Muốn Đi Hả? Dắt Em Theo Đã
-
Chương 135: Q 2 – Chương 22
Cùng lúc ấy ở dưới sảnh tòa nhà đang diễn ra một cuộc ẩu đả vũ lực kinh hoàng của Hurricane và lực lượng xã hội đen làm nhiệm vụ bảo kê cho bà mẹ kế của chị Simon. Cuộc càn quét của Hurricane mạnh mẽ và ác liệt như chính cái tên của nó vậy. Sức mạnh không gì có thể cản nổi.
Tiên phong của hội chính là Hurricane – Simon vừa sexy, vừa dũng mãnh như một vị nữ tướng tài ba. Cô dùng sức mạnh bất thường của một võ sĩ đô vật chuyên nghiệp ẩn trong một cơ thể của một cô nàng xinh đẹp để càn quét địch thủ như vũ bão. Không cần dùng tới súng ống, đoàn người vẫn có thể dễ dàng đè bẹp được những gã xã hội đen nguy hiểm. Simon chọn ra những thành viên đắc lực gồm vài chục người để theo mình chạy đến thang máy dành cho oto. Khi đến nơi, cô rút điện thoại ra rồi gọi cho Hà:
- Chỗ em ổn cả chứ?
- Ổn hết rồi chị ơi! – Chị Hà từ phòng điều khiển trả lời.
- Tốt! Cho chị lên…
- Okie!.
Vậy là chị Simon cùng với một nhóm người cùng nhau tiến lên phía trên, để lại lực lượng chính phía dưới để bảo vệ sảnh…
Ở phía trên, thằng Phong cùng 2-3 đứa nữa đang cùng nhau tìm cách phá rào. Đang loay hoay mãi không biết phải làm sao thì nó lôi luôn cặp Uzi ra mà xả đạn vào hàng rào. Mới lạch tạch được vài viên thì 2 tay nó tê buốt và làm rơi luôn cặp súng xuống đất. Một thằng đứng cạnh lên tiếng:
- ĐM có cầm khẩu súng mà cũng không xong…
- Hix… Ai ngờ nổi nó giật dữ z mày – thằng Phong nhăn nhó.
- Mà súng thì làm éo gì phá được hàng rào này… ngu nó cũng vừa phải thôi để người khác ngu với chớ!
- ĐM! Mày có cách gì không mà đứng sủa như đúng rồi thế?
- Sao không có! Xem tao đây…
Nó lôi trong ba lô ra một quả lựu đạn và nhìn thằng Phong mỉm cười “Thê này cho nhanh… há há há”. Thằng Phong xanh hết mặt và co giò lên thục mạng bỏ chạy khi thấy thằng kia rút chốt và thả cho lăn tới hàng rào. Một tiếng nổ ẩm trời vang lên làm thủng luôn một lỗ dưới sàn và cái hàng rào cũng bị thổi bay đi luôn. Chưa kịp hoàn hồn thì khoảng mười mấy phút sau, cánh cửa thang máy mở ra và mái tóc đỏ quyến rũ ấy lại xuất hiện với một nụ cười nửa miệng quen thuộc:
- Cuối cùng cũng đến haha…. Mà sao lại có cái lỗ giữa nhà tui vậy?
- Haha! Chị lên rồi àh…– Thằng Phong nằm bẹp dưới sàn ngóc đầu lên cười gượng gạo.
Cùng lúc đó, thằng Duy đang phải co giò lên trốn khỏi gã khổng lồ. mặt mày nó tái mét vừa chạy vừa rủa “Đúng là tao thích Naked-Muscle thật nhưng không phải nghĩa đen của nó…. ĐM!!!” (Naked-muscle là 1 phân loại của xe moto phân khối lớn, điển hình như chiếc Vmax của Hurricane. Ở đây thằng Duy muốn nói đến nghĩa đen của nó là Khỏa thân-Cơ bắp).
Sau một khúc cua, nó nhảy luôn vô một căn phòng để trốn dưới gầm một chiếc bàn. Khi thấy gã khổng lồ rầm rầm chạy qua, nó mới nhanh chân tức tốc chạy ra ngoài. Nhưng xui cho nó, gã khổng lỗ đã kịp thời quay lại thấy nó và lại tiếp tục hùng hục đuổi theo. “AAAA má ơi!” – Nó hả mỏ hét lên, vừa la vừa chạy bán sống bán chết.
Đuổi nhau một hồi thằng Duy lại chạy ra tới sân thượng. Tại đây nó bắt gặp Simon, anh Vĩ, Thằng Phong và khoảng hơn chục người nữa đang đi vào trong. Nó mừng hú đít nhảy chồm luôn lên người Simon và ôm chặt:
- Muah AAA…. Cứu em chị ơi! – Nó mếu máo.
- Á! thả ra nhanh! Thằng này!
Thằng Phong ở gần đó ngoắc đầu về phía gã khổng lồ và lên tiếng:
- Bồ mới của mày hả ku?
- Cho mày luôn á! ĐM!
- Hahaha… Thôi tao xin kiếu!
Sau khi ném thằng Duy xuống đất, Simon lên tiếng hỏi:
- Biết bà Nguyệt đâu không cưng?
- Bả ở trong đó á! chị cứ đâm thẳng là tới 1 phòng cửa 2 lá rất lớn…
- ừ! Tốt!…
- Nhưng mà thằng ú kia chặn đường cmnr…
Anh Vĩ lên tiếng:
- em cùng mọi người cứ đi đi Hurricane… gã này để anh lo cho…
- … – cô nhìn Anh vĩ thoáng ngạc nhiên rồi cũng gật đầu.
Ngay lập tức, Anh vĩ tách khỏi đám người và lao vào gã khổng lồ kia. Lợi dụng thời cơ, cả nhóm người cùng nhau lách qua và chạy vào trong. Thằng Phong thì không chạy theo đám người mà ở lại và nhảy luôn lên cổ gã khổng lồ mà cào cấu, đấm đá túi bụi. “Em ở lại giúp anh” – nó nói rồi há miệng ngoạm luôn một mảng da đầu của gã rồi rứt rứt, vừa rứt vừa gầm gừ một cách…. bất thường.
Gã “Naked-Muscle” kia rống lên đau đớn nhưng cũng có thể một tay đè anh Vĩ xuống dễ dàng, một tay tát lên phía trên túi bụi. Thân hình hắn phải to gấp đôi anh Vĩ, thế nên dù là có tới 2 người nhưng vẫn một trời một vực. bỗng có tiếng nói gần đó vang lên:
- 2 người cầm chân nó đi! Đợi em tí!
- Á đù thằng kia! mày không đi giúp boss đi mà còn đứng đó! Mày thì đánh lại ai? – Anh vĩ gọi với ra
- Ê đừng coi thường nhe! Coi chừng em cho ăn một hit là sùi bọt mép giờ
Anh Vĩ chưa kịp trả lời thì bị gã khổng lồ kia xốc thẳng lên rồi quăng mạnh vào tường. Nhờ sức vóc cũng thuộc dạng cứng cáp nên anh có thể gượng dậy và lại tiếp tục chụp lấy tay của gã kia mà đọ sức. Tuy yếu thế nhưng nhờ sự trợ giúp của Phong chó điên đang làm loạn trên đầu trên cổ kẻ địch, anh cũng có thể ngăn cản gã vào lại bên trong được một chút.
Ở cạnh đó, thằng Duy nở một nụ cười nửa miệng. Nó giở áo lên để lộ một chiếc thắt lưng kì quặc với chằng chịt dây điện xanh đỏ. Ở 2 bên mặt thắt lưng là những ổ cắm đặc biệt nhỏ gọn. Thằng Duy đưa tay rút 1 phích cắm nhỏ ở phía trên rồi cắm vào ổ khác gắn ở đùi bên phải. Sau khi gạt công tắc ở trên mặt thắt lưng, ngay lập tức dưới đế giày nó phát ra những tiếng “tạch, tạch” rất lớn, đồng thời cũng xuất hiện một vài tia lửa trắng phóng xuống nền. Nó từ từ đưa chân ra sau và bắt đầu thủ thế giống người chuẩn bị chạy tốc độ cao rồi ngước đầu lên lẩm bẩm: “Haha… tao thích cái gì đó nhanh gọn!… mày có thể mạnh, nhưng tiếc là sức vóc đối với tao vô nghĩa…”. Sau một nhát giậm mạnh đẩy cả người nó về phía trước, từng bước chạy của nó phát ra những tiếng kêu lách tách đầy bất thường, đế giày bên phải của nó bắt đầu trở nên nóng đỏ và hiện lên hình ảnh một vòng tròn có dấu gạch chéo như một biển báo cấm. Thêm một nhát giậm nữa, nó bật người nhảy lên cao và tung một phi cước nhẳm thẳng vào gã khổng lồ đang giận dữ kia…
Ăn trọn cú đá, ngay lập tức gã khổng lồ giật bắn người và trợn mắt lên trắng dã. Hắn lên cơn co giật và sủi cả bọt mép ra ngoài rồi đổ rầm xuống nền nằm bất tỉnh nhân sự trước con mắt kinh hoàng của anh Vĩ và thằng Phong. Chỉ có thằng Duy là vẫn nhếch mép cười ma mãnh…
Trong lúc đó, Simon đã tiến đến được căn phòng sặc mùi cần sa, đá và tình dục khi nãy. Cô bước vào và ngay lập tức nhận ra người mẹ kế của mình. 4 mắt nhìn nhau đầy thù hằn và tràn ngập sát khí.
- Chào!
- Haha… chào con gái! Mẹ không nghĩ con phải bày nhiều trò đến như vậy để gặp được mẹ đấy!
- Câm mồm lại đi! Tôi đến đây để đòi lại nơi này…
- Haha… bố của con đã giao ẹ toàn quyền ở đây rồi!… lấy lý do gì m…
- Tôi đang nắm trong tay 55% cổ phần. – Simon nhếch mép.
- … – Bà ta ngay lập tức cứng người, cặp mắt thoáng hoảng hốt rồi chuyển sang tức giận.
- Vì thế nên hôm nay tôi đến đây để đuổi bà đi đây… Với tư cách là đại cổ đông kiêm chủ tịch hội đồng quản trị, tôi loại bà khỏi ghế quản trị và thu hồi là toàn bộ số cổ phần bà có, tiền đền bù đã chuyển thẳng vào ngân hàng cho bà… giấy cam kết đã được lãnh đạo tối cao là cha tôi kí kết… You Dumb, Bitch!…
- … – Mụ ta đứng nghiến răng chết lặng sau khi nghe Simon tuyên bố.
Bà ta vứt luôn tấm áo choàng mỏng tang đang quấn hờ trên người ra và trần truồng lao vào Simon tấn công một cách điên cuồng. Simon lập tức đánh tay tới nhắm vào cổ bà ta nhưng bị né đi dễ dàng, đồng thời, mụ dì ghẻ còn dễ dàng ôm lấy hông cô mà xóc lên rồi ném xuống mặt bàn. Bà ta đè lên người Simon rồi tát lia lịa xuống, vừa tát vừa chửi:
- Mày gọi đó là đô vật hả? Để tao dạy ày thế nào mới là đô vật! Bitch! Hahaha…
- Shit!…
Lập tức cả 2 phe ập vô giao chiến sau cuộc mở màn của 2 kẻ cầm đầu. Nhóm hurricane lần đầu phải đối mặt với nguyên một băng toàn khỏa thân. Chiến nhau sung như chưa bao giờ được chiến.
Đọc tiếp Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 23
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook