NGOẠI TRUYỆN NHỎ:

Đây là Bích Hải linh tuyền, nơi vạn vật sinh ra, cũng là nơi chữa lành vạn vật.

Thực ra, vạn bất đắc dĩ ta cũng không muốn trở lại nơi này. Cả gia đình ta chính là ở nơi đây vĩnh viễn chia lìa; sinh linh trong dòng Bích Hải không đón nhận ta; ngày tháng ta sống ở đây, chính là những tháng ngày tăm tối nhất. Cho mãi đến ngày sư phụ xuất hiện.

Nhưng tiểu Trầm Họa lãnh ba chưởng đoạt hồn của ma quân, hồn phách đã chịu tổn thương nặng nề, rất có nguy cơ hồn bay phách tán. Nếu có thể ngâm mình trong Bích Hải vài canh giờ, thuận tiện kiếm chút Hộ Hồn thảo giúp nàng ấy ổn định hồn phách, như thế thì tốt quá. Ta không thể vì chấp niệm của bản thân mà khiến cho nàng ấy không được chữa trị một cách tốt nhất.

Bích Hải thương linh...sáu mươi vạn năm, cuối cùng cũng đợi được ngày về...

****

NGOẠI TRUYỆN NHỎ:

Tại sao ta lại dám cưỡng hôn cô nàng tiểu hạt tiêu(*) Trầm Họa kia?

Đơn giản vì đặc tính của dòng Bích Hải, ngoài chữa lành còn có tác dụng ổn định tinh thần, nên cho dù bị ta cưỡng hôn rất tức giận, nhưng tiểu Trầm Họa vẫn cảm thấy chuyện đó không có gì to tát cả, thậm chí là còn không để trong lòng...

Chứ lúc bình thường ta đã sớm ăn một cái tát rồi ha ha ha...

(*)tiểu hạt tiêu: kiểu người khó tính hay nổi nóng.

******

NGOẠI TRUYỆN NHỎ xíu xiu nữa...

Có người hỏi: Tại sao ma quân lại chết?

Thế này nhé: Nếu so sánh giữa việc bị hấp cmn diêm chết và tự tử chết thì cái nào oai phong lẫm liệt hơn?

******

Viết truyện cần có hứng thú đó các bạn yêu quý ạ...-.-

Cưỡng ép viết khi không có hứng thú, hậu quả là tình tiết truyện sẽ lộn cmn xộn cho xem...

-Tác giả said.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương