3

Không biết cô đã ngồi ở đó bao lâu, chỉ biết là khi điện thoại cô reo, cô mới thoát khỏi những dòng suy nghĩ của mình. Lấy điện thoại ra, nhìn lên màn hình cô cười nhếch mép, nói:

-"Chị nghe"

- Đầu dây bên kia cũng kính nói

-"Ừm, chị biết rồi. Cứ làm theo kế hoạch" Cô nói xong rồi cúp máy, nhìn đồng hồ cũng đã xế chiều rồi. Haizzzz, đứng lên nhanh chóng bắt taxi về nhà.

Vừa về đến nhà cô ngã người nằm dài trên sopha, gát tay lên trán nhắm mắt nghĩ ngơi:" Lệ Á à, tôi phải nói cô quá thông mình hay cô tự tin về bản thân mình nhỉ. Nếu tôi hiền thì giờ này còn ở đây sao.. haha.. để xem nữ chính sẽ làm gì em nhé. Tôi và cô cùng vờn nào". Mở ánh mắt sắt lạnh ra mỉm cười tà ác.

Tiếng chuông cửa đánh thức cô, cô nhanh chóng lấy lại dáng vẻ bình thường ra mở cửa. Thì ra là La Phong, cô nhìn Phong rồi cười nhẹ nói:

-"Anh Phong chào, mời anh vào nhà"

Phong theo cô vào nhà, cậu nhìn cô mà nhíu mài suy nghĩ. Cậu chắc là cô sẽ không bình thường như vẽ bề ngoài cô tạo ra. Cậu mỉm cười đầy hứng thú.

Cô nhìn Phong hỏi:

-"Mời anh ngồi, anh uống gì em lấy"

-"Khỏi, anh uống trà được rồi" Phong ngồi xuống sopha nói với cô.

Cô cười nhẹ rồi ngồi xuống rót trà cho Phong,thắc mắc:

-"Anh đến tìm em hay tìm Vũ"

Phong giương mắt nghiêm túc nhìn cô,:

-"Anh tìm em, trưa nay em có đi khách sạn MIX phải không?"

Cô đưa ly trà lên uống một ngụm rồi nhìn Phong nhàn nhạt trả lời:

-"vâng"

-"Vậy em đã thấy tất cả" Phong giật mình nhìn cô

-"Ừm, thấy tất cả" Cô vẫn vậy trả lời.

-"Vậy em có cho là thật không?"

-"Thật có, giả có. Anh nghĩ sao?" Cô mỉm cười nhìn Phong hỏi ngược lại

-"Haizzz, thật ra em thấy là thật nhưng trong lúc đó anh đã nhận được một tin nhắn từ một số điện thoại rất lạ, nói rằng Vũ đang gặp nguy hiểm. Hãy đến cứu nó ở khách sạn MIX phòng 102. Lúc anh đến cũng là lúc em vừa đi. Nhưng Vĩ Nha à, em tin Vũ đi, nó không phản bội em đâu" Phong thở dài tựa lưng vào sopha nhìn cô giải thích giúp thằng bạn.

Cô cười nhẹ nhìn Phong nói:

-"Em biết, anh tại sao lại nói giúp anh ấy"

-"Tại vì tụi anh là bạn, thấy bạn vào bế tắt mà không cứu thì chẳng khác nào đồ bỏ đi. Anh không thể nhìn nó mất em được." Phong nhìn cô cười tươi nói. Đúng cậu không thể để cho thằng bạn mình mất đi một cô vợ tốt như vậy được.

-"Anh nghĩ xem, nếu em không tin tưởng anh Vũ thì giờ này em còn ở đây sao. Làm anh tốn công rồi..hihi.." Cô cười tươi nói với Phong.

Đúng ha, sao cậu ngu vậy chứ, nếu mà Vĩ Nha không tin tưởng Vũ thì có lẽ lúc này đã khóc bù lu bù loa lên. Trốn đi nơi khác rồi không chừng. Haizzz, cậu phí công vô ích rồi. Cô nhìn Phong ngơ ngác thì bật cười:

-"haha.. nhìn anh thật đần, nhưng cũng cám ơn anh đã quan tâm đến hạnh phúc của Vũ. Vũ được người bạn như anh thật đáng quý"

Phong nghe cô nói như vậy thì đỏ mặt ngượng nghịu. Lấy tay xoa đầu cười cười nhìn cô.

Cô thấy Phong đỏ mặt mà cười lớn hơn. Con trai cũng đỏ mặt a...

+++

Khi La Phong về, cô cũng nhận được một cuộc điện thoại từ Lệ Á. Cô mỉm cười lạnh rồi bắt máy:

-"Alo,tôi nghe"

-"Hahah,, sau nào Vĩ Nha. Những cảnh cô thấy có đẹp có hấp dẫn không. Vũ thật đáng sợ a, không biết đã bao lâu không "ăn" rồi mà bây giờ vồ tôi như hổ đói thế kia. Cô thấy sao, đau lòng không, anh ta sẻ nhanh về với tôi thôi...hahah" Lệ Á cười tà ác lên tiếng

-" Hic..Hic.. cô tha cho Vũ được không. Tôi xin cô đấy."Cô nấc lên từng tiếng khóc, van xin cô ta.

-"Haha,, không tôi sẻ chơi với cô đến cùng, cô chuẩn bị nhận hàng đi nhé. Tiết mục thú vị còn phía sau..Bye bye" Nói rồi cô ta cúp máy. Cô nhìn vào màn hình điện thoại mà lau nước mắt cười nhếch mép.

-"Tôi sẻ chờ"

Cô nhìn đồng hồ sắp tời giờ tụi nhỏ và Vũ về rồi, nhanh nấu cơm. Tắm rửa thay đồ rồi đi vào bếp.

Anh và hai đứa nhóc vừa về tới nhà thì cô cũng vừa xong. Ra đón hai tiểu bảo bối, Ken và Sun thấy cô thì nhanh chân chạy lại gọi:

-"Mẹ.. Sun/Ken đi học mới về ạ"

Cô nhanh tay ôm hai đứa vào lòng cười tươi âu yếm nói;

-"Sun và Ken hôm nay đi học có ngoan không nào"

-"Ngoan ạ.. Mẹ ơi Ken nhớ mẹ"Ken trả lời dụi đầu vào lòng cô nói

-"Sun cũng nhớ mẹ nữa"Sun cũng lém lĩnh không kém. Anh nhìn cô và hai đứa nhỏ mà anh thấy mình thật có lỗi tí nữa đã phạm sai lầm với cô và con rồi.

Đi lại gần cô, nói với Ken:

-"Ken dắt em lên phòng đi con, ba có chuyện muốn nói với mẹ" Ken nhìn anh vâng lời rồi dắt Sun lên phòng. Nhìn theo bóng dáng hai đứa nhỏ mà cô thấy hạnh phúc.

Anh kéo cô đứng dậy ôm cô vào lòng nói:

-"Anh xin lỗi, anh cảm thấy rất có lỗi với em"

Cô biết anh đang nói gì nhưng cô vờ không biết:

-"Anh ngoan nào, đừng xin lỗi em mà tự sửa lỗi đi. Em không nhìu lỗi để cho anh xin như vậy"

-"Vĩ Nha à, nếu anh có lỗi với em thì em có giận hay bỏ anh không?" Anh tựa đầu lên đỉnh dầu cô hỏi nhỏ

Cô vòng tay ôm anh vào lòng nói:

-"Tùy theo trường hợp anh à, trong cuộc sống ai mà không có lỗi. Biết sửa lỗi hay không là tùy thuộc ở mình. Em chỉ nhìn ở tương lai chứ không nhìn ở hiện tại, một khi em đã quyết định yêu anh thì em sẻ không từ bỏ. Em nói thật đấy. Em thuộc kẻ phản diện anh à..."

Anh nghe cô nói mà cười nhẹ nhõm, thì thầm với cô:

-" Cho anh thời gian, ổn định tất cả anh sẻ nói về những lỗi lầm của anh cho em nghe. Anh hứa đấy"

Cô không nói gì chỉ gật đầu cười thỏa mãn, cô sẻ chờ a....

+++

" Em rất ích kỉ, một khi đã chọn được người ưng ý là anh rồi, thì cho dù đứa khác cướp anh từ tay em đi nữa em sẻ đấu với nó tới cùng. Chỉ khi nào anh nói,em không còn giá trị lợi dụng cho anh nữa thì em sẻ đi.

Nhưng em biết ngày đó sẻ không đến vì em là vô giá anh à" ^^

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương