Hai người đang làm cái trò gì trước cửa phòng tôi vậy??

Thanh âm dịu nhẹ cất lên, phá tan cái không khí mờ ám mà Doãn Hạo dày công tạo nên nãy giờ. Mặt anh đen quá nửa, lòng thầm hỏi han 18 đời tổ tông của kẻ phá đám kia.

Hạ Vũ đưa mắt nhìn. Oa... Là một tiểu mỹ nhân a. Vóc dáng thon nhỏ, da trắng ngần, ngũ quan thanh tú, nổi bật là đôi mắt màu hồng trà hấp háy cùng cánh môi đỏ mọng. Cánh tay nhỏ nhắn đang giữ lấy cái giá treo một bình Natri Clorid 0.9%. Nhìn bộ dáng này người ta chỉ hận không thể lao tới cắn yêu một cái. Cô bèn lấy bộ dáng hiền từ nhất của mình, biết sao được, đó là tiểu mỹ nhân đó a, tươi cười với cô bé kia.

- Cô bé à, đừng hiểu lầm. Là tên này bị úng não thôi. - Tiện tay với tới xoa đầu cô bé.

Ai ngờ, lời Hạ Vũ vừa dứt, mặt "cô bé" bỗng đen xì, vang lên thanh âm lạnh lùng:

- Tôi là con trai.

- Ách...

Hạ Vũ dừng ngay động tác xoa đầu "bé gái", não tạm thời bị tê liệt. Doãn Hạo đứng bên cạnh cười khổ. Sao Vũ nhi của anh lại ngốc vậy cơ chứ. Gì mà cô bé, anh chỉ liếc qua một cái cũng biết đây là một THẰNG CON TRAI. Mà THẰNG CON TRAI này cực kì nổi tiếng đấy nha, không lẽ Vũ nhi không biết?

- Vũ nhi, lần sau nhớ nhìn kĩ trước khi phán đoán giới tính người khác.

Hạ Vũ thực sự shock a... Gương mặt cực baby kia lại là của một tên con trai. Huhu... Hóa ra ngươi chỉ là một tiểu mỹ thụ a. Cô thầm ai oán, hừ, ngươi đẹp thế chỉ tổ khiến các chị em phụ nữ căm hận ngươi thôi!! Ngươi mau chết đi a!!

«Con gái à, con cũng đẹp không kém gì tên kia đâu a»

Ngay lập tức, mặt Hạ Vũ chuyển từ tươi cười hiền lành sang lạnh lùng, cao ngạo. Gì chứ, mặt cười chỉ dành cho ba mẹ, Phong ca và các mỹ nữ thôi a. Tên đó là con trai, việc gì cô phải tỏ ra bạch thỏ dễ thương trước mặt hắn. Xùy xùy...

- A... Vậy hiểu lầm đã được giải quyết. Ở đây cũng không còn việc gì nữa. Hạo, đi!

- Khoan, cô tên gì?

- Là Hạ Vũ.

Đông Phương Vỹ không hiểu. Cậu thấy cô rất kì lạ. Bình thường những người khác thấy cậu đều bị cậu làm cho si mê. Hôm nay cậu gặp được cô. Cô không những nhầm cậu là con gái mà sau khi biết cậu là con trai thì liền thay đổi sắc mặt. Cô ghét việc cậu là con trai đến vậy sao? Vậy nếu cậu là con gái... phải chăng cô sẽ chú ý tới cậu? Chẳng biết vì sao tự dưng cậu có hứng thú với cô đến vậy.

Trước nay Đông Phương Vỹ chưa từng tin vào tình yêu sét đánh, sau ngày này ít lâu thì cậu tin sái cổ rồi!

- Hạ tiểu thư của Hạ gia đây sao?!

A... cậu không tin đâu nha. Cô gái này lại là Hạ Vũ, Hạ tiểu thư mới nổi gần đây a... Người ta nói cô này tài năng hơn người, kỹ thuật máy tính siêu hạng, lại là người lãnh đạm, bình thản, ai ai cũng khâm phục. Trước đây cậu cũng chỉ nghe danh tiếng cô là người lẳng lơ, hám trai, mê tiền. Thật là... đúng là lời đồn thổi chẳng bao giờ đáng tin mà!

«Khụ... Nếu mi gặp Vũ Vũ cách đây 3 tháng thì mi sẽ xin rút lại lời vừa rồi a»

Đông Phương Vỹ nghĩ mình đánh giá cô thế là đủ, cho nên không nói không rằng cầm tay cô kéo đi, làm như thân nhau lắm đấy a.

- Hi, Hạ Vũ, tôi là Đông Phương Vỹ. Rất vui được làm quen.

Hạ Vũ vắt chất xám ra nghĩ. Đông Phương Vỹ... Đông Phương Vỹ... Đông Phương Vỹ là tên nào? Trong truyện có sao? Cô nhớ là hậu cung nữ chủ làm gì có tên nào họ Đông, tên Phương Vỹ nhỉ?

«Yep, bae~ Giờ ta sẽ giải thích kĩ cho mọi người nha.

Vì Vũ Vũ xuyên qua gây nên một thứ gọi là hiệu ứng bươm bướm, làm thay đổi một số tình tiết câu chuyện (thực ra là hầu hết).

Đông Phương Vỹ vốn dĩ không nằm trong nguyên tác, có chăng cũng chỉ là khách mời trong một buổi tiệc nào đó. Nay cho hắn xuất hiện là vì Vũ Vũ cùng Doãn cẩu cũng có mặt ở bệnh viện này.

Giới thiệu luôn, Đông Phương Vỹ là ca sĩ trẻ nổi tiếng nhất bấy giờ, kém Hạ Vũ một tuổi. Sau này cũng có vài nhân vật khác cùng xuất hiện. Ta tiết lộ luôn a, có một linh hồn xuyên không khác nữa á~

End notice»

Đông Phương Vỹ nhanh nhảu kéo Hạ Vũ đi khắp nơi. Xem nào... Đây có gọi là lợi dụng cơ hội gần mỹ nhân không ta?? Cậu thoạt nhìn hành động như trẻ con nhưng thực chất lại luôn quan sát kĩ mọi thứ. Hiển nhiên, cái bản mặt không thể nào đen hơn của Doãn Hạo liền lọt vào mắt cậu.

"Tên này cũng có ý với nữ nhân này sao? Xem ra chưa gì đã thấy con ong vo ve khó chịu rồi. Ta khinh!"

Nhận được cái liếc mắt đầy khinh bỉ của tiểu mỹ thụ Đông Phương Vỹ, Doãn Hạo bỗng chốc trở thành tủ lạnh, nhiệt độ xung quanh đột ngột giảm mạnh. Trong đầu chỉ niệm đi niệm lại một câu: Giết nó... Giết nó... Giết nó... Giết nó...

Mỗ nữ nào đó hoàn toàn không để tâm hai tên con trai đang "liếc mắt đưa tình" nhau. Hạ Vũ bây giờ chỉ quan tâm làm thế nào để trở về Hạ gia a.

~Chào mọi người, mình là em của bà già kia.

Bà kia hiện tại đang liệt giường nên chap này mình viết thay bà eiii.

Xin lỗi, mình không giỏi khoản này

Nhưng yên tâm a, chap sau bà già kia sẽ viết, mọi người đừng ném đá.

~Arigatou

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương