Naruto Giữa Đời Thực Tokyo
Chương 112: Kết thúc

Translator: Waveliterature Vietnam

"A, a, a."

Sau khi các thành viên của đội trèo hết ra ngoài, tốt xấu gì họ cũng vẫn còn nhớ các kỹ năng quân sự, chạy được vài bước, tất cả nằm ngã xuống chỗ đất trũng.

Điều này sẽ tránh được các thương tổn của làn sóng đạn lạc xung kích.

"Rầm rầm!"

Chiếc trực thăng va mạnh vào chiếc xe tăng tấn công hạng trung, với các vũ khí phát nổ bỏ đầy trong xe, cuộc va chạm đã làm cho tất cả phát nổ tạo ra thanh âm gầm vang, cùng với đó một làn khói to dâng lên.

Mặc dù tất cả mọi người đều nằm rạp hết xuống dưới mặt đất để tránh các mảnh vỡ của vũ khí, nhưng dưới áp sức đè nén không khí đã tác động vào khiến một số người bị chảy máu mũi và miệng.

Đất bùn bay tứ tung rơi lên vai và đầu của họ, có cảm giác như một cuộc đại chiến.

"Không sao chứ."

Người xạ thủ đẩy vai người quan sát, mũi anh ta có máu tuôn ra.

"Vẫn tốt, không, không có chết." Người quan sát phun ra một ngụm máu, hai lỗ tai oang oang như bị ong chui vào.

Một bóng ma hiện lên trên đỉnh đầu của những người đó, hai ba người khổng lồ nâng bàn chân lên, băng qua ổ gà trên mặt đất.

Nhìn lên hình ảnh đám cháy đỏ rực bốc lên một cách dữ dội, các thành viên của đội xe tăng hạng trung rùng mình, vừa nãy bọn họ còn nói đó là những con quái vật bất động.

"Nó, nó không giết chúng ta à?"

"Hay là nó không thấy."

"Đừng nói chuyện sẽ khiến nó chú ý...."

Nhìn thấy năm người khổng lồ di chuyển, chúng đã phá hỏng một cỗ xe tăng lớn theo một cách tàn bạo, những chiếc xe còn lại đều quay đầu bỏ chạy.

"Này!"

"SKR!"

Quang cảnh khốc liệt còn kinh khủng hơn cả phim khoa học viễn tưởng, ngay cả mười cái xe ô tô vận chuyển cho dù người chỉ huy chưa cho phép rút lui, thì người lái xe cũng đã tự ý nhấn ga rồi bỏ chạy.

Họ chỉ là binh lính làm công ăn lương, không có lý do gì để phải lao vào rồi trả giá bằng cả mạng sống.

Hầu hết những người trẻ tuổi tham gia Lực lượng Tự vệ là vì tiền bạc cùng kỹ năng học tập, dù sao chỉ cần tham gia vào năm đầu tiên cũng đã có hơn hai trăm vạn yên một năm, mức lương này tốt hơn nhiều so với sinh viên tốt nghiệp đại học.

Không giống như chất lượng giáo dục của những người lính ở hầu hết các quốc gia chính thống, ở đảo quốc Ba Tự, đặc biệt là Lục Mục có rất nhiều thành viên có trình độ học vấn cao, có gần 200.000 bằng cấp trung học trong hơn 200.000 người, trong trường hợp của quốc đảo cũng vậy, 200.000 binh sĩ nhỏ chỉ được chấp nhận giáo dục bắt buộc nếu họ ở trình độ mười hai.

"Mã Đức, đó là quái vật gì vậy."

"Đó không phải là giả chứ, mấy tên nổ súng thật là ngu xuẩn, bọn chúng nhất định sẽ chết."

"Chỉ vì tiền, mà đem sinh mệnh của mình ra đánh đổi sao, ta sẽ từ chức sau khi quay trở về!"

"Không, sau khi quay trở về phải kiện những người ra mệnh lệnh cho nhiệm vụ này! Như vậy có thể kiếm bộn tiền, chúng ta hãy cùng đi!"

Bùn đất ở trên mặt đất đã bị các bánh xích đè nén in hình lên, binh lính của chiếc xe tăng đã trốn thoát khỏi chiến trường với tốc độ nhanh chóng.

Trên đất trống một cảnh tượng lái xe hỗn loạn trong không gian mờ mịt khói đạn, bọn họ chỉ cần đồng loạt cùng bắn thì có thể xử lý được những người cây, nhưng không có ai can đảm dám làm người dẫn đầu.

Trên những chiếc xe chạy trốn còn có cả xe của chỉ huy tác chiến quân đội Lục Tự trong khi quan sát thế trận suýt nữa thì bệnh tim ông ta tái phát, nếu nhóm người kia đồng loạt bỏ chạy hết như vậy, vậy thì chắc phải nhờ đến đội quân tinh nhuệ trên thế giới với máy móc hiện đại hơn.

Nhưng bọn họ đi rồi, ai sẽ tới ngăn cản người cây đang đi tới đây? Các dây bánh xích trên xe tăng in đầy trên đường, phi cơ trực thăng cũng hoàn toàn biến mất, cứ như thế này thì binh sĩ trên xe chiến của quân đội Lục Tự sao dám cầm vũ khí xung phong?

Xác suất này khá giống với một sự cố không xác định vào thời của Sakurada - xác suất bằng không!

Kế hoạch trong phòng chỉ huy tác chiến rất hoàn hảo, phi cơ sử dụng trực thăng để kiểm tra sức mạnh của vũ khí hỗ trợ, sau đó là súng pháo đột kích tấn công, đạn súng trường thông thường và súng phun lửa....

Nếu tốt nhất có thể, thì cho binh lính mang theo lưỡi lê để chiến đấu.

Bọn người cây này thoạt nhìn thì có vẻ thấy chúng ngơ ngác, dường như không phải là một con quái vật hình người nguy hiểm, nhưng liên tiếp xuất hiện biến cố cùng tính toán sai lầm của Lục Mục, đã khiến tình thế có xu hướng dần biến sang một bi kịch.

Không phải là kế hoạch của họ ngốc nghếch, mà là những sinh vật phi thường rất khó để có thể lường trước được! Không, vấn đề nghiêm trọng nhất là tinh thần chiến đấu!

Những người cây này không phải là không thể đánh thắng, vũ khí của con người có thể gây sát thương cho chúng.

"Không thể để cho bọn người cây tiếp tục đi tới, phía trước là khu vực đô thị đông dân!"

"Pháo binh được chuẩn bị như thế nào rồi?"

"Đã lên kế hoạch, đang bắt đầu triển khai vị trí."

"Điều chỉnh nữa thì bọn người cây sẽ đổ bộ vào thị trấn mất!"

"Căn cứ Mặt Trăng Lớn không thể sử dụng sao?"

"Theo giờ Tokyo phi cơ thông báo trực thăng sẽ tới trong một giờ đồng hồ nữa!"

Hậu quả của việc bọn chúng xâm nhập ồ ạt vào thị trấn là không thể tưởng tượng được, người dân, tài sản, rồi còn những thứ khác, rõ như ban ngày là khi năm con quái vật người cây khổng lồ này tiến vào bên trong được rồi thì khu đô thị sẽ bị phá hủy trong chốc lát, những người cây khổng lồ cũng không khéo léo như Cốt Nữ, cũng không thể tạo ra sương mù như Trí Quật, lần này muốn bác bỏ cũng không thể rồi.

Hơn nữa đó còn là một thị trấn đông dân, cũng không thể thực hiện các vụ đánh bom hạng nặng như thế sẽ gây thương vong rất lớn.

Chỉ có có thể sử dụng máy bay chiến đấu.

Nhưng trước uy lực của vũ khí trên máy bay chiến đấu, mấy tên người cây kia có chết đi e cũng sẽ để lại những cái xác không lồ!

Hiệu quả của việc nghiên cứu sẽ bị mất rất nhiều.

"Máy bay chiến đấu đã sẵn sàng!"

Các máy bay chiến đấu trên bầu trời đã chờ đợi trong một thời gian dài, cho dù là ở đâu, hàng ngàn lực lượng không quân được lựa chọn đều là người ưu việt, kỹ năng cao, quân hàm cao, tinh thần chiến đấu cũng rất cao, không khí tràn đầy sự nhiệt huyết.

Tuy rằng dưới mặt đất tình hình rất kinh hoàng, nhưng với chuyến bay của các chiến binh quân đội, thì tinh thần chiến đấu trên không trung của các chiến binh ngày càng tăng vọt.

Máy bay chiến đấu gào thét bay một vòng quanh núi Phú Sĩ, mang theo nhiều tên lửa đạn đạo tầm xa và bom.

Máy bay chiến đấu là lực lượng vũ trang mạnh nhất trong các hoạt động chiến đấu quân sự của con người, cùng giống như tàu khu trục, tàu sân bay.... Sau sự kiện Trí Quật, các lực lượng quái vật trên mặt đất ngày càng nhiều và có năng lực rất vi diệu.

Hơn 30 máy bay dự bị cùng các phi công, cùng với hơn một chục chiếc máy bay chiến đấu hạng nặng mới nhất được xuất ra, sức mạnh không quân như vậy muốn tiêu diệt toàn bộ lực lượng không quân châu Phi không phải là vấn đề gì.

Nhưng ngay khi máy bay đã sẵn sàng cho trận chiến, năm người cây trên mặt đất đột nhiên dừng lại.

"Này!"

Tất cả các vỏ cây đều lần lượt tách ra rớt xuống, tiếp theo là tứ chi, đầu nhìn vào cảnh tượng này có thể linh tính được mười phần là người cây đang dần biến thành một cây gỗ chết.

Trước những con quái vật đang thay đổi đột ngột như thế này.

Phòng tác chiến trở nên im lặng.

Bọn họ nói một cách lúng túng, thắng?

"Chúng ta đã thắng à?"

"Án binh bất động đấy, đừng tới gần."

Mộc phân thân trong các người cây đã suy yếu vô cùng, năng lượng Chuck Lạp sau khi chia mỏng ra đã tiêu hao hầu như không còn nữa, hơn nữa, Thủ Võ Hùng cuối cùng cũng đã chạy ra khỏi Thanh Mộc Nguyên Thụ Hải.

Thủ Võ Hùng đã chạy thoát rồi, mục đích của Thủy Dã Không cũng đã đạt được.

Vào thời điểm khi máy bay chiến đấu xuất hiện, Thủy Dã Không cũng đã đủ để kiểm tra được về uy lực của nó, hắn bây giờ không đủ sức đối kháng với chiếc máy bay cách ngàn thước trên kia.

"Chỉ cần thực hiện đến đây là được rồi."

Năm người cây đột nhiên héo rũ, Mộc độn của Thủy Dã Không cũng đã tăng đến LV2.

Một nguồn năng lượng Chuck Lạp mới phát triển nhanh chóng trong cơ thể hắn, Chuck Lạp trong cơ thể của Thủy Dã Không bây giờ giống như một cốc thủy tinh đựng nước nóng, sau khi cấp độ nhẫn thuật được nâng lên nhất định, lượng Chuck Lạp cũng tùy đó mà tăng lên.

Đối với lượng Chuck Lạp hiện tại có được cũng là vì lên được cấp bậc của nhẫn thuật, bởi vì không có vật tham chiếu, cho nên Thủy Dã cũng không đoán ra, dù sao trong các nguyên bản trước thì hắn cùng từng chính là những nhân vật thiên phú dị bẩm, bị tra tấn trực tiếp, từng bước một, về sau đắc đạo trở thành thần, trở thành những tư liệu tham khảo.

................

Tín Điền Trang, người hiệu trưởng đang túm lấy tóc của đám người bị sứt đầu mẻ trán kia, thì ngoài cửa sổ đột nhiên có một tiếng động lớn.

"Là cái gì á, đó là?"

Hiệu trưởng hói nửa đầu khổ thể nhịn được mà kéo tóc, hét ra ngoài cửa sổ với sự tức giận.

Một máy bay chiến đấu quét qua, về phần tiếng nổ vang lên từ phía bên kia của ngọn núi.

Những lực lượng tự vệ ăn hại đó đang làm cái quỷ gì vậy, không biết rằng hiện tại có một cặp học sinh trung học đang mất tích sao?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương