Một Thai Hai Bảo Tổng Tài Truy Bắt Cô Vợ Bỏ Trốn
-
Chương 13
Xe lái vào căn nhà sang trọng, Bắc Bắc cũng bị vẻ xa hoa này làm cho ngây người.
Vốn là Lâm Mạn lo lắng, đến hoàn cảnh mới, Bắc Bắc sẽ không thích ứng, không nghĩ tới, Bắc Bắc lại thích ứng rất mau.
Đến khi thu thập xong phòng, sắc trời đã trễ lắm rồi.
Lâm Mạn kéo tay Băc Băc lại, “Băc Bắc, sau này ra khỏi căn phòng này thì phải nhớ đeo khẩu trang nhé!”
Bắc Bắc ngoan ngoãn gật đầu một cái.
Khu vực Kỳ trạch được phân chia rất rõ ràng.
Quản gia cùng người giúp việc và vệ sĩ ở một tầng phụ.
Toàn bộ tầng phụ đều là khu vực hoạt động của người giúp việc thậm chí còn có phòng ăn, phòng tắm,
trang bị đầy đủ hết.
Kỳ trạch lớn như vậy, có một trăm người giúp việc, mấy chục tên vệ sĩ được huấn luyện nghiêm chỉnh.
Trước khi Lâm Mạn chuyển tới, chuyện của cô đã truyền đến tai tất cả đám người giúp việc.
Phải biết, tiền lương của Lâm Mạn rất cao.
Tiền lương của người giúp việc khoảng mười ngàn đến năm chục ngàn.
Lý lịch cao nhất cũng không hơn năm chục ngàn.
Nhưng Lâm Mạn lương tháng năm trăm ngàn, quả thực làm cho không ít người đỏ con mắt.
Vi vậy, tin đồn liên quan tới Lâm Mạn truyền càng ngày càng nhiều.
“Nghe nói không? Kỳ trạch có một bảo mẫu mới tới, lương tháng năm trăm ngàn!”
“Nghe nói, nghe nói, vóc người trẻ tuổi xinh đẹp, tuổi còn trẻ chạy tới
làm bảo mẫu, cảm giác không giống như là cô gái đàng hoàng!”
“Tôi nghe tài xế nói, lúc cô ta dọn tới mang theo một đứa bé, có bầu trước khi lập gia đình, khẳng định không phải cô gái đàng hoàng gì!”
“Có khi nào có quan hệ không?”
“Làm sao có thể? ! Có quan hệ lại tới làm bảo mẫu sao? Lương tháng cao như vậy nhưng người có điều kiện phù hợp quá ít.
”
“Cô chủ nhỏ không thích nói chuyện, không dễ phục vụ, cũng không phải
một món chuyện dễ xử! Tôi thấy người phụ nữ này, ở nhà họ Kỳ không được bao lâu đâu.
”
Trong phòng giặt quần áo, đám người giúp việc tụ tập bàn luận sôi nổi.
Lâm Mạn ôm quần áo vào phòng giặt quần áo, một đám người vừa thấy cô, mỗi người tản ra, thần sắc khác nhau.
Lâm Mạn cũng không biết bọn họ đang thầm nghị luận cái gì, không để ở trong lòng.
Cô cầm quần áo bỏ vào máy giặt quần áo, hỏi:
“Chào mọi người, phòng tắm ở đâu?”
Lâm Mạn mới vừa đi gần, một đám người lại né tránh xa hơn.
Trên mặt đều mang theo biểu cảm xa lánh.
“Mùi nước hoa trên người cô sao lại xịt nồng như vậy?”
“Cô chủ nhỏ không thích mùi nước hoa diễm tục như thế này, không ai nói cho cô sao?”
Lâm Mạn cứng họng, ” Xin lỗi, tôi nhất định sẽ chú ý.
”
Mọi người trố mắt nhìn nhau, một
người giúp việc trong đó đảo tròng mắt một vòng, đột nhiên hỏi, “Cô muốn tìm phòng tắm phải không?”
Lâm Mạn gật đầu một cái.
“Tôi dẫn cô đi!
Lâm Mạn nói, “Cám ơn.
”
Người nọ dẫn cô lên một lầu.
Lâm Mạn đi đi, cảm giác không đúng, “Quản gia đã nói, người giúp việc chúng ta trừ thời gian làm việc ra thì không thể lên lầu.
”
“Không phải là cô muốn tìm phòng tắm sao? Ngoan ngoãn đi theo tôi là được.
”
Lâm Mạn nhắm mắt đuổi theo.
Rất nhanh, cô ta dẫn Lâm Mạn đến trước cửa một căn phòng.
“Ở đây! Bên trong phòng chính là suối nước nóng, nhìn cô đổ cả người mồ hôi, vào trong đó tắm đi!”
Lâm Mạn đẩy cửa ra nhìn một cái, đập vào mắt là phòng thay quần áo sang trọng, cô đi vào, lại đẩy cửa ra,
liền thấy một phòng suối nước nóng cực lớn ở bên trong.
Cô lập tức sợ ngây người.
“Suối nước nóng?”
Làm bảo mẫu ở nhà họ Kỳ còn có phúc lợi tốt như vậy?
Người nọ che miệng cười một tiếng, nói với cô, “Mau tắm đi, sớm nghỉ ngơi một chút! Ngày mai còn phải dậy sớm họp nữa.
”
“Biết rồi, cảm ơn cô.
”
Người giúp việc đóng cửa lại rồi nhanh chóng rời đi.
Cô ta thấy người mới tới này đầu óc ngu ngơ mà!
Nơi này là phòng suối nước nóng Kỳ gia dùng.
.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook