Thoáng chốc đã mấy ngày trôi qua, rốt cuộc Đường Minh cũng phải thừa nhận là đã gặp phải tên tội phạm đau đầu.

Tấm card cùng sợi tóc, Đường Minh đến bây giờ cũng không có manh mối.

Tình huống như thế nào hạ sẽ liên lụy đến bản án cũ trung người, tình huống như thế nào hạ lại sẽ xuất hiện người chết sợi tóc?
Chẳng lẽ vụ án mấy năm trước có ẩn tình khác?
Chẳng lẽ người đó vẫn chưa chết?
Hoặc là..

Một thứ gì đó chợt lóe lên trong đầu Đường Minh, nhanh chóng làm anh ta không nắm bắt được.
"Lão đại, lại có án mạng, Triệu Niệm Yên bị giết."
Trịnh Ngạn Trầm vội vàng nói.
Triệu Niệm Yên là cấp trên của Tạ Lâm.

Một năm trước bị điều tới thành phố T, là lúc Tạ Lâm quen biết Cao Hàm, do đó đi theo còn đường nữ truy nam.


Địa điểm xảy ra án mạng là ở trong văn phòng Triệu Niệm Yên, Thời gian xảy ra bước đầu xác định vào 5 giờ tan tầm sau 40 phút.

Mà khi đó, trong văn phòng chỉ có Triệu Niệm Yên và Tạ Lâm.

Lần này Tạ Lâm cũng không tránh khỏi liên quan, ngược lại càng thêm nghi ngờ về vụ án giết người liên hoàn.
Hầu hết cơ thể của nạn nhân đều có dấu hiệu bị đốt cháy.

Đốt cháy sâu vào trong da, mô, thậm chí là cả xương cốt.

Hoàn toàn không khác nhau là mấy, vết thương trí mạng cũng là do dao, trên bụng nạn nhân cắm một con dao, có một con dao khác để tại hiện trường.

Hung thủ cũng để lại một tấm card màu trắng.
"Đường Minh, có sợi tóc."
Cao Hàm nhặt sợi tóc tìm thấy trên mặt đất cách đó khoảng một mét, nét mặt ngưng đọng nói với Đường Minh

"Ngạn Trầm, mang đi xét nghiệm."
Vụ án xem ra ngày càng phức tạp.

Sợi tóc lần này lại có thể thuộc về Cận Liễu.

Giống như hung thủ đang muốn tạo ra một vụ án giết người hàng loạt kỳ lạ, mỗi lần hung thủ ra tay sẽ nghi ngờ là nạn nhân của vụ án trước đó.

Đường Minh phát hiện bọn họ đã bị lọt vào trong vòng xoáy muốn thoát khỏi thì phải tìm ra điểm đột phá.

Có lẽ manh mối tốt nhất được giấu ở trên người bị hại.
Đường Minh cẩn thận kiểm tra thi thể của Triệu Niệm Yên.

Toàn thân chỉ có một chỗ miệng vết thương ở bụng, không có thương tích, không có dấu hiệu bị xâm hại, vết bỏng rộng khắp toàn thân, đặc biệt là cánh tay phải cực kỳ nghiêm trọng.

Đường Minh nghiêm túc nhìn vết bỏng.

Nói như vậy, thiêu cháy là vì che dấu.
Quả nhiên! Trên cánh tay phải của Triệu Niệm Yên có một vết thương mờ mờ, nhưng vết bỏng quá nghiêm trọng không thể xác định là từ cái gì mà tạo thành.
"Ngạn Trầm, làm pháp y nghĩ cách xác định miệng vết thương này là từ cái gì tạo thành.".

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương