Editor: Mike-kun
Tống Tử Kỳ vừa mới cùng tiểu sư đệ xách theo bao lớn bao nhỏ đồ vật từ siêu thị đi ra, liền nhận được điện thoại của Tống Tuyết Doanh.
“Anh lấy xong chưa?”
“Lấy xong rồi, tí nữa cần phải mang đồ tới đâu?”
“Phiền anh rồi, mang tới hội trường đi, em hiện tại đang bận luyện tập.”
“Luyện tập?”
“Anh họ = = tháng sau chính là lễ khánh thành của G đại đó, anh đừng nói không biết đi?”
Lễ kỷ niệm thành lập trường?
Tống Tử Kỳ sửng sốt một chút, nhanh chóng phản ứng lại, hình như có chuyện như vậy thật.
Lúc trước lớp học của cậu hình như cũng có bạn học tập luyện tiết mục, bất quá cậu vẫn luôn không quan tâm đến những việc này, hơn nữa gần đây lại luôn thức suốt đêm làm video, cho nên trong một lát cậu không nhớ tới.
Tống Tử Kỳ treo điện thoại một lúc, đàn em một bên nhìn Tống Tử Kỳ một cái, nói: “Nói đến lễ kỷ niệm thành lập trường, lần này trường chúng ta hình như có mời học sinh Z đại ở kế bên lại đây, nghe đồn trong sáu người chủ trì đã có hai người học ở Z đại.”
Học sinh Z đại đảm nhận vị trí chủ trì trong lễ kỷ niệm thành lập trường của G đại?
Z đại cách G đại chỉ có một con đường, hai trường đại học đúng là rất gần.
Nhưng quan hệ có vẻ vẫn luôn không tốt mà, lần này sao lại liên hợp làm lễ kỷ niệm thành lập trường, thật là ngoài dự liệu của Tống Tử Kỳ.
…… Bất quá, chuyện này cùng cậu có liên quan gì?
Tống Tử Kỳ lắc lắc đầu, trong lòng cậu chỉ có quỷ súc cùng nam thần thôi!
Bất quá đàn em có vẻ hứng thú với đề tài này, mặc dù Tống Tử Kỳ không có trả lời, nhưng cậu vẫn cứ tiếp tục nói ——
“Nghe nói hai người chủ trì của Z đại vừa vặn là một nam một nữ, người nam kia hình như là phát thanh ca chuyên nghiệp nhất của Z đại, nghe đồn còn là nam thần vườn trường Z đại ……”
Nam thần vườn trường?
Tống Tử Kỳ không chút để ý nghĩ, hừ, còn có thể đẹp trai hơn nam thần của cậu sao?
Tuy rằng cậu vẫn chưa thấy được khuôn mặt của Bạch Y Tống Tửu, bất quá cậu tin tưởng, nam thần cậu nhất định là một đại soái ca!
Đánh cược tôn nghiêm cả đời của thanh khống!
“…… Hơn nữa, nghe nói nam thần Z đại tên là Lương Bá Nhã.”
Sau khi đàn em nói xong, trêu ghẹo nhìn về phía Tống Tử Kỳ, hiển nhiên còn nhớ tới cái danh tự “Bá Nha Tử Kỳ” này.
Tống Tử Kỳ: “……”
Thật là đủ rồi a! Sao lại cứ giỡn loại chuyện này!
Thời điểm hai người đi đến hội trường đã thấy rất nhiều người đang luyện tập, Tống Tử Kỳ hứng thú nhìn chằm chằm, liền nghe được thanh âm Tống Tuyết Doanh kêu cậu: “Anh họ! Anh họ! Tống Tử Kỳ!!!”
Bởi vì Tống Tuyết Doanh hai lần gọi Tống Tử Kỳ đều nghe không thấy, cho nên một tiếng cuối cùng nàng kêu đặc biệt lớn, giọng nữ nhòn nhọn lập tức khiến Tống Tử Kỳ hoàn hồn.
Tống Tử Kỳ theo tiếng la nhìn tới vị trí của Tống Tuyết Doanh, không biết có phải vì tập luyện hay không.
Mà hôm nay Tống Tuyết Doanh ăn mặc cực kỳ xinh đẹp, một bộ tiểu lễ phục lệch vai màu trắng, trên mặt còn trang điểm nhẹ, cả người liền trông có vẻ tinh xảo đáng yêu, đồng thời lại mang theo vài phần đoan trang cao nhã, thập phần thục nữ…… Nếu vừa rồi nàng không có lớn tiếng gọi Tống Tử Kỳ, thì hiệu quả đại khái sẽ càng tốt = =.
Bởi vì Tống Tuyết Doanh vừa mới lớn tiếng kêu gọi, nên không ít người đều nhìn về hướng của Tống Tử Kỳ, có chút không quen trở thành tâm điểm của mọi người.
Tống Tử Kỳ khóe miệng co rút, vội vàng căng da đầu đi tới Tống Tuyết Doanh.
Tống Tuyết Doanh lôi kéo tay Tống Tử Kỳ, mang ngữ khí nũng nịu oán giận chỉ xuất hiện trong khoảng thời gian bận rộn này.
Lễ kỷ niệm thành lập G đại gần đến, thân là tổ trưởng của đài phát thanh Tống Tuyết Doanh không hề nghi ngờ trở thành chủ trì chính của lễ kỷ niệm thành lập trường.
Vốn dĩ bọn họ đã tập luyện đến gần xong rồi, nhưng mà không lâu trước trường đại học bên kia lại đột nhiên lâm thời quyết định sắp xếp thêm hai người chủ trì của Z đại.
Bởi vì lâm thời quyết định, lời kịch không thể không thay đổi, cho nên bọn họ lại phải tập luyện một lần nữa.
“Tại sao nguyên bản đã tập luyện ổn thỏa, lại đột nhiên muốn thêm hai chủ trì khác đến?” Tống Tử Kỳ tuy rằng không hiểu những việc này lắm, nhưng cũng buồn bực, tổ chức lễ kỷ niệm thành lập trường vốn là chuyện lớn, vậy mà gần xong rồi lại bỗng nhiên thay đổi, cũng không ổn thỏa đi? Chẳng lẽ nói hai vị chủ trì có bối cảnh gì……
Nhưng mà vô luận hai vị chủ trì kia có bối cảnh gì, cũng không đến mức lãnh đạo G đại coi lễ kỷ niệm thành lập trường thành trò đùa nha?
Bất quá cũng may hai vị chủ trì chuyên nghiệp kia tu dưỡng không tồi, chẳng những không làm vướng chân bọn họ.
Chỉ mới tập luyện một hai lần, mà đã thành công hòa hợp với bọn họ, đặc biệt là vị MC nam, không chỉ lớn lên đẹp trai……
“…… Hơn nữa thanh âm còn siêu cấp dễ nghe! Thật sự là quá mê rồi! Ngao ngao ngao! Quả nhiên là không hổ danh nam thần Z đại a!” Tống Tuyết Doanh ôm ôm mặt, vẻ mặt say mê.
Tống Tử Kỳ: “……”
Vị em gái si ngốc này rốt cuộc là ai? Nhất định không phải là em họ cậu!
“Còn nữa, nam thần em tên là Lương Bá Nhã nha……”
Tống Tử Kỳ: Lại là trò nàyQAQ!
Không đúng, nói……
Tống Tuyết Doanh em khi nào thì sửa miệng a? Nhanh như vậy đã quỳ rạp xuống chân quần tây của nam thần Z đại sao!
Mà lúc này, ở bên kia hội trường ——
“Bá Nhã, mày có nghe gì không? Vừa rồi hình như vừa có người kêu to Tống Tử Kỳ ha ha ha ha……”
Một thanh niên tóc vàng dùng khuỷu tay thọc thọc người bên cạnh, lông mày chau lại, khóe miệng gợi lên một nụ cười bỡn cợt.
Thanh niên tóc vàng lớn lên đặc biệt đẹp trai, mặt mày thâm thúy, mũi cao thẳng, mang theo một chút hương vị con lai, nhưng đôi mắt lại tràn ngập đào hoa phong tình của người phương Đông.
Phong lưu đa tình, nhìn như mang điện, ngũ quan kết hợp với vẻ đẹp phương Đông hàm súc cùng phương Tây phong tình, rực rỡ lóa mắt, dị thường chói mắt, cho dù ở trong biển người mênh mông, nhìn một cái liền có thể thấy hắn.
Ở hội trường có rất nhiều nữ sinh đang lén lút đánh giá thanh niên tóc vàng cùng người bên cạnh.
Bên cạnh thanh niên tóc vàng là một thanh niên mặc áo sơmi chế phục, diện mạo của thanh niên sơ mi trắng đồng dạng cũng xuất sắc.
Mặc dù ngồi bên cạnh vị con lai trời sinh diện mạo có ưu thế, cũng vẫn như cũ không chút nào kém cỏi.
Hắn một thân áo sơ mi trắng thẳng tắp, khuy đóng cẩn thận đến nút cuối cùng, lại nhìn bên trên là đường cong cằm lưu loát.
Rõ ràng trời rất nóng, vậy mà một khuy áo cũng không cởi, nhưng là lại rất ít mồ hôi, một thân thanh tân thoải mái.
Đối mặt sự trêu chọc của tóc vàng thanh niên, thanh niên sơ mi trắng không nói một lời.
Nhưng thanh niên tóc vàng được một tấc lại muốn tiến một thước, hắn phảng phất nghe được cái gì đặc biệt buồn cười, cười đến căn bản dừng không được.
“Ha ha ha ha cư nhiên lại có người kêu tên này!”
Thanh niên ơ mi trắng: “……”
Thanh niên tóc vàng lại tiếp tục cười trêu chọc người bên cạnh: “Mày xem cái tên có duyên như vậy, hay là đi làm quen với hắn một chút!”
Thanh niên sơ mi trắng thanh niên rốt cuộc cũng phản ứng, hắn nhàn nhạt liếc thanh niên tóc vàng một cái, thanh âm thanh lãnh nói: “Trần Lãng, mày rất rãnh sao?”
Thanh niên tóc vàng không thèm để ý thanh niên sơ mi trắng lãnh đạm, lại tiếp tục cười hì hì trêu chọc: “Bá Nhã, mày đừng lúc nào cũng cos mặt lạnh băng sơn, nếu không sẽ không có bạn gái đâu!”
Bất quá nhận thấy được những ánh mắt trắng trợn cùng hàm súc của đám nữ sinh xung quanh, thanh niên tóc vàng mới nhún nhún vai: “Được rồi, lấy tư sắc của nam thần Z đại chúng ta, mày sao lại không tìm được bạn gái được, mày chỉ là không nghĩ tìm, không phải tìm không thấy……”
“Thật đáng tiếc, Tống Tử Kỳ kia hình như là một thằng con trai, bằng không tao thật muốn nhìn xem người có cái tên duyên phận cùng mày một chút, thật sự quá đáng tiếc.”
Cùng lúc đó, thuận lợi hoàn thành mệnh lệnh của nữ vương đại nhân, đang chuẩn bị về ký túc xá, Tống Tử Kỳ bỗng nhiên hắt xì một cái.
Đàn em một bên tức khắc quan tâm hỏi: “Đàn anh, anh bị cảm sao?”
Tống Tử Kỳ khóe miệng co rút: “Thân thể vẫn khỏe, lại nói, em sao còn đi theo anh, còn có việc gì sao?”
“Chỉ là tiện đường mà thôi……”
“……” Tiện cái mụ nội, ký túc xá của cậu cách ký túc xá của tôi cả vạn dặm được không!
Tống Tử Kỳ chửi thầm, bỗng nhiên lại hắt xì một cái.
“Đàn anh, không bằng chúng ta đi phòng y tế nhìn thử xem……”
“Anh vẫn tốt, em đừng có rủa anh……”
Sau đó Tống Tử Kỳ lại hắt xì.
Không hiểu sao lại hắt xì mấy cái - Tống Tử Kỳ:…… Chẳng lẽ có người đang mắng cậu sao QAQ?
-23/3/2020- Hoàn chương 7.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook