Một Cục Cưng Và Bốn BaBa
-
Quyển 2 - Chương 17: Minh Nguyệt tái hiện! Mọi người chấn kinh
Edit: Hương Trần
Beta: mèo lười 2k + Tuyết Huệ
Bạch Tiểu Hoa cũng không biết khi mình ở trong ảo cảnh tỉnh ngộ người bên ngoài trừ bỏ nhìn không thấy những hư ảo này lại thấy hết tình huống của cô.
Giờ phút này, thân thể Bạch Tiểu Hoa từ trong tản mát ra hào quang trắng tinh, giống như một tầng băng nhàn nhạt, bao trùm trên thân thể khiến cô thánh khiết mà cao quý.
Thân thể của hắn chậm rãi bay tới giữa không trung, cả người ởtrạng thái mê man, gắt gao nhắm hai mắt tựa hồ không hề hay biết.
Mọi người ngừng thở, không dám nói nhiều, càng không dám lên tiếng.
Hai tay cô tạo thành chữ thập, đặt ngang trên lồng ngực, cả người nằm ngang, trôi nổi ở giữa không trung. Quét xuống bóng dáng nhỏ mảnh nhàn nhạt trôi nổi trên thân thể cô, cùng cô mặt đối mặt.
Bóng dáng kia cơ hồ là trong suốt, hoàn toàn không cảm giác được thật thể của hắn,nhưng lại làm cho người ta cảm giác một loại an bình tương hòa.
Bỗng dưng, một đạo quang mang chói mắt đột nhiên nở rộ, trong rừng hãm nhập một mảnh ánh huỳnh quang trung thuần trắng.
Vẫn giằng co hơn mười giây, hào quang mới từ từ tối sầm tiếp xuống.
Chỉ có toàn thân Bạch Tiểu Hoa trên dưới vẫn như cũ tản ra quang mang thuần trắng, chỉ là bóng dáng trong suốt vừa mới lao xuống kia cũng đã biến mất không thấy.
Mà Phượng Loan hai đầu gối cung kính quỳ xuống đất, cúi đầu xưng thần.
Nhìn đến hành động của hắn, mọi người tựa hồ cũng minh bạch cái gì, tất cả đều cung kính quỳ xuống cúi đầu, đồng loạt hành lễ.
Thân thể Bạch Tiểu Hoa chậm rãi bay tới chỗ rất cao, ánh mắt cô vẫn như cũ không có mở, thân thể cũng đã đứng thẳng trở lai.
Hai tay buông rơi hai bên, đầu tóc quăn thần kỳ biến thành đầu đen tuyền bóng đẹp dài buông xõa sau lưng.
Mà lúc đầu mặc quần áo đơn giản hưu nhàn cũng biến thành váy áo thuần trắng, hình thức thập phần độc đáo, tươi mát thanh nhã lại cao quý thánh khiết, làn váy thật dài trong không trung theo gió vũ động.
Tại lúc mọi người không thể mở miệng vì chấn kinh trong ánh mắt,côchậm rãi mở mắt.
Trong lúc đó một đạo ánh sáng trắng chợt lóe lên, mang theo cảm giác rét lạnh thấu xương cùng thần thái không thể xâm phạm.
Giờ phút này, cô giống như là nữ vương tuyết muôn vàn tao nhã, tuyệt thế vô song -
-
Cùng lúc đó, Phượng Loan trong cơ thể giống như sản sinh cộng minh, cũng nhấp nhoáng ánh bạch quang. Dưới ánh mắt chấn kinh của mọi người, khí tức của hắn đột nhiên bạo tăng. Theo một người bình thường biến thành hoàng giai sơ kì tân thủ, sau đó lại lên hoàng giai trung kỳ, hoàng giai hậu kỳ, đột phá Huyền giai, Huyền giai sơ kì, Huyền giai trung kỳ, Huyền giai hậu kỳ, sau cùng vẫn cứ vọt tới Địa giai, Địa giai sơ kì, Địa giai trung kỳ. ( Ari: Người ta tu luyện bao năm mới lên được Địa giai, anh đây trong một lúc lên mấy cấp rồi, trâu quá >.
Beta: mèo lười 2k + Tuyết Huệ
Bạch Tiểu Hoa cũng không biết khi mình ở trong ảo cảnh tỉnh ngộ người bên ngoài trừ bỏ nhìn không thấy những hư ảo này lại thấy hết tình huống của cô.
Giờ phút này, thân thể Bạch Tiểu Hoa từ trong tản mát ra hào quang trắng tinh, giống như một tầng băng nhàn nhạt, bao trùm trên thân thể khiến cô thánh khiết mà cao quý.
Thân thể của hắn chậm rãi bay tới giữa không trung, cả người ởtrạng thái mê man, gắt gao nhắm hai mắt tựa hồ không hề hay biết.
Mọi người ngừng thở, không dám nói nhiều, càng không dám lên tiếng.
Hai tay cô tạo thành chữ thập, đặt ngang trên lồng ngực, cả người nằm ngang, trôi nổi ở giữa không trung. Quét xuống bóng dáng nhỏ mảnh nhàn nhạt trôi nổi trên thân thể cô, cùng cô mặt đối mặt.
Bóng dáng kia cơ hồ là trong suốt, hoàn toàn không cảm giác được thật thể của hắn,nhưng lại làm cho người ta cảm giác một loại an bình tương hòa.
Bỗng dưng, một đạo quang mang chói mắt đột nhiên nở rộ, trong rừng hãm nhập một mảnh ánh huỳnh quang trung thuần trắng.
Vẫn giằng co hơn mười giây, hào quang mới từ từ tối sầm tiếp xuống.
Chỉ có toàn thân Bạch Tiểu Hoa trên dưới vẫn như cũ tản ra quang mang thuần trắng, chỉ là bóng dáng trong suốt vừa mới lao xuống kia cũng đã biến mất không thấy.
Mà Phượng Loan hai đầu gối cung kính quỳ xuống đất, cúi đầu xưng thần.
Nhìn đến hành động của hắn, mọi người tựa hồ cũng minh bạch cái gì, tất cả đều cung kính quỳ xuống cúi đầu, đồng loạt hành lễ.
Thân thể Bạch Tiểu Hoa chậm rãi bay tới chỗ rất cao, ánh mắt cô vẫn như cũ không có mở, thân thể cũng đã đứng thẳng trở lai.
Hai tay buông rơi hai bên, đầu tóc quăn thần kỳ biến thành đầu đen tuyền bóng đẹp dài buông xõa sau lưng.
Mà lúc đầu mặc quần áo đơn giản hưu nhàn cũng biến thành váy áo thuần trắng, hình thức thập phần độc đáo, tươi mát thanh nhã lại cao quý thánh khiết, làn váy thật dài trong không trung theo gió vũ động.
Tại lúc mọi người không thể mở miệng vì chấn kinh trong ánh mắt,côchậm rãi mở mắt.
Trong lúc đó một đạo ánh sáng trắng chợt lóe lên, mang theo cảm giác rét lạnh thấu xương cùng thần thái không thể xâm phạm.
Giờ phút này, cô giống như là nữ vương tuyết muôn vàn tao nhã, tuyệt thế vô song -
-
Cùng lúc đó, Phượng Loan trong cơ thể giống như sản sinh cộng minh, cũng nhấp nhoáng ánh bạch quang. Dưới ánh mắt chấn kinh của mọi người, khí tức của hắn đột nhiên bạo tăng. Theo một người bình thường biến thành hoàng giai sơ kì tân thủ, sau đó lại lên hoàng giai trung kỳ, hoàng giai hậu kỳ, đột phá Huyền giai, Huyền giai sơ kì, Huyền giai trung kỳ, Huyền giai hậu kỳ, sau cùng vẫn cứ vọt tới Địa giai, Địa giai sơ kì, Địa giai trung kỳ. ( Ari: Người ta tu luyện bao năm mới lên được Địa giai, anh đây trong một lúc lên mấy cấp rồi, trâu quá >.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook