*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit+Beta: 明明

mon-ramen-ngon-nhat-nhat-ban-1435740154572-0-0-255-500-crop-1435740606721

Nhạc Chính Nhị là một Alpha, vô luận từ tính cách bên trong hay bên ngoài đều là một người đàn ông thuần khiết, cậu còn là người lăn lộn trong hắc đạo, hơn nữa đã lăn lộn thành lão nhị hắc bang, người giang hồ gọi là anh Hai, tuy vị trí lão nhị hắc bang không phải chỉ có mình cậu, nhưng cậu tin tưởng cậu nhất định có thể đem đối thủ cạnh tranh của cậu, một Alpha khác làm rớt khỏi vị trí.

Là một Alpha tuổi trẻ tài cao, Lạc Chính Nhị cảm thấy tiền đồ của cậu rộng mở, uớc mơ buớc lên vị trí lão đại hắc đạo của cậu gần trong tầm với, Alpha tay trái xăm rồng xanh, tay phải hổ trắng, ở giữa xăm con chuột biết bắn súng, lại đẹp trai như cậu chắc chắn là tầm ngắm của mọi người, là đối tượng khao khát của các Beta, Omega. Nếu cho cậu thêm chút thời gian cậu chắc chắn sẽ bị những Omega kia dụ dỗ.

“Tiểu Ninh, cậu phải hay không mệt rồi, muốn tôi giúp không?” Một thanh âm nam tính dịu dàng vang lên bên tai Nhạc Chính Nhị.

“Không có.” Nhạc Chính Nhị vẻ mặt chất phác nói.

Kì thật trong lòng của cậu lúc này đang gầm thét, cái gì Tiểu Ninh? Lão tử và anh rất quen sao? Ai cho phép anh gọi lão tử là Tiểu Ninh hả? A không đúng, lão tử căn bản không gọi là Tiểu Ninh. Cái tên nương thế này làm sao có thể đặt cho một Alpha như cậu.

“Tiểu Ninh không cần ngại, có cái gì khó khăn nhất định phải nói cho tôi biết, tôi nhất định sẽ giúp cậu.” Người kia vẫn ân cần nói.

“Không cần.”Nhạc Chính Nhị ánh mắt trở nên lạnh, liếc mắt nhìn Beta đang ngấp nghé cậu.

Người nọ bị cậu trừng, có chút hậm hực sờ mũi, ánh mắt nhất thời trở nên tức giận, nhưng đối diện với khuôn mặt lớn lên yêu nghiệt, cuối cùng vẫn là bình tĩnh lại, người đẹp vẫn luôn có chút đặc quyền:“Nếu cậu bận, tôi đi trước.”

Nhạc Chính Nhị mặt không biểu tình đưa tiễn vị Beta chức vị cao hơn cậu muốn sử dụng quy tắc ngầm với cậu, trong lòng tức giận đến không muốn nói gì, đúng vậy, cuộc sống bi kịch nhất chính là, lúc ngươi nghĩ đến làm người khác, chính mình lại trở thành người bị làm.

Nghĩ đến đây, Nhạc Chính Nhị muốn rơi lệ, nhớ năm đó lão tử cũng là Alpha tỏa sáng lấp lánh, chung quanh cũng có một vài tinh cầu quay quanh người cậu. Nhưng hôm nay lại trở thành một Omega bị người khác theo đuổi, trên thế giới này còn có ai bi thảm hơn cậu không?

Phải nói đến việc của hai tháng trước, ngày đó Nhạc Chính Nhị đang chỉ huy các anh em làm sao đi đối phó một bang phái khác, Nhạc Chính Nhị ở trong một bang phái có thể nói là bang phái lớn ở C quốc-Long Bang.

Đúng vậy, bang phái của bọn cậu chính là danh tiếng khí phách như thế.

Chờ cậu bố trí xong hết thảy, phát hiện đầu có chút choáng váng, liền lui tạm về trụ sở nghỉ ngơi một chút, chờ cậu nằm xuống sau khi tỉnh lại thì biến thành một Omega thân thể mềm yếu, hơn nữa cậu còn sở hữu tất cả trí nhớ của Omega này, biết thời gian cậu tỉnh lại cách thời gian cậu ngủ đã trôi qua một tháng, mà cậu cũng thông qua tất cả con đường thăm dò được cậu đã qua đời một tháng, mà bang chủ Long Bang hiện tại cũng biến thành đối thủ cạnh tranh của cậu, hết thảy đều xảy ra sau khi cậu nhắm mắt, mà cậu đã từng là lão nhị Long Bang đang không biết sa đọa ở trong góc nào nữa.

Nhạc Chính Nhị cảm thấy cậu chết rất oan uổng, nghĩ lại cậu từ nhỏ đã lăn lộn trong hắc bang, có thể nói là ở trong hoàn cảnh gió tanh mưa máu của Long Bang mà lớn lên, vốn tin tưởng có thể lăn lộn đến lão đại, không thể tưởng được đến chết cũng chỉ lăn lộn đến lão nhị, hơn nữa cậu căn bản không biết cậu là chết như thế nào. Nhạc Chính Nhị cảm thấy đối thủ cạnh tranh của cậu có hiềm nghi rất lớn, là một nam Alpha khác, nhất định là tên kia kia muốn thượng vị cho nên giết chết cậu.

Chẳng qua Nhạc Chính Nhị tuy không phục nhưng cũng không muốn xác minh trả thù cái gì cả, dù sao lăn lỗn trong hắc bang có thể có mấy người trước và sau đều tốt đẹp, cậu bây giờ có thể lại một lần nữa an ổn sống, cậu cảm thấy việc này cũng không tệ lắm, lợi vô cùng, tuy việc này kinh ngạc như thế nào, tá thi hoàn hồn cái gì, chỉ có điều cậu cảm thấy vô tội nhất chính là Omega Nam Ninh kia, ngủ một giấc, hồn phách đã bị một người ngoài chiếm mất, chỉ là Nhạc Chính Nhị cũng không làm được gì, bản thân cậu đối với tất thảy những việc đang xảy ra cũng không hiểu rõ, chỉ có thể ở trong lòng nói xin lỗi với Nam Ninh, hơn nữa sẽ hiếu thuận cha mẹ Nam Ninh người đã tạo ra thân thể này. Không thể không nói, người khác gọi cậu một tiếng anh Nhị là có đạo lý, mạch não của cậu không giống với người khác.

Hơn nữa người thắng làm vui kẻ thua làm giặc, cậu đã thất bại thì không có gì phải giãy dụa, nhưng đáng tiếc không giúp được anh em theo cậu lâu như vậy, ngay cả vị trí công thần khai quốc cũng không gặp may, tên kia còn ở đằng đó lăn lộn, thật sự là suy nghĩ một chút liền nghiến răng. Còn có quan trọng nhất chính là, Nhạc Chính Nhị phát hiện cậu căn bản là không báo được thù, bởi vì cậu hiện tại biến thành Omega.

Nhạc Chính Nhị phát hiện hiện thực tàn khốc này, thầm muốn hô một tiếng Oh my god, càng bị kịch chính là đợi đến lúc cậu soi gương nhìn thấy khuôn mặt yêu nghiệt này, cậu phát hiện cậu nổi lên dục vọng với chính mình…Omega này không có việc gì lớn lên đẹp như vậy làm gì, lão tử hiện tại vừa nhìn thấy bản thân thì kiềm chế không được.

Nhạc Chính Nhị bám vào một người tên là Nam Ninh, người này tướng mạo yêu nghiệt, có thể nói khuynh quốc khuynh thành, quả thực chính là giống như tranh vẽ, sinh ra cũng là mầm đỏ, lớn lên trong một gia đình thương nhân, trong nhà nhiều tiền làm cho Nhạc Chính Nhị nhìn đều đỏ mắt, Nam Ninh là một Omega duy nhất trong nhà, tự nhiên là ngàn kiêu vạn sủng, lớn lên ở hoàn cảnh này Nam Ninh tính tình tự nhiên đơn thuần, chẳng qua Nhạc Chính Nhị thấy chính là ngu xuẩn, hơn nữa nguyện vọng duy nhất trong nhà người kia chính là gả Nam Ninh ra ngoài, tìm cho hắn một nhà khá giả, Nam Ninh tuy tính cách ôn hòa, nhưng cũng có chút tính tình, hắn cảm thấy làm một nam Omega hắn không thể chỉ biết đi lập gia đình, hắn còn phải có sự nghiệp, cho nên liền mai danh ẩn tích tìm công ty đi làm, tìm một chức vụ an nhàn, hơn nữa ở trước mặt đồng nghiệp cũng biểu hiện rất có lễ phép.

Đương nhiên ở trên đều là tự Nam Ninh cảm thấy, kì thật Nhạc Chính Nhị nhìn ra, Omega này đến bây giờ còn không bị người ra tay thuần túy là bởi vì người nhà đang âm thầm che chở, hơn nữa hắn một Omega có thể đi vào một công ty đa quốc gia cũng nhất định là được người trong nhà âm thầm sắp xếp, về phần việc Nam Ninh tự cho là có lễ phép với đồng nghiệp, Nhạc Chính Nhị thấy Nam Ninh đối với đồng nghiệp chính là bộ dáng lãnh diễm cao quý, chỉ có điều Omega này có chút ngốc nghếch không biết khuôn mặt kia có bao nhiêu lực sát thương, lúc không cười quả thực chính là đóa tuyết liên cao lãnh, căn bản làm cho người khác không dám tùy ý đụng vào.

Sống lại thành Nam Ninh Nhạc Chính Nhị vì không để xảy ra chuyện, không bị người nhà Nam Ninh phát hiện mánh khóe, cho nên những ngày này đều giả vờ bộ dáng Nam Ninh, hơn nữa chưa bao giờ cười lung tung, suốt ngày một bộ cao lãnh, cũng là lừa gạt gần một tháng, cho tới bây giờ cũng không có ai phát hiện cậu với trước kia có cái gì không giống.

Chỉ là Nhạc Chính Nhị cảm thấy rất tệ, suốt ngày trong trạng thái phải ăn nói có ý tứ quả thật là kiềm nén sắp chết cậu rồi.

“Ơ, Tiểu Ninh, còn đứng đó làm gì? Phải hay không gặp cái gì không biết? Cần chị giúp em hay không?” Một giọng nữ ngũ quan mềm mại đáng yêu mặc váy ngắn lộ ra j□j đã cắt ngang suy nghĩ lung tung của Nhạc Chính Nhị.

“Không cần, cảm ơn chị Liên.” Nhạc Chính Nhị cự tuyệt mỹ nữ nóng bỏng trước mặt.

Kì thật trên thế giới này bi kịch nhất không phải đàn ông coi trọng ngươi, mà ngay cả phụ nữ cũng coi trọng ngươi.

“Chậc chậc, Tiểu Ninh không nên khách khí nha. Có cái gì không hiểu có thể tìm chị Liên hỗ trợ, bất kể là phương diện gì, hửm?” Vị Alpha này ám chỉ cọ cọ Nhạc Chính Nhị, nhìn thấy Nhạc Chính Nhị bộ dáng trốn không kịp, ha ha cười rời đi.

Nhạc Chính Nhị:

Nếu như cậu vẫn là một Alpha, cậu nhất định không chút do dự đi lên chinh phục cô gái này, chỉ là hiện tại, cậu cảm thấy, bị một cô gái chinh phục, cậu không tiếp nhận được.

Cùng lắm thì, lão tử về nhà đối với tâm gương tự tuốt, lão tử lớn lên cũng rất đẹp. Tự công tự thụ cái gì hoàn toàn không cần để ý.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương