Tôi suýt xoa sờ vào vết cắn ở cổ.

Chậc, Quý Diên là chó hay gì vậy?

Tên khốn đó dám dùng pheromone khống chế tôi khiến tôi không thể nhận thức rõ được xung quanh.

Đến lúc nhận ra thì đã có mấy vết muỗi đốt trên cổ rồi.

Tôi ngước nhìn vào gương mấy vết này e là không thể nào che được. Chắc tie nữa lấy khăn quàng cổ vậy.

Pheromone của tôi dạo này cũng rất lạ. Nó tự phát tán ra ngay cả khi đó không phải ý muốn của tôi.

Để xem nào, chủ nhật tuần này nếu không có việc gì phát sinh thêm thì có lẽ tôi sẽ đi kiểm tra định kỳ.

Lúc tôi đang mải mê tính toán việc đi kiểm tra sức khoẻ.

Cửa phòng tôi bỗng bật ra, Yến Phong vẻ mặt lo lắng, hốt hoảng xông vào.

“Anh—“

Lời còn chưa kịp nói xong, tôi đã bị Yến Phong vồ lấy.


“Tiểu Thần, em có bị sao không? Tại sao mãi không xuống sảnh tiệc? Tôi nghe bảo em bị phục vụ đâm vào, có chỗ nào bị thương không. Cái này…”

Sau khi nhìn thấy vết đỏ trên cổ tôi, Yến Phong bỗng ngừng hỏi lại. Yến Phong đột nhiên trông quỷ dị, lặng thinh không nói gì.

Nhưng cái ánh nhìn sắc lẹm muốn giết người của hắn cũng khiến tôi cảm thấy sợ hãi. Cơ thể vô thức muốn trốn tránh người trước mặt.

“Buông tôi ra!Tôi không có bị làm sao hết, tôi thấy mệt nên mới chưa xuống đó thôi.

“Anh cũng thấy rồi, tôi hoàn toàn bình thường.”

Tay Yến Phong sờ vào vết cắn rồi véo một cái.

“Vậy em thử nói cho tôi biết đây là gì?”

Sao tôi cứ có cảm giác mình như người vợ bị chồng chất vấn thế. Tôi thẳng tay hất tay Yến Phong. Khó chịu nhìn hắn.

“Xin hỏi tôi có nghĩa vụ gì phải nói cho anh. Ngoại trừ quan hệ cấp trên cấp dưới thì chúng ta chả là gì. Anh có quyền gì mà truy vấn tôi.”

“Tiểu Thần, em tốt nhất là đừng có chọc giận tôi.”

Yến Phong cứ tiến tới ép sát tôi từng bước từng bước một.

Cảnh tượng đáng sợ trong đêm đó lại hiện lên hương pheromone thanh trúc lại bắt đầu toả ra khắp phòng.

“Không!! Đừng có động vào tôi!”

Tuy không muốn thừa nhận nhưng phải nói thật sự lúc này tôi như một thằng hèn. Tôi sợ, tôi thực sự rất sợ Yến Phong lại làm những việc kia với bản thân mình.

Cơ thể giống như bị nghiền áp đau đớn vô cùng.

“Oẹ…”

Thật kinh tởm, thứ mùi pheromone này thật kinh tởm.

Rõ ràng cả hai là alpha nên việc xảy ra bài xích pheromone là bình thường. Nhưng tại sao chỉ có mình tôi bị bài xích còn Yến Phong thì không chứ.

“Hức…hức… tránh ra…”


Tôi hua hua tay trong vô thức không muốn để cho cái bóng đen kia lại gần mình.

Giọng nói của Yến Phong như ác ma kề sát bên tai tôi.

“Tiểu Thần, em thật hư dám vụng trộm sau lưng tôi như vậy. Em câu dẫn con cá kia còn chưa đủ giờ còn muốn câu dẫn ai nữa.”

“Hức … hức… tôi không … anh mau cút ra…”

“Đồ chó má… cmn Yến Phong, anh rốt cuộc muốn như nào tha cho tôi.”

Yến Phong nhẹ nhàng lấy tay tôi lên hôn.

“Tôi chỉ muốn tốt cho em thôi. Ngoan nào, để tôi đánh dấu em. Có như vậy mấy tên bẩn thỉu ngoài kia mới không dám ngó đến em.”

“Cút… tên điên…”

Ngó nghía gì chứ? Alpha với alpha thì có thể có gì. Chỉ có tên biến thái như anh mới thích làm với alpha thôi.

Khó chịu quá, cả người tôi kiệt sức, để mặc cho Yến Phong tuỳ sức lộng hành trên người tôi.

Đến khi cảm nhận được sự nguy hiểm phía sau gáy, tôi sợ hãi hít một hơi khí lạnh, phát điện vùng vẫy.

“Không,… đủ rồi… Hức hức… Yến Phong … đừng mà…!!”

Bản năng sống khiến cho tôi đành phải nhún nhường cầu xin Yến Phong.


Không, không thể. Nếu như hắn mà đánh dấu tôi thêm một lần nữa sẽ chết mất.

Vết đánh dấu còn chưa tiêu tan, giờ hắn lại muốn chồng thêm thì tôi làm sao có thể chống chọi được thứ pheromone mạnh mẽ đó được.

“Ngoan nào… không phải sợ, sẽ không sao đâu Tiểu Thần… đừng sợ…”

Khi hàm răng của Yến Phong mới chạm vào gáy tôi, bỗng một tiếng gõ cửa đã phá tan mọi thứ.

“Đại tá Hứa ngài có trong đó không?”

Là giọng của hoàng thái tử.

“Chậc.”

Yến Phong khó chịu chép miệng, dù muốn hay không thì hắn cũng bắt buộc phải dừng lại hành động này.

Yến Phong đỡ tôi từ từ ngồi xuống giường.

Người đứng ngoài như sắp hết kiên nhẫn. Liên tục gõ cửa.

“Đại tá Hứa, đại tá Hứa.”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương