Nắm Lấy Tay Nhau Là Định Mệnh
Quyển 2 - Chương 35: Sóng ngầm

“Đừng…”

Trong lâu đài tối đen, ẩm ướt, một người thiếu nữ với mái tóc vàng xinh đẹp như ánh sáng mặt trời, đang lê lết thân thể đầy máu, gương mặt vặn vẹo vì hoảng sợ ngập tràn nước mắt.

“Tại sao, nàng sẽ thích mà.”

Âm thanh khàn khàn trầm thấp bước ra, tây trang màu đen hòa vào màn đêm, đôi mắt đỏ như máu tươi trong bóng tối phá lệ đáng sợ.

Thiếu nữ kia nhìn thấy người bước ra càng thêm hoảng loạn, nàng cố ngồi dậy chạy đi nhưng.. như có sức hút vô hình nào đó kéo nàng trở lại.

Ôm lấy thiếu nữ trong tay, người kia cười lạnh lùng, đôi mắt ánh ra tia độc ác, từ miệng người đó răng nanh sắt nhọn từ từ mọc ra, hắn ta nhe răng cắn sâu vào da thịt thiếu nữ.

Không kịp hét, không kịp cầu xin, đôi mắt nàng trợn tròn, gương mặt sợ hãi càng thêm chân thực. da thịt từ từ khô héo,gương mặt bỗng chốc già đi, mái tóc vàng cũng trở nên bạc và xơ xác, thiếu nữ xinh đẹp phút chốc biến thành xác khô.

Quăng cái xác khô trên tay đi, liếm đi giọt máu tươi còn vương bên khóe miệng, hắn trông tà mị vô cùng.

Lát sau, hai bóng đen đi vào, một kẻ mang xác khô đi, một kẻ cung kính quỳ xuống trước nam nhân áo đen, kẻ đang dùng khăn lụa lau miệng, như một quý tộc sau bữa ăn ngon miệng.

“Chủ nhân, mọi chuyện đã diễn ra như kế hoạch.”

“Ngươi làm tốt lắm.”

“Cảm ơn chủ nhân khen ngợi.”

“Nhưng kẻ bán đứng ta, đều phải chết.”

Không kịp để kẻ đang quỳ hoảng sợ, hắn đã lao tới, xé người kia thành hai nửa, máu tươi phút chốc nhuộm đỏ sàn nhà.

Một người bước vào mang theo khăn lụa màu trắng, hắn cung kính giao cho kẻ vừa giết người.

“Mang hắn đi…”

Nam nhân dùng khăn lau đi máu tươi chói mắt trên tay, đôi mắt lạnh lùng nhưng thích thú, đó là thích thú khi giết người. Xác người bị xé đôi phút chốc biến mất. Hắn tiến lên ngai vàng của mình ngồi xuống, đôi mắt màu đỏ nhìn đám người đang quỳ phía dưới dưới ánh trăng như nam tước bóng đêm tìm kiếm con mồi.

“Hãy để giới pháp thuật chiêm ngưỡng chúng ta.”

Kết thúc câu nói của hắn, là từng tiếng hú dài, tiếng cười man rợ, tiếng gầm gừ, gào thét. Lâu đài lúc này càng thêm rùng rợn.



“Chào ngài phù thủy hắc ám vĩ đại, Gellert Grindelwald.”

Harry cúi đầu chào hoàn mỹ như một quý tộc thực thụ.

Gellert quan sát cậu bé trước mặt, đó đúng là một cậu bé xinh đẹp nhất mà hắn từng thấy, nhưng ma lực trong người lúc này không hề che giấu vô cùng cường đại, Gellert nhíu mày bước đến, cách đây vài ngày ông đã nhận được thư của Harry Lucifer muốn có ngày gặp mặt hôm nay, Nurmengard không phải nhà tù nhốt ông mà là nơi ông dừng chân chờ đợi, đợi một ngày người kia tha thứ cho mình.

“Mời ngồi, cậu Lucifer.” – Gellert ngồi xuống ghế sô pha giữa phòng.

“Cảm ơn ngài.” – Harry nói lời cảm ơn, khi ngồi xuống trước mặt cậu đã có một ly trà thơm ngát.

“Cậu muốn tìm tôi có việc?” – Gellert nhìn Harry uống trà liền vào thẳng chủ đề.

“Hiện tại tôi đang học ở Hogwarts thưa ngài.” – Harry không trả lời ngay câu hỏi của Gellert mà nói chuyện cậu học ở Hogwarts, lời nói trên lập tức nhận được biểu hiện hơi kích động của Gellert nhưng câu nói tiếp theo phá tan hy vọng của ông.

“Giáo sư Dumbledore không biết tôi gặp ông.” – Harry thỏa mãn nhìn mọi thay đổi cảm xúc của Gellert.

“Vậy cậu đến đây là có việc gì ?” – Gellert không hổ là phù thủy hắc ám, bình ổn cảm xúc rất nhanh.

“Tôi chỉ muốn hỏi – ngài dự tính đợi đến bao giờ?” – Harry mỉm cười nói. – “Đợi đến khi,cái ngài nhận được không phải là người đó… mà là tin người đó mất đi sao..?”

Mất đi… – Gellert giật mình nhìn cậu bé trước mặt, cậu ta đã biết chuyện gì.

“Thế giới hòa bình rồi ngài Grindelwald.” – Như hiểu ý của Gellert, Harry nói. – “Cụ Dumbledore và ngài đã quá lâu rồi không phải sao.”

Gellert thở dài, ông cũng biết quá lâu cho cả hai, ông luôn muốn chờ đợi khi Dumbledore tha thứ và tìm ông nhưng có lẽ cậu bé trước mặt đúng. Ông phải chủ động.

Gellert và Harry nói chuyện khá lâu, đến lúc Gellert nói một chuyện làm Harry lưu tâm, có một làn sóng ngầm đang tiến đến giới pháp thuật.

Khi chuẩn bị rời đi.

“Cậu có biết con đỡ đầu của Albus không?”

Con đỡ đầu của giáo sư Dumbledore – có sao.

Harry lắc lắc đầu, rời đi. – Cậu phải cho người tìm hiểu – Sóng ngầm đang tới.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương