Trình Tú Dao lần này đến Pháp không chỉ để chụp ảnh cưới mà còn để tìm Tần Nhược Lam.

Cô đã lật tung nhạc viện Paris lên để tìm người tên Sophie Tần nhưng không thấy.

Đột nhiên người bạn thân nhất biến mất không có lý do khiến Trình Tú Dao rất lo lắng.

Cô không thể nào tập trung mà chọn váy cưới được.
-" Anh thấy cái này đẹp"
Chiếc váy cưới anh chọn rất lộng lẫy và kiêu sa, mang phong cách cổ điển với thiết kế bồng bềnh và nhiều chi tiết tinh xảo.

Phần thân trên của váy được thiết kế với phần tay phồng, tạo cảm giác thanh lịch và sang trọng.

Thân váy có đường viền cổ vuông, được tô điểm bởi những chi tiết ren và đá lấp lánh, tạo điểm nhấn nổi bật.
Phần váy xòe rộng, được làm từ chất liệu vải cao cấp với những họa tiết ren phức tạp và ánh kim tuyến, tạo nên vẻ lấp lánh và huyền ảo dưới ánh đèn.

Chiếc váy còn có những lớp vải xếp ly tinh tế, tạo chiều sâu và sự phong phú cho thiết kế tổng thể.

-" Đẹp quá..."
Chiếc náy này đúng là rất đẹp chỉ tiếc là trong tiệc cưới cô đã mặt một chiếc váy khác.
" Anh"" Hửm?"" Nếu bây giờ em nói chúng ta tổ chức lại đám cưới thì sao?"" Thì cưới thôi chứ sao"Họ quyết định lấy bộ váy này để chụp ảnh cưới, Lý Cảnh Thiên thuê một studio chụp ảnh cưới rất nỗi tiếng.

Anh và cô đến cung điện Versailles, một trong những cung điện lớn nhất và đẹp nhất thế giới để chụp ảnh.
" Rất đẹp, cô dâu và chú rể phối hợp rất ăn ý.

Hai người chắc quen nhau lâu nhỉ?"" Ừm...nói sao nhỉ?"Cô đang cố giải thích với thợ chụp ảnh nhưng Lý Cảnh Thiên đã chen lời
-" Hình như được nửa năm thì phải"
Các thợ chụp ảnh ng người
" Khi nào hai người tổ chức đám cưới"" Chúng tôi cưới rồi"Trình Tú Dao phì cười trước độ nhây của Lý Cảnh Thiên.

Đi chơi ở Pháp chán chê, hai người lại quyết định sang
Đức du lịch.

Thời gian bay từ Paris đến Munich chỉ khoảng 2 tiếng rưỡi nhưng vì bị delay quá lâu nên cô và anh ai cũng kiệt sức.

Quay về khách sạn hai người ngủ đến sáng.
Berlin chào đón Trình Tú Dao và Lý Cảnh Thiên bằng một buổi sáng se lạnh, những tòa nhà cổ kính nhuốm màu thời gian cùng với con sông Spree lặng lẽ trôi qua thành phố.

Trình Tú Dao cảm thấy thoải mái và hào hứng khi bước chân trên những con phố nhỏ trải dài bằng đá, tay trong tay cùng Lý Cảnh Thiên.

Cuộc hành trình này không chỉ là một kỳ nghỉ, mà còn là cơ hội để cả hai xích lại gần nhau hơn, sau những tháng ngày đầy căng thẳng và áp lực từ công việc và gia đình.
Họ đi tham quan khắp các địa điểm lớn cho đến khi Trình Tú Dao quay sang nhìn Lý Cảnh Thiên.
-" Em đói"
họ quyết định dành thời gian buổi chiều để dạo quanh khu Kreuzberg, nơi nổi tiếng với các tiệm bánh và cửa hàng thủ công.

Lý Cảnh Thiên mỉm cười nhìn Trình Tú Dao khi cô háo hức kéo anh vào một con phố nhỏ với hàng cây xanh rợp bóng.
Cuối cùng, họ dừng chân trước một tiệm bánh nhỏ với biển hiệu viết tay treo trên cửa: "Boulangerie Berlin".


Lý Cảnh Thiên nhận được điện thoại từ bà Lý.

Mùi bánh rất thơm khiến cô bị thu hút, Trình Tú Dao đẩy cửa bước vào.
-" Tôi muốn mua hai phần bánh Stollen và một phần Apfelstrudel"
Khi chủ quán quay đầu lại, hai người nhìn nhau chợt sững người.

Cô nhìn khuông mặt quen thuộc này, Tần Nhược Lam trốn đến Đức để bán bánh hả? Tần Nhược Lam định bỏ chạy thì bị cô gọi lại.

Trình Tú Dao lớn tiếng
" Tần Nhược Lam!""..”Cô bước vào trong quầy bánh, nhìn xuống cái bụng to tướng của Tần Nhược Lam.
" Chúng ta cần nói chuyện"" Chuyện gì chứ..."" Nhiều chuyện lắm đừng nhiều lời"Lý Cảnh Thiên bước vào quán, thấy tình hình đúng là không ổn.

Tần Nhược Lam phải khai thật mọi chuyện với
Trình Tú Dao rằng cô đã mang thai con của Lăng Thành Vinh.
" Anh ta chối bỏ đứa bé hả?"" Không"" Vậy là cậu đang yên đang lành tự nhiên đến Đức bán bánh? Cậu có bị sao không? Còn việc trở thành ca sĩOpera thì sao?"
" Mình phải làm mẹ trước đã"" Còn cha đứa bé?!!
Lý Cảnh Thiên ở bên ngoài đã gọi Lăng Thành Vinh đến, anh ta cũng đang ở Đức để giải quyết một số hợp đồng với đối tác.

Nghe tin tìm được Tần Nhược Lam anh cuống cuồng
-" Nhanh lên, cô ấy..mang thai rồi"
Lăng Thành Vinh tức tốc có mặt, khi nhìn thấy cơ thể tiều tuy của anh, Tần Nhược Lam không kiềm được nước mắt.

-" Thành Vinh..."
Anh lao đến ôm cô, Tần Nhược Lam cũng ôm chặt lấy Lăng Thành Vinh.

Nhìn Lý Cảnh Thiên ở bên ngoài ra hiệu, cô cũng bước ra khỏi tiệm bánh.
" Anh nghĩ ổn hết rồi đó"" Là người ta ổn thôi, em vẫn đói"" Hay chúng ta đi ăn tối luôn nhỉ?"" Đi, em đói đến mức hoa mắt chóng mặt luôn nè"" Hay chúng ta đến siêu thị mua đồ rồi về nhà nấu ăn đi"" Ý hay đó, nhưng em đi không nỗi"" Anh bế em đi nha vợ"" Thôi"Trình Tú Dao đi phía trước còn Lý Cảnh Thiên đi phía sau.

Cô cảm thấy không đúng, vợ chồng thì phải đi cùng nhau chứ.

Trình Tú Dao quay lại nhìn anh
-" Lại đây, nhanh cái chân lên.

Đi gì mà chậm chạp"
Lý Cảnh Thiên mĩm cười tiến đến nắm tay cô, anh rất muốn cô cảm nhận được tình yêu của mình.

Hai người hiện tại chỉ thiếu một đứa trẻ nữa mà thôi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương