3

Đêm hôm qua là một đêm rất dài đối với cô. Câu nói lúc say của anh làm cô phải suy nghĩ. Phải hay không anh còn yêu Lệ Á, anh không nhớ rằng cô ấy đã bỏ anh đi sau. À..à thật ra anh không biết chuyện đó đâu nhỉ, anh không biết rằng cô ấy đi theo Trần Toàn, một trong những đối thủ đáng sợ của VAM. Hư,, đời thật đáng cười tại sao cô lại có thể yêu anh ngay lúc này kia chứ. Nhưng cô sẻ không bỏ qua anh đâu, có yêu là phải có đuổi , một khi đuổi không được nữa rồi cô sẽ từ bỏ. Cô cười buồn rồi thay đồ xuống lầu nấu đồ ăn sáng. Đi ngang cầu thang cô lại nhớ về nụ hôn hôm tối, tuy đau nhưng cũng ngọt ngào, nó sẽ còn ngọt hơn nữa nếu anh không gọi tên cô ấy, lắc đầu cho qua cô một mạch hướng đến phòng bếp.

Nấu xong bữa sáng cô định lên gọi hai đứa nhóc dậy nhưng chuông điện thoại bàn reo. Cởi tạp dề nhanh đi bắt máy đầu dây bên kia vang lên tiếng nam nhân:

-

Cô nhíu mài nhìn đồng hồ bây giờ là 7h kém 5 phút. Thường thì không phải giờ này anh đi rồi hay sau

-"Không phải anh ta đi rồi sau, thường thì giờ này anh ta đi rồi. Để tôi tìm rồi kêu anh ta gọi lại cho anh". Cô nhàn nhạt nói

-

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương