Mỹ Nhân Làm Tinh Mang Theo Không Gian Vật Tư Xuyên Đến 70
-
Chương 4: Chương 4
Thịnh Mãn Mãn không nhịn được mà ôm trán, cô xuyên vào trong tiểu thuyết, trở thành nữ chính sao? Nữ chính chăm chỉ, chịu thương chịu khó, dẫn dắt cả gia đình vươn lên thoát nghèo sao?
Ôi trời ơi! Cô là một tiểu thư được nuông chiều từ bé, ở nhà thậm chí còn chưa từng rửa bát, vậy mà lại xuyên vào một quyển sách có bối cảnh dựa vào đôi bàn tay chăm chỉ của nữ chính để làm giàu, bối cảnh thời đại vẫn là những năm bảy mươi, giai đoạn chỉ có thể dựa vào trồng trọt để tích lũy vốn liếng… mặc dù cô đã đọc không ít tiểu thuyết làm giàu thời đại, nhưng vẫn muốn nói rằng, tha cho cô đi! Cô chỉ xem heo chạy, chứ chưa từng ăn thịt heo mà!
Lúc này Thịnh Mãn Mãn vô cùng hối hận, hối hận vì sao mình không đọc hết cuốn sách đó, sao chỉ mới đọc được mười mấy chương, căn bản không biết nữ chính làm giàu như thế nào để bắt chước theo, cuộc sống những năm bảy mươi này ít nhiều cũng có thể tốt hơn một chút.
Nhưng mà cô nhớ khi đọc sách có thấy trong phần bình luận có người nói, nữ chính có bàn tay vàng, chỉ là cần có cơ hội xuất hiện.
Đáng tiếc là cô vẫn chưa đọc đến chương xuất hiện bàn tay vàng, cũng không có ai tiết lộ trước ở những chương trước, cô căn bản không biết bàn tay vàng của nữ chính là gì, cơ hội xuất hiện là gì……
Thịnh Mãn Mãn càng nghĩ càng chán nản, càng chán nản càng không chịu tin vào sự thật mình xuyên không.
Làm sao có chuyện kỳ lạ như vậy được? Không khoa học!
Liệu đây có phải chỉ là một giấc mơ?
Thịnh Mãn Mãn năm nay mười tám tuổi, vừa mới thi đỗ vào trường Đại học A.
Mùa thu tháng chín báo danh, ba mẹ và anh trai thân yêu đưa cô đến trường, ở lại một tiếng rồi rời đi, tiếp theo cô và bạn cùng phòng mới quen ra ngoài trường làm quen với môi trường xung quanh, định mua một số đồ dùng sinh hoạt, vốn dĩ rất vui vẻ, khi đến dưới một tòa nhà dân cư thì có một bóng đen từ trên đầu rơi xuống khiến cô bất tỉnh.
Chắc chắn là do ném đồ từ trên cao xuống, đập vỡ đầu cô, khiến cô hôn mê bất tỉnh!
Mà lúc này ở hiện thực cô đang hôn mê, vỏ não hoạt động bất thường, nên mới có một giấc mơ như vậy…… Đúng vậy, nhất định là mơ!
Trong mơ cô trở thành một người đáng thương trong cuốn sách cô từng đọc, còn hiện thực thì ba mẹ, bà nội, anh trai chắc chắn đang khóc.
Nghĩ đến đây, Thịnh Mãn Mãn không nhịn được mà khóc, nước mắt chảy ròng ròng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook