Được thư ký Trần dìu ngồi xuống thanh chắn đường, Lâm Hi tự nhủ phải vững vàng, dù khó khăn nhưng lúc này nên bình tĩnh xử lý vụ việc đã.
- Anh vào bệnh viện\, xem tình hình những tài xế đó thế nào\, theo hợp đồng lao động thì công ty phải đền bù cho họ nữa...
Thư ký Trần vừa rời đi thì từ xa, Lâm Dận tiến lại chỗ Lâm Hi, lắc đầu bảo:
- Chú vừa nói chuyện với cảnh sát\, qua camera quan sát thì chiếc taxi từ chỗ ngã tư phóng ra khiến tài xế xe tải không thắng kịp\, xảy ra tai nạn.

Bây giờ chiếc taxi không biết ở đâu\, chắc là xe lậu vì chả thấy biển hiệu gì cả.

Nếu tìm được tài xế này\, xác minh hắn vi phạm luật giao thông thì sẽ đền bù thiệt hại cho công ty chúng ta.
- Chú nghĩ\, người ta làm tài xế taxi thì nhiều tiền tới cỡ nào mà đền bù được cả đống thiệt hại thế này? Quan trọng là hợp đồng với Linkmark\, nếu bên đó quyết định hủy\, thì Lâm Thị phải đền bù hợp đồng với số tiền rất lớn!
- Haiz\, chú đã nói ngay từ đầu rồi! Lâm Thị nhờ nguồn vốn từ tập đoàn JIXI\, mới ổn định được một chút\, con đã đâm đầu kinh doanh thêm mặt hàng gốm này!
Đã đang tồi tệ lắm rồi, còn nghe người chú chẳng làm được tích sự gì mà suốt ngày chê bai hết cái này tới cái khác thật khiến Lâm Hi thêm mệt mỏi ưu phiền, liền đứng dậy trở về công ty.

Vừa xuống xe, cậu đã gặp ngay Tử Minh, thời gian này anh chàng thường xuyên đến đây tìm cậu.

Thấy Lâm Hi, anh chạy đến hỏi:
- Anh vừa xem tin tức sáng nay\, tình hình thế nào rồi?
- Tồi tệ lắm! Tài xế bị thương nặng\, lô hàng gốm bể hết cả! Ban nãy trên đường về đây\, em còn nhận điện thoại từ giám đốc Linkmark\, nói là muốn hủy hợp đồng...

- Gì mà cạn tàu ráo máng thế\, đối tác vừa mới xảy ra chuyện lớn\, chưa chi đã vội vã hủy hợp đồng đòi bòi thường! Tiểu Hi\, hay để anh giúp em nhé!
- Không được\, tổng công ty Dreams và Lâm Thị vốn chẳng liên quan gì với nhau\, anh vì tình nghĩa với em mà đứng ra lo liệu một vụ lớn thế này\, em không thể nhận!
- Chúng ta là bạn bè lâu năm\, em quan trọng với anh thì anh giúp em thôi!
- Chính vì là bạn bè mới càng không thể mắc nợ nhau! Tấm lòng của anh\, em xin nhận\, nhưng nếu anh thực sự quý trọng em thì đừng giúp gì cả\, tự em sẽ giải quyết!
Lâm Hi tỏ rõ thái độ kiên quyết, sau đó đi thẳng vào công ty.

Tử Minh chẳng biết phải làm gì hơn, chỉ dõi mắt theo cậu đầy lo lắng.
Vào phòng giám đốc, Lâm Hi mệt mỏi thả người xuống ghế.

Dự án xưởng gốm của ba, cũng là điều mà cậu muốn làm nhất, thế nhưng từ khi xây xưởng xong, mọi thứ gian truân vất vả hơn tưởng tượng.

Có lý nào, cậu đã sai khi thực hiện dự án này? Cậu nhớ tới những lời dèm pha sau lưng từ các nhân viên, nhớ Phong Tĩnh cũng từng cảnh báo “muốn đem Lâm Thị ra làm cho sụp đổ mới vừa lòng ư?”, giờ nghĩ lại hắn nói không sai chút nào! Hắn kinh nghiệm, lăn lộn thương trường nhiều hơn cậu, sớm đã thấy chuyện này không dễ dàng.

Tại sao từ trước tới nay những thứ Lâm Hi muốn đạt được, muốn nắm giữ, đều quá khó khăn tới vậy? Lâm Thị, xưởng gốm và cả...!Phong Tĩnh nữa! Cậu gục mặt xuống bàn, thổn thức.
“Nhớ điều này: dù mọi người có xem thường em thì tôi vẫn luôn tin tưởng em!”
Phải mạnh mẽ kiên cường! Nhất định không gục ngã! Nhớ đến lời ai đó từng khích lệ mình, Lâm Hi chậm rãi ngồi thẳng dậy, cuộc đời con người sẽ luôn trải qua những giai đoạn cực kỳ khốn khó, và cậu cũng vậy, nếu bây giờ không vượt qua được thì cậu sẽ đánh mất Lâm Thị mãi mãi! Chợt, điện thoại reo, cậu hít sâu một hơi rồi bắt máy.


Cứ ngỡ bên Linkmark gọi đến nào ngờ lại là...
Đến giờ, Lâm Hi vẫn không tin vào chuyện đang diễn ra, mọi thứ quá bất ngờ! Đối diện với cậu là chủ tịch người Hoa kiều, Michael Vũ, chủ của tập đoàn nổi tiếng BIF bên Anh quốc, kinh doanh nhiều mặt hàng đồ cổ, nội thất và gốm sứ.

Vừa nãy chính ông là người đã gọi điện cho Lâm Hi, hẹn gặp mặt để bàn về việc mua gốm của Lâm Thị.

Sau khi xem qua các mẫu thiết kế, cùng một số đồ gốm còn lại của lô hàng đầu tiên, Michael Vũ khá hài lòng:
- Mẫu thiết kế đúng là ấn tượng\, sản phẩm cũng được sản xuất công phu tỉ mỉ\, tất cả mọi thứ đều là Lâm giám đốc đứng ra làm hết sao?
- Đúng là tôi có tham gia khâu thiết kế\, còn dây chuyền sản xuất là do nhân công có tay nghề của xưởng chúng tôi làm ra\, so với trình độ của chủ tịch Michael Vũ và tập đoàn BIF thì chỉ như múa rìu qua mắt thợ.
- Đừng quá khiêm tốn\, thị trường đổ cổ và nội thất bên Anh quốc rất đa dạng phong phú\, cạnh tranh cao\, đòi hỏi phải có mẫu mã độc và đẹp\, tôi luôn ưu tiên cho mặt hàng châu Á vì người châu Á chúng ta rất giỏi về thủ công\, đồ gốm.

Ok\, tôi muốn trở thành đối tác với Lâm Thị\, chiều nay bên tôi sẽ gửi hợp đồng cho ngài.
- Nhanh vậy ư? Chủ tịch chắc chắn chứ?
- Thật ra trước đó tôi đã được một người bạn thân lâu năm giới thiệu về sản phẩm gốm Lâm Thị\, tôi thực sự thích các mẫu thiết kế này nên anh yên tâm.
Lâm Hi nhíu mày, “một người bạn thân lâu năm” ư? Cậu liền hỏi, mình có thể được biết về người đó không? Michael Vũ nở nụ cười ẩn ý, bảo chẳng phải người quan trọng gì, chỉ là tình cờ thấy mẫu gốm của Lâm Thị nên giới thiệu tới ông, hiện tại ông không tiện tiết lộ danh tính.

Lâm Hi gật đầu, liền nhớ tới một chuyện nan giải:
- Chắc chủ tịch cũng nghe tin về tai nạn lô hàng gốm đầu tiên của chúng tôi?

- Tôi có nghe rồi\, thật đáng tiếc.

Nhưng không sao\, đó chỉ là tai nạn\, chẳng liên quan gì đến chất lượng của gốm Lâm Thị cả\, nên tôi vẫn sẽ ký hợp đồng.

Tôi sẽ cho người tới giám sát khâu sản xuất và cả lúc vận chuyển\, đảm bảo không để xảy ra chuyện gì.
Cách suy nghĩ của Michael Vũ rất chu toàn, Lâm Hi thở phào nhẹ nhõm, xem ra tập đoàn BIF thật sự muốn trở thành đối tác với Lâm Thị, điều này quá tuyệt, cứ như phép màu vậy! Sau khi chào Michael Vũ, Lâm Hi và thư ký Trần bước ra cửa khách sạn, liền đưa mắt nhìn nhau không kìm nổi vui mừng.

Dù không rõ người bạn lâu năm của Michael Vũ là ai nhưng tận đáy lòng cậu muốn cảm ơn người đó, một lời giới thiệu thôi mà đã cứu vớt cả Lâm Thị rồi!
Trong khi Lâm Hi nói cười vui vẻ thì bên kia đường, Phong Tĩnh ngồi trong xe Limo đang nói điện thoại với Michael Vũ!
- Cảm ơn anh đã nể tình tôi\, ký hợp đồng với Lâm Hi.
- Ôi dào\, Phong Tĩnh đã lên tiếng thì tôi không từ chối.

Nếu không nhờ anh\, thì làm gì có Michael Vũ của hôm nay\, vì vậy tôi sẵn sàng giúp đỡ khi anh cần.

Mà nói ra thì tôi cũng hứng thú với gốm Lâm Thị\, cho nên vụ làm ăn này\, cũng là vì tôi muốn nữa.
- Thực sự cảm ơn anh\, lão Vũ! Được tập đoàn BIF trở thành đối tác chủ lực\, Lâm Thị quá là may mắn rồi.

Tôi sẽ chuyển một số vốn qua\, anh thay tôi đầu tư vào Lâm Thị.
- Phong Tĩnh này\, vị giám đốc Lâm Hi ấy\, rất quan trọng với anh đúng không?
- Nếu không có Lâm Hi\, tôi đã không đi đến quyền lực như bây giờ!

Michael Vũ ồ một tiếng đầy cảm thán, khi nói câu đó Phong Tĩnh vẫn chưa rời mắt khỏi Lâm Hi đứng thảo luận sôi nổi với thư ký Trần.

Sau khi cúp máy, hắn hỏi Hồ Quân về vụ tai nạn sáng nay, tiếp theo nghe anh ta nói rằng đã tìm cách lấy đoạn camera từ trong tay cảnh sát và đang xem lại hiện trường khi đó.

Chiếc taxi này quả thật rất kỳ quái! Rõ ràng cả đoạn đường vắng hoe, thế mà khi xe tải Lâm Thị vừa chạy tới ngã tư, thình lình taxi phóng ra cứ như đã núp sẵn đâu đó chờ đợi.

Phong Tĩnh yêu cầu, nhất định phải tìm ra gã tài xế này, cảm giác cứ giống vụ của Lý Củng trước đây.

Chắc chắn có kẻ phía sau muốn giở trò với lô hàng gốm đó!
- Lâm giám đốc mà biết được chủ tịch âm thầm giúp đỡ\, nhất định cảm kích lắm.
- Tôi làm vậy không phải để Lâm Hi cảm kích hay biết ơn\, chỉ là tôi muốn bảo vệ nụ cười đó trong lúc mình còn có thể!
Nhìn Lâm Hi cười vui vẻ, Phong Tĩnh bất giác cũng mỉm cười theo.

Rồi hắn bảo Hồ Quân lái xe đi.

Lâm Hi và thư ký Trần chuẩn bị băng qua đường, lúc ấy chiếc Limo cũng chạy lướt ngang qua, kính xe kéo lên rồi vì vậy cậu không thể thấy người ngồi bên trong.

Nhưng hắn vẫn có thể nhìn thấy cậu, lòng bất giác bình yên.
Tôi từng hứa sẽ ở phía sau chống đỡ cả thế giới cho em...!Những thứ em tâm huyết, muốn gìn giữ, tôi sẽ cùng em bảo vệ!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương