Alice liều lĩnh nói: “Ngài làm như vậy, nếu như vẫn khăng khăng một mực làm như vậy, con gái của ngài vĩnh viễn cũng không tha thứ cho ngài!”

Cung Thiếu Ảnh đồng tử ngưng tụ ông ta căm hận nhìn thẳng Alice, giống như thuốc nổ sắp được châm ngòi, lúc nào cũng có khả năng nổ mạnh!

Đối với Cung Thiếu Ảnh, Alice lâu nay luôn khiếp sợ ông ấy! 

Chỉ là hiện giờ trong mắt cô ấy lại không hề có sự khiếp sợ!

“Ta hiện tại muốn ngươi giống như niêm phong ký ức của Vân Thiên Hữu, niêm phong ký ức của đứa trẻ này cho ta!”

Chuyện sai lầm như vậy, cô ấy sẽ không tái phạm lần thứ hai! 

Cho dù cô ấy và Tiểu Dịch Thần không có cảm tình gì.

Chính là có lẽ do đời này không còn cái cơ hội có thể có em bé, ngược lại càng có thể lý giải sự đau đớn của hai mẹ con khi trở mặt nhau.

Bởi vậy cô ấy hiểu được nỗi đau của Vân Thi Thi, cũng hiểu được nỗi đau của Hữu Hữu cùng Tiểu Dịch Thần.   

Cô ấy đã “giết chết” Vân Thiên Hữu, không có khả năng lại giết chết Tiểu Dịch Thần!

Cung Thiếu Ảnh nhìn Mộ Dịch Thần liếc mắt một cái, lại trở về tới trên người Alice, trong giọng nói tràn ngập uy hiếp: “Ngươi lập tức làm cho ta!”

“Không.” 

Alice hít sâu một ngụm không khí lạnh, lạnh lùng cự tuyệt: “Tôi không làm việc này nữa!”

Cô ấy lấy hết dũng khĩ hầu như là ôm lấy quan niệm vô bờ kiên định, cự tuyệt ông ấy!

Cô ấy biết làm trái mệnh lệnh của người đàn ông trước mặt, rốt cuộc là cái kết cục gì, lại là cái ý nghĩa gì! 

Người đàn ông đứng trước mặt cô ấy là người đứng đầu Cung gia, cũng là người làm cho người ta nghe thôi cũng sợ khiếp đảm, là người cầm quyền cao nhất của tập đoàn Cụ Phong!

Làm trái mệnh lệnh của ông ấy, ý nghĩa là sao, trong lòng Alice rõ hơn ai hết!

Chỉ là cô ấy không muốn làm như vậy, càng không muốn hùa theo quyết định của người đàn ông này! 

Cung Thiếu Ảnh cũng không có nghĩ đến Alice sẽ cãi mệnh lệnh của ông ta!

Ánh mắt của ông ta lập tức trở nên nghiêm trọng khó có thể tin quan sát cô ấy, giận dữ phản cười: “Ngươi có biết ngươi đang nói cái gì?”

“Tôi biết, tôi cũng biết rõ, tôi đang làm trái lệnh của ngài, ngài bắt tôi xóa ký ức của Tiểu Dịch Thần, nhưng mà tôi nói ‘Không’!” 

Alice nói xong giọng điệu cũng từ từ yếu cuống: “Ông chủ, xin ngài… Đừng làm như vậy nữa! Ngài đã tổn thương Vân Thi Thi một lần, tổn thương Vân Thiên Hữu một lần, ngài làm sao có thể nỡ làm lần thứ hai…? Ngài thật sự là muốn cùng Vân Thi Thi cha con trở mặt nhau sao?” 

Cung Thiếu Ảnh hung hăng ngẩn ra, lập tức phản ứng lại nghiến răng nghiến lợi nói: “Bất kể Mộ Dịch Thần cũng được, Vân Thiên Hữu cũng được, con ta cùng Mộ Nhã Triết sống với nhau chẳng qua là vì do có hai đứa con với hắn! Hiện tại, hai người con nếu đều nằm trong tay ta, con ta sẽ trở về nhà.”

Nhắc tới Vân Thi Thi trong mắt ông ta hiện ra mấy phần dịu dàng. 

Sở dĩ ông ta hận Mộ Nhã Triết như vậy, không chỉ là đơn giản do thù hận ân oán của đời trước.

Ông ta biết được Vân Thi Thi sở dĩ sinh ra cặp con này, là do lúc mười tám tuổi mang thai giùm nhà họ Mộ.

Cô ấy, là con gái của Cung Thiếu Ảnh, là con gái của ông ấy nhưng lại hèn mọn đến bị Mộ gia lợi dụng? 

Con gái của ông ấy làm sao có thể làm chuyện ti tiện như vậy được!

Mộ gia, làm sao dám?

Cho nên ông ta vĩnh viễn không thể tha thứ cho Mộ gia, không thể tha thứ Mộ Nhã Triết, làm những chuyện tổn thương con gái ông ấy như vậy được! 

“Cho dù Vân Thi Thi trở lại bên cạnh ngài thì sao chứ?”

Alice cố gắng muốn đánh thức ông ta: “Ngài làm như vậy, với bọn giết người có cái gì khác nhau?”

“Ngươi im miệng!” 

Cung Thiếu Ảnh quát bảo ngưng lại: “Ngươi đừng nghĩ ngươi là người của Cung Kiệt, ta không dám động ngươi! Cho dù ta hôm nay giết ngươi…”

“Ngài giết tôi đi!”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương