Nắng Hạ Nhất Phương
16: Nóng Lòng Muốn Đâm Đầu Vào Chỗ Chết


Bạch Toàn bị bố tôi đe dọa, sắc mặt tíc tắc trở nên xanh mét tới dọa người.

Dù sao thì Bạch thị bây giờ chỉ là một tòa cao ốc rỗng, chẳng mấy chốc cũng sụp đổ, từ lâu cũng không còn là Bạch thị buôn may bán đắt, hay là Bạch Thị đứng thứ hai trên toàn cả nước nữa.

Những gì Bạch Toàn và gia đình ông ta làm được bây giờ chỉ có những lời uy hiếp đe dọa sáo rỗng, hoàn toàn không có chút giá trị hay tính uy nghiêm gì.
Tôi cười mỉm, đáp lời Bạch Toàn:
“Chủ tịch Bạch việc gì phải nóng lòng chột dạ thay vợ con ông như vậy? chuyện tiếp diễn phía sau còn dài, hơn nữa, muốn kiện tôi lên tòa tất bằng chứng phải đầy đủ, cũng phải có tính xác thực.

Nếu như bằng chứng của ông là giả, vậy thì thật là khó xử lắm!”
Bạch Toàn dường như vẫn chưa hiểu rõ ý tôi, vẫn ngang nhiên đáp lời:
“Là giả? Làm sao có thể có chuyện này diễn ra? Video từ sáu năm trước cũng không phải là chỉnh sửa hay cắt ghép, hoàn toàn đáp ứng đủ yêu cầu về tính xác thực!”
-“Ồ? Vậy thì trong tay tôi trùng hợp cũng đang giữ một bản tư liệu bằng chứng, thậm chí còn đáp ứng đầy đủ tính xác thực hơn video đó của ông.


Thế nào? Tôi mời gia đình Bạch tổng cùng toàn thể mọi người đang có mặt ở đây cùng nghe nhé?”
“Nếu như của cô là giả, vậy việc này chứng minh cô hoàn toàn bôi nhọ Bạch Liên con gái tôi và đồng thời cũng hãm hại nó, cô sẽ phải chịu hoàn toàn trách nhiệm trước pháp luật cùng tội phỉ báng và bôi nhọ danh dự người khác.

Khiết tiểu thư, cô có dám thử hay không?”
-“Một lời đã định!”
“Được, một lời đã định, nhờ Lục tổng làm chứng.”
-“Ok.”
Lục Phong:… ‘mình còn chưa nói gì mà.’
Tôi cũng không ngờ Bạch Toàn lại nóng lòng muốn đâm đầu vào chỗ chết như vậy, tôi chiều ông ta!
Tôi bật điện thoại rồi mở đoạn băng ghi âm đặt ở trên bàn, sau một loạt tiếng bước chân, âm thanh của giọng nói mới bắt đầu vang lên.

Sắc mặt của Bạch Liên lúc này cũng dường như không được tốt cho lắm.

Tôi: Bạch Liên, hôm nay cô gọi tôi tới đây bởi vì chuyện của Lục Phong? Phiền cô nói nhanh lên, tôi rất bận.
Bạch Liên: Khiết tiểu thư việc gì phải vội vàng như vậy, hiếm khi có dịp gặp mặt tử tế, chúng ta lên lầu uống trà rồi từ từ nói, thế nào?
-“Tốt nhất Bạch Liên cô đừng có dở trò quỷ.”
“Haha, mời.”
-“Được rồi, không cần diễn nữa, ở đây cũng không có Lục Phong, cô làm bộ làm tịch gì chứ?”
“Khiết tiểu thư thật là nóng lòng nha, tôi cũng không muốn lòng vòng.


Khiết Hạ, cô biết điều thì ngoan ngoãn tránh xa Lục Phong một chút, anh ấy là của tôi, hơn nữa chúng tôi còn là thanh mai trúc mã, cô chắc hẳn cũng không muốn mình là một tiểu tam đến sau có số phận bi thảm đâu nhỉ?”
-“Bạch Liên, mấy năm trước là cô rời bỏ anh ấy, hơn nữa Lục Phong nào phải hàng hóa, cô lại vội vàng đánh dấu chủ quyền như vậy, chột dạ cũng không nhẹ nhỉ? Tình yêu cũng không phân biệt đến trước hay là sau, bây giờ cô với anh ấy cũng chẳng có quan hệ gì, cô xem, tôi làm sao từ bỏ?”
“Ồ, cãi cũng cứng gớm nhỉ? Vậy để tôi nói cho cô biết, tôi với Lục Phong có quan hệ gì hay không!”
“Quán bar Hỏa Diễm, ngày 15/05/2018.

Sau khi tôi trở về, Lục Phong ngay lập tức gọi anh em bạn bè tụ tập lại, làm tiệc tẩy trần cho tôi, đỉnh điểm là lúc chơi thử thách hay đại mạo hiểm, tôi hỏi anh ấy về cô, anh ấy không chút do dự thẳng thừng trả lời, anh ấy cùng cô không có bất kì dây dưa cùng quan hệ gì, còn chính miệng nói cô thật sự vô cùng phiền phức, ngày ngày làm liếm cẩu liếm chân anh ấy!”
“Bạch gia, ngày 30/05/2018.

Lục phong tới nhà tôi, ngỏ ý vẫn yêu tôi, không ngần ngại mắng chửi bôi nhọ cô trước toàn thể người trên dưới của Bạch gia, tới người giúp việc còn thấy đồng cảm với cô, thương hại cô!”
“Buổi tụ tập bạn bè, ngày 12/06/2018, tôi làm bạn đồng hành của Lục Phong, tại đó bạn bè của anh ấy không tiếc lời hạ bệ sỉ nhục cô để nâng tôi lên trên, cô biết không? Sắc mặt của Lục Phong lúc đó vừa trào phúng vừa đồng tình, anh ấy khinh thường cô!”
“Tụ tập, nhà Lục Phong, ngày 05/07/2018, anh ấy nói anh ấy sắp chịu không nổi sự phiền phức của cô, còn cá cược với bạn bè, xem kiên nhẫn của anh ấy chịu đựng được cô trong bao lâu, kết quả, anh ấy thắng, nhưng họ cũng rất coi trọng cái da mặt dày của cô.”
“Ngày 21/07/2018, quán trà, bọn họ gọi tôi là chị dâu nhỏ, còn nói cô ngay cả làm thiếp thất cũng không xứng, Lục Phong cười, anh ấy cười nói, tôi làm sao chỉ có thể làm chị dâu nhỏ? Tôi sau này chính là Lục gia chủ mẫu, cô đối với anh ấy, người lạ cũng không bằng!”
“Ngày 31/07/2018…”
“Ngày 13/8/2018…’


“Ngày…”
Tôi: Đủ rồi, Bạch Liên cô ngụy biện còn chưa đủ sao! Tôi chưa từng có bất kì thâm thù đại hận gì với cô! Sao cô lại hận tôi như vậy? còn đem chuyện này nói ra sỉ nhục tôi?
-“Ngụy biện? Khiết Hạ cô còn chưa chịu vỡ mộng! tôi nói cho cô biết, nếu như tôi ngụy biện, thời gian địa điểm trong thời gian ngắn như vậy làm sao rõ ràng? Nếu như cô đã không tin, tôi cho cô biết thế nào là ngụy biện!”
“A! cô kéo tay tôi làm cái gì___”
‘Uỳnh!’
Bạch Liên: Aa! Lục Phong, huhu anh rốt cuộc đã tới, em cũng không biết Khiết Hạ bỗng dưng bị làm sao phát điên chạy tới nhà em, còn kéo em lên lầu rồi thành ra như vậy, chân của em, chân của em có hay không đã bị phế đi a!
Lục Phong: Bạch Liên, ngoan, em bình tĩnh đã, chúng ta trước tiên đi bệnh viện, chuyện khác lại nói sau, anh nhất định đứng ở phía em, nào, anh bế em dậy.

Đoạn băng ghi âm kết thúc bằng một loạt các âm thanh hỗn loạn và sự im lặng dài.
Tôi cất chiếc điện thoại cũ vào túi, ngẩng mặt nhìn lũ lượt từng người Bạch gia, nói một câu:
“Như vậy không biết bằng chứng đã đủ tính xác thực chưa nhỉ? Hay còn cần phải ghép vào đoạn băng từ camera xem chúng có khớp hay là không?”.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương