*****

“Đông” đầu đụng vào mặt bàn phát ra thanh âm rất lớn . Lại Văn xoa xoa cái trán đâu ,tỉnh lại . Lấy hai tay vỗ nhẹ vào mặt , không biết sao lại ngủ quên thế này, lại có thể ngủ quên ở trong thư viện, còn gây ra tiếng động lớn như thế , thật là mất mặt .

Vụng trộm nhìn quanh , thở phào, xem ra mọi người đều đi ăn cơm trưa, không còn một ai . Lại vụng trộm nhìn về phía trước , rống, một nam sinh đang ngồi đối diện ở trước mặt cô , trên mặt còn mang nụ cười đầy khả nghi. Đây ? Đây không phải cái anh chàng bị gay đây sao ? Không, là Hạ Tứ Phương . Lại Văn tự nhiên ngẩng đầu, cười cười nhìn anh , Tứ Phương nhìn cũng chưa liếc nhìn cô một cái. Lại Văn lén lút nhăn mặt nhăn mũi, gần như vậy, anh ta sẽ không cho rằng cô định bắt chuyện đấy chứ . Má ơi, tốt nhất là nên đọc sách thôi .

Vì ngủ được một chút nên lúc này tinh thần Lại Văn tốt hơn nhiều, cô nhanh chóng làm bài tập mô phỏng theo thí nghiệm lần trước , vừa mới làm cảm thấy rất khó , vậy mà bây giờ lại có thể dễ dàng giải quyết .

“Nghe nói cô thích tôi .”

A? Cái gì? Lại Văn hóa đá .Cô ngẩng đầu nhìn người đối diện như quái vật biết nói .

“Nghe nói cô thích tôi.” Người đối diện lặp lại lần nữa .

Lại Văn chỉ vào anh , “Anh, anh, tôi, tôi…” Đến nửa ngày cũng chưa nói ra được một câu. Mà người đối diện vẫn cúi đầu xem sách ,cũng không ngẩng đầu nhìn cô một cái.

Lại Văn bất giác đỏ mặt, cô cúi đầu xuống, cố chết nhìn vào sách , đáng tiếc nhìn cả nửa ngày cũng không được gì . Lại Văn vụng trộm le lưỡi, xem ra làm người không được nói dối , trên thế giới không chỗ nào gió không lùa vào được ,lời nói tùy tiện ở trong quán bar ,cuối cùng đối phương lại biết , trời ạ.

Lại Văn đương nhiên không biết, trong chuyện này còn sự tình khác . Lý Tảo Phát cùng Trương Vĩnh Bân nói chuyện , hắn đối với chuyện bên cạnh Tứ Phương không có người phụ nữ nào vẫn canh cánh trong lòng, làm sao có thể buông tha tốt cơ hội như vậy , bà tám Lý Tảo Phát muốn làm nguyệt lão .

Hắn nhanh chóng cho người điều tra Lại Văn ,bao nhiêu tuổi , chiều cao bao nhiêu , ba vòng , chuyên ngành gì , ký túc xá nào ,sô điện thoại, địa chỉ gia đình, cả nhà có bao nhiêu người , cầm lấy tư liệu điều tra ,điều duy nhất hắn không hài lòng là nha đầu kia anh trai lại là cảnh sát, nhưng mà cũng không sao, cảnh sát quèn này chắc cũng không biết chuyện gì . Sau đó hắn cầm bản tư liệu đi tìm Hạ Tứ Phương, nói ra mọi việc ,sau đó cực lực xúi giục Tứ Phương theo đuổi cô gái này . Tứ Phương cũng không có phản ừng gì , anh lấy tay sờ mũi, “Con bé này mấy tuổi ? “

Lý Tảo Phát bật cười, “Xử nam với xử nữ, không phải rất tốt sao?”

Trả lời hắn là cái liếc mắt sắt như dao của Tứ Phương .

Lúc Tứ Phương ngồi trong thư viện liền thấy cô gái tên ”Lại Văn” này , so sánh với ảnh thì hơi lôi thôi một chút . Khi đó cô đang ngủ gà ngủ gật , sau đó lại phát ta tiếng động thật lớn , làm cho người ta có điểm muốn cười. Nhìn cô nghiêm chỉnh đọc sách, anh chỉ muốn dọa cô một chút , cũng không ý gì khác.

Lại Văn mặt đỏ hồng nhìn chằm chằm sách , cố gắng nghĩ cách , không biết có nên nói với anh ta hay không , lúc ấy cô chỉ nói lung tung mà thôi , xấu hổ quá .

Nhưng mà cũng đâu liên quan đến anh ta ,anh ta không phải là gay sao ? Khả năng chỉ là đùa vui . Nhưng cô thật sự cần một người bạn trai , chỗ Lại Vũ thật rất khó đối phó . Nghĩ tới nghĩ lui, không khỏi nhíu mày.

Đúng lúc này, ghế đối diện “Chi” vang lên một tiếng, Lại Văn vội vàng ngẩng đầu nhìn lên , Hạ Tứ Phương đã đứng lên thu dọn trên bàn , xem ra anh ta phải đi . Lại Văn nhìn anh ta cầm sách, bước nhanh ra ngoài.

“Cái kia”

Lại Văn kiên định kêu lên một tiếng thật lớn, cô cắn chặt răng, cảm thấy khẩn trương giống như người sắp bị treo cổ . Tứ Phương xoay người lại nhìn cô, lông mi nhíu lại , như có nghi ngờ . Lại Văn run run , cuối cùng cắn chặt răng nói một câu, “Có thể chứ?”

Tứ Phương đứng ở đối diện không nói gì , nhìn cô một cái, sau đó xoay người đi ra ngoài. Lại Văn mệt mỏi ngồi xuống , cả người hơi run , có chút hối hận bản thân có chút thô lỗ ,tùy tiện .

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương