gia hàng đầu, bỏ ra vô số tài lực vật lực để nghiên cứu, nhưng thành quả sẽ bị hắn hấp thụ.
Vừa làm lãng phí lực lượng của chính phủ, hắn vừa có thể lý giải được năng lượng Chuck Lạp, thật tuyệt vời.
Thế gian này đang sợ hãi những năng lực siêu nhiên mà Thủy Dã bày ra, một đám người vô dụng này không thể khống chế được năng lực siêu nhiên đó, bọn họ chỉ tận dụng lực lượng này làm lợi cho chính mình, điều khiến Thủy Dã lo lắng rằng một khi bị bại lộ, thì mảnh đất cắm dùi cũng sẽ không có.
Một người chống lại thế giới, đây là một sự chênh lệch chưa từng thấy trong lịch sử loài người.
............
Đại Bản (Osaka), Ngân hàng.
"Thủ Bộ tiên sinh, ngài có chắc là ngài muốn trả phần còn lại của thế chấp?"
"Vâng, đúng vậy."
Thủ Bộ Võ Hùng gật gật đầu.
"Được rồi, xin ngài chờ một lát...."
Ra khỏi ngân hàng, Thủ Võ Hùng cảm thấy thư thái thoải mãi, cuối cùng khoản thế chấp trong nhiều thập kỷ đã được hắn trả hết, gánh nặng trên cơ thể ngay lập tức được gỡ bỏ, đây có lẽ là người giàu nhất chỉ sau một đêm.
Sau khi có tiền, đây là thời điểm tốt nhất để trả hết các khoản nợ nần mà mình đang mắc phải.
Tuy nhiên cứ như vậy, thì Thủ Võ Hùng phát hiện trong tay mình chỉ còn lại mấy ngàn vạn.
Nhưng mấy ngàn vạn này, là rất nhiều tiền rồi, như vậy là đủ chi tiêu trang trải.
Không còn nợ nần nữa, Thủ Võ cũng không còn bị áp lực kinh tế gánh nặng, hắn vươn năm ngón tay ra, nhìn vào màn đêm của Đại Bản.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook