Mạch Tây Hi nằm trên giường lớn xa lạ, híp mắt, đầu óc mơ hồ hồ.

Đêm nay, để chúc mừng cô tìm được việc làm, Mạch Tây Hi cùng bạn tốt đi quán bar.

Đúng rồi!Cô, Mạch Tây Hi, tốt nghiệp cao học một năm, rốt cuộc cũng tìm được công ty uy tín cóthể diện, tin tưởng không bao lâu nữa sẽ thăng chức tăng lương, lên làm tổng giám đốc, đảm nhiệm CEO càng tốt, gả cho cao phú soái, đi tới đỉnh cao của cuộc đời, nghĩ thôi đã thấy phấn khích.

Phấn khích, ách - -Cảm giác kỳ lạ này là gì?Người phụ nữ bừng tỉnh!"Ừ! "Chờ chút! Đây là đâu? Mà có chắc đây là giọng cô không vậy? Nghe có vẻ kỳ lạ, hơi giống một bông sen trắng nhỏ nhắn mỏng manh.

Mạch Tây Hi mắt hạnh nửa mở, xuyên thấu qua khung kính màu đen sương mù mông lung, nhìn thấy trên giường còn một người đàn ông.

Trời ạ! Thì ra cô đang nói chuyện với người kia!"Nhìn cái gì mà nhìn! "Giọng nói người này vô cùng dễ nghe.

Tuy nhiên, anh ta thô bạo giữ đầu cô gắt gao đè vào trong gối.

"Nếu không phải bị hai tên khốn đó hãm hại, tôi sẽ động vào loại phụ nữ khó ưa như cô sao? Đừng nhìn tôi! Tôi không hứng thú!"Không hứng thú?!Nếu không phải vì không còn sức phản kháng, không phải vì phấn khích cuối cùng thoát khỏi thân Xử Nữ lần đầu đáng xấu hổ kia, Mạch Tây Hi thật muốn tát một cái vào mặt anh ta!Cái này gọi là không hứng thú?Anh đang phê thuốc phải không?……Sáng sớm hôm sau, cảm giác ánh nắng đọng lại trên mí mắt, Mạch Tây Hi tỉnh dậy.


Trên người còn bị cánh tay kiên cố của người đàn ông đè lên, bàn tay to đó không có quy củ như vậy, gò má Mạch Tây Hi đỏ bừng, vội vàng đẩy ra.

Tiếp đó, người kia lộ ra nửa khuôn mặt yêu nghiệt nữ tính đầy mê hoặc.

Ôi mẹ ơi!Mạch Tây Hi bị sốc, trong lòng kinh hãi khi nhìn rõ tướng mạo người đàn ông này.

Tại sao lại là anh ta? Một nhân vật quyền lực ở An Thành, chủ tịch tập đoàn Chu thị, còn được gọi là mỹ nhân Chu Diên Sâm.

Trốn a, không thể trêu vào, không thể trêu vào!……Nửa giờ sau, Mạch Tây Hi gọi điện thoại cho Đào Tử - -"Đào Tử, nghe cho kỹ, tôi vừa cùng đàn ông lăn lộn trên giường!"Im lặng ba giây, Đào Tử kinh ngạc gầm lên:"Có đàn ông nguyện ý lăn giường với cậu? Điều này là phản khoa học!""Phản khoa học là cái gì?".

Sự khinh bỉ cuồn cuộn kia là thế nào? Mạch Tây Hi sắp bị bạn tốt tức chết.

"Không phải cậu luôn mắng tôi, ừm! cái đó, bây giờ cậu lại cười nhạo tôi?”"Không dám, không dám".

Đào Tử nghẹn cười, thanh âm đều vặn vẹo.

Mạch Tây Hi cũng không thèm lãng phí tiền điện thoại, chỉ nói:"Gặp ở chỗ cũ" rồi cúp máy.

Cô cúi đầu nhìn chiếc váy xộc xệch trên người, đang lo lắng thì điện thoại lại vang lênMắt nhìn người gọi, cô nhanh chóng ấn nút nghe.

"Mẹ"Lưu Phượng Diễm "Ừ" một tiếng, ngữ khí hờ hững hỏi: "Công việc thế nào?"Mạch Tây Hi vội vàng nói: "Tìm được rồi, ngày mai có thể đi làm"Lưu Phượng Diễm nghe xong, cũng không biểu hiện vui mừng chỉ dặn dò cô làm việc chăm chỉ giữ quan hệ tốt với đồng nghiệp và cấp trên.

Mạch Tây Hi kiên nhẫn nghe, cuối cùng nói: "Chờ có lương con sẽ gửi về nhà"Bên kia dừng một chút, Lưu Phượng Diễm lạnh nhạt nói:"Con cứ giữ đi, trong nhà không thiếu chút tiền đó, được rồi, cúp máy"Nghe thấy tín hiện tít tít bên tai, Mạch Tây Hi tự giễu cười.

Lưu Phượng Diễm là mẹ kế của cô, được gả cho cha khi cô lên 9 tuổi, sau khi kết hôn sinh một đứa con gái, tên là Mạch Tây Dư.

Đương nhiên mẹ kế không yêu thương cô nhiều như con gái ruột nhưng cũng không để cô thiếu ăn thiếu mặc.


Cho nên cô không phải Lọ Lem, không bị mẹ kế khó xử, càng không mong gặp được hoàng tử.

Đi bộ đến trạm xe buýt, vừa mới lên xe, mông còn chưa ngồi nóng, điện thoại di lại vang lên.

Đào Tử này, sẽ không cho cô leo cây đó chứ?Nhấc máy, cô chậm rãi mở miệng: "Sao vậy? Ra ngoài chưa?"Di động bên kia, Đào Tử ngữ khí nghiêm túc: "Tây Nhiễm nói này, đến lầu 7 MG ngay, anh trai bạn cùng lớp anh tôi vừa gọi điện thoại đến, nói hôm nay muốn gặp cậu!""Cái gì?!"Anh bạn cùng lớp với anh họ Đào Tử?Đó là đối tượng xem mắt Đào Tử giới thiệu cho mình tuần trước.

Sau khi xem ảnh cô liền im hơi lặng tiếng, cô còn tưởng chắc chắn thất bại, không ngờ vẫn còn hy vọng.

Chỉ có điều! ! Cúi đầu nhìn quần áo của mình, Mạch Tây Hi đứng lên, bước nhanh xuống xe.

Đi đến một trung tâm thương mại lớn gần đó, không nhìn nhân viên bán hàng ba hoa chích chòe đẩy mạnh tiêu thụ, cô chọn một bộ váy màu đen trung quy trung củ, vẫn là giảm giá.

Rồi lại ở trong tầm mắt hơi trào phúng của nhân viên bán hàng, từ khu nội y bên kia túm lấy vật gì đó.

Lần đầu tiên xem mắt tốt nhất đừng đến muộn, Mạch Tây Hi cắn răng một cái, đón xe.

Chẳng qua tài xế hình như là người mới, lại đưa cô đến bãi đỗ xe MG.

May mắn từ chỗ này cũng có thang máy đi lên.


Cô gái xách túi xách nhỏ đi vào bãi đỗ xe, bỗng dưng dừng bước trước kính xe chiếc Bentley màu đen.

Mạch Tây Hi sửa sang lại kiểu tóc, đắp phấn lên mặt, sau đó!.

nhìn bốn phía, xác định trong bãi đỗ xe không có ai, cô ngượng ngùng thò tay vào túi xách lấy ra bốn miệng đệm nhét vào người.

Hai tay cô nâng lấy mình, cẩn thận sửa sang lại hình dạng một chút.

Sau đó cô nâng kính gọng đen, đang lúc mỉm cười hài lòng! “Vù vù "một tiếng, trong chốc lát, sắc mặt cô trở nên trắng bệch, da đầu căng thẳng.

Trơ mắt nhìn cửa sổ xe bị cô làm gương chậm rãi hạ xuống, lộ ra nửa khuôn mặt âm nhu yêu nghiệt.

Chu Diên Sâm ngồi trong xe, một tay cầm điện thoại, tầm mắt sâu kín chuyển qua! !.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương