Đào Tử tựa vào khung cửa phòng tắm, nói cười vui vẻ nhìn Mạch Tây Hi.Đôi mắt gấu trúc sau khi say rượu, Mạch Tây Hi mặt mộc hướng lên trời, miệng ngậm bàn chải đánh răng."Chậc chậc chậc!""Chậc cái đầu cậu".
Mạch Tây Hi miệng lưỡi không rõ nói.Đào Tử nhún vai, nhìn đồng hồ đeo tay kim cương trên cổ tay:"Tôi muốn nhắc nhở cậu, ngày đầu tiên đi làm đã đi trễ""A, sao không nói sớm".Mạch Tây Hi luống cuống tay chân thu dọn xong,kéo tủ quần áo ra vô thức muốn lấy bộ đồ đen kia, giữa chừng dừng lại.Đổi hướng, cô lấy ra một chiếc áo voan cổ chữ V, phối hợp với váy đen."Không trang điểm".
Đào Tử chậm rãi nói sau lưng Mạch Tây Hi.Mạch Tây Hi đá dép, thay giày cao gót, mở cửa.
"Không kịp rồi"……Triệu Đại là một trong những ngân hàng mới đang phát triển dưới trướng Chu thị.Tập đoàn Chu thị vượt qua nhiều ngành nghề như ngân hàng, giải trí, bất động sản, ngoại thương, vẫn luôn có địa vị đứng đầu trong giới kinh doanh An Thành, tiếp theo chính là Bạch gia và Bách gia.Và duy nhất có thể cạnh tranh với tập đoàn Chu thị chính là Cố Đường ở Huyền ThànhGiao thông ở An Thành vẫn bận rộn như cũ, xe cộ qua lại.Mạch Tây Hi ra ngoài ngồi xe buýt, lại đổi tàu điện ngầm.Đối diện đường dành cho người đi bộ, tòa nhà cao vút như mây chính là Triều Đại.Theo đám người đi qua, Mạch Tây Hi đứng lại trước lầu, hít sâu một hơi, cất bước đi vào.Bên trái đại sảnh có ba thang máy, hai cái dành cho nhân viên, một cái dành riêng cho tổng giám đốc.Mạch Tây Hi vừa vào đại sảnh, đã thấy một thang máy nhân viên đóng cửa lại."Chờ một chút!".
Cô vừa kêu, vừa chạy tới.Ngay khi cửa sắp khép lại cửa từ từ mở ra.Mạch Tây Hi tiến lên, đối diện với người đứng bên trong.Cô gái tươi cười nói:"Xin chào""Chào".
Mạch Tây Hi mỉm cười đáp lại, bởi vì vào thang máy mà thở phào nhẹ nhõm."Em biết chị tên là Mạch Tây Dư".
Cô gái mở miệng bắt chuyện."Em là Thẩm Tinh Nam, trúng tuyển cùng chị, chị còn nhớ không?""À, nhớ nhớ".
Mạch Tây Hi bởi vì được gọi là Mạch Tây Dư trong nháy mắt thất thần, thiếu chút không kịp phản ứng."Tây Dư, cô thật sự xinh đẹp"Thẩm Tinh Nam nhìn chằm chằm khuôn mặt chưa trang điểm của Mạch Tây Hi, nhịn không được hâm mộ khen ngợi.Mạch Tây Hi ngượng ngùng cười, nhẹ giọng nói:"Cô gọi tôi Tây Tử là được"Tây Tử? Nghe có vẻ là lạ.Hai người cùng đi thang máy đến bộ phận.Trong một bộ phận, nhân viên bận rộn với công việc từ sáng sớm.Người giám sát giao Mạch Tây Hi và Thẩm Tinh Nam cho tổ trưởng bộ phận rồi rời đi.Tổ trưởng mang theo các cô làm quen với nơi làm việ, đột nhiên bên một trận thanh âm giày cao gót bén nhọn truyền đến.Trưởng phòng đi rồi quay lại."Chú ý, tổng giám đốc lập tức tới thị sát""Tổng giám đốc? Tôi nghe nói anh ấy siêu cấp đẹp trai a".
Thẩm Tinh Nam kích động cầm cánh tay Mạch Tây Hi, trong mắt đầy sao.Mạch Tây Hi nở nụ cười, không biết tại sao lại có dự cảm không tốt.Các nhân viên động tác nhanh gọn phân chia hai bên thang máy, giống như những người lính được huấn luyện bài bản.Lần trước Mạch Tây Hi trải qua một lần, lần này sẽ không hoảng loạn như vậy, cô và Thẩm Tinh Nam cùng một chỗ vẫn như cũ đứng cuối cùng.Không bao lâu, chỉ nghe "Đinh" một tiếng, cửa thang máy mở ra.Thân ảnh cao lớn, có thể so với dáng người thẳng tắp của người mẫu nam cao cấp.Giống như hình dáng hoàn mỹ của nam chính truyện tranh, người đàn ông hẳn là tạo vật kiệt xuất nhất của Thượng Đế, chói mắt chói mắt.Chỉ cần một ánh nhìn thôi cũng là cảnh tượng giật mình, khiến tim người loạn nhịp không thể rời mắt.Đi theo phía sau anh, một người phụ nữ dángngười thướt tha, nữ nhân "chín đầu", ánh mắt trong suốt, tóc xoăn xoã vai màu nâu gợn sóng.Đây chính là thư ký trưởng, Trình Lâm.Không giống bề ngoài Trình Lâm nổi tiếng mạnh mẽ vang dội, hoa hồng leng keng.Theo sau Trình Lâm, còn có mấy vị trợ lý.Dưới một đám người vây quanh, Chu Diên Sâm sải bước về phía trước.Từ cửa thang máy đến cuối hàng Mạch Tây Hi đứng, đại khái khoảng mười bước.Đầu cô không thể cúi thấp hơn nữa, gần như muốn vùi mặt vào cơ thể mình.Khác với Mạch Tây Hi, các nữ nhân viên xung quanh các cô tuy rằng cụp mắt, mặt lại như có như không nâng lên, mục đích đơn giản chính là hi vọng đại boss có thể nhìn thấy mình.Cuối cùng, một cỗ mùi nước mát lạnh dễ ngửi thổi qua chóp mũi.Anh ta đi qua rồi.Mạch Tây Hi thở phào nhẹ nhõm.Nhưng mà!Hơi thở còn chưa kịp buông ra, cô liền bị nhấc bổng lên giữa không trung, mùi hương mát lạnh đó bay ngược trở lại.Trên đỉnh đầu phủ một bóng ma, đáy mắt là một đôi giày da màu đen thủ công Italy, mũi giày bóng loáng.Theo giày da, tầm mắt hướng lên trên, quần tây màu đen bao bọc xuống, người đàn ông hai chân dài giống như không có điểm cuối.Tim "lộp bộp" một chút, lưng Mạch Tây Hi rét run, da đầu tê dại..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook