Mỹ Thực Chinh Phục Toàn Vị Diện
53: Hôn Chúc Ngủ Ngon


Thời Nghiêu và Giang Tri chúc đối phương ngủ ngon, sau đó quay về phòng ngủ.

Hắn không đi ngủ ngay mà đi tìm hiểu những kinh nghiệm tâm đắc khi yêu đương, nghiêm túc đọc hết mọi thông tin có thể tìm được, nhìn đến "Nụ hôn chúc ngủ ngon," hắn sửng sốt một chút, sau đó nhớ kỹ điều này.

Bộ não hắn như một cái máy không ngừng lưu lại những tư liệu tìm được, sau khi thu thập hết những tư liệu sơ cấp, Thời Nghiêu từ từ tìm đến những kiến thức cao cấp hơn, làm Thần Sáng Thế, hắn đương nhiên biết con người là sao để sinh sôi nảy nở.

Thời Nghiêu thiếu rất nhiều thông tin tích luỹ được sau khi vị diện phát triển, ví dụ như cách đối nhân xử thể, cách yêu đương hẹn hò v.v, trước đây hắn cơ bản không cần biết những điều này.
Giang Tri bên kia cũng chưa từng yêu đương, anh cũng đang trầm tư suy ngẫm, cuối cùng khẽ cười một tiếng: ở chung với người yêu là chuyện vui vẻ, anh suy nghĩ nhiều vậy làm gì, sao phải tự nhiên đi tìm phiền não chứ.

Sau khi thông suốt, Giang Tri nằm trên ghế bập bênh ngoài sân sau, trên người vẫn mặc áo khoác Thời Nghiêu khoác cho anh, vui vẻ ăn Thiên Linh Quả, Chu Quả mà Phù Quang tiên nhân tặng, chờ ngắm bình minh.
Đậu đỏ và hạt sen anh ngâm một ngày một đêm đã bị lên men, ngâm nữa thể nào cũng mọc mầm, hương vị khẳng định không tốt, Giang Tri không dùng hai thau đậu đỏ hạt sen đó được nữa nên đã đi ngâm mẻ mới, chờ đến bình minh là có thể bắt đầu ngào nhân đậu đỏ và hạt sen.

Bởi vì không kịp thắng nước đường, Giang Tri chỉ có thể mua nước đường và nước tro tàu trên app Mua Vui Vẻ.
Giang Tri tính toán thực đơn hôm nay, lúc này đúng lúc vào mùa hoa quế hương bay vạn dặm, anh vừa nghĩ đến liền dứt khoát lên kế hoạch vào núi nhìn xem có thể hái ít hoa quế về không.

Trời vừa tờ mờ, Giang Tri đã về phòng thay quần áo, mang giỏ tre nhỏ chuẩn bị đi hái hoa.

Anh còn chưa đi được hai bước, liền nghe một âm thanh quen thuộc kêu anh từ phía sau: "Giang Tri, tôi đi cùng với em."
Là Thời Nghiêu, hắn vẫn luôn không ngủ, nghe thấy tiếng đi lại của Giang Tri, lập tức đi ra theo.

Ngày mới bắt đầu, A Mao không ở nhà, một mình Giang Tri đi vào núi sẽ cô đơn lắm.
"Được, em định đi hái quế hoa." Giang Tri dẫn hắn cùng đi, ngựa quen đường cũ, ra khỏi cửa, đi thẳng vào núi.

Sáng sớm, sương còn rất dày, hai người đạp lên bùn đất mềm nhão trên núi, còn có thể ngửi thấy mùi bùn đất, mùi cỏ cây tươi xanh ẩm ướt.
"Đường này dù có nhắm mắt em cũng có thể thoải mái đi lại, chỗ nào mọc cái gì đều nắm rõ trong lòng bàn tay." Giang Tri kể với Thời Nghiêu về quang cảnh anh hằng quen thuộc, khó có được người đi theo bầu bạn với anh như vậy, không khỏi lảm nhảm hơn thường ngày.
"Núi rừng ở đây đất đai màu mỡ, quanh năm suốt tháng đều có cái ăn.

Lúc ấy khi em mới dọn vào núi sâu, còn có ý xấu hi vọng nơi này không bị ai phát hiện, tốt nhất là biến thành một thế ngoại đào viên." Giang Tri cười chính bản thân.
Thời Nghiêu thầm nghĩ, thì ra là nguyên nhân này, khó trách lúc ấy hắn dường như cảm thấy được nơi này giống như có kết giới ngăn cách với bên ngoài, người thường rất khó phát hiện căn nhà ẩn trong rừng của Giang Tri.
Đa phần ký ức của Giang Tri bây giờ đều là sau khi hoá hình, ký ức khi anh vẫn là một cục nắm linh khí, khi anh vẫn say ngủ mở mang diện tích từ rất rất lâu trước, hầu như đều không thể nhớ được gì, chỉ còn đôi chỗ hình ảnh mơ hồ.

Thời Nghiêu không vội giúp anh nhớ lại chúng cùng nhận ra thân phận chân chính của mình, dù sao thời gian còn nhiều, hắn có thể cùng Giang Tri từ từ nhớ lại.


Hai người đi một lúc lâu, Giang Tri cười nói, Thời Nghiêu nghiêm túc nghe xong thỉnh thoảng sẽ hỏi vài câu hoặc khen anh, đường núi vốn thanh lãnh cô tịch lập tức trở nên náo nhiệt vui vẻ.
"Tôi hình như ngửi được mùi hoa quế rồi." Giác quan Thời Nghiêu nhạy bén, còn cách thật xa nhưng đã ngửi thấy mùi hoa quế.
Giang Tri gật đầu: "Được, đi nhanh thôi." Bọn họ tìm được bảy tám cây hoa quế hoang rất cao lớn, đến gần, mùi hoa quế nồng đậm đến nỗi cơ hồ muốn hun người sặc sụa.
"Ha ha, coi như xông thơm quần áo đi." Giang Tri rất biết cách tìm vui, anh đưa tay hái từng cụm hoa quế nho nhỏ.
Thời Nghiêu ở bên cạnh cũng giúp anh hái hoa, hắn cao hơn Giang Tri, chủ động hái hoa mọc trên những vị trí cao Giang Tri không với tới được.

Kỳ thật Thời Nghiêu chỉ cần dùng thuật pháp, những đoá hoa quế vàng kim liền sẽ ngoan ngoan an vị trong rổ của Giang Tri, nhưng hắn không làm như vậy bởi vì để có thể cùng trải nghiệm hái hoa với Giang Tri.

Rổ trong tay GiangTri nên hai người cách nhau không xa, hái xuống trực tiếp thả vào rổ.

Có đôi khi hai người hái hoa thả xuống cánh tay sẽ chạm nhẹ vào nhau.

Rõ ràng đã "học tập" rất nhiều kinh nghiệm, nhưng chỉ cần ở chung một chỗ với Giang Tri, Thời Nghiêu cảm thấy những thứ kia đều chẳng dùng được tí nào, hắn không tự chủ được mà cứ thuận theo nhịp điệu của Giang Tri.

Bởi vì có Thời Nghiêu hỗ trợ, hai người rất nhanh đã hái được một rổ hoa quế lớn.

Đứng dưới cây quế một lúc lâu, trên tóc Giang Tri cũng dính không ít hoa quế rụng xuống, Thời Nghiêu nói: "Từ từ, đừng nhúc nhích."
Giang Tri còn ngửa đầu "A" một tiếng, đã thấy Thời Nghiêu giơ tay lên, nhẹ nhàng gỡ hoa trên tóc anh xuống.

Khi hai người về đến nhà, mùi hoa quế nồng đậm ka cũng chẳng phiêu tán được bao nhiêu.

Giang Tri vừa về liền đi nấu cháo, anh rải hoa quế lên hai cái mâm lớn, dùng lửa địa ngục hong khô hoa quế cho bốc hơi hết hơi nước.

Giờ anh đã sử dụng băng hoả địa ngục ngày càng thuần thục, lại còn có thể cải tiến thêm nhiều cách dùng mới, thậm chí còn có thể dùng để hong khô quần áo.

Sau khi cháo nở bung, Giang Tri rải vào hoa quế, thêm đường đỏ, đường phèn tiếp tục nấu.
"Chúng ta ăn sáng trước rồi lại làm bánh trung thu." Hơn nửa đêm hôm qua hai người còn ăn một đống đồ ăn, giờ chỉ cần uống hai chén cháo ngọt là đủ rồi, cháo nấu ra có mùi hoa quế thơm nồng, vị ngọt của đường đỏ và đường phèn át đi vị đắng của hoa quế, chỉ để lại một mùi hoa thơm ngào ngạt nhẹ nhàng trong khoang miệng.
"Hoa quế còn dư, em định dùng làm gì?" Thời Nghiêu nhìn một rổ hoa đầy còn trên bàn.
"Tí nữa em thêm ít đường trắng, ủ mấy bình mật hoa quế, chờ trời trở lạnh một tí, chúng ta dùng để pha trà uống.

Đến lúc đó còn có thể làm mấy món điểm tâm nữa." Giang Tri cất rổ hoa đi.


"Được." Mỗi lần Thời Nghiêu nghe Giang Tri nói chuyện về sau này muốn làm món gì, ăn món gì, đa phần đều cầm lòng không đặng tưởng tượng và chờ mong, thỉnh thoảng lại ngóng trông suốt mấy ngày liền.
Thời Nghiêu bưng hai thau đậu đỏ và hạt sen lại đặt lên bệ bếp, Giang Tri vừa rửa sạch nồi: "Cảm ơn anh, để em đổ nước đi."
"Để tôi." Thời Nghiêu để một thau xuống, bưng thau còn lại đổ nước đi rồi đổ đậu đã ngâm nở vào trong nồi.

Tuy rằng hắn là sát thủ phòng bếp nhưng đảm đương trợ thủ vẫn rất lành nghề.
"Em chuẩn bị mở livestream." Giang Tri thông báo với hắn, khởi động S00006.
Giang Tri xuất hiện ở phòng livestream chào hỏi người xem trực tuyến: "Chúc mọi người buổi sáng tốt lành, hôm nay tôi định làm một món ăn truyền thống dịp lễ - bánh trung thu.

Đây là món ăn phải có mỗi rằm tháng tám, cả nhà quây quần cùng ngắm trăng uống trà thưởng bánh." Giang Tri một bên chia đậu đỏ và hạt sen vào hai nồi, một bên giới thiệu nội dung liên quan đến bánh trung thu cho người xem.
Anh trộn đều hỗn hợp nước đường, dầu đậu phộng và nước tro tàu (nước kiềm), rây bột mì rồi nhào nặn thành một cục bột mịn bóng sáng loáng, đặt sang một bên nghỉ.

Trong lúc Giang Tri làm vỏ bánh, Thời Nghiêu nghiêm túc đứng trước bếp khuấy đậu đỏ và hạt sen.

Hắn vốn cao, S00006 cũng khởi động chế độ bảo mật nên người xem livestream chỉ có thể nhìn thấy hình ảnh Thời Nghiêu từ vai trở xuống.
"Streamer, anh tuyển phụ bếp lúc nào vậy? Nhìn dáng vóc này thấy rất rắn chắc nha."
"Giơ tay giơ tay! Streamer anh còn thiếu phụ bếp sao? Em biết chẻ củi, rửa rau, rửa chén bát, còn đặc biệt biết ăn, chọn em đi, miễn phí, chỉ lợi không hại!"
"A, chín rồi." Giang Tri đi lại bên Thời Nghiêu, thấy nồi đậu đỏ và nồi hạt sen đều đã cạn nước, cầm lấy cái muỗng trong tay Thời Nghiêu nhẹ nhàng ấn thử hạt sen, tất cả đều đã chín mềm.
Nhấc nồi xuống, Giang Tri dùng băng ác ma lập tức hạ nhiệt độ hai nồi đậu đỏ và hạt sen, lấy máy xay cầm tay ra.
Vì chỉ có một cái máy xay, Thời Nghiêu đưa tay cầm lấy: "Để tôi làm."
"A, cầm lâu sẽ thấy mỏi đó, để em làm mẫu một lần cho anh xem." Giang Tri cầm máy thả vào trong nồi hạt sen, bật máy lên bắt đầu xay, rất nhanh hạt sen đã bị xay nhuyễn mịn.
Hai người đứng rất sát nhau, âm thanh nói chuyện cũng nhỏ, một người nghiêm túc cầm máy xay, một người chuyên tâm học tập, người xem livestream chỉ có thể thấy được hình ảnh từ ngực hai người trở xuống.

Trong núi trở lạnh, Giang Tri mặc một chiếc áo sơ mi dài tay màu xanh nhạt, bởi vì đồng thời mua rất nhiều quần áo cho Thời Nghiêu nên hiện tại hắn cũng mặc một bộ giống với Giang Tri.

Nhóm người xem livestream mắt tinh như cú đang sôi nổi bàn tán về sự trùng hợp này.
"Thì ra không phải phụ bếp Streamer mới nhận mà là anh em sao? Tôi thấy hai người bọn họ rất gần gũi nha."
"Lầu trên không hiểu rồi, giọng người này hơi hơi giống "bạn tốt" của Streamer mấy đợt trước á, hắc hắc hắc."
Thời Nghiêu nghiêm túc cầm máy xay, Giang Tri chuyển sang đập trứng vịt muối.

Trứng muối ướp chuẩn sẽ tản ra mùi thơm nồng đậm, lòng trắng phân lỏng, lòng đỏ đông lại.


Giang Tri bỏ lòng đỏ lên khay nướng, tráng qua rượu trắng cho bớt tanh, bỏ khay nướng vào lò nướng không cắm điện Thời Nghiêu tặng, nướng trong 6-7 phút là vừa chín để làm nhân.
S00006 chủ yếu quay chụp chủ nhân nó Giang Tri, nhưng dụng cụ phát sóng thỉnh thoảng vẫn thu phải hình ảnh của Thời Nghiêu.

Bóng dáng cao ráo nghiêm túc đứng nghiền nhân hạt sen của Thời Nghiêu lọt vào mắt người xem, một ít ý vị khác thường từ từ hình thành.

Mỗi khi hắn nghiền xong một mẻ thì đổ ra, dồn lại được một tô lớn thì cầm qua đưa cho Giang Tri.
"Không xong rồi, còn chưa được ăn bánh trung thu ngọt ngào mã đã bị nhét đường đầy miệng vậy, đây là tình "huynh đệ" sao!"
Có Thời Nghiêu phụ giúp, rất nhanh Giang Tri đã bắt đầu sên nhân hạt sen.

Hạt sen được Thời Nghiêu dùng máy nghiền nhuyễn mịn tinh tế, trộn cùng dầu đậu phộng, đường cát vào sên cùng, mùi thơm ngọt ngào nồng đậm của nhân sen sên rất nhanh đã bắt đầu vươn móng rù quến cánh mũi người xem.
Bây giờ đến bước nặn bánh.

Thời Nghiêu còn muốn phụ anh, Giang Tri lại cười bảo hắn sang bên ngồi nghỉ ngơi: "Không cần đâu, em làm một mình nhanh lắm.

Anh đứng xay nhân lâu như vậy, tay cũng mỏi lắm rồi, nhanh đi nghỉ ngơi đi."
"Đợi lát nữa em làm đồ ngon cho anh." Giang Tri vừa làm việc vừa dỗ người.

"Được, tôi đi rót nước cho em." Trong nhà có sẵn nước chanh dây, Thời Nghiêu bưng ra một ly lớn.
"Nghe thấy tiếng uống nước của Streamer, nhưng hiện giờ tay Streamer đều dành cho các em bột tròn tròn mềm mềm.

Bạo gan đoán nhé, là ai đang đút nước cho Streamer đấy?"
"Ta vốn tới ăn mỹ thực, sao đang êm đang đẹp lại bị ép ăn cẩu lương thế này, a uông QwQ"
Giang Tri đang làm bánh trung thu hạt sen trứng muối truyền thống, dùng khuôn ấn ra hình bánh đẹp, xếp lên khay nướng đã lót sẵn giấy nến, phun ít nước, chờ lò nóng thì bỏ vào nướng, được nửa thời gian thì lấy ra phết một lớp lòng đỏ trứng gà, lại cho vào nướng tiếp.

Nhân hạt sen ngọt bùi, lòng đỏ trứng thơm béo, mùi bánh nướng từ từ quấn quýt bên nhau, nhẹ nhàng lén lút vượt rào ra khỏi lò nướng, mùi thơm quyến rũ của đồ ăn mỹ vị ngập tràn cả sân.
"Báo cáo! Ta vừa mới phát hiện Streamer lén đút ai đó ăn nhân hạt sen!"
Nhân hạt sen còn rất nhiều, chẳng qua là Giang Tri lén vê một viên nhỏ nếm thử và đút cho Thời Nghiêu mà thôi.

Không ngờ người xem livestream còn có thể suy diễn ra nhiều hình ảnh yêu đương nồng nhiệt đến vậy.
"Trước tiên tặng mọi người một ít bánh trung thu mới ra lò, nhưng tốt nhất nên đặt ở chỗ râm mát khoảng 2-3 ngày, chờ bánh ra dầu rồi hẳn ăn.

Bánh lúc này mới nướng sẽ khá khô, để ít hôm cho vỏ bánh ra dầu sẽ trở nên mềm dẻo hơn nhiều." Giang Tri dặn dò người xem tinh tế những điều cần lưu ý, "Đợi lát nữa đóng livestream, tôi sẽ làm thêm một ít bánh trung thu, hai hôm sau sẽ cho lên kệ bán, cảm ơn mọi người ủng hộ!"
Sau khi Giang Tri tắt livestream, nghỉ ngơi một lát lại tiếp tục giải quyết nốt đống nhân và vỏ bánh còn lại.

Anh cùng làm riêng hai hộp bánh trung thu để tặng Tống Phi Xuyên.
Gần hoàng hôn, Giang Tri lại đi một chuyến đến Trung tâm mua sắm vị diện, mua một tảng cá hồi tươi rói, một nửa làm sashimi, một nửa làm cá hồi áp chảo sốt tiêu chanh.

Hai người cơm nước dọn dẹp xong xuôi thì trời cũng vào đêm, mấy ngày nay mặt trăng càng ngày càng tròn, giữa một vùng núi sâu đen thăm thẳm rộng mênh mông chỉ có một vầng trăng sáng dịu dàng lơ lửng trên bầu trời rất mỹ lệ.

Giang Tri tắm xong ngồi trước cửa ngây người trong chốc lát, Thời Nghiêu cũng đánh răng súc miệng xong xuôi thì đi ra, khi hắn đi tới thấy tóc Giang Tri còn hơi ướt liền duỗi tay phất nhẹ một cái, động tác nhẹ nhàng vuốt nhẹ qua mái tóc của Giang Tri loại bỏ hết sạch nước còn lưu lại.
"Hôm nay anh mệt lắm rồi." Giang Tri cười nói, livestream mỹ thực là trách nhiệm của anh, kỳ thật Thời Nghiêu không cần chiếu cố anh làm gì, trước khi Thời Nghiêu đến đây ở, một mình Giang Tri cũng có thể hoàn thành rất tốt.

Đương nhiên thêm một người sẽ luôn vui vẻ hơn, đặc biệt dù Thời Nghiêu im lặng không nói nhiều nhưng lại phụ anh rất nhiều việc.
"Ừ, không mệt." Thời Nghiêu đứng sau lưng ghế Giang Tri đang ngồi, cũng giống anh ngẩng đầu lên ngắm trời đêm, "Bầu trời đêm thật đẹp."
Giang Tri ngửa đầu: "Qua mấy ngày nữa sẽ càng đẹp hơn, Tết Trung Thu là khi mặt trăng to tròn sáng nhất..."
Đêm đã khuya, hai người quay về phòng ngủ, Giang Tri dụi dụi mắt, lúc chuẩn bị vào phòng, bỗng nhiên nghe thấy Thời Nghiêu ở phòng bên cạnh kêu anh một tiếng: "Giang Tri."
Anh dừng chân đi qua xem, thấy Thời Nghiêu đi tới, thoáng cúi đầu hôn nhẹ lên trán anh một cái; cùng với hơi thở ấm áp dịu dàng nói với anh: "Ngủ ngon, Giang Tri." Đây là nụ hôn chúc ngủ ngon đầu tiên của anh.
Tim Giang Tri đập mãnh liệt bịch bịch bịch.

Không thể ngờ già đầu vầy rồi mà cũng có ngày nai con chạy loạn trong ngực, aaaaa......

Hoa quế

Cháo hoa quế



Cá hồi áp chảo sốt tiêu chanh














.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương