Mướn Chồng
-
Chương 74
Diễm và Hồng đã tìm Trường ở khắp nơi nhưng mà không thấy, Trường đã hoàn toàn biến mất, hai người phụ nữ mang hai tâm trạng khác nhau nhưng cả hai đều lo cho Trường.
Cuối cùng sau một buổi chiều tìm kiếm trong vô vọng, Diễm và Hồng đưa nhau vào một quán quen, Hồng gọi cà phê sữa, Diễm gọi một ly sinh tố trái cây.
Từ lâu Diễm luôn thắc mắc về thân thế của Trường, nay có cơ hội nên Diễm hỏi Hồng.
_Chị có thể cho em biết bố mẹ anh Trường vì sao lại mất không…??
Trường không muốn người khác tò mò về thân thế của mình, mặc dù Hồng biết nhưng Hồng không thể nói cho Diễm biết. Hồng đành nói dối.
_Hình như hai bác mất trong một tai nạn giao thông…!!
Diễm thở dài.
_Em thật không ngờ cuộc đời anh Trường lại đầy khổ đau như thế….!!
Hồng mai mỉa.
_Bây giờ biết được thân phận thật sự của Trường rồi em có còn yêu anh ấy nữa không…??
Diễm kêu khổ.
_Em đã nói với chị rồi, em và anh ấy chỉ là anh em thôi, còn tình cảm giữa một người nam và một người nữ em nghĩ chị hợp với anh ấy hơn em…!!
Hồng đau khổ nói.
_Bây giờ dù có nói gì cũng vô ích vì anh ấy không yêu chị, trong lòng anh ấy lúc nào cũng chỉ có một mình em…!!
Cầm chặt lấy tay Hồng, Diễm khẳng định.
_Chị đừng tự ti quá, em tin là anh ấy có tình cảm với chị nếu không anh ấy đã không tìm cách gọi điện cho chị suốt ngày hôm qua mà không được, em có thể cảm nhận được sự lo lắng của anh ấy dành cho chị, chị tin em đi, em không nhìn nhầm đâu…!!
_Anh ta gọi điện cho chị, em có nói lộn không, anh ta tìm chị làm gì, chẳng phải anh ta luôn mong chị biến mất là gì….??
_Thôi mà chị, chị đừng giận anh ấy nữa, điều quan trọng bây giờ là hai chúng ta phải tìm ra anh ấy, sau khi phẫu thuật xong, hai anh chị còn nhiều thời gian để nói chuyện với nhau…!!
Hồng thấy Diễm bây giờ cũng chẳng sung sướng gì, bố đang hôn mê bất tỉnh trên giường bệnh, công ty đang làm ăn thua lỗ.
Biết Diễm chỉ coi Trường như anh em ruột thịt không phải là tình yêu nam nữ, Hồng có thể yên tâm phần nào, Diễm nói đúng vấn đề không phải nằm ở Diễm mà nằm ở Trường, chỉ cần Trường hiểu ra mình yêu ai, mọi chuyện sẽ được giải quyết.
Uống xong ly nước, cả hai đưa nhau về. Nghĩ Trường đã về nhà nên Diễm lái xe đưa Hồng đến nhà Trường.
Nhưng cả hai phải thất vọng vì Trường không hề có nhà, điện thoại của Trường, Diễm đang cầm, cả hai người đã đi hết những nơi Trường có thể đến mà không thấy, trời cũng đã tối rồi, việc đi tìm Trường đành phải tạm gác lại.
Cuối cùng sau một buổi chiều tìm kiếm trong vô vọng, Diễm và Hồng đưa nhau vào một quán quen, Hồng gọi cà phê sữa, Diễm gọi một ly sinh tố trái cây.
Từ lâu Diễm luôn thắc mắc về thân thế của Trường, nay có cơ hội nên Diễm hỏi Hồng.
_Chị có thể cho em biết bố mẹ anh Trường vì sao lại mất không…??
Trường không muốn người khác tò mò về thân thế của mình, mặc dù Hồng biết nhưng Hồng không thể nói cho Diễm biết. Hồng đành nói dối.
_Hình như hai bác mất trong một tai nạn giao thông…!!
Diễm thở dài.
_Em thật không ngờ cuộc đời anh Trường lại đầy khổ đau như thế….!!
Hồng mai mỉa.
_Bây giờ biết được thân phận thật sự của Trường rồi em có còn yêu anh ấy nữa không…??
Diễm kêu khổ.
_Em đã nói với chị rồi, em và anh ấy chỉ là anh em thôi, còn tình cảm giữa một người nam và một người nữ em nghĩ chị hợp với anh ấy hơn em…!!
Hồng đau khổ nói.
_Bây giờ dù có nói gì cũng vô ích vì anh ấy không yêu chị, trong lòng anh ấy lúc nào cũng chỉ có một mình em…!!
Cầm chặt lấy tay Hồng, Diễm khẳng định.
_Chị đừng tự ti quá, em tin là anh ấy có tình cảm với chị nếu không anh ấy đã không tìm cách gọi điện cho chị suốt ngày hôm qua mà không được, em có thể cảm nhận được sự lo lắng của anh ấy dành cho chị, chị tin em đi, em không nhìn nhầm đâu…!!
_Anh ta gọi điện cho chị, em có nói lộn không, anh ta tìm chị làm gì, chẳng phải anh ta luôn mong chị biến mất là gì….??
_Thôi mà chị, chị đừng giận anh ấy nữa, điều quan trọng bây giờ là hai chúng ta phải tìm ra anh ấy, sau khi phẫu thuật xong, hai anh chị còn nhiều thời gian để nói chuyện với nhau…!!
Hồng thấy Diễm bây giờ cũng chẳng sung sướng gì, bố đang hôn mê bất tỉnh trên giường bệnh, công ty đang làm ăn thua lỗ.
Biết Diễm chỉ coi Trường như anh em ruột thịt không phải là tình yêu nam nữ, Hồng có thể yên tâm phần nào, Diễm nói đúng vấn đề không phải nằm ở Diễm mà nằm ở Trường, chỉ cần Trường hiểu ra mình yêu ai, mọi chuyện sẽ được giải quyết.
Uống xong ly nước, cả hai đưa nhau về. Nghĩ Trường đã về nhà nên Diễm lái xe đưa Hồng đến nhà Trường.
Nhưng cả hai phải thất vọng vì Trường không hề có nhà, điện thoại của Trường, Diễm đang cầm, cả hai người đã đi hết những nơi Trường có thể đến mà không thấy, trời cũng đã tối rồi, việc đi tìm Trường đành phải tạm gác lại.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook