Một Đời Một Kiếp Chỉ Thương Một Người
-
Chương 29
Cô vô thức liếc sang Lục Thẩm Quân thấy vẻ mặt anh vẫn bình thường không giống như những người đàn ông khác nhìn thấy Diệp Di Nguyệt thì đã hồn bay phách lạc nơi nao rồi.
Công nhận bộ dáng Diệp Di Nguyệt quá hoàn mĩ, tựa như khi tạo ra cô ta thượng đế đã cố tình thiên vị để cô ta giống như loài hoa nở rộ đẹp đẽ khoe sắc giữa chốn cỏ dại um tùm.
Ngảy cả Diệp Ly Lạc nhìn qua vô số mỹ nhân cung đình cũng không khỏi có chút ghen tị.
Nữ nhân mà, ai chả không thích người khác đẹp hơn mình, nhất là khi người đó còn là cô em gái giả tạo này nữa chứ.
"Này, em gái tôi đẹp như vậy, lẽ nào anh không có chút ham muốn nào sao?" Cô huých vào người Lục Thẩm Quân.
Chỉ nghe thấy giọng anh trầm thấp bên tai:
"Ngoài vợ tôi thì tôi chẳng có ham muốn với ai cả."
Diệp Ly Lạc giật mình, cô sửng sốt ngẩng mặt lên nhìn anh. Nhưng ánh mắt Lục Thẩm Quân bình thản cũng không hề đặt ở chỗ cô.
Là quá ồn ào lên cô nghe nhầm sao?
Có lẽ vậy! Lục Thẩm Quân sẽ không bao giờ nói như vậy đâu.
Sau khi Diệp Ly Lạc cúi đầu, Lục Thẩm Quân mới nhìn xuống cô, khẽ cong môi.
......................
Diệp Di Nguyệt nhờ có nhan sắc đỉnh cao cộng với tài diễn xuất tốt của mình, cô từ mội nữ diễn viên nhỏ trong giới showbiz đã vươn lên thành một minh tinh được chào đón nhất hiện nay.
Không thể không nói, con đường sự nghiệp của Diệp Di Nguyệt trải đầu hoa khiến ai cũng phải ngưỡng mộ mà ghen tị.
Bộ phim hiện tại mà cô ta đang đóng được đầu tư và kì vọng rất lớn. Nếu bộ phim này bạo khẳng định tên tuổi của Diệp Di Nguyệt sẽ càng ngày càng vươn xa, đứng đầu lứa tiểu hoa làng giải trí.
Cũng chính vì vậy mà Diệp Di Nguyệt cực kì tâm huyết, đặt nhiều kì vọng, công sức với vai diễn cũng như từng phân đoạn để đạt được kết quả tốt nhất. Ngay cả đạo diễn khó tính đến đâu cũng phải dành chút lời khen ngợi cho cô ta.
"Di Nguyệt, cảnh này cô diễn tốt lắm, nghỉ chút chuẩn bị cảnh tiếp theo."
Diệp Di Nguyệt khiên tốn cười nhưng cũng khiến cánh đán ông phải khốn đốn, thèm muốn rỏ rãi:
"Vâng, cảm ơn đạo diễn ạ."
Cô ta được trợ lí đưa cho một chai nước giải khát, đồng nghiệp bên cạnh cũng khen lấy khên nể.
"Chị Nguyệt, bọn em yêu ch!"
"Chị Nguyệt chị diễn tốt lắm, bọn em nhất định sẽ ủng hộ bộ phim này của chị."
"Chị Nguyệt chị có thể cho bọn em xin chữ kí được không ạ?"
...
Thấy cô ta vừa diễn xong một loạt fan như vũ bão chạy xô đến vây lấy cô ta bên trong.
Diệp Di Nguyệt không cảm thấy khó chịu mà còn cười hiền hòa, giúp từng người kí tên.
Xinh đẹp như vậy, giỏi giang như vậy, tốt tính như vậy, đúng là không thích cũng không được.
Nếu không phải biết rõ con người Diệp Di Nguyệt từ trước, chắc Diệp Di Lạc cũng bị cô ta lừa mất. Một thiếu nữ như vậy cũng chẳng ai nghĩ lại dám ra tay với chị gái ruột của mình đâu.
Xuyên qua khe hở đám đông Diệp Di Nguyệt cũng vừa lúc nhìn thấy hai người.
Lục Thẩm Quân mặc dù đeo khẩu trang nhưng từ đằng xa cô vẫn nhận ra được đó là anh. Mặt cô bỗng chốc hớn hở hơn hẳn.
Bình thường Lục Thẩm Quân rất ít ra ngoài, cho dù cô có đến công ty tìm nhưng được một hai lần rồi cũng bị chặn ở bên ngoài. Nhưng không ngờ hôm nay lại nhìn thấy anh ở đây, lẽ nào... là cố tình đến muốn xem cô đóng phim.
Chỉ là sự vui vẻ mừng rỡ vừa xuất hiện thì đã bị dập tắt khi ánh mắt cô ta chạm đến hai bàn tay nắm chặt lấy nhau.
Diệp Ly Lạc? Sao lại là chị ta? Sao chị ta lại ở đây cơ chứ?
Hiếm lắm mới bắt gặp Lục Thẩm Quân ra ngoài nhưng không ngờ anh ta lại đi cùng Diệp Ly Lạc, hai người còn nắm tay nhau trông như đôi tình nhân đi dạo phố vậy. Nụ cười của Diệp Di Nguyệt trong giây phút đó bỗng trở lên vặn vẹo.
Nhưng cũng may trợ lý nhắc nhở cô ta mới kịp duy trì hình tượng em gái quốc dân trước loạt fan hâm mộ.
Diệp Ly Lạc, chị đợi đó cho tôi. Ánh mắt Diệp Di Nguyệt vẫn ghim chặt vào hai người, rõ ràng là đang cười nhưng có cảm giác muốn băm Diệp Ly Lạc thành trăm mảnh.
Diệp Ly Lạc từ xa đã thấy rùng mình.
"Sao vậy?" Lục Thẩm Quân thấy cô bất thường thì vội hỏi.
Diệp Ly Lạc nhìn ánh mắt đằng xa, lắc đầu:
"Tôi không sao, chỉ là có người sắp tức chết rồi kìa." Ý cười trên môi đầy gian tà.
Không phải Diệp Di Nguyệt có ý tiếp cận Lục Thẩm Quân, vậy cô sẽ để cô ta biết, người đàn ông này là người của cô đây, không ai được động vào cả.
Cô quay sang khoác tay Lục Thẩm Quân, cười ngọt ngào: "Ông xã à, chúng ta cũng qua kia xin chữ kí em gái đi."
Hai chữ "ông xã" ngọt như nước, Lục Thẩm Quân biết cô có ý đồ nhưng vẫn không nhịn được mà đưa tay xoa đầu cô cưng chiều, hết sức phối hợp.
"Được, nếu bà xã muốn thích đi thôi."
Diệp Ly Lạc rất là hưởng thụ gật đầu như mổ thóc. Rõ ràng chỉ là muốn làm cho Diệp Di Nguyệt nhìn nhưng chính cô cũng bị làm cho chìm đắm.
Công nhận bộ dáng Diệp Di Nguyệt quá hoàn mĩ, tựa như khi tạo ra cô ta thượng đế đã cố tình thiên vị để cô ta giống như loài hoa nở rộ đẹp đẽ khoe sắc giữa chốn cỏ dại um tùm.
Ngảy cả Diệp Ly Lạc nhìn qua vô số mỹ nhân cung đình cũng không khỏi có chút ghen tị.
Nữ nhân mà, ai chả không thích người khác đẹp hơn mình, nhất là khi người đó còn là cô em gái giả tạo này nữa chứ.
"Này, em gái tôi đẹp như vậy, lẽ nào anh không có chút ham muốn nào sao?" Cô huých vào người Lục Thẩm Quân.
Chỉ nghe thấy giọng anh trầm thấp bên tai:
"Ngoài vợ tôi thì tôi chẳng có ham muốn với ai cả."
Diệp Ly Lạc giật mình, cô sửng sốt ngẩng mặt lên nhìn anh. Nhưng ánh mắt Lục Thẩm Quân bình thản cũng không hề đặt ở chỗ cô.
Là quá ồn ào lên cô nghe nhầm sao?
Có lẽ vậy! Lục Thẩm Quân sẽ không bao giờ nói như vậy đâu.
Sau khi Diệp Ly Lạc cúi đầu, Lục Thẩm Quân mới nhìn xuống cô, khẽ cong môi.
......................
Diệp Di Nguyệt nhờ có nhan sắc đỉnh cao cộng với tài diễn xuất tốt của mình, cô từ mội nữ diễn viên nhỏ trong giới showbiz đã vươn lên thành một minh tinh được chào đón nhất hiện nay.
Không thể không nói, con đường sự nghiệp của Diệp Di Nguyệt trải đầu hoa khiến ai cũng phải ngưỡng mộ mà ghen tị.
Bộ phim hiện tại mà cô ta đang đóng được đầu tư và kì vọng rất lớn. Nếu bộ phim này bạo khẳng định tên tuổi của Diệp Di Nguyệt sẽ càng ngày càng vươn xa, đứng đầu lứa tiểu hoa làng giải trí.
Cũng chính vì vậy mà Diệp Di Nguyệt cực kì tâm huyết, đặt nhiều kì vọng, công sức với vai diễn cũng như từng phân đoạn để đạt được kết quả tốt nhất. Ngay cả đạo diễn khó tính đến đâu cũng phải dành chút lời khen ngợi cho cô ta.
"Di Nguyệt, cảnh này cô diễn tốt lắm, nghỉ chút chuẩn bị cảnh tiếp theo."
Diệp Di Nguyệt khiên tốn cười nhưng cũng khiến cánh đán ông phải khốn đốn, thèm muốn rỏ rãi:
"Vâng, cảm ơn đạo diễn ạ."
Cô ta được trợ lí đưa cho một chai nước giải khát, đồng nghiệp bên cạnh cũng khen lấy khên nể.
"Chị Nguyệt, bọn em yêu ch!"
"Chị Nguyệt chị diễn tốt lắm, bọn em nhất định sẽ ủng hộ bộ phim này của chị."
"Chị Nguyệt chị có thể cho bọn em xin chữ kí được không ạ?"
...
Thấy cô ta vừa diễn xong một loạt fan như vũ bão chạy xô đến vây lấy cô ta bên trong.
Diệp Di Nguyệt không cảm thấy khó chịu mà còn cười hiền hòa, giúp từng người kí tên.
Xinh đẹp như vậy, giỏi giang như vậy, tốt tính như vậy, đúng là không thích cũng không được.
Nếu không phải biết rõ con người Diệp Di Nguyệt từ trước, chắc Diệp Di Lạc cũng bị cô ta lừa mất. Một thiếu nữ như vậy cũng chẳng ai nghĩ lại dám ra tay với chị gái ruột của mình đâu.
Xuyên qua khe hở đám đông Diệp Di Nguyệt cũng vừa lúc nhìn thấy hai người.
Lục Thẩm Quân mặc dù đeo khẩu trang nhưng từ đằng xa cô vẫn nhận ra được đó là anh. Mặt cô bỗng chốc hớn hở hơn hẳn.
Bình thường Lục Thẩm Quân rất ít ra ngoài, cho dù cô có đến công ty tìm nhưng được một hai lần rồi cũng bị chặn ở bên ngoài. Nhưng không ngờ hôm nay lại nhìn thấy anh ở đây, lẽ nào... là cố tình đến muốn xem cô đóng phim.
Chỉ là sự vui vẻ mừng rỡ vừa xuất hiện thì đã bị dập tắt khi ánh mắt cô ta chạm đến hai bàn tay nắm chặt lấy nhau.
Diệp Ly Lạc? Sao lại là chị ta? Sao chị ta lại ở đây cơ chứ?
Hiếm lắm mới bắt gặp Lục Thẩm Quân ra ngoài nhưng không ngờ anh ta lại đi cùng Diệp Ly Lạc, hai người còn nắm tay nhau trông như đôi tình nhân đi dạo phố vậy. Nụ cười của Diệp Di Nguyệt trong giây phút đó bỗng trở lên vặn vẹo.
Nhưng cũng may trợ lý nhắc nhở cô ta mới kịp duy trì hình tượng em gái quốc dân trước loạt fan hâm mộ.
Diệp Ly Lạc, chị đợi đó cho tôi. Ánh mắt Diệp Di Nguyệt vẫn ghim chặt vào hai người, rõ ràng là đang cười nhưng có cảm giác muốn băm Diệp Ly Lạc thành trăm mảnh.
Diệp Ly Lạc từ xa đã thấy rùng mình.
"Sao vậy?" Lục Thẩm Quân thấy cô bất thường thì vội hỏi.
Diệp Ly Lạc nhìn ánh mắt đằng xa, lắc đầu:
"Tôi không sao, chỉ là có người sắp tức chết rồi kìa." Ý cười trên môi đầy gian tà.
Không phải Diệp Di Nguyệt có ý tiếp cận Lục Thẩm Quân, vậy cô sẽ để cô ta biết, người đàn ông này là người của cô đây, không ai được động vào cả.
Cô quay sang khoác tay Lục Thẩm Quân, cười ngọt ngào: "Ông xã à, chúng ta cũng qua kia xin chữ kí em gái đi."
Hai chữ "ông xã" ngọt như nước, Lục Thẩm Quân biết cô có ý đồ nhưng vẫn không nhịn được mà đưa tay xoa đầu cô cưng chiều, hết sức phối hợp.
"Được, nếu bà xã muốn thích đi thôi."
Diệp Ly Lạc rất là hưởng thụ gật đầu như mổ thóc. Rõ ràng chỉ là muốn làm cho Diệp Di Nguyệt nhìn nhưng chính cô cũng bị làm cho chìm đắm.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook