Mượn Giống Ba Chồng
-
Để ba thỏa mãn con
Trần Mai quả nhiên đã động tình, Lý Sơn có thể nhìn thấy dâm thủy tùy ý chảy xuống ở phía dưới, sớm đã chảy xuôi đến đùi cô, khiến phần bắp đùi trắng như tuyết trở nên sáng lấp lánh, tản mát ra hương vị khiến người ta miệng đắng lưỡi khô.
Thân thể người phụ nữ này, cũng không kháng cự như ngoài miệng, thậm chí có chút thỏa hiệp, dù sao cô cũng là một người phụ nữ đang ở độ tuổi như sói như hổ.
Lý Sơn hít sâu một hơi, kích động nói.
"Mai Mai, ba biết con cũng muốn, không bằng để ba thay con trai ba thỏa mãn con một lần, tránh cho con ra ngoài tìm người đàn ông khác!”
Trần Mai bị ba chồng nhìn chằm chằm phía dưới, xấu hổ đến mức chỉ hận không thể tìm một khe hở chui vào, cô ai oán khóc lóc kể lể:
"Ba, ba đừng nhìn, chúng ta không thể làm như vậy được đâu!”
Lý Sơn lại mặc kệ, gỡ tay Trần Mai ra, muốn nếm thử tư vị hoa huyệt của cô.
Nhưng hai tay người phụ nữ này gắt gao che kínvùng đất phía dưới, khiến Lý Sơn tức giận đến mức khiêng một chân của cô lên vai, sau đó dùng thân thể mình đè lên, nằm sấp ở ngực cô.
Hai chân Trần Mai bị nâng lên đỉnh đầu, cả người đều cong gập lại, tư thế này làm cho cô có chút thống khổ, nhưng càng nhiều vẫn là xấu hổ, cô không ngừng rơi lệ, cầu xin:
”Ba, đừng mà... A..."
Tiếng cầu xin liền biến thành tiếng rên rỉ, thân thể mềm mại của Trần Mai đột nhiên căng thẳng, cô cúi đầu nhìn thoáng qua, không biết từ khi nào, ba chồng đã ngậm đầu vú của cô vào trong miệng.
Lý Sơn ôm lấy một quả bóng thịt của Trần Mai, ngực của cô vừa lớn vừa mềm mại, hơn nữa làn da cũng bóng loáng mềm mại, khi ông dùng tay xoa nắn, chỉ thấy quả bóng thịt đầy đặn kia thật giống như một khối bánh lớn, ở trong tay ông không ngừng biến hóa ra các loại hình dạng.
Đồng thời trong miệng ông cũng ngậm một đầu vú, dùng đầu lưỡi không ngừng trêu chọc kích thích, cảm xúc truyền đến từ đầu lưỡi khiến ông có thể rõ ràng cảm giác được nếp gấp trên đầu vú, thậm chí nhận thấy nơi đó đang không ngừng lớn lên, cũng trở nên cứng hơn.
Lý Sơn nhẹ nhàng dùng răng cắn chặt đầu vú đỏ mọng kia, còn chưa phát lực, Trần Mai đã không chịu nổi nữa, mở cái miệng nhỏ nhắn gấp gáp cầu xin:
"Không cần... a... Đau quá... ba... ba nhìn xem, con trai ba... anh ấy ở ngay bên cạnh chúng ta... Làm sao chúng ta có thể làm như vậy ... hu hu hu..."
"Con dâu ngoan, không có việc gì, con trai ba sẽ không trách chúng ta, ba đây là đang giúp Lý gia nối dõi tông đường!”
Lúc này Lý Sơn đã bắt lấy hai quả bóng của Trần Mai điên cuồng xoa nắn, nhìn con dâu mình lúc khóc cũng đẹp như vậy, mệnh căn phía dưới, sớm đã cứng rắn không chịu nổi.
Ông vội vàng cởi quần ra, sau đó chống vào nơi giữa hai chân con dâu, lộn xộn cắm loạn một trận, sốt ruột muốn đi vào.
Trần Mai rất kháng cự ông, tay cô vẫn che lấy hoa huyệt, lại bị ông dùng thứ đồ chơi kia đâm cho hai cái khiến cho tay cô có chút đau, theo bản năng bắt lấy thứ đồ chơi đang làm chuyện ác kia.
Thật lớn!
Trần Mai kinh hãi, cả người đều run lên.
Cô đã thấy qua mệnh căn của chồng, cũng từng thử qua tư vị khi được thứ kia đi vào, nhưng vô luận là kích thước hay là độ cứng, hoàn toàn không phải là đối thủ của ba chồng!
Lúc này cô phải dùng cả hai tay mới có thể bắt được thứ đồ chơi kia, hơn nữa thứ kia còn nóng hổi giống như là một cây thép nóng đỏ rực, phía trên nổi đầy gân xanh, thoạt nhìn vô cùng dữ tợn!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook