_Trong một phòng riêng của quán ăn thành phố_

Libra nhẹ nhàng ăn một miếng sushi. Đối nghịch với Xử Nữ ở đối diện, anh đang vò đầu bứt tai để sắp xếp lại những thông tin mình vừa nghe được cộng thêm tin Sư Tử chính là thủ phạm gây ra vụ cháy đốt thư viện. Suy nghĩ kĩ lại, Xử nhìn thẳng vào mắt Libra:

- Nghĩa là tôi có một anh trai sinh đôi nữa và hắn ta đang âm mưu gì đó?- Libra vừa nhai một miếng thịt vừa gật đầu thay câu trả lời. Nuốt miếng thịt và hạ đôi đũa xuống, cô tiếp tục phân tích cho Xử:

- Chị Sư Tử không biết đã làm gì nhưng nó đã gây ảnh hưởng đến kế hoạch của anh trai sinh đôi của anh vì thế anh ta đã ngăn chặn chị Sư bằng cách buộc tội chị ấy vào vụ cháy này.- Xử Nữ mệt mỏi, dựa lưng vào tựa ghế. Nhắm mắt lại, anh suy nghĩ. Nếu anh có anh trai sinh đôi thì tại sao anh không thể nhớ ra? Tại sao cứ đụng vào kí ức đấy anh lại đau đầu? Kế hoạch của anh ta là gì? Rốt cuộc Sư Tử muốn tìm ra sự thật của cái gì?... Hàng đống câu hỏi cứ luẩn quẩn trong đầu anh, không lối thoát. Mệt mỏi thật, tại sao anh lại dính vào vụ này chứ?

- Em sẽ đóng giả Taurus và nhận tội thay nó lúc đó chị Sư Tử sẽ được thả thôi.


- Không đơn giản như vậy đâu...- Xử Nữ mở mắt nhìn đôi mắt xanh ngọc đầy dũng cảm kia. Chợt anh cảm thấy hoàn cảnh bây giờ vô cùng quen thuộc, trong quá khứ anh từng gặp qua rồi sao? Libra khẽ cắn môi, hạ giọng:

- Em sẽ cố gắng giúp anh, cứu chị Sư Tử ra nhưng mà... Anh có thể giúp lại em không? Chỉ cần anh đừng nói cho anh Kim Ngưu biết và đưa Taurus về cho em giải quyết.- Xử Nữ chần chừ một chút khi nghe yêu cầu của cô. Nếu giữ bí mật với Kim Ngưu thì dễ vì anh với hắn không có quan hệ gì cả cơ mà... Nếu đưa Taurus về cho Libra thì hơi khó vì vụ này dính đến an nguy thế giới của bọn họ. Thở dài một hơi, Xử Nữ gật đầu. Libra lập tức mỉm cười thật tươi, cảm ơn rối rít. Nhìn cô, Xử đột nhiên cũng muốn mỉm cười. Thật là...

*****

Sư Tử ngồi thu mình một góc trong chiếc lồng giam giữ đặc biệt mà Bảo Bình và Song Tử cùng nhau chế tạo ra. Chết tiệt ở trong này, cô chẳng làm được gì hết. Mọi sức mạnh của bản thân đều bị kìm hãm bởi chiếc lồng. Đồng thời không hiểu tại sao cô lại mắc chứng sợ bị giam cầm. Cô không thể nghĩ được kế hoạch gì để thoát ra cả đành phải phụ thuộc vào Xử Nữ thôi. Thở dài một hơi, Sư Tử mệt mỏi nhìn quanh chiếc lồng. Người cô liên tục chảy mồ hôi vì sợ hãi, hơi thở có chút gấp gáp hơn bình thường bởi chứng sợ bị giam cầm của cô.

- Không thích nghi được sao?- Ma Kết không biết từ lúc nào đã đứng bên ngoài cái lồng nhìn cô. Không sợ hãi, anh mở cửa lồng ra bước vào. Sư Tử theo dõi từng bước chân của Kết đang tiến sát gần mình. Ánh mắt bắt đầu trở nên lạnh như băng. Để xuống cạnh cô một khay đựng đồ ăn và nước uống, anh ngồi xuống đối diện cô:

- Mau ăn đi.- Sư không trả lời chỉ liếc nhìn khay thức ăn đó đầy khinh bỉ. Cậu ta nhốt cô vào đây như con thú vật và giờ lại khích lệ cô bằng đồ ăn sao? Một lúc, Sư Tử nhếch mép:

- Hợp tác với anh ta để nhốt tôi? Cậu cũng được lắm.- Ma Kết không trả lời, nhìn xung quanh lồng:

- Chị Bảo Bình và Song Tử cũng giỏi thật, tạo ra một chiếc lồng có thể kìm hãm sức mạnh của người trong lồng này.

- Đừng có đánh trống lảng.- Sư Tử nhíu mày, nói to. Kết lại quay lại nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm không đáy. Sư cũng không sợ hãi nhìn thẳng vào đôi mắt ấy. Hai người im lặng, không nói gì. Một lúc sau, Ma Kết đứng dậy, đi ra ngoài. Sư Tử theo dõi bóng lưng anh, lên tiếng:

- Cậu tưởng cản được tôi là sự thật trong trường sẽ không bị phơi bày sao?- Nghe thấy câu nói đấy của cô, bước chân của Kết có hơi khựng lại. Đóng cái cổng lồng nặng trĩu đó, Kết liếc nhìn Sư rồi mau chóng đi khỏi:

- Tôi mãi sẽ bảo vệ sự thật đấy, nó là trách nghiệm của tôi với thế giới này.- Một lúc sau, Sư Tử vẫn nhìn vào chỗ cánh cổng lồng đó. Trách nghiệm? Cô không bao giờ có thể hiểu trách nghiệm của cậu ta là như thế nào? Bảo vệ cái sự thật thối nát của thế giới này sao? Nhắm mắt lại, Sư cảm thấy hối tiếc cho tài năng và trí thông minh của Ma Kết...

- Cậu định ở đấy đến bao giờ nữa?- Sư Tử bất chợt lên tiếng, phá tan không khí tràn đầy im lặng. Trong bóng tối, Kim Ngưu từ từ xuống hiện. Anh nhìn cô bằng ánh mắt lo lắng. Mở mắt ra và hướng mắt đến phía anh, Sư Tử mỉm cười nhạt. Cậu ta còn lo lắng cho cô sao?


- Xin lỗi...- Kim Ngưu hạ giọng nói. Im lặng, Sư không đáp lại gì cả và Ngưu cũng không nói gì nữa. Cả hai đều im lặng nhìn nhau. Nhìn người cô ướt đẫm mồ hôi, Ngưu chợt thấy đau lòng. Thật ra anh đã biết mọi chuyện ngay từ đầu nhưng mà anh không kịp ngăn cản em gái mình lại. Chỉ là anh không ngờ, Sư lại đồng ý để mình bị nhốt trong cái lồng chết tiệt này. Nếu là Sư Tử ngày xưa, cô ý bằng mọi giá sẽ tìm cách cứu mình ra khỏi đây. Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra với Sư?

- Cậu tin tưởng cậu ta sẽ đến cứu sao?- Sư Tử trầm ngâm. Cô biết "cậu ta" trong câu nói của Kim Ngưu là Xử Nữ và chính cô cũng biết Xử có khả năng sẽ cứu cô hay không? Nhưng mà cô vẫn muốn đánh cược một lần, đánh cược vào một người mà cô chưa hề tin tưởng hoàn toàn đúng là một mạo hiểm quá lớn.

- Tôi tin cậu ta sẽ cứu mình.- Sư Tử dõng dạc trả lời Kim Ngưu. Ngưu nhìn cô, im lặng. Cậu ấy tin tưởng hắn ta? Không nói không rằng, Ngưu đi vào bóng tối và biến mất. Giờ chỉ còn lại mỗi mình Sư, cô lại khẽ thở dài:

- Xin lỗi cậu, Kim Ngưu. Tớ không thể quay lại như ngày xưa được rồi.

*****

Cự Giải mệt mỏi, xoa xoa cái cổ, trở về căn hộ của mình, quả là công việc theo dõi luôn vất vả mà. Đến trước cửa căn hộ, Giải có hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy sự xuất hiện của Song Tử. Song đã chờ cô từ lâu, thấy cô về liền giơ túi đồ ăn mình mua lên:

- Muốn nhậu một bữa không?

- Tất nhiên là có rồi.- Cự Giải hồi phục dáng vẻ nhí nhảnh thường ngày, cười thật tươi với anh. Song Tử cũng mỉm cười, nhìn cô mở cửa. Căn hộ này là công sức kiếm tiền của Giải. Cô đã phải quần quẫn làm thêm thật nhiều việc để kiếm tiền, sắm cho mình một căn hộ. Vì cô là trẻ mồ côi giống Song Tử nên tự lập rất sớm. Đặt chiếc giày lên kệ, Song Tử bước vào quan sát ngôi nhà. Thật ra đây mới là lần thứ hai Song đến đây vì Giải cũng vừa mới mua căn hộ này cộng thêm anh cũng có chút việc nên bận không đến. Cự Giải xách túi đồ của anh mua mang vào nhà bếp. Song cũng mau chóng đi theo. Lôi những chai rượu ra khỏi túi, Giải vui vẻ hỏi:


- Nhân dịp gì mà cậu lại mời mình nhậu vậy?

- À... Cũng không có gì. Chỉ muốn hỏi cậu vài điều thôi.- Song Tử vừa ngồi xuống ghế bàn ăn vừa trả lời. Động tác của Cự Giải có hơi khựng lại nhưng rồi cô cũng mau chóng hồi phục trạng thái. Bê những đĩa đồ ăn nhắm, cốc và chai rượu ra, Giải vẫn mỉm cười vui vẻ:

- Giờ cậu muốn hỏi gì nào?

(P/s: Bảo là nghỉ một thời gian nhưng ta vẫn đăng truyện lên, ai mau yêu thương ta đi nha! Chap này dành tặng cho các nàng bởi vì mai ta phải đi học và có thể sẽ bị thu máy tính không thể gõ truyện được. Đau lòng muốn chết khi nhận ra hè kết thúc luôn! Chap này hình như hơi rối nhỉ? Tại vì ta viết vội quá mà, các nàng thông cảm nha! Hãy bình chọn và cmt góp ý cho ta nhé, cảm ơn các nàng nhiều~)

~6/7/2016~



Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương