Anh biết chuyện này nếu như truyền ra ngoài, anh sẽ bị người trong vòng luẩn quẩn này chế nhạo, đây là điều chắc chắn.

Đường đường là Cố Tại Viễn lại làm chuyện bao nuôi.

Nhưng mà khi ánh mắt trong suốt của nhìn anh.

Anh không thể tìm được bất kỳ lý do nào để từ chối cô.

Đúng vậy, anh thích cô. Thích bộ dạng yên tĩnh của cô, thích cơ thể cô, thích cô làm cái gì cũng đều mang theo loại cảm giác thẳng thắn.

Cố Tại Viễn không nhịn được liền ôm cô vào lòng, vùi mặt mình vào cổ của cô.

Hít lấy hương thơm dễ chịu trên người cô, mùi hương này làm anh ngất ngây.

Hoắc Phi Đoạt bế Ngũ Y Y đang say khước thả lên giường, nhìn gương mặt nhỏ nhỏ hồng hồng bộ dáng nói xằng nói bậy của cô, nhưng lại có chút thú vị.

Nhưng bây giờ cô đang say, mình không nên thừa dịp gặp người nguy hiểm được.

Hoắc Phi Đoạt cố gắng khống chế dục vọng của mình, anh thay quần áo cho cô, đổi lại bộ đồ ngủ thoải mái.

Nhưng mỗi chiếc cúc áo được cở ra, Hoắc Phi Đoạt cảm giác vật cứng giữa hai chân mình ngày càng căng thêm.

Cho dù cô bé này đang ngủ, cũng có thể khiến anh không kiềm chế được.

Chậm rãi cởi áo cô ra, Hoắc Phi Đoạt từ từ trượt bàn tay lên hai khối mềm mại của cô.

Vừa mới đụng vào, Ngũ Y Y đã lật người lại, lẩm bẩm như không thoải mái.

"Muốn uống nước không?"

Hoắc Phi Đoạt quan tâm hỏi.

Sờ lên trán cô, chỉ có một chút mồ hồ.

Hoắc Phi Đoạt đứng dậy điều chỉnh máy điều hòa trong phòng cho thích hợp một chút.

Trước đây Hoắc Phi Đoạt chưa từng quan tâm người khác, từ nhỏ đến lớn, thứ anh để ý nhất chỉ có bản thân anh.

Có lẽ là bản tính trời sinh, có lẽ hoàn cảnh đã nuôi dưỡng anh trở thành một ngườitrong mắt người khác có tính cách lạnh lùng.

Nhưng từ lúc cô bé này nằm trong ngực anh, anh bắt đầu muốn quan tâm đến cô, che chở cho cô.

Khi đó trong vòng một đêm Hoắc Phi Đoạt đã thay đổi, những chuyện trước đây không làm, bây giờ sẽ làm chỉ vì cô.

Cô là đối tượng quan trọng nhất, khi làm những chuyện này anh đều cảm thấy rất hạnh phúc.

Nhìn Ngũ Y Y đang ngủ say, tuy Hoắc Phi Đoạt đang cố gắng kiềm chế, nhưng anh vẫn điên cuồng muốn cô.

Nghĩ lại mới có ba ngày không nếm được mùi vị của cô, ba ngày, đã rất dài.

Hoắc Phi Đoạt đang tự an ủi mình, bàn tay to nhẹ nhàng vuốt ve da thịt cô.

Có lẽ do tác dụng của rượu, khi anh vuốt ve trên người Ngũ Y Y, cô bắt đầu phát ra tiếng rên rỉ.

Giống như con mèo nhỏ ngâm khẽ, thỉnh thoảng vặn vẹo người một chút.

Ngũ Y Y đang ngủ nên không biết được, tất cả những hành động này đối với Hoắc Phi Đoạt là một sự hấp dẫn.

"Cô bé, em đang cổ vũ anh sao?"

Hoắc Phi Đoạt nằm lên người cô, dùng lồng ngực đè cô.

Nhìn thấy hai khối no tròn bị anh đè nén, nhưng lại có chút dâm loạn.

Hoắc Phi Đoạt dùng đầu gối cọ vào chỗ sâu nhất trong người cô.

Ngũ Y Y không yên mà giật giật, nhưng rất nhanh hai tay cô đã bị Hoắc Phi Đoạt kiềm chặt lại.

"Ừ.......Ừ......."

Hoắc Phi Đoạt dùng đầu gối cọ vào chỗ nhô lên của cô, cô yêu kiều rên khẽ một tiếng.

Rất nhanh, Hoắc Phi Đoạt cảm nhận được đầu gối của mình hơi lạnh lẽo.

Cúi đầu nhìn, một dòng ẩm ướt, đây không phải là dịch ái của Ngũ Y Y thì là cái gì?

Hoắc Phi Đoạt cảm nhận được dịch của cô, cũng không nhịn được nữa.

Lật người Ngũ Y Y lại, để cô nằm sấp lên giường.

Da thịt trắng mịn, đường cong trên lưng xinh đẹp, phần mông hơi nhô cao.

Hoắc Phi Đoạt bấm một cái,cái mông nhỏ mềm mại của Ngũ Y Y tựa như có thể chảy nước.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương