Nam Sinh Mấy Anh Chơi Game Thật Lợi Hại
-
Chương 55: Hôn thì có gì thú vị đâu, tui méo tin là vui hơn chơi game đó
Nghe Lăng Mông doạ sẽ tắt live stream, thái độ của quần chúng đang ngồi trước màn hình quay ngoắt 180 độ ngay lập tức, cứ mở miệng là “Chanh baba vô đối, Chanh baba siêu dữ, Chanh baba đệ nhất thẳng nam Đấu Miêu”.
Chanh baba tsun được dỗ đến vui vẻ nên không ồn ào muốn tắt live stream nữa mà tổ đội chơi game với Đan Trúc. Anh nắm tay dạy cậu lia chuột bắn càn quét như đã hứa, thao tác tuyệt diệu như thế Lăng Mông mới chỉ thấy lúc Gu□□a chiến đấu.
– Anh cũng học được từ clip thu hình trận đấu của Gu□□a mà. – Đan Trúc thản nhiên thừa nhận.
Lăng Mông vô cùng kinh ngạc, dù cậu âm thầm phục bàn trận đối chiến với FRUIT rất nhiều lần nhưng cũng chỉ biết thán phục thao tác của Gu□□a chứ không thể bắt chước được thủ pháp của hắn.
Gu□□a.SVIP: Chuột phải lia từ dưới lên, ngay lúc điểm kỹ năng thấp nhất hãy ra chiêu.
Gu□□a. SVIP: Tôi cũng có thể dạy cậu.
Lăng Mông cạn lời:
– … Lần đầu tiên thấy Gu□□a nói một câu dài như vậy đó, không hổ là người đàn ông chỉ biết đến kỹ thuật chơi game.
– Cảm ơn Gu□□a đã chỉ đạo từ xa. – Đan Trúc lại bình thường như bà bán đường.
[Ổng nói gì mị hiểu hết đây, cơ mà nhấn mạnh hai chữ “từ xa” chi zậy?]
[Muốn nhấn mạnh rằng chỉ có ổng mới được thiếp thân chỉ đạo chăng?]
[Mang Thần bất lương, ép Dưa quá đáng.]
[Ngay cả quần chúng ăn dưa cũng không nỡ nhìn.]
Gu□□a.SVIP: Không gian xung quanh là quán internet cafe gần khu đại học, để tôi qua đó cho.
[Gu□□a ám chỉ Mang Thần đừng vội mừng, muốn đi tôi cũng đi được.]
[Gu□□a doạ Mang Thần có tắt stream cũng đừng có chuồn, tôi thừa biết mấy người ở đâu.]
[Gu□□a âm mưu cướp lấy Mông Mông rồi thu nạp Mang Thần vào chiến đội, một mũi tên trúng hai con chim.]
– Hả? Cậu cũng đến đây lên mạng hả? – Lăng Mông bất ngờ, đây là lần đầu tiên Gu□□a và cậu có vẻ liên quan với nhau trong thế giới 3D*.
*3D (tam thứ nguyên): thế giới thực ; 2D (nhị thứ nguyên): thế giới mạng.
Gu□□a.SVIP: Đến làm việc.
Đây là quán net lớn nhất nhì trong khu đại học, thường xuyên tổ chức các loại thi đấu vòng tròn nên việc mời tuyển thủ chuyên nghiệp tới cũng là việc bình thường.
– Lần sau có đến nhớ nói trước cho tui biết, quán net này cũng gần trường tụi tui, có gì tui đến cổ vũ cho cậu.
– Bọn tui cùng đến cổ vũ cho cậu. – Đan Trúc cười bổ sung.
Gu□□a. SVIP: Ngộ tính của anh rất tốt, có muốn chơi chuyên nghiệp không?
– Không chơi, cảm ơn.
Khoảnh khắc Lăng Mông cười ngu nhìn Đan Trúc bị camera bắt được, thế nhưng cư dân mạng xem live stream lại lí giải nụ cười này bằng một cách khác.
[Ánh mắt Mông Mông nhìn Mang Thần nhà tui tràn ngập kính ngưỡng.]
[Mông Mông: Được chiến đội chuyên nghiệp liều mạng mời mọc, Mang Thần nhà tui chính là lợi hại như thế đó!]
[Mấy người chẳng lẽ đã quên Mông Mông của chúng ta là chủ tịch đảng xoài khống hả?]
[Tui chỉ biết Mang Thần là chanh khống vô điều kiện, trong mắt ổng Mông Mông chỗ nào cũng tốt.]
– Không phải trong mắt tui Mông Mông chỗ nào cũng tốt mà em ấy vốn đã tốt sẵn rồi. – Vừa lúc Đan Trúc thấy được bình luận kia trong đống spam.
[Dạ dạ dạ, chủ tịch đảng chanh khống của ông đã được thêm chứng nhận VIP, không cần điên cuồng chứng minh như thế nữa đâu.]
– Anh… nói những lời này trước mặt nhiều người như vậy mà không đỏ mặt hả?
– Anh nói thật mà, sao phải đỏ mặt? – Đan Trúc thản nhiên nói.
Nói xong, anh nhích lại gần, dán vào tai Lăng Mông thì thầm một câu. Mặt cậu đỏ rực với tốc độ bàn thờ trong nháy mắt.
Câu Đan Trúc vừa chính là: “Nam sinh bọn anh nói chuyện với người ta chưa bao giờ đỏ mặt”, hàm ý trêu Lăng Mông cứ hễ nói chuyện với nữ sinh là đỏ mặt.
Lăng Mông thẹn quá hoá giận, cậu muốn mọi người nghĩ rằng cậu bị câu nói vừa rồi làm máu dồn lên mặt chứ không muốn thừa nhận là do hơi thở của Đan Trúc cứ quanh quẩn bên màng nhĩ khiến cậu như thế.
– Anh… anh nói tào lao!
[Thế rốt cuộc Mang thần đã nói cái gì vậy?]
[Chính là thích nghe nói tào lao đấy, vậy mà lại không cho tui nghe là sao?]
[Live stream mà còn nói thầm nói thì, có tí đạo đức nghề nghiệp nào không vậy!]
[Người đâu! Mau mang máy trợ thính tám trăm ngàn watt ra đây cho bổn cung!]
Chanh baba tsun được dỗ đến vui vẻ nên không ồn ào muốn tắt live stream nữa mà tổ đội chơi game với Đan Trúc. Anh nắm tay dạy cậu lia chuột bắn càn quét như đã hứa, thao tác tuyệt diệu như thế Lăng Mông mới chỉ thấy lúc Gu□□a chiến đấu.
– Anh cũng học được từ clip thu hình trận đấu của Gu□□a mà. – Đan Trúc thản nhiên thừa nhận.
Lăng Mông vô cùng kinh ngạc, dù cậu âm thầm phục bàn trận đối chiến với FRUIT rất nhiều lần nhưng cũng chỉ biết thán phục thao tác của Gu□□a chứ không thể bắt chước được thủ pháp của hắn.
Gu□□a.SVIP: Chuột phải lia từ dưới lên, ngay lúc điểm kỹ năng thấp nhất hãy ra chiêu.
Gu□□a. SVIP: Tôi cũng có thể dạy cậu.
Lăng Mông cạn lời:
– … Lần đầu tiên thấy Gu□□a nói một câu dài như vậy đó, không hổ là người đàn ông chỉ biết đến kỹ thuật chơi game.
– Cảm ơn Gu□□a đã chỉ đạo từ xa. – Đan Trúc lại bình thường như bà bán đường.
[Ổng nói gì mị hiểu hết đây, cơ mà nhấn mạnh hai chữ “từ xa” chi zậy?]
[Muốn nhấn mạnh rằng chỉ có ổng mới được thiếp thân chỉ đạo chăng?]
[Mang Thần bất lương, ép Dưa quá đáng.]
[Ngay cả quần chúng ăn dưa cũng không nỡ nhìn.]
Gu□□a.SVIP: Không gian xung quanh là quán internet cafe gần khu đại học, để tôi qua đó cho.
[Gu□□a ám chỉ Mang Thần đừng vội mừng, muốn đi tôi cũng đi được.]
[Gu□□a doạ Mang Thần có tắt stream cũng đừng có chuồn, tôi thừa biết mấy người ở đâu.]
[Gu□□a âm mưu cướp lấy Mông Mông rồi thu nạp Mang Thần vào chiến đội, một mũi tên trúng hai con chim.]
– Hả? Cậu cũng đến đây lên mạng hả? – Lăng Mông bất ngờ, đây là lần đầu tiên Gu□□a và cậu có vẻ liên quan với nhau trong thế giới 3D*.
*3D (tam thứ nguyên): thế giới thực ; 2D (nhị thứ nguyên): thế giới mạng.
Gu□□a.SVIP: Đến làm việc.
Đây là quán net lớn nhất nhì trong khu đại học, thường xuyên tổ chức các loại thi đấu vòng tròn nên việc mời tuyển thủ chuyên nghiệp tới cũng là việc bình thường.
– Lần sau có đến nhớ nói trước cho tui biết, quán net này cũng gần trường tụi tui, có gì tui đến cổ vũ cho cậu.
– Bọn tui cùng đến cổ vũ cho cậu. – Đan Trúc cười bổ sung.
Gu□□a. SVIP: Ngộ tính của anh rất tốt, có muốn chơi chuyên nghiệp không?
– Không chơi, cảm ơn.
Khoảnh khắc Lăng Mông cười ngu nhìn Đan Trúc bị camera bắt được, thế nhưng cư dân mạng xem live stream lại lí giải nụ cười này bằng một cách khác.
[Ánh mắt Mông Mông nhìn Mang Thần nhà tui tràn ngập kính ngưỡng.]
[Mông Mông: Được chiến đội chuyên nghiệp liều mạng mời mọc, Mang Thần nhà tui chính là lợi hại như thế đó!]
[Mấy người chẳng lẽ đã quên Mông Mông của chúng ta là chủ tịch đảng xoài khống hả?]
[Tui chỉ biết Mang Thần là chanh khống vô điều kiện, trong mắt ổng Mông Mông chỗ nào cũng tốt.]
– Không phải trong mắt tui Mông Mông chỗ nào cũng tốt mà em ấy vốn đã tốt sẵn rồi. – Vừa lúc Đan Trúc thấy được bình luận kia trong đống spam.
[Dạ dạ dạ, chủ tịch đảng chanh khống của ông đã được thêm chứng nhận VIP, không cần điên cuồng chứng minh như thế nữa đâu.]
– Anh… nói những lời này trước mặt nhiều người như vậy mà không đỏ mặt hả?
– Anh nói thật mà, sao phải đỏ mặt? – Đan Trúc thản nhiên nói.
Nói xong, anh nhích lại gần, dán vào tai Lăng Mông thì thầm một câu. Mặt cậu đỏ rực với tốc độ bàn thờ trong nháy mắt.
Câu Đan Trúc vừa chính là: “Nam sinh bọn anh nói chuyện với người ta chưa bao giờ đỏ mặt”, hàm ý trêu Lăng Mông cứ hễ nói chuyện với nữ sinh là đỏ mặt.
Lăng Mông thẹn quá hoá giận, cậu muốn mọi người nghĩ rằng cậu bị câu nói vừa rồi làm máu dồn lên mặt chứ không muốn thừa nhận là do hơi thở của Đan Trúc cứ quanh quẩn bên màng nhĩ khiến cậu như thế.
– Anh… anh nói tào lao!
[Thế rốt cuộc Mang thần đã nói cái gì vậy?]
[Chính là thích nghe nói tào lao đấy, vậy mà lại không cho tui nghe là sao?]
[Live stream mà còn nói thầm nói thì, có tí đạo đức nghề nghiệp nào không vậy!]
[Người đâu! Mau mang máy trợ thính tám trăm ngàn watt ra đây cho bổn cung!]
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook