Một Thời Để Chết Một Thời Để Yêu
-
40: Đặc Tư Bội Và Lạc Di Nhiên
“Giải thưởng nữ diễn viên chính xuất sắc nhất phim truyền hình thuộc về….”
Người trao giải dừng lại một chút cho kịch tính, các khách mời, khán giả đều giữ im lặng, màn hình lớn quay cận cảnh các nữ diễn viên được đề cử, có người mong chờ, hồi hộp, có người tỏ vẻ bình thản.
“Thuộc về…” MC tiếp tục câu giờ.
“Xin chúc mừng giải thưởng nữ chính xuất sắc nhất thuộc về diễn viên Đặc Tư Bội Sam trong phim Gián Điệp.”
Được xướng tên Đặc Tư Bội Sam nở nụ cười khuynh nước khuynh thành, đôi mắt cười cong như vầng trăng lưỡi liềm, đêm đặc biệt hôm nay cô chọn váy ren màu đỏ xoè đuôi cá cùng với giày cao gót tông nude tổng thể tạo cảm giác thon gọn chân dài hơn.
Mái tóc được búi rối để xoã vài lọn mai, phụ kiện đi kèm là chiếc khuyên tai bất đối xứng màu gold toát lên vẻ đẹp quyến rũ, phóng khoáng, thời thượng.
Những tiếng vỗ tay chúc mừng từ đồng nghiệp, những tiếng hô hào reo hò từ các khán giả vang lên rầm rộ phía sau lưng.
Đặc Tư Bội Sam lễ phép cúi đầu, ôm hôn vài nghệ sĩ bên cạnh, hướng đến sân khấu mà đi tới, không quên vẫy tay hôn gió với fan ở khán đài,.
Bước đi như một hoa hậu duyên dáng, cô đã phải chờ đợi khoảnh khắc này từ rất lâu rồi, không còn là diễn viên phụ, không còn là tân binh mà là giải thưởng nữ chính xuất sắc, là giải thưởng xứng đáng đền đáp cho tâm huyết của cô.
Nhưng Bội Sam chưa bao giờ nghĩ rằng vào thời khắc quan trọng lại xảy ra về sự cố trang phục.
Chỉ còn vài bước chân, chạm tay đến chiếc cúp trong mơ, bất ngờ gót giày một bên của cô bị gãy.
Bội Sam cố giữ thăng bằng, khoảnh khắc danh giá cô không cho phép bất cứ thứ gì phá huỷ, người trao giải gần đó thấy vậy liền hướng chỗ cô đến giúp đỡ.
Bội Sam cắn răng, nhấc một chân lên, dứt khoát bẻ gãy gót giày lỏng lẻo kia, tiếp tục nở nụ cười như hoa hậu, cô cao ngạo tiếp tục bước đi.
Nắm lấy tay người trao giải, lịch sự nhận sự giúp đỡ của cậu ta, trao cúp và hoa xong người trao giải liền đi xuống nhường spotlight cho nhân vật chính.
Loạt hành động vừa rồi được khán giả và các diễn viên nghệ sĩ đồng loạt cổ vũ, cánh báo chí bận rộn viết tiêu đề hot để xào nấu.
Bội Sam liếc mắt xuống hàng ghế thứ 5 chỗ nghệ sĩ, tìm đến dáng vẻ của nữ nhân nọ, cười thật tươi, đáy mắt tràn đầy vẻ kiêu ngạo, mỉa mai mà chỉ có người trong cuộc biết, nhìn thẳng vào cô ta lên tiếng phát biểu.
Hôm nay cô ả chọn lễ phục màu đen, cut out phần ngực, eo và đùi, đi đến đâu liên tục kéo ánh mắt người khác đến đó.
Bước vào thảm đỏ cô ả đã có mặt trên mọi mặt báo chẳng phải nhờ độ nổi tiếng phủ sóng gì, chỉ là chiêu trò khoe thân bẩn mà tuyến 18 hay dùng.
“Trước hết tôi xin gửi lời xin lỗi đến các nghệ sĩ, các fan và khán giả đang theo dõi vì đã xuất hiện với hình ảnh không được chỉnh tru!”
Lại một tràng vỗ tay khích lệ vang lên, những tiếng hô hét, băng rôn giơ tên, hình ảnh cô chiếm cả một vùng.
“Tôi lấy làm vinh dự khi được đứng tại đây vào giờ phút này cầm trên tay chiếc cúp đáng mơ ước bấy lâu.
Đây là giải thưởng danh giá nhất trong sự nghiệp diễn xuất của tôi cho đến thời điểm giờ.
Bước chân vào thế giới năm 16 tuổi, so với những nữ diễn viên khác họ đã vươn xa nơi nào đó, bỏ xa tôi từ lâu rồi.
10 năm trong nghề tôi không hề lấy đó là điều tự hào, 10 năm vô danh tôi lấy nó làm động lực, tôi đã mặt dày bỏ qua những lời khước từ, chê bai, tôi đã rất cố gắng nỗ lực hoàn thiện mình để được đứng tại đây.
“Đặc Tư Bội Sam cố lên!!!”
“Đặc Tư bọn em yêu chị!!!”
Những tiếng cổ vũ, vỗ tay chạm đến trái tim cô, đôi mắt màu nâu sáng ngời đỏ hoe, bên môi vẫn là nụ cười rực rỡ lay động đến cảm xúc người nhìn.
Hứa Ninh thầm bĩu môi nói khẩu hình miệng: “Con điếm giả tạo!”
“Trân trọng gửi lời cảm ơn đến đoàn làm phim Gián Điệp, đạo diễn và biên kịch đã tin tưởng cùng với anh chị trong đoàn, các diễn viên luôn quan tâm giúp đỡ để tôi có thể hoàn thành vai diễn một cách tốt nhất.
Đặc biệt hơn hết là sự biết ơn tự hào được chia sẻ niềm vui này đến các fan, những người luôn ủng hộ, yêu quý theo dõi tôi và cả người đại diện, chú Kiệt những người đã đồng hành bảo vệ cùng tôi chịu những lời đàm tiếu.
Chiếc cúp tôi đang cầm đều là phần của của các bạn.
Bội Sam cúi gập người, chân thành cảm ơn.
“Tôi rất yêu diễn xuất, xin hãy đón nhận để tôi có thể tiếp tục niềm đam mê này nhiều hơn chút nữa.
Cảm ơn mọi người, chúc mọi người có một buổi tối vui vẻ!”
oOo
“Chó đẻ! Không ngờ giày của em cũng gặp sự cố, đến phút cuối chúng ta đã phải đổi váy rồi ai mà nghĩ con chó cái đó đụng đến cả giày.
Đều tại anh sơ sót không kiểm tra kỹ, chết tiệt đôi giày đó của Valentin* 1100 USD còn cao hơn cả giá trí bản thân cô ta nữa đấy!”
Người to tiếng vừa rồi là quản lý của Bội Sam, 10 năm trong nghề, số lần thay quản lý cũng đếm gần 10 ngón tay.
Có người tâm huyết nhưng ngày càng nản, có người thì chán ghét phế phẩm là cô ra mặt, coi cô như con nợ mà đối xử, chỉ có Giang Hạo tình nguyện tiếp nhận diễn viên dưới đáy là cô.
“Đuổi việc stylist đó đi! Em chấp nhận dùng người không chuyên!”
Giang Hạo bác bỏ: “Ôi bảo bối ơi! Người không chuyên sao tin tưởng được chứ? Hình ảnh của em hiện tại là điều quan trọng nhất!”
Bội Sam thở dài thượt: “Stylist ‘kinh nghiệm đầy mình’ cũng đâu tin tưởng được!”
Thật tò mò cô ả Hứa Ninh đã hứa hẹn gì với stylist của cô để đến mức quay ra cắn ngược lại chủ như vậy.
Dù danh tiếng của cô không có nhưng đảm bảo không để đoàn đội của mình phải chịu thiệt.
Nếu Bội Sam không vô tình đọc được tin nhắn giao dịch giữa hai bọn họ thì không biết hôm nay cô sẽ gặp sự cố trang phục xấu hổ đến mức nào nữa.
Là giày dép có thể dễ xử lý ngược lại là váy, bị lộ hàng trước bàn dân thiên hạ thì kể cả có 20 năm trong nghề cô cũng không tránh khỏi bộ dạng ê chề, tân thị hậu đầu tiên hớ hênh sẽ đứng sau tên cô mãi.
Giang Hạo uể oải: “Anh sẽ nhanh chóng liên hệ stylish khác cho em, đừng lo!”
“Chú Kiệt, chú đang lái xe đi đâu thế?”
Bội Sam nhìn qua cửa kính xe, đây không phải đường về nhà cô.
Chú Kiệt tên đầy đủ là Lâm Kiệt, sau tai nạn mất người thân, chú mất khả năng nói.
Bội Sam vô tình gặp chú ở đoàn làm phim làm những việc tay chân vặt, vì bị khiếm khuyết cộng thêm lầm lì ít nói nên mọi người đối xử với chú ấy cũng không hoà nhã gì.
Hồi đó cô có vai diễn nữ phụ ác độc, sau đó nhận quả báo bị cắt lưỡi để hoàn thành vai diễn cô không ngại hỏi han tìm cách giao tiếp với chú Kiệt, mặc dù chỉ trao đổi qua giấy viết hoặc body language nhưng cô thực sự thấy chú ấy không hề khó gần như vẻ bề ngoài.
Sau khi vai diễn kết thúc cô đã ngỏ ý muốn mời chú làm lái xe riêng cho mình, tính ra chú Kiệt đi theo cô còn lâu hơn người đại diện bây giờ.
Chú Kiệt chỉ vào Giang Hạo ngồi cạnh cô.
Giang Hạo lên tiếng: “Giám đốc của chúng ta muốn chúc mừng việc em nhận giải thưởng lớn, vì thế đã tổ chức một party ở khách sạn Persephone!”
Bội Sam nhíu chặt đôi mày thanh tú, cô là con ghẻ của công ty, việc ẵm giải thưởng chắc chắn bọn họ đều không ngờ, làm gì có chuyện đặt hẳn khách sạn 5 sao chỉ để chúc mừng cô? Với lại…
“Giang Hạo anh biết em không thể tiếp xúc với nhiều người mà!”
Vì ‘căn bệnh’ của cô cho nên sự nghiệp cũng đã chững lại rất nhiều.
“Anh biết, nhưng Sam Nhi chúng ta đang trên đà leo dốc, nếu không cố gắng vượt qua sao suy nghĩ leo đến đỉnh? Em không thể để nó cản trở em mãi được, có anh ở đây, anh sẽ giúp em!
Chắc chắn là công ty nhìn thấy tiềm năng của em mới vẽ ra tiệc chúc mừng, nhân dịp lôi kéo các nhà sản xuất đầu tư và đạo diễn hơn.”
Bội sam bán tính bán nghi, cô còn một năm mới hết hạn hợp đồng với công ty chủ quản, chỉ còn một năm cô sẽ rời khỏi chốn chó chết rẻ mạt đó, chẳng lẽ vì một chút nhiệt của cô nên bọn họ cố đấm ăn xôi để khi kết thúc có thể kết thúc trong hoà bình?
“Em mau xem những bình luận này đi, hôm nay chúng ta rất ‘sáng’ nha\~”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook