Hiện tại Lý Thiên Cương đã hai bàn tay trắng, chỉ còn một tòa nhà cao cấp, phỏng chừng không lâu cũng phải đổi chủ. Vừa nghĩ tới tòa nhà cao cấp kia, Viên Tử Hàm trong lòng vẫn là có chút trầm trọng, chướng khí bao quang tòa nhà kia không biết có tiêu tán hay không, những người trong tòa nhà đó có nguy hiểm đến tánh mạng hay không đây?

Cho dù Lý Thiên Cương đã làm thương tổn cậu một chút, nhưng Viên Tử Hàm vẫn không thể trơ mắt nhìn những sinh mạng vô tội kia. Thượng Quan Mộc vốn không muốn quản về tất cả chuyện của Lý Thiên Cương, nhưng vẫn là chịu không nổi Viên Tử Hàm nhõng nhẽo, cộng thêm một điều kiện, mới miễn cưỡng đồng ý với cậu đi xem lần nữa.

Hôm nay lúc trời gần tối, hai người lại đi tới biệt thự của Lý Thiên Cương. Chướng khí xung quang căn biệt thự kia chẳng những không giảm bớt, ngược lại càng thêm đen đặc, tựa hồ có cái gì đó muốn từ  trong tấm màn đen phá kén chui ra.

Thượng Quan Mộc từ lúc đến vẫn luôn trầm mặc, hắn rất ít khi lộ ra vẻ mặt như vậy, trừ phi sự tình rất là khó giải quyết, Viên Tử Hàm biết, có lẽ thật sự có chuyện gì đó sắp xảy ra.

“Thế nào rồi ?”

Thượng Quan Mộc quay đầu, nhìn vẻ mặt cấp bách của Viên Tử Hàm, vừa chuẩn bị nói chuyện, lại bị một trận thanh âm ồn ào đánh gãy , ánh mắt hai người đồng thời chuyển hướng về phía phát ra thanh âm.

Cửa lớn căn biệt thự Lý Thiên Cương mở ra, Giang Diễm Lệ kéo một cái vali lớn hướng bên ngoài đi tới, phía sau là Âu Tiểu Lan cũng kéo hành lý đi theo. Lý Thiên Cương vẻ mặt vẻ giận dữ đứng ở bên cạnh cô ta, hai tay giữ chặt vali hành lý của Giang Diễm Lệ, không cho cô nàng đi.

” Anh buông tay cho tôi, nhanh buông ra…”

Giang Diễm Lệ vẻ mặt so với Lý Thiên Cương cũng không dễ nhìn hơn bao nhiêu, tay dùng sức muốn đem vali hành lý kéo lại, nhưng tay Lý Thiên Cương thủy chung đều không buông lỏng.

” Diễm Lệ, em đây là đang làm gì vậy? Chẳng lẽ vẫn thật sự muốn đi hay sao?” Lý Thiên Cương hỏi lại.

“Không đi, sống ở đây chờ bị đói chết hay sao, mau buông ra “

Lý Thiên Cương tựa hồ đối với câu trả lời của Giang Diễm Lệ rất là kinh ngạc, đây là cô gái trước đây luôn ngoan ngoãn nghe lời hắn hay sao?

“Không được, em là vợ của tôi, em không thể rời khỏi tôi, thời gian này càng không được, tôi không thể để em đi “

Lý Thiên Cương đem vali hành lý trong tay Giang Diễm Lệ cướp lại, hung hăng ném nó ra ngoài, vali hành lý kia bang một tiếng, phát ra một thanh âm giống như phẫn nộ mà lại kêu rên, mà Lý Thiên Cương còn chưa từ bỏ ý định chạy tới, đem cái vali đã bị vỡ hung hăng dẫm đạp .

” Anh con mẹ nó, đúng là một người điên!”

Giang Diễm Lệ tức giận, cũng chạy tới đưa tay đem Lý Thiên Cương đẩy ra, ngồi xổm người xuống muốn đem đồ vật bên trong xắp sếp lại, nhưng những đồ trang sức xinh xắn bên trong đã bị Lý Thiên Cương một phen dẫm đạp, đã không rõ hình dạng.

Nâng lên hai mắt phẫn hận, chỉ nhìn Lý Thiên Cương bên cười ha ha.

“Mẹ kiếp, anh cái lão đàn ông, lão điên, một chút đồ vật quý trọng cuối cùng cũng bị làm hư, anh trả lại cho tôi “

Giang Diễm Lệ suy sụp ngồi trên mặt đất, nước mắt long lanh, nhưng là một giọt cũng không rơi xuống. May mắn mình sớm có chuẩn bị, bằng không thật đúng là cùng hắn sống cả đời .

“Ha ha, em là vợ của tôi, tôi ở đâu em nhất định phải ở đó, cái này em trốn không được đâu “

Lý Thiên Cương không nhìn sắc mặt Giang Diễm Lệ, đắc ý dào dạt cười nói.

“Hừ, anh vẫn thật sự cho rằng anh là chồng tôi” Giang Diễm Lệ thu hồi vẻ mặt chật vật, cười đến rất tùy tiện, ánh mắt đồng thời nhìn về phía bên kia hơi hơi sáng lên, cười đến càng thêm giương nanh múa vuốt , hắn rốt cuộc tới rồi .

Một chiếc Porsche màu đen đỗ ở cổng biệt thự, từ trong xe bước ra một người đàn ông tuổi còn trẻ đẹp trai, người đàn ông này Viên Tử Hàm cùng Thượng Quan Mộc đều biết, chính là người đàn ông lần trước cùng Giang Diễm Lệ có tư tình. Hai người liếc nhau, không nói chuyện, tiếp tục quan sát nhân vật chính bên kia.

” Tại sao lâu như thế anh mới đến!”

Giang Diễm Lệ đứng lên, lắc lắc thân hình như rắn nước phong tình vạn chủng hướng người đàn ông đi tới và dựa vào. Người đàn ông kia xoay tay đặt ở bên hông Giang Diễm Lệ, tay kia nhẹ nhàng gõ lên chóp mũi cô một cái, thân mật nói

“Bảo bối, chờ lâu rồi!”

Giang Diễm Lệ đưa tay nhẹ nhàng đấm lên ngực người đàn ông kia, bộ dáng hết sức đáng thương nói: “Đều tại anh, em bị người khác khi dễ “

Bất luận một người đàn ông nào nhìn thấy vợ mình ở trên người đàn ông khác làm nũng, cũng đều không thể chịu đựng được. Nhưng sự thật ở ngay trước mắt, ai có thể không tin. Giang Diễm Lệ làm như vậy, rõ ràng cũng đã mặc kệ hết thảy , lại như thế nào sẽ để ý đến suy nghĩ của Lý Thiên Cương!

“Hắn là ai vậy?”

Lý Thiên Cương chỉ ngón trỏ về phía người đàn ông kia lớn tiếng hỏi Giang Diễm Lệ.

“Tôi là ai?”

Người đàn ông kia giống như nghe được chê cười, động tác trên tay cố ý còn lớn hơn chút, ở phía sau lưng Giang Diễm Lệ tùy ý loạn động, mà Giang Diễm Lệ không có phản kháng, sắc mặt hơi hơi có chút hồng. Người đàn ông kia kề sát vào môi Giang Diễm Lệ, ở trước mặt Lý Thiên Cương, không kiêng nể gì liền hôn sâu một cái.

” Nào, bảo bối, em tự mình nói, anh là người đàn ông của em “

Rời môi Giang Diễm Lệ ra, người đàn ông ái muội hướng phía cô nói.

Giang Diễm Lệ sắc mặt đỏ bừng, quay đầu nhìn Lý Thiên Cương bên kia bộ dạng không thể tin, vẻ mặt kiêu ngạo.

“Ha ha, anh ngàn vạn lần đừng nói ra anh là người đàn ông của tôi chuyện này thật đáng chê cười , bởi vì anh ngay cả đàn ông đều không phải, nói loại chuyện này chẳng lẽ không cảm thấy xấu hổ sao!”

Lời Giang Diễm Lệ nói giống như một lưỡi kiếm hung hăng đâm vào tim Lý Thiên Cương, hắn có phải đàn ông hay không, chính mình rõ ràng nhất . Nhưng cho dù là như vậy, vẫn là thay đổi không được  sự thật Giang Diễm Lệ là vợ của hắn, không phải, vợ hắn sẽ không ngoại tình, nhưng Giang Diễm Lệ đã ngoại tình .

“Cô cái đồ đê tiện, cư nhiên sau lưng tôi cùng người đàn ông khác có tư tình “

Lý Thiên Cương giận dữ, bước nhanh tới muốn đánh Giang Diễm Lệ, mà Giang Diễm Lệ lại trốn ở phía sau người đàn ông kia, người đàn ông cũng gắt gao che chở cô nàng. Một phen tình chàng ý thiếp, Lý Thiên Cương hướng lên trời cười to, cười không ngừng được thanh âm cũng có chút khàn khàn mới dừng lại, hai mắt như lửa cháy nhìn ‘ Đôi tình nhân’ trước mắt này.

” Cô lúc trước chính là mê tiền của tôi mới có thể cùng tôi kết hôn đúng không? Bây giờ tôi vừa thất thế, cô liền vội vã muốn bỏ chạy, xem ra bản lĩnh câu dẫn đàn ông của cô sự thật sự là không tồi, nhanh như vậy liền tìm được chủ rồi . Loại phụ nữ như cô, tôi sớm nên nghĩ đến, lúc trước tôi thật sự là mắt bị mù…”

Lý Thiên Cương nghiến răng nghiến lợi nói , hắn quả thật là làm chuyện sai rồi, hắn có lỗi với vợ mình, có lỗi với cô ấy, nhưng toàn bộ đều không thể vãn hồi nữa rồi.

“Ha ha, coi như anh không ngốc đi, ngược lại thấy rõ thân phận của mình. Anh loại đàn ông thượng tuần rồi, bây giờ là có tiền hay không có tiền, ngay cả vợ mình cũng không thỏa mãn được, còn dám nói lời chỉ trích vợ mình nữa, thật sự là làm trò cười cho thiên hạ “

Giang Diễm Lệ không nói gì, chỉ phẫn hận nhìn chằm chằm Lý Thiên Cương, ngược lại người đàn ông đứng bên cạnh cô lên tiếng, làm Lý Thiên Cương nghẹn họng không lời nào để nói.

” Mày có tư cách gì nói tao, oh, mày tiếp cận tao đều là có mục đích “

Lý Thiên Cương tức giận , bước nhanh tới, giương nắm tay lên đối với khuôn mặt người đàn ông kia giáng xuống một đấm, ai cũng không nghĩ đến sẽ là như vậy, Giang Diễm Lệ thất thanh hét lên một tiếng, chạy tới một bên, mà khuôn mặt người đàn ông kia nhất thời liền hình thành một mảng đỏ lớn .

“Anh cái đồ chó mất chủ cũng dám đánh tôi sao?”

Người đàn ông đưa tay xoa xoa mặt có chút đau, cũng nổi giận hung hăng bổ nhào vào Lý Thiên Cương, hai người kia ngươi một đấm ta một đá, đánh đến chẳng phân biệt được rõ ràng. Giang Diễm Lệ thét chói tai làm bọn họ dừng tay, mà lúc này ai còn còn hơi đâu sẽ nghe lời của cô nàng.

_____________

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương