Nam Thần Ở Phòng Bên Cạnh
-
Chương 28-2: Như Hoa rất thông minh (2)
Cô cũng muốn phản kháng hành động bất lương của Tần Mặc, nhưng sức của anh và cô chênh lệch quá lớn. Cô rất sợ Tần Mặc nếu không được ăn điểm tâm sẽ làm ra hành động không bằng cầm thú gì đó, nên đành ủy khuất cầu toàn, tạm thời chịu để anh chèn ép.
Mới đi ra khỏi cửa, Tô Song Song đã nhìn thấy một con vật khổng lồ mình đầy lông lá trắng như tuyết hướng cô chạy tới. Tô Song Song sửng sốt, nhưng khi thấy rõ cái đống nhung mềm ấy là một con chó Tát Ma, thì liền nhoẻn miệng cười một tiếng, đem Tứ gia đặt ở đầu vai chờ nó chạy đến.
Lúc con Tát Ma chạy tới đến trước mặt Tô Song Song liền rất khéo léo ngồi chồm hổm xuống, bày ra bộ dáng nhu thuận. Tô Song Song lập tức vui vẻ, cũng ngồi xuống đưa tay ra sờ đầu nó.
Chú chó này rất mềm mại cũng rất nghe lời nha. Tô Song Song cười đến híp cả mắt, tay lại đưa xuống phía dưới sờ sờ, nó vẫn như cũ không có xù lông, nhất thời tâm trạng cô như muốn nở hoa.
“ Đinh ! ” tiếng cửa thang máy mở ra. Tô Song Song theo bản năng ngẩng đầu thì nhìn thấy Tần Mặc một thân quần áo thể thao từ bên trong đi ra.
Bởi vì gặp được chú chó rất đáng yêu, tâm tình cũng đặc biệt tốt, cho nên khi nhìn thấy Tần Mặc, chẳng những không có xoay người lập tức chạy đi, ngược lại cảm thấy hôm nay anh ta rất đẹp trai, không khỏi phá lệ ngẩng đầu hướng về phía anh cười ngọt ngào chào hỏi:
“ Sớm vậy! ”
Tần Mặc đối với việc Tô Song Song đột nhiên nhiệt tình niềm nở cảm thấy có chút không được tự nhiên, hơi cau mày nhìn cô một cái, theo bản năng cảm thấy nàng chắc không phải bị sốt đến hỏng người đi.
Như Hoa vừa nhìn thấy Tần Mặc liền lập tức đứng lên chạy quanh Tần Mặc mấy vòng, bộ dạng lấy lòng muốn anh chơi đùa cùng nó. Tần Mặc sắc mặt vẫn lạnh lùng như cũ, nhưng anh lại nửa ngồi xuống đưa tay lên xoa đỉnh đầu của nó.
Trước mặt là mỹ nam và chó đẹp, đây thật sự là một cảnh sắc động lòng người. Tuy nhiên Tô Song Song vẫn không nhịn được quay đầu nhìn ra bên ngoài cửa sổ.
Cô rất muốn xác nhận xem mặt trời hôm nay có phải mọc từ phía tây hay không, nếu không tiểu cầm thú tại sao có thể có bày ra bộ mặt tràn đầy ấm áp như thế ?
“Chó này của anh ? ”
Tô Song Song tiến tới, không kiềm chế đưa tay ra lại sờ sờ .
“ Ừ. ”
Câu trả lời ngắn gọn mang đậm phong cách Tần thiếu, lời ít ý nhiều, tuyệt không nói dư một chữ.
Nhưng Tô Song Song vẫn nghi ngờ nhìn chằm chằm Tần Mặc, bộ dáng kia giống như thừa biết anh đang nói láo, mặt lạnh hỏi :
“ Nếu là chó của anh , tại sao nó từ cầu thang đi lên, còn anh từ thang máy đi ra? ”
Tần Mặc nghe Tô Song Song hỏi thì ngẩng đầu lên nhìn cô, lần này anh rốt cục quyết định làm sáng tỏ ý nghĩ của Tô Song Song, liền nhìn cô như nhìn một kẻ ngu ngốc:
“ Chính nó có thể tìm tới tận nhà, tại sao tôi phải theo nó đi cầu thang ? ”
Tô Song Song trong lòng hừ lạnh một tiếng , vừa hâm mộ lẫn ghen tị. Không phải chỉ là chó nhà anh ta chỉ thông minh một chút, nhận biết được đường đi thôi sao! Kiêu ngạo cái gì chứ!
Chẳng qua nhìn ánh mắt sáng lấp lánh của Như Hoa, trong lòng không nhịn được khen ngợi đây thật đúng là một con chó thông minh, nó là lần đầu tiên tới đây mà lại có thể nhận biết được đường đi, thật là hâm mộ.
“Cô không cần hâm mộ, sủng vật tùy thuộc và sự thông minh của chủ nhân, đây không phải là việc cô có thể thay đổi. ”
Tô Song Song ban đầu nghe không hiểu, sau đó mới phản ứng được. Đây chính là anh đang chê bai trí thông minh của cô thấp.
Tô Song Song bĩu môi, đối với việc Tần Mặc không mở miệng thì thôi, vừa mở miệng tất sẽ để cho cô thương gân động cốt, trong lòng khó chịu đã luyện thành thói quen.
Bây giờ toàn bộ sự chú ý của cô đều bị Như Hoa hấp dẫn, căn bản không có hơi sức và thời gian so đo cùng anh, nhưng vẫn không nhịn được hỏi một câu :
“ Nó tên gì ? ”
“ Như Hoa . ”
“ Hả ? ”
Tô Song Song sợ hết hồn, chợt ngẩng đầu nhìn Tần Mặc, một bộ dạng kinh ngạc như đây là chuyện không thể nào! Đây không phải là thật!
Tần Mặc vào lúc này ngay cả trả lời cũng lười, chỉ gật đầu một cái, sau đó đưa tay ra, móng vuốt Như Hoa liền lập tức đặt trên tay của Tần Mặc. Tần Mặc cũng theo đó vuốt ve, tạo nên một khung cảnh người và chó cực kì đầm ấm hòa thuận.
Tô Song Song lập tức cảm thấy cầm thú quả thật là cầm thú, ngay cả đặt tên cho chó cũng không bình thường. Nhưng rồi cô chợt nhớ đến, thì ra ngày Tần Mặc bị sốt, lúc anh ôm cô là nhầm cô với chó!
Làm hại cô sau đó còn vắt hết óc suy nghĩ, phải là cái dạng nữ nhân như thế nào mới có thể khiến anh gọi lúc đang ốm như vậy, cô ta cũng thật sự là có khẩu vị nặng. Có điều cái tên này cho một con chó dùng, cũng thật kỳ quái.
Cô suy nghĩ một chút, cảm thấy hiện tại lấp đầy bụng mới là quan trọng nhất, thuận miệng hỏi một câu :
“ Tôi đi mua bánh bao, anh có ăn không? ”
“ Ăn, cho nó một phần.” Tần Mặc đứng dậy, phủi phủi tay.
“ Nó có thể ăn bánh bao? ”
Tô Song Song kinh ngạc nhìn Tần Mặc, sau đó cúi đầu nhìn con chó đang vui vẻ vây quanh Tần Mặc – Như Hoa .
Chẳng lẽ chủ nhân thiên tài, nên chó cũng sẽ không tầm thường? Thích ăn bánh bao thịt? Cô nghe nói giống chó Tát Ma này không thể ăn lung tung nha!
Tần Mặc vừa mở miệng liền lạnh nhạt khạc ra hai chữ khiến mắt của Tô Song Song thiếu chút nữa vì trừng to mà rớt ra:
“ Không biết . ”
“ ! ”
Tô Song Song nhất thời cảm thấy không nói nổi, sáng sớm đã phải cùng tiểu cầm thú đấu trí, cô đưa tay chỉ Như Hoa:
“ Nó rốt cuộc có phải chó của anh hay không ?! ”
“ Như Hoa ! ”
Tần Mặc khẽ gọi một tiếng, con chó Tát Ma kia lập tức vễnh tai, đứng ở trước mặt Tần Mặc, bày ra dáng vẻ thông munh lanh lợi, dùng hành động chứng minh ai là chủ nhân của nó.
“ Được! Được! Được! Bánh bao chó ! tôi đi mua bánh bao . ”
Tô Song Song bất đắc dĩ thỏa hiệp, đem Tứ gia từ đầu vai ôm xuống, không muốn cùng Tần Mặc dây dưa thêm.
“ Chờ đã, cô mang nó đi dạo một vòng. ” Sau đó Tần Mặc từ trong túi quần lấy ra một cái chìa khóa , thả vào trong tay của Tô Song Song, “ Sau này cô chăm sóc nó, một ngày hai lần. ”
“ Vì sao? Dựa vào gì chứ ? ”
Tô Song Song nhất thời xù lông! Cô mỗi ngày phải phục vụ tiểu cầm thú ba bữa ăn, chẳng lẽ bây giờ còn phải phục vụ cả sinh hoạt con chó của hắn?
Mặc dù cô rất thích Như Hoa nhưng đây là vấn đề nguyên tắc, cô không thể một mực bị tiểu cầm thú lấn áp!
“ Không làm ! ”
Tô Song Song không chờ Tần Mặc mở miệng, liền trực tiếp cự tuyệt, ngôn từ chính đáng, không cho phản bác.
“ Sinh con hay nuôi chó, hai chọn một ! ”
Tần Mặc khoanh hai tay lại, thân thể đột nhiên nghiêng về phía trước, gương mặt tuấn tú lập tức gần sát mặt của Tô Song Song.
Mới đi ra khỏi cửa, Tô Song Song đã nhìn thấy một con vật khổng lồ mình đầy lông lá trắng như tuyết hướng cô chạy tới. Tô Song Song sửng sốt, nhưng khi thấy rõ cái đống nhung mềm ấy là một con chó Tát Ma, thì liền nhoẻn miệng cười một tiếng, đem Tứ gia đặt ở đầu vai chờ nó chạy đến.
Lúc con Tát Ma chạy tới đến trước mặt Tô Song Song liền rất khéo léo ngồi chồm hổm xuống, bày ra bộ dáng nhu thuận. Tô Song Song lập tức vui vẻ, cũng ngồi xuống đưa tay ra sờ đầu nó.
Chú chó này rất mềm mại cũng rất nghe lời nha. Tô Song Song cười đến híp cả mắt, tay lại đưa xuống phía dưới sờ sờ, nó vẫn như cũ không có xù lông, nhất thời tâm trạng cô như muốn nở hoa.
“ Đinh ! ” tiếng cửa thang máy mở ra. Tô Song Song theo bản năng ngẩng đầu thì nhìn thấy Tần Mặc một thân quần áo thể thao từ bên trong đi ra.
Bởi vì gặp được chú chó rất đáng yêu, tâm tình cũng đặc biệt tốt, cho nên khi nhìn thấy Tần Mặc, chẳng những không có xoay người lập tức chạy đi, ngược lại cảm thấy hôm nay anh ta rất đẹp trai, không khỏi phá lệ ngẩng đầu hướng về phía anh cười ngọt ngào chào hỏi:
“ Sớm vậy! ”
Tần Mặc đối với việc Tô Song Song đột nhiên nhiệt tình niềm nở cảm thấy có chút không được tự nhiên, hơi cau mày nhìn cô một cái, theo bản năng cảm thấy nàng chắc không phải bị sốt đến hỏng người đi.
Như Hoa vừa nhìn thấy Tần Mặc liền lập tức đứng lên chạy quanh Tần Mặc mấy vòng, bộ dạng lấy lòng muốn anh chơi đùa cùng nó. Tần Mặc sắc mặt vẫn lạnh lùng như cũ, nhưng anh lại nửa ngồi xuống đưa tay lên xoa đỉnh đầu của nó.
Trước mặt là mỹ nam và chó đẹp, đây thật sự là một cảnh sắc động lòng người. Tuy nhiên Tô Song Song vẫn không nhịn được quay đầu nhìn ra bên ngoài cửa sổ.
Cô rất muốn xác nhận xem mặt trời hôm nay có phải mọc từ phía tây hay không, nếu không tiểu cầm thú tại sao có thể có bày ra bộ mặt tràn đầy ấm áp như thế ?
“Chó này của anh ? ”
Tô Song Song tiến tới, không kiềm chế đưa tay ra lại sờ sờ .
“ Ừ. ”
Câu trả lời ngắn gọn mang đậm phong cách Tần thiếu, lời ít ý nhiều, tuyệt không nói dư một chữ.
Nhưng Tô Song Song vẫn nghi ngờ nhìn chằm chằm Tần Mặc, bộ dáng kia giống như thừa biết anh đang nói láo, mặt lạnh hỏi :
“ Nếu là chó của anh , tại sao nó từ cầu thang đi lên, còn anh từ thang máy đi ra? ”
Tần Mặc nghe Tô Song Song hỏi thì ngẩng đầu lên nhìn cô, lần này anh rốt cục quyết định làm sáng tỏ ý nghĩ của Tô Song Song, liền nhìn cô như nhìn một kẻ ngu ngốc:
“ Chính nó có thể tìm tới tận nhà, tại sao tôi phải theo nó đi cầu thang ? ”
Tô Song Song trong lòng hừ lạnh một tiếng , vừa hâm mộ lẫn ghen tị. Không phải chỉ là chó nhà anh ta chỉ thông minh một chút, nhận biết được đường đi thôi sao! Kiêu ngạo cái gì chứ!
Chẳng qua nhìn ánh mắt sáng lấp lánh của Như Hoa, trong lòng không nhịn được khen ngợi đây thật đúng là một con chó thông minh, nó là lần đầu tiên tới đây mà lại có thể nhận biết được đường đi, thật là hâm mộ.
“Cô không cần hâm mộ, sủng vật tùy thuộc và sự thông minh của chủ nhân, đây không phải là việc cô có thể thay đổi. ”
Tô Song Song ban đầu nghe không hiểu, sau đó mới phản ứng được. Đây chính là anh đang chê bai trí thông minh của cô thấp.
Tô Song Song bĩu môi, đối với việc Tần Mặc không mở miệng thì thôi, vừa mở miệng tất sẽ để cho cô thương gân động cốt, trong lòng khó chịu đã luyện thành thói quen.
Bây giờ toàn bộ sự chú ý của cô đều bị Như Hoa hấp dẫn, căn bản không có hơi sức và thời gian so đo cùng anh, nhưng vẫn không nhịn được hỏi một câu :
“ Nó tên gì ? ”
“ Như Hoa . ”
“ Hả ? ”
Tô Song Song sợ hết hồn, chợt ngẩng đầu nhìn Tần Mặc, một bộ dạng kinh ngạc như đây là chuyện không thể nào! Đây không phải là thật!
Tần Mặc vào lúc này ngay cả trả lời cũng lười, chỉ gật đầu một cái, sau đó đưa tay ra, móng vuốt Như Hoa liền lập tức đặt trên tay của Tần Mặc. Tần Mặc cũng theo đó vuốt ve, tạo nên một khung cảnh người và chó cực kì đầm ấm hòa thuận.
Tô Song Song lập tức cảm thấy cầm thú quả thật là cầm thú, ngay cả đặt tên cho chó cũng không bình thường. Nhưng rồi cô chợt nhớ đến, thì ra ngày Tần Mặc bị sốt, lúc anh ôm cô là nhầm cô với chó!
Làm hại cô sau đó còn vắt hết óc suy nghĩ, phải là cái dạng nữ nhân như thế nào mới có thể khiến anh gọi lúc đang ốm như vậy, cô ta cũng thật sự là có khẩu vị nặng. Có điều cái tên này cho một con chó dùng, cũng thật kỳ quái.
Cô suy nghĩ một chút, cảm thấy hiện tại lấp đầy bụng mới là quan trọng nhất, thuận miệng hỏi một câu :
“ Tôi đi mua bánh bao, anh có ăn không? ”
“ Ăn, cho nó một phần.” Tần Mặc đứng dậy, phủi phủi tay.
“ Nó có thể ăn bánh bao? ”
Tô Song Song kinh ngạc nhìn Tần Mặc, sau đó cúi đầu nhìn con chó đang vui vẻ vây quanh Tần Mặc – Như Hoa .
Chẳng lẽ chủ nhân thiên tài, nên chó cũng sẽ không tầm thường? Thích ăn bánh bao thịt? Cô nghe nói giống chó Tát Ma này không thể ăn lung tung nha!
Tần Mặc vừa mở miệng liền lạnh nhạt khạc ra hai chữ khiến mắt của Tô Song Song thiếu chút nữa vì trừng to mà rớt ra:
“ Không biết . ”
“ ! ”
Tô Song Song nhất thời cảm thấy không nói nổi, sáng sớm đã phải cùng tiểu cầm thú đấu trí, cô đưa tay chỉ Như Hoa:
“ Nó rốt cuộc có phải chó của anh hay không ?! ”
“ Như Hoa ! ”
Tần Mặc khẽ gọi một tiếng, con chó Tát Ma kia lập tức vễnh tai, đứng ở trước mặt Tần Mặc, bày ra dáng vẻ thông munh lanh lợi, dùng hành động chứng minh ai là chủ nhân của nó.
“ Được! Được! Được! Bánh bao chó ! tôi đi mua bánh bao . ”
Tô Song Song bất đắc dĩ thỏa hiệp, đem Tứ gia từ đầu vai ôm xuống, không muốn cùng Tần Mặc dây dưa thêm.
“ Chờ đã, cô mang nó đi dạo một vòng. ” Sau đó Tần Mặc từ trong túi quần lấy ra một cái chìa khóa , thả vào trong tay của Tô Song Song, “ Sau này cô chăm sóc nó, một ngày hai lần. ”
“ Vì sao? Dựa vào gì chứ ? ”
Tô Song Song nhất thời xù lông! Cô mỗi ngày phải phục vụ tiểu cầm thú ba bữa ăn, chẳng lẽ bây giờ còn phải phục vụ cả sinh hoạt con chó của hắn?
Mặc dù cô rất thích Như Hoa nhưng đây là vấn đề nguyên tắc, cô không thể một mực bị tiểu cầm thú lấn áp!
“ Không làm ! ”
Tô Song Song không chờ Tần Mặc mở miệng, liền trực tiếp cự tuyệt, ngôn từ chính đáng, không cho phản bác.
“ Sinh con hay nuôi chó, hai chọn một ! ”
Tần Mặc khoanh hai tay lại, thân thể đột nhiên nghiêng về phía trước, gương mặt tuấn tú lập tức gần sát mặt của Tô Song Song.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook