Nam Nam Thú Thụ Bất Thân
-
Chương 118
Thượng Quan Mộc cùng Viên Tử Hàm đồng thời trừng mắt người con trai chắn ở trước mặt mình.
Người con trai này rốt cuộc muốn làm gì ? Viên Tử Hàm không hiểu, liếc trộm Thượng Quan Mộc một cái, chỉ thấy hắn khiêu mi một chút, trên mặt không có biểu tình gì thay đổi gì.
” Anh sao lại ở đây?”
” Bạn bè cũ gặp lại chẳng lẽ không thể mời tôi ăn bữa cơm!”
Tiêu Thiên Dật cười nhẹ nói, thấy Thượng Quan Mộc cùng Viên Tử Hàm gắt gao nắm tay nhau, ý cười trong mắt càng sâu .
“Tôi với anh rất quen nhau sao!”
Thượng Quan Mộc ngữ khí thản nhiên, nhưng là nắm tay Viên Tử Hàm càng thêm chặt.
“Không quen sao! Xem ra là đã quên mất chuyện chúng ta quen nhau từ trước rồi “
Một câu khiến hai người đối diện cùng nhíu mày. Trước kia, hai người sẽ có chuyện gì.
Viên Tử Hàm liếc nhìn Thượng Quan Mộc, muốn từ nơi đó nhìn ra nguyên do, đáng tiếc, cậu cái gì cũng nhìn không rõ.
Thượng Quan Mộc hung ác nhìn Tiêu Thiên Dật liếc mắt một cái, kéo Viên Tử Hàm nghênh ngang rời đi. Tiêu Thiên Dật lúc này cũng không có ra tay ngăn cản, hơn nữa Thượng Quan Mộc muốn đi, hắn có thể ngăn cản được sao! Bất quá Viên Tử Hàm cùng Thượng Quan Mộc là quen biết, hơn nữa quan hệ còn rất đặc biệt. Trò chơi này tựa hồ càng lúc càng thú vị rồi!
Ngón tay Tiêu Thiên Dật thon dài vuốt ve cằm của chính mình, đợi sau khi hai thân ảnh kia vào xe, cũng xoay người rời đi.
“Hắn là ai vậy?”
Viên Tử Hàm thấp giọng hỏi. Vừa rồi Thượng Quan Mộc cùng Tiêu Thiên Dật đối thoại, khiến Viên Tử Hàm trong lòng có chút không thoải mái, hai người tựa hồ thật sự có mối quan hệ gì đó.
Thượng Quan Mộc nhìn Viên Tử Hàm trong chốc lát mới thản nhiên nói “Trước kia ở nước ngoài du học, hai người đã từng là bạn học!”
“A” Viên Tử Hàm lên tiếng, cúi đầu suy nghĩ tính chân thật trong lời nói của Thượng Quan Mộc.
“Vừa rồi là xảy ra chuyện gì, tại sao em với hắn cùng một chỗ?”
Thượng Quan Mộc lên tiếng hỏi, Viên Tử Hàm nhìn hắn, vì thế liền đem toàn bộ chuyện mới vừa rồi đều nói cho Thượng Quan Mộc nghe . Thậm chí còn nói cả chuyện lần trước cậu đã gặp qua Tiêu Thiên Dật.
Vẻ mặt Thượng Quan Mộc rất bình thản, vì việc này hắn cũng biết, duy nhất không rõ ràng chính là cái người xa lạ kia lại là TiêuThiên Dật mà thôi. Tiêu Thiên Dật, lúc này hắn lại chuẩn bị nhúng tay vào chuyện của mình sao, Thượng Quan Mộc không có xem nhẹ ánh mắt hắn vừa rồi nhìn Viên Tử Hàm như thế nào, ánh mắt giống như sói đói nhìn thấy cừu non.
Tiêu Thiên Dật đại gia danh tiếng thứ hai, tướng mạo lại đẹp trai, là nhân vật công chúng trong trường, mà mình vừa vào trường, liền đoạt đi vinh quang này của hắn, vì thế hắn xuất ra không ít thách thức. Từ đó liền có thể thấy được, Tiêu Thiên dật không phải một người thiện lương. Mà lần này hắn lại xuất hiện ở đây, phỏng chừng hắn cũng còn không có khả năng an phận.
” Em như thế nào trêu chọc hắn , sau này cách hắn xa một chút, hắn cũng không phải là một người tốt!”
Viên Tử Hàm có chút ủy khuất, trên thực tế không phải cậu trêu chọc Tiêu Thiên Dật, là tự hắn sáp lại. Bất quá lời Thượng Quan Mộc vẫn là có đạo lý, cho dù hắn không nói, cậu cũng không có ý định cùng Tiêu Thiên Dật có bất kỳ giao tiếp gì.
” Về phần phượng cách…”
Thượng Quan Mộc cúi đầu suy nghĩ trong chốc lát, trong đầu linh quang chợt lóe. Hắn có lẽ đã biết nó hiện tại ở đâu .
” Em không cần lo lắng, anh sẽ giúp em tìm lại “
Viên Tử Hàm gật gật đầu, hai người trở về nhà.
Thời gian nhoáng cái trôi qua, một ngày trôi qua . Sáng sớm ngày hôm sau, hai người còn chưa ra cửa đã bị Giản Nhược túm lấy.
“Tiểu Hàm, cậu như thế nào lại ở trong biệt thự anh Mộc “
Giản Nhược có chút kinh ngạc, nhưng rất nhanh liền khôi phục lại, ngồi ở trên ghế sa lông, nhìn hai người Thượng Quan Mộc cùng Viên Tử Hàm, ánh mắt nghi hoặc lưu chuyển trên người bọn họ.
“Tôi, tôi…”
Viên Tử Hàm nghẹn lời, đem ánh mắt cầu cứu hướng Thượng Quan Mộc.
Thượng Quan Mộc ngồi xuống bên cạnh Giản Nhược, ánh mắt chân thành trìu mến nhưng là nhìn về phía Viên Tử Hàm, nghiêm túc như vậy, Viên Tử Hàm trong lòng cả kinh, Thượng Quan Mộc muốn làm gì cậu có lẽ đã biết.
“Tiểu Nhược, anh cùng cậu ấy…”
“Thượng Quan Mộc, không thể!”
Viên Tử Hàm đột nhiên lên tiếng. Lời Thượng Quan Mộc nói là không sai, Giản Nhược một cô gái đơn thuần như vậy, ai cũng không đành lòng thương tổn, chẳng lẽ Thượng Quan Thần người như vậy cũng sẽ vì cô mà dừng chân.
“Có một số việc chung quy phải nói rõ ràng!” Thượng Quan Mộc quay đầu nhìn về phía Giản Nhược : “Tiểu Hàm cậu ấy là người của anh!”
Thượng Quan Mộc cũng không có cho Viên Tử Hàm cơ hội nói ai ‘Không thể’. Mà Giản Nhược vừa nghe thấy Thượng Quan Mộc nói, nhất thời hai mắt liền đẫm lệ rưng rưng nhìn hắn, nhìn qua rất là đáng thương.
Tiểu Hàm là người của hắn, lời này lại rõ ràng . Giản Nhược cũng không hề giật mình, đồng tính luyến ái ở nước ngoài rất nhiều, bất quá cô không ngờ Thượng Quan Mộc cùng Viên Tử Hàm sẽ là quan hệ như vậy.
” Anh Mộc , anh sẽ cùng Tiểu Hàm kết hôn sao?”
Giản Nhược trên mặt tràn đầy bi thương, ánh mắt cũng tràn đầy chờ mong. Viên Tử Hàm thấy rất không đành lòng, có chút oán giận mà lại có chút chờ mong Thượng Quan Mộc trả lời.
” Có thể “
Viên Tử Hàm nghe xong những lời này nhẹ nhàng thở ra, tiếng lòng lại gắt gao căng thẳng . Cậu tựa hồ lại thương tổn một người vô tội. Áy náy nhìn Giản Nhược khóc bên kia, từ từ đi qua.
“Thực xin lỗi, tôi biết tôi cướp Thượng Quan Mộc là không đúng, nhưng tôi, tôi…” Viên Tử Hàm nhìn nhìn Thượng Quan Mộc, lại quay đầu nhìn Giản Nhược, thật sâu thở ra một hơi “Tôi yêu anh ấy, tôi đã không nỡ rời xa rồi “
Thượng Quan Mộc mâu quang như nước, nhìn chằm chằm vào Viên Tử Hàm, hắn chờ những lời này đã rất lâu, không ngờ lại chính là dưới loại tình cảnh này. Lúc này nếu không phải Giản Nhược ở đây, hắn thật sự nhịn không được muốn phát tiết vui sướng trong lòng.
“Ô ô ô, các anh đều là người xấu, cùng anh Thần giống nhau đều là người xấu “
Giản Nặc đem đầu chôn ở trong ngực Thượng Quan Mộc, hai tay quơ quơ đánh phía sau lưng Thượng Quan Mộc, Thượng Quan Mộc thấy tình cảnh trước mắt này, nhíu chặt mày lại , cũng không đẩy ra. Giản Nhược vẫn luôn thích mình hắn biết, bây giờ nói ra sự thực như vậy, cảm xúc khó tránh khỏi sẽ kích động một chút.
Có lẽ là khóc đã lâu, cũng khóc đã mệt, Giản Nhược rốt cuộc rời khỏi ngực Thượng Quan Mộc, mở to hai tròng mắt thu thủy hỏi: ” anh Mộc nếu kết hôn rồi , sẽ không thích Tiểu Nhược nữa sao?”
“Thích, anh Mộc vẫn luôn rất thích Tiểu Nhược, cho dù là anh Mộc, hay anh Thần sau này đều kết hôn , chúng ta, mọi người vẫn là bạn tốt “
Thượng Quan Mộc đưa tay quệt nước mắt trên khóe mắt Giản Nhược, chậm rãi nói.
“Cái gì, anh Thần cũng sắp kết hôn sao?”
Giản Nhược mở to hai mắt nhìn, trong mắt tất cả đều là bị thương, nước mắt thật vất vả mới dừng lại được lại giống hạt mưa tích tách rơi xuống.
Bọn họ đều kết hôn , không ai thích mình ! Càng nghĩ càng thương tâm khóc lớn. Thượng Quan Mộc thấy bộ dạng này của Giản Nhược, không kích động trái lại còn có chút cao hứng, ngược lại Viên Tử Hàm có chút luống cuống , nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh Giản Nhược.
“Thực xin lỗi, tôi…”
Viên Tử Hàm trấn an cũng không có hiệu quả gì, Giản Nhược ngược lại càng khóc càng to hơn . Tình yêu và tình bạn tại sao thủy chung không thể kiểm soát được, tuy rằng cùng Giản Nhược mới gặp mặt lần đầu, nhưng Viên Tử Hàm thật lòng muốn coi cô như em gái mình, nhưng giữa hai người có một Thượng Quan Mộc. Chung quy là không đành lòng, Viên Tử Hàm từ trên bàn rút ra tấm khăn tay giúp Giản Nhược lau nước mắt, mà Giản Nhược lại càng không ngừng khóc.
____________
Người con trai này rốt cuộc muốn làm gì ? Viên Tử Hàm không hiểu, liếc trộm Thượng Quan Mộc một cái, chỉ thấy hắn khiêu mi một chút, trên mặt không có biểu tình gì thay đổi gì.
” Anh sao lại ở đây?”
” Bạn bè cũ gặp lại chẳng lẽ không thể mời tôi ăn bữa cơm!”
Tiêu Thiên Dật cười nhẹ nói, thấy Thượng Quan Mộc cùng Viên Tử Hàm gắt gao nắm tay nhau, ý cười trong mắt càng sâu .
“Tôi với anh rất quen nhau sao!”
Thượng Quan Mộc ngữ khí thản nhiên, nhưng là nắm tay Viên Tử Hàm càng thêm chặt.
“Không quen sao! Xem ra là đã quên mất chuyện chúng ta quen nhau từ trước rồi “
Một câu khiến hai người đối diện cùng nhíu mày. Trước kia, hai người sẽ có chuyện gì.
Viên Tử Hàm liếc nhìn Thượng Quan Mộc, muốn từ nơi đó nhìn ra nguyên do, đáng tiếc, cậu cái gì cũng nhìn không rõ.
Thượng Quan Mộc hung ác nhìn Tiêu Thiên Dật liếc mắt một cái, kéo Viên Tử Hàm nghênh ngang rời đi. Tiêu Thiên Dật lúc này cũng không có ra tay ngăn cản, hơn nữa Thượng Quan Mộc muốn đi, hắn có thể ngăn cản được sao! Bất quá Viên Tử Hàm cùng Thượng Quan Mộc là quen biết, hơn nữa quan hệ còn rất đặc biệt. Trò chơi này tựa hồ càng lúc càng thú vị rồi!
Ngón tay Tiêu Thiên Dật thon dài vuốt ve cằm của chính mình, đợi sau khi hai thân ảnh kia vào xe, cũng xoay người rời đi.
“Hắn là ai vậy?”
Viên Tử Hàm thấp giọng hỏi. Vừa rồi Thượng Quan Mộc cùng Tiêu Thiên Dật đối thoại, khiến Viên Tử Hàm trong lòng có chút không thoải mái, hai người tựa hồ thật sự có mối quan hệ gì đó.
Thượng Quan Mộc nhìn Viên Tử Hàm trong chốc lát mới thản nhiên nói “Trước kia ở nước ngoài du học, hai người đã từng là bạn học!”
“A” Viên Tử Hàm lên tiếng, cúi đầu suy nghĩ tính chân thật trong lời nói của Thượng Quan Mộc.
“Vừa rồi là xảy ra chuyện gì, tại sao em với hắn cùng một chỗ?”
Thượng Quan Mộc lên tiếng hỏi, Viên Tử Hàm nhìn hắn, vì thế liền đem toàn bộ chuyện mới vừa rồi đều nói cho Thượng Quan Mộc nghe . Thậm chí còn nói cả chuyện lần trước cậu đã gặp qua Tiêu Thiên Dật.
Vẻ mặt Thượng Quan Mộc rất bình thản, vì việc này hắn cũng biết, duy nhất không rõ ràng chính là cái người xa lạ kia lại là TiêuThiên Dật mà thôi. Tiêu Thiên Dật, lúc này hắn lại chuẩn bị nhúng tay vào chuyện của mình sao, Thượng Quan Mộc không có xem nhẹ ánh mắt hắn vừa rồi nhìn Viên Tử Hàm như thế nào, ánh mắt giống như sói đói nhìn thấy cừu non.
Tiêu Thiên Dật đại gia danh tiếng thứ hai, tướng mạo lại đẹp trai, là nhân vật công chúng trong trường, mà mình vừa vào trường, liền đoạt đi vinh quang này của hắn, vì thế hắn xuất ra không ít thách thức. Từ đó liền có thể thấy được, Tiêu Thiên dật không phải một người thiện lương. Mà lần này hắn lại xuất hiện ở đây, phỏng chừng hắn cũng còn không có khả năng an phận.
” Em như thế nào trêu chọc hắn , sau này cách hắn xa một chút, hắn cũng không phải là một người tốt!”
Viên Tử Hàm có chút ủy khuất, trên thực tế không phải cậu trêu chọc Tiêu Thiên Dật, là tự hắn sáp lại. Bất quá lời Thượng Quan Mộc vẫn là có đạo lý, cho dù hắn không nói, cậu cũng không có ý định cùng Tiêu Thiên Dật có bất kỳ giao tiếp gì.
” Về phần phượng cách…”
Thượng Quan Mộc cúi đầu suy nghĩ trong chốc lát, trong đầu linh quang chợt lóe. Hắn có lẽ đã biết nó hiện tại ở đâu .
” Em không cần lo lắng, anh sẽ giúp em tìm lại “
Viên Tử Hàm gật gật đầu, hai người trở về nhà.
Thời gian nhoáng cái trôi qua, một ngày trôi qua . Sáng sớm ngày hôm sau, hai người còn chưa ra cửa đã bị Giản Nhược túm lấy.
“Tiểu Hàm, cậu như thế nào lại ở trong biệt thự anh Mộc “
Giản Nhược có chút kinh ngạc, nhưng rất nhanh liền khôi phục lại, ngồi ở trên ghế sa lông, nhìn hai người Thượng Quan Mộc cùng Viên Tử Hàm, ánh mắt nghi hoặc lưu chuyển trên người bọn họ.
“Tôi, tôi…”
Viên Tử Hàm nghẹn lời, đem ánh mắt cầu cứu hướng Thượng Quan Mộc.
Thượng Quan Mộc ngồi xuống bên cạnh Giản Nhược, ánh mắt chân thành trìu mến nhưng là nhìn về phía Viên Tử Hàm, nghiêm túc như vậy, Viên Tử Hàm trong lòng cả kinh, Thượng Quan Mộc muốn làm gì cậu có lẽ đã biết.
“Tiểu Nhược, anh cùng cậu ấy…”
“Thượng Quan Mộc, không thể!”
Viên Tử Hàm đột nhiên lên tiếng. Lời Thượng Quan Mộc nói là không sai, Giản Nhược một cô gái đơn thuần như vậy, ai cũng không đành lòng thương tổn, chẳng lẽ Thượng Quan Thần người như vậy cũng sẽ vì cô mà dừng chân.
“Có một số việc chung quy phải nói rõ ràng!” Thượng Quan Mộc quay đầu nhìn về phía Giản Nhược : “Tiểu Hàm cậu ấy là người của anh!”
Thượng Quan Mộc cũng không có cho Viên Tử Hàm cơ hội nói ai ‘Không thể’. Mà Giản Nhược vừa nghe thấy Thượng Quan Mộc nói, nhất thời hai mắt liền đẫm lệ rưng rưng nhìn hắn, nhìn qua rất là đáng thương.
Tiểu Hàm là người của hắn, lời này lại rõ ràng . Giản Nhược cũng không hề giật mình, đồng tính luyến ái ở nước ngoài rất nhiều, bất quá cô không ngờ Thượng Quan Mộc cùng Viên Tử Hàm sẽ là quan hệ như vậy.
” Anh Mộc , anh sẽ cùng Tiểu Hàm kết hôn sao?”
Giản Nhược trên mặt tràn đầy bi thương, ánh mắt cũng tràn đầy chờ mong. Viên Tử Hàm thấy rất không đành lòng, có chút oán giận mà lại có chút chờ mong Thượng Quan Mộc trả lời.
” Có thể “
Viên Tử Hàm nghe xong những lời này nhẹ nhàng thở ra, tiếng lòng lại gắt gao căng thẳng . Cậu tựa hồ lại thương tổn một người vô tội. Áy náy nhìn Giản Nhược khóc bên kia, từ từ đi qua.
“Thực xin lỗi, tôi biết tôi cướp Thượng Quan Mộc là không đúng, nhưng tôi, tôi…” Viên Tử Hàm nhìn nhìn Thượng Quan Mộc, lại quay đầu nhìn Giản Nhược, thật sâu thở ra một hơi “Tôi yêu anh ấy, tôi đã không nỡ rời xa rồi “
Thượng Quan Mộc mâu quang như nước, nhìn chằm chằm vào Viên Tử Hàm, hắn chờ những lời này đã rất lâu, không ngờ lại chính là dưới loại tình cảnh này. Lúc này nếu không phải Giản Nhược ở đây, hắn thật sự nhịn không được muốn phát tiết vui sướng trong lòng.
“Ô ô ô, các anh đều là người xấu, cùng anh Thần giống nhau đều là người xấu “
Giản Nặc đem đầu chôn ở trong ngực Thượng Quan Mộc, hai tay quơ quơ đánh phía sau lưng Thượng Quan Mộc, Thượng Quan Mộc thấy tình cảnh trước mắt này, nhíu chặt mày lại , cũng không đẩy ra. Giản Nhược vẫn luôn thích mình hắn biết, bây giờ nói ra sự thực như vậy, cảm xúc khó tránh khỏi sẽ kích động một chút.
Có lẽ là khóc đã lâu, cũng khóc đã mệt, Giản Nhược rốt cuộc rời khỏi ngực Thượng Quan Mộc, mở to hai tròng mắt thu thủy hỏi: ” anh Mộc nếu kết hôn rồi , sẽ không thích Tiểu Nhược nữa sao?”
“Thích, anh Mộc vẫn luôn rất thích Tiểu Nhược, cho dù là anh Mộc, hay anh Thần sau này đều kết hôn , chúng ta, mọi người vẫn là bạn tốt “
Thượng Quan Mộc đưa tay quệt nước mắt trên khóe mắt Giản Nhược, chậm rãi nói.
“Cái gì, anh Thần cũng sắp kết hôn sao?”
Giản Nhược mở to hai mắt nhìn, trong mắt tất cả đều là bị thương, nước mắt thật vất vả mới dừng lại được lại giống hạt mưa tích tách rơi xuống.
Bọn họ đều kết hôn , không ai thích mình ! Càng nghĩ càng thương tâm khóc lớn. Thượng Quan Mộc thấy bộ dạng này của Giản Nhược, không kích động trái lại còn có chút cao hứng, ngược lại Viên Tử Hàm có chút luống cuống , nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh Giản Nhược.
“Thực xin lỗi, tôi…”
Viên Tử Hàm trấn an cũng không có hiệu quả gì, Giản Nhược ngược lại càng khóc càng to hơn . Tình yêu và tình bạn tại sao thủy chung không thể kiểm soát được, tuy rằng cùng Giản Nhược mới gặp mặt lần đầu, nhưng Viên Tử Hàm thật lòng muốn coi cô như em gái mình, nhưng giữa hai người có một Thượng Quan Mộc. Chung quy là không đành lòng, Viên Tử Hàm từ trên bàn rút ra tấm khăn tay giúp Giản Nhược lau nước mắt, mà Giản Nhược lại càng không ngừng khóc.
____________
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook