Hôm sau chính phủ thông báo kế hoạch của tập đoàn Han Eun được chọn, và sẽ tiến hành khởi công sau 1 tháng nữa.

Dae Hyun, Chung Hee, Do Yoon đều không tin vào những gì đang diễn ra. Kế hoạch của Taehyung thật sự rất hay và ấn tượng nhưng tại sao chứ? Tại sao vẫn thua?

Kim Taehyung đã lấy hết tài sản cá nhân của mình đầu tư vào dự án. Khi thất bại mọi thứ đều đổ sông đổ bể, chỉ còn dinh thự và quán cafe Purple mà thôi. Tiền bạc đều mất sạch, thẻ bị đóng băng. Thua chính là thua Taehyung chẳng một lời oán trách.

Song song vào đó những bài đăng chửi rủa Jungkook và Taehyung ngày càng nhiều hơn. Dư luận thật đáng sợ.

Bon Hwan và thầy Yeong lúc ở sân bay nghe tin cũng chỉ có thể nuốt ngược nước mắt vào trong lòng. Có thể họ hèn nhát nhưng đây là cách tốt nhất để bảo vệ một sinh linh bé nhỏ trong người của Lee Yeong.

5 ngày tiếp theo đó không ai có thể liên lạc được với Kim Taehyung và Jeon Jungkook. Truyền thông thì đưa tin Kim Taehyung sẽ kết hôn với tiểu thư nhà họ Jung khiến cho ai nấy một phen nháo nhào.

Dinh thự thì bị khoá trái cổng, gọi điện thì không ai nghe. Trong lòng Bon Hwan và cả đám Chung Hee đều cảm thấy bất an.

Không thể chờ đợi thêm nên Do Yoon quyết định đập nát ổ khoá ở dinh thự để vào trong. Cậu ta biết chắc một điều Jungkook và Taehyung sẽ ở trong đây. Họ chỉ đang trốn tránh sự thật mà thôi.

Trốn tránh những lời lẽ tiêu cực của cư dân mạng và giới truyền thông nói về họ.

"Jungkook ah, Taehyung ah đừng trốn nữa hãy mau ra đây đi. Đối diện với sự thật của mình đừng trốn tránh nữa"

Dae Hyun và Chung Hee chỉ biết tiếp bước theo Do Yoon đi lên phòng của hai người họ.

Đôi tay của Do Yoon bỗng run một cách lạ thường khi chạm vào tay nắm cửa. Cảm thấy bất an Chung Hee đẩy Do Yoon sang một bên trực tiếp xông vào.

Cả ba người mắt mở to, Do Yoon như không tin ngã khụy xuống khi thấy khung cảnh bên trong.

Nặng nề bước từng bước lại bên cạnh chiếc giường Dae Hyun và Chung Hee không đứng vững mà quỳ xuống.

Chiếc giường nhuốm một màu đỏ tươi, Jungkook và Taehyung hai tay đan chặt lấy nhau. Taehyung mặc trên người là một bộ vest xám, Jungkook mặc vest trắng.

Trên bàn có rượu có bánh kem, như rằng họ đã tự làm một lễ cưới cho riêng mình. Không người thân không bạn bè, chỉ có hai người họ.

"JEON JUNGKOOK! KIM TAEHYUNGG"

Tiếng gào lên đầy đau đớn của Do Yoon khiến ai nấy đều xót xa, dường như thế giới này áp bức họ đến mức họ phải làm đến bước đường này.

"Tại sao lại tự tử? Tại sao? Còn có tụi tao mà tại sao chứ? Có chuyện gì chúng ta cùng giải quyết, hà cớ gì phải làm tới như vậy?"

Do Yoon khóc lớn chất vấn hai thân xác đang nằm im bất động trên giường.

Như một điều gì đó thôi thúc Dae Hyun đứng lên đi đến bên cạnh chiếc bánh kem. Trên đó có tổng cộng 3 di thư mà Jungkook và Taehyung đã để lại.


Dae Hyun chầm chậm mở ra đập vào mắt là dòng chữ nghiêm nghị của Kim Taehyung:

"Khi mọi người đến thì có lẽ tôi và em ấy đã chẳng còn trên đời này nữa. Tôi biết các cậu sẽ trách tôi tại sao lại ngu dốt lựa chọn cái chết. Các cậu biết đấy tôi không có quyền lựa chọn cuộc sống của bản thân, gia đình bức tôi vào bước đường này. Tôi và em ấy không thể chịu nỗi thêm bất kì nỗi đau nào nữa. Chúng tôi mệt rồi, chúng tôi không thể tiếp tục nữa. Bấy nhiêu đau thương nước mắt chúng tôi phải trải qua đủ một đời rồi. Chúng tôi muốn được giải thoát.
Chúng tôi ghét cái thế giới này tại sao lại không chấp nhận tình yêu đồng giới? Cũng là tình yêu thôi mà, giới tính thì sao? Chúng tôi là yêu nhau thật lòng, họ đều nói với chúng tôi là không thể, không có kết quả và ngăn cách chúng tôi chỉ vì giới tính nhưng đâu ai hiểu cho chúng tôi?
Tôi muốn họ phải hối hận, phải ghi nhớ cả đời những sai trái mà họ đã làm với chúng tôi, phải trả giá cho việc mà họ đã làm.
Là chúng tôi nợ các cậu một lời xin lỗi, ở chốn thiên đường chúng tôi nhất định sẽ hạnh phúc.

Kim Taehyung - Jeon Jungkook"

Đây chính là cách mà Taehyung và Jungkook cho rằng là tốt nhất vì sẽ không ai chịu tổn thương, không ai chịu tủi nhục nữa.

Taehyung nói đúng họ đã quá mệt mỏi rồi, mọi thứ như rơi vào hố sâu của tuyệt vọng khiến họ không vực dậy nổi.

"Tôi không tha thứ cho cậu đâu Kim Taehyung, Jeon Jungkook. Tôi nguyền rủa hai cậu vạn kiếp sau không thể tách rời, mãi mãi bên nhau"

Sau ngày hôm đó tin tức Kim Taehyung con trai tập đoàn Han Eun tự tử cùng với Jeon Jungkook lan truyền khắp nơi.

Người thương xót kẻ mắng chửi. Người đau lòng nhất có lẽ là bà Jeon, hai đứa con trai mà bà yêu thương hết mực đã không còn nữa.

Kẻ đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh còn gì đau đớn hơn nữa chứ.

Bà Jeon cầm di thư mà Jungkook gửi bà mà mà suýt nữa ngất đi

"Mẹ ơi, con trai bất hiếu ra đi một cách đột ngột không thể báo hiếu được cho mẹ. Suốt 18 năm qua mẹ đã yêu thương bảo vệ con, chưa từng bỏ rơi, ủng hộ con hết mực.
Mẹ chính là người mà con yêu thương nhất trên đời, nếu có kiếp sau con nguyện một lần nữa làm con trai của mẹ, giàu sang hay cực khổ gì cũng được miễn là với mẹ.
Con đã quá mệt mỏi với cuộc sống này rồi, chỉ có cách này con mới rời khỏi được nơi địa ngục tăm tối mà thôi. Mẹ hiểu cho con mà đúng chứ?
Con yêu mẹ

Jeon Jungkook"

Ngày tang lễ của Taehyung và Jungkook mưa tuôn như khóc thay cho mối tình dang dở này. Ông Kim và bà Kim đau lòng hết mực, nếu như ông bà chịu hiểu thì hắn đâu phải làm tới bước đường này.

Giá như lúc đó không áp đặt hắn và cậu thì đâu có cớ sự này đâu chứ?

Đứng trước đôi ảnh Bon Hwan chỉ biết đau đớn rơi lệ, thì ra đây là cách mà Kim Taehyung nói đó sao? Một cách thật là ngu ngốc, ngu ngốc đến đáng thương.

Ông bà Kim đứng đó không xa nhìn Bon Hwan không rời đó nửa bước cũng thấy xót xa.

Muốn an ủi con trai nhưng lại không biết lấy tư cách gì để đối diện, họ là người gián tiếp gây ra sự việc thương tâm của ngày hôm nay.


"Lúc đó nếu ba mẹ không mua chuộc phía đầu tư, không công khai việc Taehyung là đồng tính thì đã không ra nông nổi này rồi. Ba mẹ tưởng Taehyung nó không biết ba mẹ dùng chiêu trò sao? Nó chính là tự bản thân cược một ván lớn bằng sinh mạng xem xem ba mẹ có vì nó mà chịu thua một lần hay không? Kết quả thì ba mẹ thấy đó nó cùng người nó yêu trả giá cho ván cược rồi"

Ông Kim run cả người trước lời nói của con trai, thì ra Taehyung biết cả đường đi nước bước của ông. Ông đúng là người cha tồi cả đời ông luôn phải chiến thắng, nhưng ông nào ngờ chiến thắng của ông hôm nay lại tước đi sinh mạng của con trai mình.

Những điều ông cho là đúng là tốt cho con trai đều là một trong những cực hình về tâm hồn của hắn.

Lúc trước vì ham mê công việc không thường xuyên quan tâm được con mình, khi nó lớn hơn thì không ngừng ngăn cấm nó. Kì vọng nó theo hướng mà ông bà mong muốn. Chưa từng hỏi nó muốn gì và nó cần gì, nó trưởng thành và muốn bảo vệ người nó yêu thì năm lần bảy lượt bị ngăn cấm.

Hai người con trai với một nụ cười thật tươi sáng buộc phải ra đi ở độ tuổi tươi đẹp nhất cuộc đời mình. Cái tuổi đáng lẽ mà họ phải sống hết mình với những hoài bão của bản thân mình.

"Đây là di thư mà Taehyung đã để lại cho ba mẹ"

Bon Hwan run run đưa bức di thư nhuốm đầy máu cho họ.

"Tôi thật sự muốn biết rốt cục ba mẹ cho tôi sự sống để làm gì? Tôi muốn tự do, muốn được sống theo cách mà tôi mong muốn không có bất kì ràng buộc. Từ nhỏ thiếu thốn tình yêu thương, sống trong một căn nhà to tiền nhiều để làm gì chứ? Một căn nhà to nhưng chỉ có một mình thì hạnh phúc sao? Đến khi lớn hơn tôi mới biết bản thân mình đang bị cuốn vào vực sâu đầy tăm tối của giới thượng lưu.
Thật may vì em ấy đến, mang cho tôi hạnh phúc, để tôi biết tôi vẫn đang tồn tại vẫn đang là một con người. Em ấy lương thiện tựa như một thiên thần, với tôi em ấy là một búp bê sứ được tạo hóa một cách tỉ mỉ. Tôi luôn cố gắng để bảo vệ em ấy khỏi sự tối tăm ở thế giới bên ngoài mà không tiếc việc tay nhuốm máu. Kết cục thì sao hả? Búp bê sứ cả đời tôi muốn bảo vệ nay lại bị hủy hoại trong tay những người tôi xem là gia đình.
Tự tử là bất hiếu tôi biết, nhưng tôi không còn lựa chọn nào khác. Ba mẹ chưa từng hiểu cho tôi, quá khứ, hiện tại, tương lai không bao giờ nghĩ cho cảm xúc của tôi.
Sinh mạng này tôi trả lại cho ba mẹ.

Kim Taehyung"

Từng câu từng chữ của Kim Taehyung làm cho ông bà Kim đau đớn tột cùng, là lỗi của họ. Đáng lí ra họ không nên bắt ép hắn, không nên ràng buộc hắn. Họ cho hắn sự sống nhưng lại bắt hắn sống theo cách họ muốn thì chẳng khác gì đang nhân bản?

Hối hận thì được gì chứ? Người chết thì làm gì sống lại được? Chỉ có thể dành hết bù đắp cho người sống mà thôi. Kim Taehyung và Jeon Jungkook dùng sinh mạng của mình để đổi lấy hạnh phúc cho những người yêu nhau nhưng bị ngăn cấm.

Tang lễ diễn ra với sự ân hận, nỗi đau đớn của những người thân thiết của họ.

Flashback

Jungkook từ khi biết đã thua thì không ngừng an ủi Taehyung, nhưng cái làm cậu đau nhất là hắn và cậu bị chửi rủa không ngừng. Chỉ vì là đồng tính, họ nguyền rủa hắn và cậu chết đi. Họ nói hai người con trai thì yêu nhau kiểu gì chứ?

Họ nhục mạ cậu và hắn đến mức cậu dường như rơi vào hỗn loạn. Đến khi cậu đọc được tin tức rằng hắn sẽ kết hôn với Jung tiểu thư. Cậu chỉ chậm chậm đưa mắt sang nhìn hắn

"Taehyung anh sẽ phải kết hôn với Jung tiểu thư sao?"

Jungkook cười gượng, hắn dường như chẳng khá hơn là bao

"Nếu như vậy thì sao?"


"Em sẽ không sống nổi khi nhìn anh bên cạnh người khác, em sẽ không để anh tìm thấy em một lần nào nữa"

Taehyung mỉm cười nhưng gương mặt hắn nhợt nhạt tím tái đến mức đáng sợ.

"Sống thì cùng sống, chết thì cùng chết"

Taehyung ôm lấy cậu vào lòng mân mê gò má nhỏ, Jungkook dường như biết được rằng hắn sẽ nói như vậy

"Nếu sống mà cực khổ quá, thì chúng ta chết cùng nhau. Không ai có thể tổn thương em, không ai ngăn cấm chúng ta. Cả đời của tôi chỉ yêu em, yêu mình em."

Bánh kem, hoa hồng, rượu vang đỏ đều được chuẩn bị

"Kim Taehyung kiếp sau chúng ta lại gặp nhau và yêu nhau nhé? Lúc đấy anh không phải là Kim Nhị thiếu gia, chúng ta bình thường yêu nhau và bên cạnh nhau"

Nâng ly rượu đỏ lên cậu nói, xót xa lắm. Taehyung gật đầu kiếp sau chúng ta chỉ bình thản yêu nhau mà không cần lo lắng bất cứ thứ gì.

Con dao sắt nhọn trong tay, Jungkook nở nụ cười thật tươi dứt khoát rạch một đường ở động mạch tay. Nụ cười của Jungkook thật điên dại, cái dư luận chết tiệt đang từ từ bào mòn tâm hồn của cậu và hắn.

Taehyung nhìn Jungkook ngã xuống giường nước mắt trào ra. Chỉ vì yêu hắn mà cậu đã phải chịu những lời miệt thị thế này, đến chết cũng chỉ có hai người.

Taehyung gào thét trách tại sao hắn và cậu phải lâm vào tình trạng như vậy. Tại sao lại không cho họ một con đường sống?

Cũng là con người kia mà, sao lại đối xử với nhau như vậy?

Lấy con dao từ tay cậu hắn đâm một nhát vào ngực trái mình rồi ngã xuống bên cạnh cậu. Tay đan tay cùng nhau mỉm cười.

Thật sự không đau đớn vì đây là cách giải thoát.

Trong màn đêm máu cứ chảy không ngừng, hai linh hồn cùng giải thoát khỏi đau thương. Thế là chẳng ai có thể gặp lại Kim Taehyung và Jeon Jungkook thêm một lần nào nữa.

End Flashback

49 ngày sau cái chết thương tâm của Taehyung và Jungkook,việc yêu đương đồng tính trở thành một chủ đề hot mà ai nấy đều quan tâm.

Bon Hwan và Lee Yeong đã được sự chấp thuận của ông bà Kim. Ông bà không muốn có một Kim Taehyung thứ hai dùng cả mạng để khiến ông bà hối hận.

Ông bà chỉ đành bù đắp hết tất cả cho Kim Bon Hwan xem như là an ủi linh hồn Taehyung nơi chín suối.

Do Yoon và Dae Hyun cũng đã làm đám cưới, Chung Hee thay Taehyung trở thành chủ tịch mới của Gong Dae. Cổ phần của Jeon gia xác nhập vào Gong Dae trở thành một nhánh lớn.

Hôm nay Bon Hwan và mọi người tụ họp tại dinh thự, nấu một bữa ngon để cúng kiến cho đôi trẻ.

Do Yoon bước vào căn phòng của họ, những kí ức không hay ấy lại xuất hiện. Chỉ có thể nén nước mắt cầm ảnh của Jungkook và Taehyung chụp cùng nhau lên mà vuốt ve.

"Tôi nhớ các cậu, tôi vẫn không tin các cậu lại lựa chọn như vậy"


Từng cơn gió từ cửa sổ thổi vào khiến cho giấy tờ trên bàn làm việc của Kim Taehyung bay tứ tung.

Cùng lúc đó ông bà Kim, bà Jeon và mọi người cũng đến căn phòng ấy. Dae Hyun chỉ biết vỗ về an ủi Do Yoon đừng quá đau lòng.

Ánh mắt của Chung Hee chú ý đến phong bì màu đỏ được xếp gọn gàng ở bàn. Đi đến cầm lên đưa cho Bon Hwan, anh ta chậm chạm mở ra đọc cho tất cả nội dung bên trong cho mọi người nghe

"Bệnh viện quốc gia Seoul
Tên bệnh nhân: Kim Taehyung
Chẩn đoán: Ung thư dạ dày giai đoạn cuối
Thời gian còn lại: 2 tháng

Tên bệnh nhân: Jeon Jungkook
Chẩn đoán: Xuất hiện khối u ác tính chèn lên các dây thần kinh.
Thời gian còn lại: 1 tháng

Bác sĩ chịu trách nhiệm: Choi WooSik"

Choi WooSik xuất hiện với gương mặt tiều tụy hơn bao giờ hết. Y chính là người biết tất cả sự thật đằng sau cái chết của họ

"Bệnh của họ đều không có cách chữa trị, xin lỗi vì đã giấu mọi người lâu như vậy" Y hít một hơi thật sâu đi đến cạnh mọi người

"Lúc Jungkook ở Paris đã gọi hỏi về bệnh của cậu ấy, vì Taehyung đã giấu bệnh của cậu bé và cả cậu ta"

Mọi người im lặng mặc kệ cơn gió cứ từ cửa sổ lùa vào, bà Jeon lùi ra sau vài bước ngồi bịch xuống giường nơi Jungkook mãi mãi không bao giờ tỉnh dậy.

"Taehyung vì dùng quá nhiều bia rượu mới gây ra cớ sự như vậy. Trong suốt hai tháng đều tự mình chịu đựng, mặc kệ mà nạp vào thêm bao nhiêu chất gây hại. Jungkook vốn biết bệnh tình của mình, nhưng vẫn giả vờ với Taehyung để nhận lời nói dối đầy ấm áp của cậu ta. Vì không thể cứu chữa, cục diện lúc đó lại chèn ép hai người họ vào bước đường cùng nên đã có quyết định như vậy"

Sự tình ngày hôm nay mới được tiết lộ, nên trách hay nên thương đôi trẻ xấu số này đây?

Từ đó về sau cứ đến ngày giỗ là họ sẽ cùng nhau đến dinh thự, cùng nhau ôn lại những kỉ niệm trước kia với Jungkook và Taehyung.

Trước khi đi họ luôn nói với đôi trẻ

"Sẽ không ai ngăn cấm các cậu nữa, hãy hạnh phúc với nhau vạn kiếp"

"Jungkook à, tôi biết kết cục như vậy chúng ta không ai mong muốn. Cảm ơn vì em đã trao hết mọi thứ cho tôi. Em và tôi mãi mãi không lìa xa nhau"

"Taehyung em đã đúng khi ở bên cạnh anh. Dù là ở bất cứ đâu chỉ cần có anh thì nơi đó sẽ rực sáng niềm hạnh phúc."

"Búp bê sứ của tôi ơi, cuối cùng tôi cũng đã bảo vệ được em rồi. Hãy để đôi cánh ác quỷ của tôi bảo bọc em. Đừng sợ, có tôi ở đây"

Một phút đau đớn đánh đổi một đời an yên

_Hoàn_

Cảm ơn các bà đã ủng hộ fic của tui trong suốt thời gian qua 💜

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương