Nàng Yêu Ta Không?
-
Chương 8: Ước định (điều kiện trao đổi 2)
_ Cô cô, người đừng theo ta nữa, đã ba ngày rồi, người để ta yên được không? ta không biết Nam Cung Nguyệt đó làm sao mà thành thân
Cô cô "hết cách, chỉ có thể ăn vạ vậy", vị Cô cô đưa tay đập phá "bốp", 1 chiếc bình cổ vỡ tung, Vân Đào trừng mắt, lại "bốp, bốp.." thêm vài cái...
_ huhu. Ta thật khổ mà, bốp, (vỡ tiếp 1 bình trà cổ)... con có đồng ý không.. bốp.. vỡ tiếp
_ Cô cô, người mà đập nữa, có tin con đốt phủ Nam cung Nguyệt không?... bình cổ của ta, trà của ta... ngân lượng của ta....
tiếp tục khóc lóc ăn vạ và quậy phá "bốp" — " đừng" huhu đồ của ta cô cô
_ Đào Nhi! ta xin con, ta cũng vì tốt cho con ́́́́thôi, vã lại con muốn nuốc lời sao? ta thật khổ mà, tại sao lúc trước lại cứu một người vong ơn bội nghĩa như vậy chứ... huhu...
Vân Đào ngơ ngác, hết cách với vị cô cô đang giả bộ khóc lóc vật vã kia "kệ đi, dù gì mình cũng từng hứa, chi bằng..."
_ Ngoài hôn sự ra, cái gì cũng được. ví dụ như ta sẽ đảm bảo hắn bình an, đại thọ 100 tuổi được không?
Vị Cô lập tức ngưng động tác ăn vạ, lập tức suy nghĩ "Vân Đào nhượng bộ rồi sao... hahaha... nhưng không được nếu không thành thân với Nguyệt nhi thì Vân Đào sẽ thành thân với Tuyệt nhi, như vậy số phận kiếp trước có khác chi đâu, vã lại Vân Đào cũng chết trước Nguyệt Nhi". Lúc thì cô cô vui mừng lúc thì cơ mặt nhăn lại như lo lắng. Toàn bộ biểu hiện kỳ lạ của cô cô đều bị thu lại trong tầm mắt Vân Đào.
_ Đào Nhi thành thân cũng là tốt cho ngươi, người đó rất xứng với ngươi mà
— Cô cô, hôn sự là chuyện trọng đại nha, vã lại ta từng thề... từng thề.. (thề với trời đất lỡ mà không làm được thì bị sét đánh mất, thề với bản thân an toàn hơn, ta thông minh qúa") từng thề với ta, phu quân của ta phải đáp ứng được ba điều
_ Thứ nhất là một người thật "soái" nha "nếu phải nhìn một người dù tài năng đến đâu nhưng lại xấu thì không thể chịu nổi ạ, đơn giản Vân Đào ta đã đủ tài năng rồi"
_ "Soái"...hắn rất anh tuấn (cô cô tự tinh)
_ Thứ hai trong 10 chiêu hắn phải đánh thắng ta
_ Này! con là cung chủ Bạch Hoa Cung đệ nhất cao cao thủ, lại giỏi dùng độc, ai có thể đánh thắng con trong 3 chiêu đây chứ đừng nói là 10 chiêu.
_ Vậy thì người bỏ cuộc đi
_ Không được,... (cô cô ngập ngừng).. Vậy vâỵ còn điều kiện thứ ba
_ Ta nguyện ý lấy hắn
Vân Đào chấp tay sau lưng thong thả rời đi. Vân Đào cười đắc ý, nàng nghĩ chắc chắn điều kiện thứ hai không thể thực hiện được, điều thứ ba lại càng không. Vị cô cô thất vọng lại càng thất vọng, " ta không cam tâm, không cam tâm, dù gì không dễ dàng xoay chuyển cục thế, phải nghĩ cách mới được, không thể để Nguyệt Nhi đơn độc,đau đớn, nhiều lần nguy hiểm tính mạng rồi chết đi mà vẫn còn chưa có phúc tấn, ôi con trai ta..."
Phủ Nhị Vương Gia. Trăng thanh gió mát cùng tiếng xào xạc của những chiếc lá va vào nhau, phủ Nhị Vương Gia Nam Cung Tuyệt tấp nập người qua lại, hôm nay Vân qúy phi (mẫu thân của Nam Cung Tuyệt) cùng Di Hương công chúa đến nên mọi người trong phủ cẩn trọng và đặc biệt cẩn trọng hơn khi có mặt của tam vương gia tính khí thất thường, Nam Cung Nguyệt. Trong bữa ăn, Nam Cung Tuyệt đầy ý cười khi người khác gặp nạn.
_ Nguyệt Nhi, tuổi con không còn nhỏ nữa cũng nên lập vương phi đi
_ Mẫu thân (Nam Cung Nguyệt từ lâu đã coi Vân Phi là mẫu thân của mình và luôn gọi như thế) người nên lo cho hoàng huynh thì hơn, nhi thần tuổi còn nhỏ, vã lại hoàng huynh còn chưa có phi tử nào, thân là đệ đệ làm sao vượt mặt huynh trưởng mà thành thân trước
Nam Cung Tuyệt đang vui vẻ gấp thức ăn, miến thịt trên đũa bổng rơi xuống, đệ đệ thật nhẫn tâm cái vấn đề nang giải này lại đơn giản quăng qua cho hắn, cái gì còn nhỏ tuổi đệ 20 tuổi rồi, vượt mặt huynh trưởng... đệ hay lắm Nam Cung Nguyệt, khẻ ho hai tiếng đưa mắt liết Nam Cung Nguyệt "cái tên đệ đệ đáng đánh, dám đẩy qua cho ta. đệ cẩn thận ta", quay sang mẫu thân Nam Cung Tuyệt làm như không biết, không nghe gì mà làm lơ đổi chủ đề cho qua chuyện
_ Mẫu thân người dùng miếng này đi, đây là món... món gì nhỉ... ta quên mất, nhưng mà rất ngon, người thấy ta thật hiếu thảo nha
_ Tiểu tử, nếu hiếu thảo thì nhanh nhanh lập vương phi cho ta có cháu bồng!
_ Huynh, huynh ăn nhiều chút, có sức mới nhanh cho ta làm thúc thúc ạ nha (Nam Cung Nguyệt măṭ không đỏ hàm ý đen tối trêu chọc)
_ """" (Nam Cung Tuyệt)
Nhưng Nam Cung Nguyệt chưa vui được bao lâu, mặt lại đen
_ Nguyệt Nhi, ta đã định sẵn hôn ước cho con rồi.
_ Hôn sự của nhi thần do nhi thần quyết định (Nam Cung Nguyệt, cương quyết) vả lại ta sẽ không thành thân trước đại ca
Nam Cung Tuyệt chóng mặt, "đệ đệ tốt lại quăng qua cho hắn, thật đau đớn mà"
_ Ta từng đi Chùa, sư thầy nói với ta Tuyệt Nhi chưa thể lập phi trước con nếu không sẽ có đại họa
Nam Cung Tuyệt hí hửng "Nhất định phải hỏi mẫu thân về sư thầy đó mà mang lễ vật cảm tạ"
— Mẫu thân ta nói rồi ta lấy ai tự ta quyết định.
_ Huynh chỉ là cưới một tẩu tẩu cho mụi thôi mà (Di Hương công chúa giọng điệu mềm yếu)
bầu không khí căng thẳng, Vân phi trừng mắt tức giận, đây là lần đầu tiên, Nam Cung Nguyệt dùng thái độ cương quyết, và tức giận, giọng nói như có phần sát khí (vì Nam Cung Nguyệt nói qúa lớn và dứt khoát thôi). Vân phi khí thế cũng không thua kém, đập tay vào bàn ăn giọng cũng tức giận và cảnh báo
_ nếu con còn coi ta là mẫu thân thì nhất định phải thành thân với nàng.
_ Mẫu thân (Nam Cung Nguyệt)
không đợi Nam Cung Nguyệt nói thêm câu nào, Vân phi phất tay aó rời đi. Nam Cung Tuyệt há hốc, mẫu thân tức giận rồi, chưa bao giờ thấy người như vậy cả. Nam Cung Nguyệt chau mày, đây là lần đầu tiên hắn và mẫu thân như vậy, kíp trước qủa thực không có chuyện này xảy ra
_ Đệ đệ, mẫu thân người sức khoẻ không tốt, chỉ là cưới một nữ nhân đệ lại làm người tức giận như vậy chứ, đệ thật... ưc̣...
Ngó thấy vẻ mặt Nam Cung Nguyệt càng ngày càng đen,Nam Cung Tuyệt đành ngậm miệng.
Trên đường về, ngồi trong kiệu Vân phi không khỏi thất thần suy nghĩ "Ngân Bích tỷ tỷ, hai mẹ con tỷ làm ta đau đầu quá, sao tỷ không ra mặt mà ép hắn đi... tỷ có biết Vân Đào có cả linh lực của tiên nhân và linh lực của ma giới không, tương lai chưa rõ có sa vào ma đạo hay không? ta là người phàm cũng biết chẳng lẽ tỷ không biết sao, mà vẫn muốn nàng gã cho Nguyệt Nhi.
Cô cô "hết cách, chỉ có thể ăn vạ vậy", vị Cô cô đưa tay đập phá "bốp", 1 chiếc bình cổ vỡ tung, Vân Đào trừng mắt, lại "bốp, bốp.." thêm vài cái...
_ huhu. Ta thật khổ mà, bốp, (vỡ tiếp 1 bình trà cổ)... con có đồng ý không.. bốp.. vỡ tiếp
_ Cô cô, người mà đập nữa, có tin con đốt phủ Nam cung Nguyệt không?... bình cổ của ta, trà của ta... ngân lượng của ta....
tiếp tục khóc lóc ăn vạ và quậy phá "bốp" — " đừng" huhu đồ của ta cô cô
_ Đào Nhi! ta xin con, ta cũng vì tốt cho con ́́́́thôi, vã lại con muốn nuốc lời sao? ta thật khổ mà, tại sao lúc trước lại cứu một người vong ơn bội nghĩa như vậy chứ... huhu...
Vân Đào ngơ ngác, hết cách với vị cô cô đang giả bộ khóc lóc vật vã kia "kệ đi, dù gì mình cũng từng hứa, chi bằng..."
_ Ngoài hôn sự ra, cái gì cũng được. ví dụ như ta sẽ đảm bảo hắn bình an, đại thọ 100 tuổi được không?
Vị Cô lập tức ngưng động tác ăn vạ, lập tức suy nghĩ "Vân Đào nhượng bộ rồi sao... hahaha... nhưng không được nếu không thành thân với Nguyệt nhi thì Vân Đào sẽ thành thân với Tuyệt nhi, như vậy số phận kiếp trước có khác chi đâu, vã lại Vân Đào cũng chết trước Nguyệt Nhi". Lúc thì cô cô vui mừng lúc thì cơ mặt nhăn lại như lo lắng. Toàn bộ biểu hiện kỳ lạ của cô cô đều bị thu lại trong tầm mắt Vân Đào.
_ Đào Nhi thành thân cũng là tốt cho ngươi, người đó rất xứng với ngươi mà
— Cô cô, hôn sự là chuyện trọng đại nha, vã lại ta từng thề... từng thề.. (thề với trời đất lỡ mà không làm được thì bị sét đánh mất, thề với bản thân an toàn hơn, ta thông minh qúa") từng thề với ta, phu quân của ta phải đáp ứng được ba điều
_ Thứ nhất là một người thật "soái" nha "nếu phải nhìn một người dù tài năng đến đâu nhưng lại xấu thì không thể chịu nổi ạ, đơn giản Vân Đào ta đã đủ tài năng rồi"
_ "Soái"...hắn rất anh tuấn (cô cô tự tinh)
_ Thứ hai trong 10 chiêu hắn phải đánh thắng ta
_ Này! con là cung chủ Bạch Hoa Cung đệ nhất cao cao thủ, lại giỏi dùng độc, ai có thể đánh thắng con trong 3 chiêu đây chứ đừng nói là 10 chiêu.
_ Vậy thì người bỏ cuộc đi
_ Không được,... (cô cô ngập ngừng).. Vậy vâỵ còn điều kiện thứ ba
_ Ta nguyện ý lấy hắn
Vân Đào chấp tay sau lưng thong thả rời đi. Vân Đào cười đắc ý, nàng nghĩ chắc chắn điều kiện thứ hai không thể thực hiện được, điều thứ ba lại càng không. Vị cô cô thất vọng lại càng thất vọng, " ta không cam tâm, không cam tâm, dù gì không dễ dàng xoay chuyển cục thế, phải nghĩ cách mới được, không thể để Nguyệt Nhi đơn độc,đau đớn, nhiều lần nguy hiểm tính mạng rồi chết đi mà vẫn còn chưa có phúc tấn, ôi con trai ta..."
Phủ Nhị Vương Gia. Trăng thanh gió mát cùng tiếng xào xạc của những chiếc lá va vào nhau, phủ Nhị Vương Gia Nam Cung Tuyệt tấp nập người qua lại, hôm nay Vân qúy phi (mẫu thân của Nam Cung Tuyệt) cùng Di Hương công chúa đến nên mọi người trong phủ cẩn trọng và đặc biệt cẩn trọng hơn khi có mặt của tam vương gia tính khí thất thường, Nam Cung Nguyệt. Trong bữa ăn, Nam Cung Tuyệt đầy ý cười khi người khác gặp nạn.
_ Nguyệt Nhi, tuổi con không còn nhỏ nữa cũng nên lập vương phi đi
_ Mẫu thân (Nam Cung Nguyệt từ lâu đã coi Vân Phi là mẫu thân của mình và luôn gọi như thế) người nên lo cho hoàng huynh thì hơn, nhi thần tuổi còn nhỏ, vã lại hoàng huynh còn chưa có phi tử nào, thân là đệ đệ làm sao vượt mặt huynh trưởng mà thành thân trước
Nam Cung Tuyệt đang vui vẻ gấp thức ăn, miến thịt trên đũa bổng rơi xuống, đệ đệ thật nhẫn tâm cái vấn đề nang giải này lại đơn giản quăng qua cho hắn, cái gì còn nhỏ tuổi đệ 20 tuổi rồi, vượt mặt huynh trưởng... đệ hay lắm Nam Cung Nguyệt, khẻ ho hai tiếng đưa mắt liết Nam Cung Nguyệt "cái tên đệ đệ đáng đánh, dám đẩy qua cho ta. đệ cẩn thận ta", quay sang mẫu thân Nam Cung Tuyệt làm như không biết, không nghe gì mà làm lơ đổi chủ đề cho qua chuyện
_ Mẫu thân người dùng miếng này đi, đây là món... món gì nhỉ... ta quên mất, nhưng mà rất ngon, người thấy ta thật hiếu thảo nha
_ Tiểu tử, nếu hiếu thảo thì nhanh nhanh lập vương phi cho ta có cháu bồng!
_ Huynh, huynh ăn nhiều chút, có sức mới nhanh cho ta làm thúc thúc ạ nha (Nam Cung Nguyệt măṭ không đỏ hàm ý đen tối trêu chọc)
_ """" (Nam Cung Tuyệt)
Nhưng Nam Cung Nguyệt chưa vui được bao lâu, mặt lại đen
_ Nguyệt Nhi, ta đã định sẵn hôn ước cho con rồi.
_ Hôn sự của nhi thần do nhi thần quyết định (Nam Cung Nguyệt, cương quyết) vả lại ta sẽ không thành thân trước đại ca
Nam Cung Tuyệt chóng mặt, "đệ đệ tốt lại quăng qua cho hắn, thật đau đớn mà"
_ Ta từng đi Chùa, sư thầy nói với ta Tuyệt Nhi chưa thể lập phi trước con nếu không sẽ có đại họa
Nam Cung Tuyệt hí hửng "Nhất định phải hỏi mẫu thân về sư thầy đó mà mang lễ vật cảm tạ"
— Mẫu thân ta nói rồi ta lấy ai tự ta quyết định.
_ Huynh chỉ là cưới một tẩu tẩu cho mụi thôi mà (Di Hương công chúa giọng điệu mềm yếu)
bầu không khí căng thẳng, Vân phi trừng mắt tức giận, đây là lần đầu tiên, Nam Cung Nguyệt dùng thái độ cương quyết, và tức giận, giọng nói như có phần sát khí (vì Nam Cung Nguyệt nói qúa lớn và dứt khoát thôi). Vân phi khí thế cũng không thua kém, đập tay vào bàn ăn giọng cũng tức giận và cảnh báo
_ nếu con còn coi ta là mẫu thân thì nhất định phải thành thân với nàng.
_ Mẫu thân (Nam Cung Nguyệt)
không đợi Nam Cung Nguyệt nói thêm câu nào, Vân phi phất tay aó rời đi. Nam Cung Tuyệt há hốc, mẫu thân tức giận rồi, chưa bao giờ thấy người như vậy cả. Nam Cung Nguyệt chau mày, đây là lần đầu tiên hắn và mẫu thân như vậy, kíp trước qủa thực không có chuyện này xảy ra
_ Đệ đệ, mẫu thân người sức khoẻ không tốt, chỉ là cưới một nữ nhân đệ lại làm người tức giận như vậy chứ, đệ thật... ưc̣...
Ngó thấy vẻ mặt Nam Cung Nguyệt càng ngày càng đen,Nam Cung Tuyệt đành ngậm miệng.
Trên đường về, ngồi trong kiệu Vân phi không khỏi thất thần suy nghĩ "Ngân Bích tỷ tỷ, hai mẹ con tỷ làm ta đau đầu quá, sao tỷ không ra mặt mà ép hắn đi... tỷ có biết Vân Đào có cả linh lực của tiên nhân và linh lực của ma giới không, tương lai chưa rõ có sa vào ma đạo hay không? ta là người phàm cũng biết chẳng lẽ tỷ không biết sao, mà vẫn muốn nàng gã cho Nguyệt Nhi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook