Mối Tình Dễ Thương Của Chanh Chanh
-
Chương 5: Cả cái bang hội của anh đều là bò sữa!
Sau khi ăn trưa, Liễu Chanh Chanh đi ngủ trưa theo thói quen, lúc tỉnh lại đã là 5 giờ chiều. Ôn Đồng thì đau bụng không dậy nổi, cô ấy la hét bắt Liễu Chanh Chanh giúp cô ấy hoàn thành nhiệm vụ hàng ngày.
Nhìn vẻ mặt đau đớn muốn chết đi sống lại của cô bạn thân, Liễu Chanh Chanh quan tâm hỏi han cô ấy vài câu, sau đó bật máy tính đăng nhập vào ID [Irina] trước, gửi tọa độ thành phố chính rồi tắt máy đi, rồi cô ngồi vào ghế của Ôn Đồng, đăng nhập vào ID của cô ấy.
Khi hoạt động trực tuyến, [L’Oréal] vừa hay xuất hiện ở trong thành phố chính. Liễu Chanh Chanh đã điều khiển nữ huấn luyện thú trong hình dạng loli cấp 60 có mái tóc buộc thành đuôi ngựa này, tung tăng nhảy đến NPC nhiệm vụ hàng ngày, sau khi tiếp nhận nhiệm vụ lập tức chạy đến bản đồ thực địa.
Sau khoảng 10 phút, nhiệm vụ đã hoàn thành, Liễu Chanh Chanh trở về thành chính bằng tọa độ đã được nhập sẵn. Đột nhiên, cô nhìn thấy ở góc dưới bên trái màn hình hiện lên có người đang trò chuyện riêng với mình.
Vừa mới nhấp vào để mở nó ra, Liễu Chanh Chanh đã chết lặng trong khoảng 10 giây.
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: Có ở đó không?
“Sát thủ phiên bản second hand trong lịch sử” này tìm L’Oréal làm gì vậy? Trước đây có quen biết nhau sao? Nghĩ đến sự bất khả thi này, Liễu Chanh Chanh nhấn vào danh sách bạn tốt của [L’Oréal], lướt tới lướt lui ba lần nhưng cũng không tìm thấy tên của Chước Diễm.
Có vẻ như tên này đã tìm thấy bằng cách tìm kiếm tên trong kênh trò chuyện riêng.
Liễu Chanh Chanh ngẩng đầu lên định nói với Ôn Đồng rằng tên Chước Diễm này tìm cô ấy, lại phát hiện ra cô ấy đã ngủ say. Liễu Chanh Chanh quyết định không quấy rầy cô ấy nữa, xoay người lại gõ bàn phím.
[Trò chuyện riêng] L’Oréal: Có
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: Lần trước tôi nhìn cô đi cùng Bé Bò Sữa ở trong thành phố chính.
[Trò chuyện riêng] L’Oréal: Bé Bò Sữa?
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: Chính là cái người tên Y Lợi đó, tôi thấy cô ấy ngồi ở thành chính, nhưng tới nói chuyện với cô ấy thì cô ấy không thèm nói chuyện với tôi, không biết có phải còn giận tôi không.
Y Lợi… Irina… Liễu Chanh Chanh âu sầu nhìn hai chữ “Y Lợi”.
[Trò chuyện riêng] L’Oréal: Anh mới là bò sữa ý, cả cái bang hội của anh đều là bò sữa!
Mặc dù trước đây cô thật sự định dùng cái tên này, nhưng, nhưng bây giờ cô cũng không hiểu cái tên này thì có liên quan gì đến bò sữa nữa.
Sau khi Liễu Chanh Chanh gõ xong toàn bộ những chữ này, Ôn Đồng cũng vừa hay trở về thành chính, hoàn thành xong nhiệm vụ. Cô lập tức chạy tới máy tính của mình, phát hiện ra Chước Diễm quả thật đã nói chuyện riêng với cô, lại còn gửi rất nhiều tin nhắn nữa.
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: Em gái, cuối cùng thì anh cũng bò lên được cái máy tính. Hai ngày trước notebook bị hỏng nên phải mang đi sửa.
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: Sao lần trước hai người đột nhiên biến mất vậy?
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: ┭┮﹏┭┮ Sao em lại phớt lờ anh, em vẫn còn tức giận sao?
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: Anh thật sự không cố ý chém nhầm em mà, em tin anh đi.
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: Em gái Y Lợi…
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: Bé Bò Sữa…
Lúc Liễu Chanh Chanh nhìn đến ba từ “Bé Bò Sữa” ở dòng cuối cùng, cô thiếu chút nữa tức đến hộc máu ra. Làm sao tên này có thể chế ra được cái biệt danh “cực phẩm” như này chứ?
Không đúng, trọng điểm không phải là cái này.
[Trò chuyện riêng] Irina: Đừng gọi tôi là Bé Bò Sữa!!!
10 giây sau ——
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: Em nên sẵn sàng chấp nhận nó đi, Bé Bò Sữa.
Trên đầu Liễu Chanh Chanh bốc lên toàn khói, cô gõ bàn phím liên tục phát ra những tiếng “cạch cạch” như có thù hằn với cái bàn phím.
[Trò chuyện riêng] Irina: Tôi đã nói đừng gọi tôi là Bé Bò Sữa mà!!!!
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: Được rồi, Bé Bò Sữa.
[Trò chuyện riêng] Irina: (Biểu cảm mỉm cười) Đại thần, anh chưa thấy quan tài nên chưa đổ lệ đúng không.
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: …
Liễu Chanh Chanh quyết định không để ý đến anh ta nữa, cô nhấp vào kênh bang hội để hỏi xem có ai muốn chơi lên cấp 60 không.
Nói chung, cô với Ôn Đồng đều cùng một tổ đội, lại thường xuyên kéo người qua đường ở cổng ngục hoặc kêu gọi người nào đó ở trong bang hội đi cùng. Nhưng tình huống lần này khá đặc biệt, dù tốc độ tay của cô có nhanh đến đâu, cô cũng không thể hold hai máy tính cùng một lúc được.
[Hệ thống]: Người chơi [Chước Diễm] đã yêu cầu thêm bạn làm bạn tốt, bạn có đồng ý không?
Hả? Liễu Chanh Chanh di chuyển tầm nhìn của nhân vật một vòng, cuối cùng thấy rằng [Chước Diễm] đang đứng bên cạnh mình.
[Trò chuyện riêng] Irina: …
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: Thêm bạn tốt đi em gái…
[Trò chuyện riêng] Irina: Đừng gọi tôi là em gái.
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: (Biểu cảm kinh ngạc) Chẳng lẽ gọi em là nữ hán tử sao!?
Chước Diễm này… Sao có thể đã second hand lại còn hồn nhiên như vậy chứ…
Liễu Chanh Chanh thở dài, cuối cùng vẫn chọn [Đồng ý], sau đó đưa cái tên “Sát thủ phiên bản second hand trong lịch sử” này vào trong nhóm “Kẻ cố tỏ ra dễ thương không cần đến nhân phẩm thứ hai”.
[Trò chuyện riêng] Irina: Đúng, tôi là một nữ hán tử.
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: Anh cũng đoán như vậy, nhìn chung những cô gái mềm yếu sẽ chọn chơi người huấn luyện thú hoặc là mục sư.
[Trò chuyện riêng] Irina: Đại thần, anh nghiêm túc một chút đi!!
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: … Anh vẫn luôn nói chuyện với em rất nghiêm túc.
[Trò chuyện riêng] Irina: (Biểu cảm mỉm cười) Vậy thì thay tôi đi vấn an chỉ số IQ của người chết đi nhé.
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: Lần nào anh thấy em gửi cái biểu cảm này, anh đều có một dự cảm không lành.
[Trò chuyện riêng] Irina: Vậy thì dự cảm lần này của anh không chuẩn rồi, anh không thể giết người trong thành phố chính, hơn nữa bây giờ tôi chuẩn bị “biến mất” rồi.
Cái gọi là biến mất thực chất là “Tàn tích” trong ngục tối cấp 60. Ở cấp 60 có thể buông bỏ một số trang bị cùng vũ khí thuộc tính tốt, nhưng chủ yếu vẫn là chiến đấu trực diện.
Cũng có thể gọi là xem nhân phẩm như thế nào.
[Bang hội] Irina: Có ai muốn đi tới “Tàn tích” cấp 60 không?
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: Vừa hay anh cũng chuẩn bị đi. Bên này có một đội rồi, chúng ta đi cùng nhau đi.
Hai tin nhắn đều được gửi đi cùng lúc, lúc Liễu Chanh Chanh nhìn thấy cũng có chút kinh ngạc.
[Trò chuyện riêng] Irina: Vẫn không được.
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: Bé Bò Sữa, chúng ta hãy đi cùng nhau đi, bên này vẫn còn thiếu một người!
[Trò chuyện riêng] Irina: Lại gọi tôi là Bé Bò Sữa rồi. Anh có tin tôi sẽ băm anh thành khoai tây thái lát trong vài giây không!
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: … Anh sai rồi.
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: _ (: з) ∠) _ Anh chỉ muốn bày tỏ lời xin lỗi vì đã giết nhầm em lần trước thôi mà.
Liễu Chanh Chanh suy nghĩ một chút, song cảm thấy nó cũng có lý. Anh cấp 67, còn cô cấp 63, tuy chỉ cách 4 cấp nhưng vẫn có chút chênh lệch. Hơn nữa, trang bị của Chước Diễm cũng không tồi, có anh đi cùng mình so với Ôn Đồng sẽ hiệu quả hơn.
Tuy rằng tên Chước Diễm này có hơi sida, nhưng cái sự sida của anh ta là sự thật, làm Liễu Chanh Chanh cũng có chút cảm động.
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: Được không, Bé Bò Sữa?
Tâm trạng vẫn đang rất xúc động bỗng nhiên biến mất —— Những cô gái đang cảm động thì ba giây sau vẫn bị mấy tên con trai này làm cho mất hứng.
[Trò chuyện riêng] Irina: Tôi nhất định sẽ tìm cơ hội biến anh thành khoai tây thái lát.
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: …
[Bang hội] Cướp biển Caribe: Tổ đội của anh đủ người rồi, em gái anh đâu?
[Bang hội] Hắc Tuyết Cơ: >< Xin lỗi Irina, chị đang gấp rút làm báo cáo thực tập.
[Bang hội] Hạnh Nhân: Chị đã hoàn thành xong ba phiên bản của mình ngày hôm nay rồi.
[Bang hội] Demacia: Anh nhớ hình như Athena không làm cái này.
[Bang hội] Nữ thần bình minh Athena: Em làm gì có thời gian đâu. Irina, em đang ở chỗ nào?
[Bang hội] Irina: Em tìm được tổ đội rồi.
[Bang hội] Nữ thần bình minh Athena: Nhanh như vậy sao?
[Bang hội] Irina: Vâng, cái tên Chước Diễm nói sẽ dẫn em đi.
[Bang hội] Bán đảo tình cũ: Irina thông đồng với đại thần…
[Bang hội] Hạnh Nhân: Irina thông đồng với đại thần…
[Bang hội] Hắc Tuyết Cơ: Irina thông đồng với đại thần…
……
Các dòng chữ trong kênh Bang hội hiện lên với nội dung giống y hệt nhau, xếp thành hàng ngay ngắn thẳng tắp, khiến hai mắt của Liễu Chanh Chanh có chút mỏi mệt. Cô giải thích là Chước Diễm muốn biểu đạt lời xin lỗi vì đã giết nhầm cô lần trước, nên cô mới đi cùng anh tới “Tàn tích”.
Giọng điệu của mọi người trong bang hội có vẻ không tin, nhưng đó là sự thật.
Sau khi chấp nhận lời mời gia nhập tổ đội của Chước Diễm, Liễu Chanh Chanh liền nhìn thấy ngoài cô và Chước Diễm ra thì trong tổ đội còn có bốn người nữa, là ba nam một nữ.
[Tổ đội] Con Diều Hỏng: Hội Kỵ Sĩ Mèo Đen… Đây là ai vậy?
[Tổ đội] Hạo Nhiên Đẹp Trai Nhất: Con gái?
[Tổ đội] Hoa Lạc Tần Lăng: Tiểu Diễm Tử, đây chính là Ngũ a ca lần trước đã bắn chết mày sao?
Tiểu Diễm Tử… Tiểu Yến Tử… Ngũ a ca… Anh giai, anh là fan cuồng của Quỳnh Dao sao…
[Tổ đội] Irina: Tiểu Yến Tử?
[Tổ đội] Chước Diễm: Hoa Hoa, mày không thể cút ra xa một chút cho tao được sao!
[Tổ đội] Medusa: Onii-chan, đừng nói với em đây chính là cô gái lần trước bị anh giết nhầm nhé. Kết quả, cô ấy tức giận đến nỗi gọi mục sư đến tăng công lực giết anh trong nháy mắt nhé.
[Tổ đội] Chước Diễm: Đúng vậy.
[Tổ đội] Con Diều Hỏng: Đây có phải là Bé Bò Sữa mà mày vừa nhắc tới không?
[Tổ đội] Chước Diễm: Nào, Tiểu Diều, mày đừng gọi Bé Bò Sữa bằng cái biệt danh này, cô ấy sẽ tức giận đó.
[Tổ đội] Con Diều Hỏng: Không phải mày vừa tự gọi sao…
[Tổ đội] Hoa Lạc Tần Lăng: Đúng rồi, Tiểu Diễm Tử, tao vẫn không biết Irina và Bé Bò Sữa có liên quan gì đến nhau.
[Tổ đội] Hạo Thiên Đẹp Trai Nhất: Hoa Hoa, đây có phải ngày đầu tiên mày biết mạch não của Tiểu Diễm Tử luôn trong tình trạng có vấn đề đâu.
[Tổ đội] Medusa: Mấy người sẽ không hiểu được mạch não của Onii-chan nhà em đâu.
Đúng vậy, mạch não của onii-chan nhà cô thì đương nhiên người bình thường sao có thể hiểu được chứ. Trong lòng Liễu Chanh Chanh thầm phỉ nhổ. Cô bây giờ rốt cuộc cũng biết tại sao Chước Diễm lại có thể đặt cho mình một cái biệt danh “cực phẩm” như “Bé Bò Sữa” rồi.
Mấy người trong [Cảnh Giới Tuyệt Đối] từ trước đến giờ đều dùng giọng điệu này sao?
[Tổ đội] Irina: …
Lúc này, Liễu Chanh Chanh chỉ có thể dùng dấu ba chấm biểu đạt nội tâm như bị mười vạn con ngựa cỏ bùn giẫm đạp lên. Sau đó, đi theo Chước Diễm tới cửa ngục “Tàn tích”.
[Tổ đội] Chước Diễm: Gọi là Bé Bò Sữa thật ra chính là hai ký tự đầu trong tên của em gái Y Lợi.
[Tổ đội] Con Diều Hỏng: Tên người ta rõ ràng là một cái tên thanh cao, kết quả lại bị mày bẻ thành cái thứ thấp và thô gì gì đó.
[Tổ đội] Hạp Nhiên Đẹp Trai Nhất: Tao tin rồi, e rằng chỉ có mình mày mới có thể nghĩ ra được cái tên này!
[Tổ đội] Hoa Lạc Tần Lăng: Mạch não của Tiểu Diễm Tử xin nhận một cái bái lạy của chúng tao.
[Tổ đội] Medusa: Có phải chỉ mình em cảm thấy cái máng này tràn đầy rồi không?
[Tổ đội] Irina: Cô không chỉ có một người đâu…
[Tổ đội] Medusa: (Biểu cảm bĩu môi) Tôi không phải một người thì chẳng lẽ là một con cún sao!
[Tổ đội] Irina: Ý tôi là… Tôi với cô đều giống nhau…
[Tổ đội] Medusa: …
[Tổ đội] Medusa: Đột nhiên không phản ứng kịp.
[Tổ đội] Chước Diễm: Toa Toa, mạch não của em vẫn ổn chứ?
[Tổ đội] Hoa Lạc Tần Lăng: 233333, Toa Toa, em không cần tỏ ra quá khôi hài đâu.
[Tổ đội] Hạo Thiên Đẹp Trai Nhất: Cười xong lại cry.
[Tổ đội] Con Diều Hỏng: Tao nhận ra mạch não của anh em chúng mày đều đức hạnh.
[Tổ đội] Medusa: > < Nếu không sao có thể nói cùng chui ra từ một bụng mẹ chứ.
[Tổ đội] Irina: Xin hỏi… Chúng ta còn đi tới “Tàn tích” nữa không vậy?
……
Liễu Chanh Chanh bắt đầu đánh giá liệu những người trong bang hội Cảnh Giới Tuyệt Đối đều như thế này sao? Dù sao cũng là bang hội năm sao nổi tiếng trong danh sách xếp hạng…
Nhưng Liễu Chanh Chanh cảm thấy cô cũng có thể đánh giá thấp khả năng của Chước Diễm.
Đúng vậy, chỉ riêng sự tồn tại của vị đội trưởng Chước Diễm này thì chỉ số IQ của cả bang hội cũng đã bị hạ thấp xuống rồi.
Sau khi Liễu Chanh Chanh đưa ra câu câu hỏi, một đám người không còn náo loạn nữa, hùng dũng tiến về “Tàn tích”.
Toàn bộ tổ đội ngoại trừ [Medusa] là mục sư ra thì cơ bản tất cả đều có chức nghiệp. [Con Diều Hỏng] và [Hoa Lạc Tần Lăng], một người là pháp sư lửa, một người là sát thủ.
Mà [Hạo Nhiên Đẹp Trai Nhất] cũng là người huấn luyện thú như [L’Oréal].
Tư thế chạy của ba chàng trai đều rất tốt, ngoại trừ [Medusa] có nhiệm vụ tăng máu ở phía sau đôi khi không theo kịp tốc độ tay ra thì tư thế chạy cũng có phần không như mong muốn lắm, nhưng nhìn chung thao tác vẫn được đánh giá là tốt đối với các cô gái.
Nhìn cuộc trò chuyện của bọn họ vừa rồi, Liễu Chanh Chanh cũng có thể đoán được [Medusa] là em gái [Chước Diễm], chắc là em gái ruột của anh.
Lực sát thương của [Chước Diễm] tương đối cao, boss lớn trong căn phòng cuối cùng nhanh chóng bị giết trong một thời gian ngắn. Điều này lặp lại trong ba lần, cũng may boss thứ ba đã cho bọn họ trang bị của nữ mục sư có thuộc tính kép sau khi chết.
[Tổ đội] Medusa: Quá may mắn!!!
[Tổ đội] Hạo Nhiên Đẹp Trai Nhất: Mẹ nó chứ, lực sát thương của Bé Bò Sữa còn cao hơn cả tao, sao có thể chứ!
[Tổ đội] Con Diều Hỏng: Tao phát hiện ra vị trí của Bé Bò Sữa không tồi đâu nha.
[Tổ đội] Chước Diễm: Tao đã nói Bé Bò Sữa rất mạnh rồi, chúng mày đừng khinh thường cô ấy.
[Tổ đội] Irina: (Biểu cảm mỉm cười) Đừng gọi tôi là Bé Bò Sữa!
[Tổ đội] Chước Diễm: Được, Bé Bò Sữa!
[Tổ đội] Irina: Xin chào, Tiểu Diễm Tử!
[Tổ đội] Chước Diễm: …
[Tổ đội] Hoa Lạc Tần Lăng: Không có nhiều cô gái chơi Nữ Kiếm Khách giỏi đâu, trước đây em đã từng chơi game nào khác chưa?
[Tổ đội] Irina: Có, trước đây tôi có chơi “Người bảo vệ”.
[Tổ đội] Hoa Lạc Tần Lăng: Hả?! Khu nào?
[Tổ đội] Hạo Nhiên Đẹp Trai Nhất: Người bảo vệ! Trò chơi định mệnh của tôi!
[Tổ đội] Con Diều Hỏng: Trước đây bọn anh cũng đã chơi nó, nhưng từ lúc bản beta công khai được đưa vào thử nghiệm thì bọn anh không chơi nữa.
[Tổ đội] Chước Diễm: Thật sao! Bé Bò Sữa, em ở khu nào vậy?
Ngón tay của Liễu Chanh Chanh đông cứng lại, sau khi suy nghĩ, cô vẫn thành thật trả lời.
[Tổ đội] Irina: Khu 1.
[Tổ đội] Hoa Lạc Tần Lăng: Bọn anh ở khu 2, nhưng Người bảo vệ là một trò chơi trực tuyến chiến đấu, cũng không quan trọng cái gọi là khu nào.
[Tổ đội] Con Diều Hỏng: Bọn anh cũng đã tham gia vòng đấu loại của tổ đội nam thi đấu < Người bảo vệ > của cuộc thi thể thao điện tử thành phố A vào năm ngoái.
[Tổ đội] Hạo Nhiên Đẹp Trai Nhất: (Biểu cảm khóc lớn) Nhưng chỉ có Tiểu Diễm Tử lọt vào vòng chung kết quốc gia.
[Tổ đội] Medusa: (* / ω\ *) Sau đó onii-chan đã giành được huy chương đồng trong tổ đội nam toàn quốc, có phải rất lợi hại không!
[Tổ đội] Liễu Chanh Chanh: “= 口 =!”
Sau khi nhìn thấy câu này của Medusa, Liễu Chanh Chanh hoàn toàn choáng váng.
< Người bảo vệ > là một trò chơi 3D Arena Battle phổ biến nhất cách đây hai năm. Người chơi có thể tự lựa chọn các anh hùng trong trò chơi, kết hợp với đồng đội của mình trong thời gian thực và chiến đấu cũng trong thời gian thực. Nó chủ yếu là để kiểm tra phản ứng chiến lược tức thời của người chơi, khả năng làm việc nhóm và khả năng nắm giữ được tiết tấu của trò chơi.
Liễu Chanh Chanh lúc mới chơi cũng chỉ là một tay mơ, sự chăm chỉ phấn đấu không ngừng của cô cũng có thể coi là một thành tích đáng nể. Việc chơi trò chơi này đã kéo dài hơn hai năm, nhưng vào thời điểm thi đại học, Internet bị cấm ở trong nhà nên Liễu Chanh Chanh đã tập trung vào việc học.
Mùa hè năm ngoái, cô nghe thấy các bạn cùng lớp nói rằng “Người bảo vệ” đã tổ chức một cuộc thi đấu ở thành phố A, là đấu 1vs1.
Ôn Đồng và Liễu Chanh Chanh đã không kìm nén được mà trộm đăng ký tham gia, nhưng chỉ có mình Liễu Chanh Chanh bước vào trận chung kết, cuối cùng đoạt vị trí thứ nhất bảng nữ của thành phố A trong sự máu chó.
Nghĩ đến đó, cô vẫn băn khoăn không biết mình quá mạnh hay là đối thủ quá yếu nữa.
Bên cạnh đó, cuộc thi của tổ đội nữ và tổ đội nam không cùng một thời gian, hơn nữa Liễu Chanh Chanh vốn đã mù mặt, cho dù có gặp qua Chước Diễm… Chỉ sợ não cô cũng đã định dạng nó thành một thứ khác.
Nhưng ngày đó, có một sự kiện lớn đã xảy ra.
Không biết lúc đó có phải nhân viên của công ty trò chơi vừa mới thất tình không mà lại vô tình phân Liễu Chanh Chanh tới tổ đội nam. Nhìn thẻ số màu đỏ trong tay những người chơi nữ khác, lại nhìn thẻ số màu xanh của mình, Liễu Chanh Chanh thật sự choáng váng.
Vì thế, cô đã cầm lấy thẻ số rồi chạy đến bàn của hội trưởng tìm nhân viên để hỏi thì phát hiện ra một người chơi nam khác đã điền sai số thứ tự, cho nên thẻ số mới bị phát nhầm.
Nghe nói chàng trai kia cũng vừa đến bàn làm việc hỏi, vốn định tới phòng truyền thông tìm cô, nhưng vì chiếc loa ở đó không biết bị hỏng từ lúc nào, nên chàng trai đó lại vội vàng chạy đến hội trường tìm kiếm.
Một vài nhân viên xấu hổ và chỉ cười cho qua, nói rằng bọn họ quá bận rộn quá không thể giúp được gì, nên để Liễu Chanh Chanh tự mình giải quyết.
Hội trường quá lớn, Liễu Chanh Chanh nhìn bóng dáng người người đi tới đi lui trong hội trường mà cảm thấy mệt mỏi vô cùng. Tên kia, nếu anh đã lấy sai thẻ thì cứ đứng ở bàn làm việc mà chờ, chạy loạn khắp nơi làm gì chứ, cái tên đầu gấu này.
Cô than thở không biết có phải giá trị may mắn của mình chỉ ở mức F hay không, sau đó cũng lao vào đám đông, tìm kiếm chàng trai có thẻ số màu đỏ trong hội trường. Liễu Chanh Chanh vừa tìm, lại vừa tự hỏi cái cảm giác này sao lại giống như đi xem mắt vậy nhỉ?
Có rất nhiều người đến tham gia cuộc thi lần này, cả đại sảnh của hội trường thi đều nhộn nhịp đông đúc nam nữ, già trẻ. Người chen vào, người chen ra, và quan trọng hơn, bên cạnh có một đám con trai đang cãi nhau ầm ĩ làm Liễu Chanh Chanh lập tức ngã nhào xuống đất, làm cái mông của cô phải trở về với “đất mẹ thân yêu”.
Liễu Chanh Chanh lúc đấy thậm chí có cái suy nghĩ muốn chết, bị người khác cầm sai thẻ số còn chưa nói đến, giờ đi tìm người thì bị người ta làm cho ngã nhào. Đáng ra hôm nay trước khi ra cửa phải xem lịch phong thủy mới phải. Quả thật giá trị may mắn của cô đã rơi ra khỏi bảng chữ cái rồi…
Người con trai vừa làm cô ngã lập tức đưa tay ra muốn kéo cô lên, còn liên tục nói xin lỗi. Liễu Chanh Chanh xoa xoa mông, thuận tay bắt lấy tay người đó, ngay lập tức nhìn thấy thẻ số màu đỏ trong tay người đó, mà người kia dường như cũng nhìn thấy thẻ số màu xanh trên tay cô.
Cả hai đồng thanh nói: “Tìm thấy rồi.”
Liễu Chanh Chanh sửng sốt, lập tức trao đổi thẻ số với người con trai đó. Khi cầm thẻ số trên tay, hóa ra số của hai người đều là “11”. Đây có phải là yêu cầu bọn họ cùng thực hiện một giai điệu đơn sao?
“Con số này quả thật khủng khiếp.” Liễu Chanh Chanh cúi đầu nhìn thẻ số trong tay, nhỏ giọng lầm bầm.
Chàng trai kia nhìn cô chằm chằm một lúc lâu, có vẻ như người đó nghe được lời cô nói, cũng đáp lại: “Hừm, là rất khủng khiếp.”
Liễu Chanh Chanh vừa định ngẩng đầu nói gì đó với đối phương, nhưng cô lại bị tiếng gọi của Ôn Đồng nhanh chóng lôi kéo sự chú ý. Cô nhìn thấy cô ấy đang đứng từ xa vẫy tay với mình, hét lên: “Chanh Tử, cậu lấy được thẻ số rồi sao, thi đấu của tổ nữ sắp bắt đầu rồi đó.”
Liễu Chanh Chanh vẫy tay lại với cô ấy rồi chạy về phía Ôn Đồng. Lúc chạy được một nửa cô mới nhớ ra nam sinh vừa rồi, nhưng khi cô quay lại nhìn thì chỉ nhìn thấy bóng lưng của người đó.
Sau đó, cô gác chuyện này sang một bên và cống hiến hết mình cho cuộc thi, cuối cùng giành vị trí quán quân của tổ đội nữ. Chỉ tiếc là cuộc thi tiếp theo của tổ đội nam có quá nhiều người, cô mới chỉ xem đến trận bán kết đã bị Ôn Đồng kéo đi.
Vì vậy cô cũng không biết ai là quán quân hay á quân của tổ đội nam, chỉ cầm con búp bê linh vật của < Người bảo vệ > cùng một đống giải thưởng trở về nhà.
Giờ nghĩ lại, giá trị may mắn của cô vẫn chưa rơi hết khỏi bảng chữ cái, nếu không nhắc đến sự cố cầm nhầm thẻ số thi đấu.
[Tổ đội] Chước Diễm: Chỉ là một cái huy chương đồng sao có thể lợi hại được chứ! Lúc đó, anh thiếu chút nữa là có thể cầm được ngôi vị quán quân rồi!
[Tổ đội] Irina: Giữa huy chương đồng và huy chương vàng còn một cái huy chương bạc nữa, tôi không nghĩ nó chỉ là một chút thôi đâu…
[Tổ đội] Chước Diễm: ┭┮﹏┭┮ Bé Bò Sữa, em đừng đả kích anh như vậy chứ.
[Tổ đội] Con Diều Hỏng: Huy chương đồng không lợi hại ư? Hãy nhìn ba người bọn tao xem!!!
[Tổ đội] Hoa Lạc Tần Lăng: Người đã thua ở vòng đấu loại của thành phố A đang nhìn mày mà tức hộc máu.
[Tổ đội] Hạo Nhiên Đẹp Trai Nhất: Người đã thua ở vòng đấu loại của thành phố A đang nhìn mày mà tức hộc máu.
[Tổ đội] Medusa:> < Dù sao thì Onii-chan nhà em vẫn lợi hại nhất.
[Tổ đội] Irina: …
Liễu Chanh Chanh nghĩ rằng Medusa này… Có khả năng, không! Chắc không phải là cuồng anh trai chứ. Một câu onii-chan, hai câu onii-chan, làm cô nổi hết cả da gà.
[Tổ đội] Chước Diễm: Em gái, em còn không đi làm bài tập đi hả?
[Tổ đội] Medusa: Một lúc nữa em sẽ đi, nhưng bây giờ em có việc phải làm trước đã.
[Tổ đội] Medusa: Bé Bò Sữa.
[Tổ đội] Irina: Đã bảo đừng gọi tôi là Bé Bò Sữa rồi mà!
[Tổ đội] Medusa: Tôi muốn đấu PK đơn lẻ với cô!
[Tổ đội] Irina:???????
Liễu Chanh Chanh có một linh cảm chẳng lành, cô ấy… Hình như đã ghi hận với cô rồi.
Nhìn vẻ mặt đau đớn muốn chết đi sống lại của cô bạn thân, Liễu Chanh Chanh quan tâm hỏi han cô ấy vài câu, sau đó bật máy tính đăng nhập vào ID [Irina] trước, gửi tọa độ thành phố chính rồi tắt máy đi, rồi cô ngồi vào ghế của Ôn Đồng, đăng nhập vào ID của cô ấy.
Khi hoạt động trực tuyến, [L’Oréal] vừa hay xuất hiện ở trong thành phố chính. Liễu Chanh Chanh đã điều khiển nữ huấn luyện thú trong hình dạng loli cấp 60 có mái tóc buộc thành đuôi ngựa này, tung tăng nhảy đến NPC nhiệm vụ hàng ngày, sau khi tiếp nhận nhiệm vụ lập tức chạy đến bản đồ thực địa.
Sau khoảng 10 phút, nhiệm vụ đã hoàn thành, Liễu Chanh Chanh trở về thành chính bằng tọa độ đã được nhập sẵn. Đột nhiên, cô nhìn thấy ở góc dưới bên trái màn hình hiện lên có người đang trò chuyện riêng với mình.
Vừa mới nhấp vào để mở nó ra, Liễu Chanh Chanh đã chết lặng trong khoảng 10 giây.
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: Có ở đó không?
“Sát thủ phiên bản second hand trong lịch sử” này tìm L’Oréal làm gì vậy? Trước đây có quen biết nhau sao? Nghĩ đến sự bất khả thi này, Liễu Chanh Chanh nhấn vào danh sách bạn tốt của [L’Oréal], lướt tới lướt lui ba lần nhưng cũng không tìm thấy tên của Chước Diễm.
Có vẻ như tên này đã tìm thấy bằng cách tìm kiếm tên trong kênh trò chuyện riêng.
Liễu Chanh Chanh ngẩng đầu lên định nói với Ôn Đồng rằng tên Chước Diễm này tìm cô ấy, lại phát hiện ra cô ấy đã ngủ say. Liễu Chanh Chanh quyết định không quấy rầy cô ấy nữa, xoay người lại gõ bàn phím.
[Trò chuyện riêng] L’Oréal: Có
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: Lần trước tôi nhìn cô đi cùng Bé Bò Sữa ở trong thành phố chính.
[Trò chuyện riêng] L’Oréal: Bé Bò Sữa?
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: Chính là cái người tên Y Lợi đó, tôi thấy cô ấy ngồi ở thành chính, nhưng tới nói chuyện với cô ấy thì cô ấy không thèm nói chuyện với tôi, không biết có phải còn giận tôi không.
Y Lợi… Irina… Liễu Chanh Chanh âu sầu nhìn hai chữ “Y Lợi”.
[Trò chuyện riêng] L’Oréal: Anh mới là bò sữa ý, cả cái bang hội của anh đều là bò sữa!
Mặc dù trước đây cô thật sự định dùng cái tên này, nhưng, nhưng bây giờ cô cũng không hiểu cái tên này thì có liên quan gì đến bò sữa nữa.
Sau khi Liễu Chanh Chanh gõ xong toàn bộ những chữ này, Ôn Đồng cũng vừa hay trở về thành chính, hoàn thành xong nhiệm vụ. Cô lập tức chạy tới máy tính của mình, phát hiện ra Chước Diễm quả thật đã nói chuyện riêng với cô, lại còn gửi rất nhiều tin nhắn nữa.
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: Em gái, cuối cùng thì anh cũng bò lên được cái máy tính. Hai ngày trước notebook bị hỏng nên phải mang đi sửa.
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: Sao lần trước hai người đột nhiên biến mất vậy?
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: ┭┮﹏┭┮ Sao em lại phớt lờ anh, em vẫn còn tức giận sao?
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: Anh thật sự không cố ý chém nhầm em mà, em tin anh đi.
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: Em gái Y Lợi…
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: Bé Bò Sữa…
Lúc Liễu Chanh Chanh nhìn đến ba từ “Bé Bò Sữa” ở dòng cuối cùng, cô thiếu chút nữa tức đến hộc máu ra. Làm sao tên này có thể chế ra được cái biệt danh “cực phẩm” như này chứ?
Không đúng, trọng điểm không phải là cái này.
[Trò chuyện riêng] Irina: Đừng gọi tôi là Bé Bò Sữa!!!
10 giây sau ——
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: Em nên sẵn sàng chấp nhận nó đi, Bé Bò Sữa.
Trên đầu Liễu Chanh Chanh bốc lên toàn khói, cô gõ bàn phím liên tục phát ra những tiếng “cạch cạch” như có thù hằn với cái bàn phím.
[Trò chuyện riêng] Irina: Tôi đã nói đừng gọi tôi là Bé Bò Sữa mà!!!!
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: Được rồi, Bé Bò Sữa.
[Trò chuyện riêng] Irina: (Biểu cảm mỉm cười) Đại thần, anh chưa thấy quan tài nên chưa đổ lệ đúng không.
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: …
Liễu Chanh Chanh quyết định không để ý đến anh ta nữa, cô nhấp vào kênh bang hội để hỏi xem có ai muốn chơi lên cấp 60 không.
Nói chung, cô với Ôn Đồng đều cùng một tổ đội, lại thường xuyên kéo người qua đường ở cổng ngục hoặc kêu gọi người nào đó ở trong bang hội đi cùng. Nhưng tình huống lần này khá đặc biệt, dù tốc độ tay của cô có nhanh đến đâu, cô cũng không thể hold hai máy tính cùng một lúc được.
[Hệ thống]: Người chơi [Chước Diễm] đã yêu cầu thêm bạn làm bạn tốt, bạn có đồng ý không?
Hả? Liễu Chanh Chanh di chuyển tầm nhìn của nhân vật một vòng, cuối cùng thấy rằng [Chước Diễm] đang đứng bên cạnh mình.
[Trò chuyện riêng] Irina: …
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: Thêm bạn tốt đi em gái…
[Trò chuyện riêng] Irina: Đừng gọi tôi là em gái.
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: (Biểu cảm kinh ngạc) Chẳng lẽ gọi em là nữ hán tử sao!?
Chước Diễm này… Sao có thể đã second hand lại còn hồn nhiên như vậy chứ…
Liễu Chanh Chanh thở dài, cuối cùng vẫn chọn [Đồng ý], sau đó đưa cái tên “Sát thủ phiên bản second hand trong lịch sử” này vào trong nhóm “Kẻ cố tỏ ra dễ thương không cần đến nhân phẩm thứ hai”.
[Trò chuyện riêng] Irina: Đúng, tôi là một nữ hán tử.
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: Anh cũng đoán như vậy, nhìn chung những cô gái mềm yếu sẽ chọn chơi người huấn luyện thú hoặc là mục sư.
[Trò chuyện riêng] Irina: Đại thần, anh nghiêm túc một chút đi!!
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: … Anh vẫn luôn nói chuyện với em rất nghiêm túc.
[Trò chuyện riêng] Irina: (Biểu cảm mỉm cười) Vậy thì thay tôi đi vấn an chỉ số IQ của người chết đi nhé.
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: Lần nào anh thấy em gửi cái biểu cảm này, anh đều có một dự cảm không lành.
[Trò chuyện riêng] Irina: Vậy thì dự cảm lần này của anh không chuẩn rồi, anh không thể giết người trong thành phố chính, hơn nữa bây giờ tôi chuẩn bị “biến mất” rồi.
Cái gọi là biến mất thực chất là “Tàn tích” trong ngục tối cấp 60. Ở cấp 60 có thể buông bỏ một số trang bị cùng vũ khí thuộc tính tốt, nhưng chủ yếu vẫn là chiến đấu trực diện.
Cũng có thể gọi là xem nhân phẩm như thế nào.
[Bang hội] Irina: Có ai muốn đi tới “Tàn tích” cấp 60 không?
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: Vừa hay anh cũng chuẩn bị đi. Bên này có một đội rồi, chúng ta đi cùng nhau đi.
Hai tin nhắn đều được gửi đi cùng lúc, lúc Liễu Chanh Chanh nhìn thấy cũng có chút kinh ngạc.
[Trò chuyện riêng] Irina: Vẫn không được.
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: Bé Bò Sữa, chúng ta hãy đi cùng nhau đi, bên này vẫn còn thiếu một người!
[Trò chuyện riêng] Irina: Lại gọi tôi là Bé Bò Sữa rồi. Anh có tin tôi sẽ băm anh thành khoai tây thái lát trong vài giây không!
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: … Anh sai rồi.
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: _ (: з) ∠) _ Anh chỉ muốn bày tỏ lời xin lỗi vì đã giết nhầm em lần trước thôi mà.
Liễu Chanh Chanh suy nghĩ một chút, song cảm thấy nó cũng có lý. Anh cấp 67, còn cô cấp 63, tuy chỉ cách 4 cấp nhưng vẫn có chút chênh lệch. Hơn nữa, trang bị của Chước Diễm cũng không tồi, có anh đi cùng mình so với Ôn Đồng sẽ hiệu quả hơn.
Tuy rằng tên Chước Diễm này có hơi sida, nhưng cái sự sida của anh ta là sự thật, làm Liễu Chanh Chanh cũng có chút cảm động.
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: Được không, Bé Bò Sữa?
Tâm trạng vẫn đang rất xúc động bỗng nhiên biến mất —— Những cô gái đang cảm động thì ba giây sau vẫn bị mấy tên con trai này làm cho mất hứng.
[Trò chuyện riêng] Irina: Tôi nhất định sẽ tìm cơ hội biến anh thành khoai tây thái lát.
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: …
[Bang hội] Cướp biển Caribe: Tổ đội của anh đủ người rồi, em gái anh đâu?
[Bang hội] Hắc Tuyết Cơ: >< Xin lỗi Irina, chị đang gấp rút làm báo cáo thực tập.
[Bang hội] Hạnh Nhân: Chị đã hoàn thành xong ba phiên bản của mình ngày hôm nay rồi.
[Bang hội] Demacia: Anh nhớ hình như Athena không làm cái này.
[Bang hội] Nữ thần bình minh Athena: Em làm gì có thời gian đâu. Irina, em đang ở chỗ nào?
[Bang hội] Irina: Em tìm được tổ đội rồi.
[Bang hội] Nữ thần bình minh Athena: Nhanh như vậy sao?
[Bang hội] Irina: Vâng, cái tên Chước Diễm nói sẽ dẫn em đi.
[Bang hội] Bán đảo tình cũ: Irina thông đồng với đại thần…
[Bang hội] Hạnh Nhân: Irina thông đồng với đại thần…
[Bang hội] Hắc Tuyết Cơ: Irina thông đồng với đại thần…
……
Các dòng chữ trong kênh Bang hội hiện lên với nội dung giống y hệt nhau, xếp thành hàng ngay ngắn thẳng tắp, khiến hai mắt của Liễu Chanh Chanh có chút mỏi mệt. Cô giải thích là Chước Diễm muốn biểu đạt lời xin lỗi vì đã giết nhầm cô lần trước, nên cô mới đi cùng anh tới “Tàn tích”.
Giọng điệu của mọi người trong bang hội có vẻ không tin, nhưng đó là sự thật.
Sau khi chấp nhận lời mời gia nhập tổ đội của Chước Diễm, Liễu Chanh Chanh liền nhìn thấy ngoài cô và Chước Diễm ra thì trong tổ đội còn có bốn người nữa, là ba nam một nữ.
[Tổ đội] Con Diều Hỏng: Hội Kỵ Sĩ Mèo Đen… Đây là ai vậy?
[Tổ đội] Hạo Nhiên Đẹp Trai Nhất: Con gái?
[Tổ đội] Hoa Lạc Tần Lăng: Tiểu Diễm Tử, đây chính là Ngũ a ca lần trước đã bắn chết mày sao?
Tiểu Diễm Tử… Tiểu Yến Tử… Ngũ a ca… Anh giai, anh là fan cuồng của Quỳnh Dao sao…
[Tổ đội] Irina: Tiểu Yến Tử?
[Tổ đội] Chước Diễm: Hoa Hoa, mày không thể cút ra xa một chút cho tao được sao!
[Tổ đội] Medusa: Onii-chan, đừng nói với em đây chính là cô gái lần trước bị anh giết nhầm nhé. Kết quả, cô ấy tức giận đến nỗi gọi mục sư đến tăng công lực giết anh trong nháy mắt nhé.
[Tổ đội] Chước Diễm: Đúng vậy.
[Tổ đội] Con Diều Hỏng: Đây có phải là Bé Bò Sữa mà mày vừa nhắc tới không?
[Tổ đội] Chước Diễm: Nào, Tiểu Diều, mày đừng gọi Bé Bò Sữa bằng cái biệt danh này, cô ấy sẽ tức giận đó.
[Tổ đội] Con Diều Hỏng: Không phải mày vừa tự gọi sao…
[Tổ đội] Hoa Lạc Tần Lăng: Đúng rồi, Tiểu Diễm Tử, tao vẫn không biết Irina và Bé Bò Sữa có liên quan gì đến nhau.
[Tổ đội] Hạo Thiên Đẹp Trai Nhất: Hoa Hoa, đây có phải ngày đầu tiên mày biết mạch não của Tiểu Diễm Tử luôn trong tình trạng có vấn đề đâu.
[Tổ đội] Medusa: Mấy người sẽ không hiểu được mạch não của Onii-chan nhà em đâu.
Đúng vậy, mạch não của onii-chan nhà cô thì đương nhiên người bình thường sao có thể hiểu được chứ. Trong lòng Liễu Chanh Chanh thầm phỉ nhổ. Cô bây giờ rốt cuộc cũng biết tại sao Chước Diễm lại có thể đặt cho mình một cái biệt danh “cực phẩm” như “Bé Bò Sữa” rồi.
Mấy người trong [Cảnh Giới Tuyệt Đối] từ trước đến giờ đều dùng giọng điệu này sao?
[Tổ đội] Irina: …
Lúc này, Liễu Chanh Chanh chỉ có thể dùng dấu ba chấm biểu đạt nội tâm như bị mười vạn con ngựa cỏ bùn giẫm đạp lên. Sau đó, đi theo Chước Diễm tới cửa ngục “Tàn tích”.
[Tổ đội] Chước Diễm: Gọi là Bé Bò Sữa thật ra chính là hai ký tự đầu trong tên của em gái Y Lợi.
[Tổ đội] Con Diều Hỏng: Tên người ta rõ ràng là một cái tên thanh cao, kết quả lại bị mày bẻ thành cái thứ thấp và thô gì gì đó.
[Tổ đội] Hạp Nhiên Đẹp Trai Nhất: Tao tin rồi, e rằng chỉ có mình mày mới có thể nghĩ ra được cái tên này!
[Tổ đội] Hoa Lạc Tần Lăng: Mạch não của Tiểu Diễm Tử xin nhận một cái bái lạy của chúng tao.
[Tổ đội] Medusa: Có phải chỉ mình em cảm thấy cái máng này tràn đầy rồi không?
[Tổ đội] Irina: Cô không chỉ có một người đâu…
[Tổ đội] Medusa: (Biểu cảm bĩu môi) Tôi không phải một người thì chẳng lẽ là một con cún sao!
[Tổ đội] Irina: Ý tôi là… Tôi với cô đều giống nhau…
[Tổ đội] Medusa: …
[Tổ đội] Medusa: Đột nhiên không phản ứng kịp.
[Tổ đội] Chước Diễm: Toa Toa, mạch não của em vẫn ổn chứ?
[Tổ đội] Hoa Lạc Tần Lăng: 233333, Toa Toa, em không cần tỏ ra quá khôi hài đâu.
[Tổ đội] Hạo Thiên Đẹp Trai Nhất: Cười xong lại cry.
[Tổ đội] Con Diều Hỏng: Tao nhận ra mạch não của anh em chúng mày đều đức hạnh.
[Tổ đội] Medusa: > < Nếu không sao có thể nói cùng chui ra từ một bụng mẹ chứ.
[Tổ đội] Irina: Xin hỏi… Chúng ta còn đi tới “Tàn tích” nữa không vậy?
……
Liễu Chanh Chanh bắt đầu đánh giá liệu những người trong bang hội Cảnh Giới Tuyệt Đối đều như thế này sao? Dù sao cũng là bang hội năm sao nổi tiếng trong danh sách xếp hạng…
Nhưng Liễu Chanh Chanh cảm thấy cô cũng có thể đánh giá thấp khả năng của Chước Diễm.
Đúng vậy, chỉ riêng sự tồn tại của vị đội trưởng Chước Diễm này thì chỉ số IQ của cả bang hội cũng đã bị hạ thấp xuống rồi.
Sau khi Liễu Chanh Chanh đưa ra câu câu hỏi, một đám người không còn náo loạn nữa, hùng dũng tiến về “Tàn tích”.
Toàn bộ tổ đội ngoại trừ [Medusa] là mục sư ra thì cơ bản tất cả đều có chức nghiệp. [Con Diều Hỏng] và [Hoa Lạc Tần Lăng], một người là pháp sư lửa, một người là sát thủ.
Mà [Hạo Nhiên Đẹp Trai Nhất] cũng là người huấn luyện thú như [L’Oréal].
Tư thế chạy của ba chàng trai đều rất tốt, ngoại trừ [Medusa] có nhiệm vụ tăng máu ở phía sau đôi khi không theo kịp tốc độ tay ra thì tư thế chạy cũng có phần không như mong muốn lắm, nhưng nhìn chung thao tác vẫn được đánh giá là tốt đối với các cô gái.
Nhìn cuộc trò chuyện của bọn họ vừa rồi, Liễu Chanh Chanh cũng có thể đoán được [Medusa] là em gái [Chước Diễm], chắc là em gái ruột của anh.
Lực sát thương của [Chước Diễm] tương đối cao, boss lớn trong căn phòng cuối cùng nhanh chóng bị giết trong một thời gian ngắn. Điều này lặp lại trong ba lần, cũng may boss thứ ba đã cho bọn họ trang bị của nữ mục sư có thuộc tính kép sau khi chết.
[Tổ đội] Medusa: Quá may mắn!!!
[Tổ đội] Hạo Nhiên Đẹp Trai Nhất: Mẹ nó chứ, lực sát thương của Bé Bò Sữa còn cao hơn cả tao, sao có thể chứ!
[Tổ đội] Con Diều Hỏng: Tao phát hiện ra vị trí của Bé Bò Sữa không tồi đâu nha.
[Tổ đội] Chước Diễm: Tao đã nói Bé Bò Sữa rất mạnh rồi, chúng mày đừng khinh thường cô ấy.
[Tổ đội] Irina: (Biểu cảm mỉm cười) Đừng gọi tôi là Bé Bò Sữa!
[Tổ đội] Chước Diễm: Được, Bé Bò Sữa!
[Tổ đội] Irina: Xin chào, Tiểu Diễm Tử!
[Tổ đội] Chước Diễm: …
[Tổ đội] Hoa Lạc Tần Lăng: Không có nhiều cô gái chơi Nữ Kiếm Khách giỏi đâu, trước đây em đã từng chơi game nào khác chưa?
[Tổ đội] Irina: Có, trước đây tôi có chơi “Người bảo vệ”.
[Tổ đội] Hoa Lạc Tần Lăng: Hả?! Khu nào?
[Tổ đội] Hạo Nhiên Đẹp Trai Nhất: Người bảo vệ! Trò chơi định mệnh của tôi!
[Tổ đội] Con Diều Hỏng: Trước đây bọn anh cũng đã chơi nó, nhưng từ lúc bản beta công khai được đưa vào thử nghiệm thì bọn anh không chơi nữa.
[Tổ đội] Chước Diễm: Thật sao! Bé Bò Sữa, em ở khu nào vậy?
Ngón tay của Liễu Chanh Chanh đông cứng lại, sau khi suy nghĩ, cô vẫn thành thật trả lời.
[Tổ đội] Irina: Khu 1.
[Tổ đội] Hoa Lạc Tần Lăng: Bọn anh ở khu 2, nhưng Người bảo vệ là một trò chơi trực tuyến chiến đấu, cũng không quan trọng cái gọi là khu nào.
[Tổ đội] Con Diều Hỏng: Bọn anh cũng đã tham gia vòng đấu loại của tổ đội nam thi đấu < Người bảo vệ > của cuộc thi thể thao điện tử thành phố A vào năm ngoái.
[Tổ đội] Hạo Nhiên Đẹp Trai Nhất: (Biểu cảm khóc lớn) Nhưng chỉ có Tiểu Diễm Tử lọt vào vòng chung kết quốc gia.
[Tổ đội] Medusa: (* / ω\ *) Sau đó onii-chan đã giành được huy chương đồng trong tổ đội nam toàn quốc, có phải rất lợi hại không!
[Tổ đội] Liễu Chanh Chanh: “= 口 =!”
Sau khi nhìn thấy câu này của Medusa, Liễu Chanh Chanh hoàn toàn choáng váng.
< Người bảo vệ > là một trò chơi 3D Arena Battle phổ biến nhất cách đây hai năm. Người chơi có thể tự lựa chọn các anh hùng trong trò chơi, kết hợp với đồng đội của mình trong thời gian thực và chiến đấu cũng trong thời gian thực. Nó chủ yếu là để kiểm tra phản ứng chiến lược tức thời của người chơi, khả năng làm việc nhóm và khả năng nắm giữ được tiết tấu của trò chơi.
Liễu Chanh Chanh lúc mới chơi cũng chỉ là một tay mơ, sự chăm chỉ phấn đấu không ngừng của cô cũng có thể coi là một thành tích đáng nể. Việc chơi trò chơi này đã kéo dài hơn hai năm, nhưng vào thời điểm thi đại học, Internet bị cấm ở trong nhà nên Liễu Chanh Chanh đã tập trung vào việc học.
Mùa hè năm ngoái, cô nghe thấy các bạn cùng lớp nói rằng “Người bảo vệ” đã tổ chức một cuộc thi đấu ở thành phố A, là đấu 1vs1.
Ôn Đồng và Liễu Chanh Chanh đã không kìm nén được mà trộm đăng ký tham gia, nhưng chỉ có mình Liễu Chanh Chanh bước vào trận chung kết, cuối cùng đoạt vị trí thứ nhất bảng nữ của thành phố A trong sự máu chó.
Nghĩ đến đó, cô vẫn băn khoăn không biết mình quá mạnh hay là đối thủ quá yếu nữa.
Bên cạnh đó, cuộc thi của tổ đội nữ và tổ đội nam không cùng một thời gian, hơn nữa Liễu Chanh Chanh vốn đã mù mặt, cho dù có gặp qua Chước Diễm… Chỉ sợ não cô cũng đã định dạng nó thành một thứ khác.
Nhưng ngày đó, có một sự kiện lớn đã xảy ra.
Không biết lúc đó có phải nhân viên của công ty trò chơi vừa mới thất tình không mà lại vô tình phân Liễu Chanh Chanh tới tổ đội nam. Nhìn thẻ số màu đỏ trong tay những người chơi nữ khác, lại nhìn thẻ số màu xanh của mình, Liễu Chanh Chanh thật sự choáng váng.
Vì thế, cô đã cầm lấy thẻ số rồi chạy đến bàn của hội trưởng tìm nhân viên để hỏi thì phát hiện ra một người chơi nam khác đã điền sai số thứ tự, cho nên thẻ số mới bị phát nhầm.
Nghe nói chàng trai kia cũng vừa đến bàn làm việc hỏi, vốn định tới phòng truyền thông tìm cô, nhưng vì chiếc loa ở đó không biết bị hỏng từ lúc nào, nên chàng trai đó lại vội vàng chạy đến hội trường tìm kiếm.
Một vài nhân viên xấu hổ và chỉ cười cho qua, nói rằng bọn họ quá bận rộn quá không thể giúp được gì, nên để Liễu Chanh Chanh tự mình giải quyết.
Hội trường quá lớn, Liễu Chanh Chanh nhìn bóng dáng người người đi tới đi lui trong hội trường mà cảm thấy mệt mỏi vô cùng. Tên kia, nếu anh đã lấy sai thẻ thì cứ đứng ở bàn làm việc mà chờ, chạy loạn khắp nơi làm gì chứ, cái tên đầu gấu này.
Cô than thở không biết có phải giá trị may mắn của mình chỉ ở mức F hay không, sau đó cũng lao vào đám đông, tìm kiếm chàng trai có thẻ số màu đỏ trong hội trường. Liễu Chanh Chanh vừa tìm, lại vừa tự hỏi cái cảm giác này sao lại giống như đi xem mắt vậy nhỉ?
Có rất nhiều người đến tham gia cuộc thi lần này, cả đại sảnh của hội trường thi đều nhộn nhịp đông đúc nam nữ, già trẻ. Người chen vào, người chen ra, và quan trọng hơn, bên cạnh có một đám con trai đang cãi nhau ầm ĩ làm Liễu Chanh Chanh lập tức ngã nhào xuống đất, làm cái mông của cô phải trở về với “đất mẹ thân yêu”.
Liễu Chanh Chanh lúc đấy thậm chí có cái suy nghĩ muốn chết, bị người khác cầm sai thẻ số còn chưa nói đến, giờ đi tìm người thì bị người ta làm cho ngã nhào. Đáng ra hôm nay trước khi ra cửa phải xem lịch phong thủy mới phải. Quả thật giá trị may mắn của cô đã rơi ra khỏi bảng chữ cái rồi…
Người con trai vừa làm cô ngã lập tức đưa tay ra muốn kéo cô lên, còn liên tục nói xin lỗi. Liễu Chanh Chanh xoa xoa mông, thuận tay bắt lấy tay người đó, ngay lập tức nhìn thấy thẻ số màu đỏ trong tay người đó, mà người kia dường như cũng nhìn thấy thẻ số màu xanh trên tay cô.
Cả hai đồng thanh nói: “Tìm thấy rồi.”
Liễu Chanh Chanh sửng sốt, lập tức trao đổi thẻ số với người con trai đó. Khi cầm thẻ số trên tay, hóa ra số của hai người đều là “11”. Đây có phải là yêu cầu bọn họ cùng thực hiện một giai điệu đơn sao?
“Con số này quả thật khủng khiếp.” Liễu Chanh Chanh cúi đầu nhìn thẻ số trong tay, nhỏ giọng lầm bầm.
Chàng trai kia nhìn cô chằm chằm một lúc lâu, có vẻ như người đó nghe được lời cô nói, cũng đáp lại: “Hừm, là rất khủng khiếp.”
Liễu Chanh Chanh vừa định ngẩng đầu nói gì đó với đối phương, nhưng cô lại bị tiếng gọi của Ôn Đồng nhanh chóng lôi kéo sự chú ý. Cô nhìn thấy cô ấy đang đứng từ xa vẫy tay với mình, hét lên: “Chanh Tử, cậu lấy được thẻ số rồi sao, thi đấu của tổ nữ sắp bắt đầu rồi đó.”
Liễu Chanh Chanh vẫy tay lại với cô ấy rồi chạy về phía Ôn Đồng. Lúc chạy được một nửa cô mới nhớ ra nam sinh vừa rồi, nhưng khi cô quay lại nhìn thì chỉ nhìn thấy bóng lưng của người đó.
Sau đó, cô gác chuyện này sang một bên và cống hiến hết mình cho cuộc thi, cuối cùng giành vị trí quán quân của tổ đội nữ. Chỉ tiếc là cuộc thi tiếp theo của tổ đội nam có quá nhiều người, cô mới chỉ xem đến trận bán kết đã bị Ôn Đồng kéo đi.
Vì vậy cô cũng không biết ai là quán quân hay á quân của tổ đội nam, chỉ cầm con búp bê linh vật của < Người bảo vệ > cùng một đống giải thưởng trở về nhà.
Giờ nghĩ lại, giá trị may mắn của cô vẫn chưa rơi hết khỏi bảng chữ cái, nếu không nhắc đến sự cố cầm nhầm thẻ số thi đấu.
[Tổ đội] Chước Diễm: Chỉ là một cái huy chương đồng sao có thể lợi hại được chứ! Lúc đó, anh thiếu chút nữa là có thể cầm được ngôi vị quán quân rồi!
[Tổ đội] Irina: Giữa huy chương đồng và huy chương vàng còn một cái huy chương bạc nữa, tôi không nghĩ nó chỉ là một chút thôi đâu…
[Tổ đội] Chước Diễm: ┭┮﹏┭┮ Bé Bò Sữa, em đừng đả kích anh như vậy chứ.
[Tổ đội] Con Diều Hỏng: Huy chương đồng không lợi hại ư? Hãy nhìn ba người bọn tao xem!!!
[Tổ đội] Hoa Lạc Tần Lăng: Người đã thua ở vòng đấu loại của thành phố A đang nhìn mày mà tức hộc máu.
[Tổ đội] Hạo Nhiên Đẹp Trai Nhất: Người đã thua ở vòng đấu loại của thành phố A đang nhìn mày mà tức hộc máu.
[Tổ đội] Medusa:> < Dù sao thì Onii-chan nhà em vẫn lợi hại nhất.
[Tổ đội] Irina: …
Liễu Chanh Chanh nghĩ rằng Medusa này… Có khả năng, không! Chắc không phải là cuồng anh trai chứ. Một câu onii-chan, hai câu onii-chan, làm cô nổi hết cả da gà.
[Tổ đội] Chước Diễm: Em gái, em còn không đi làm bài tập đi hả?
[Tổ đội] Medusa: Một lúc nữa em sẽ đi, nhưng bây giờ em có việc phải làm trước đã.
[Tổ đội] Medusa: Bé Bò Sữa.
[Tổ đội] Irina: Đã bảo đừng gọi tôi là Bé Bò Sữa rồi mà!
[Tổ đội] Medusa: Tôi muốn đấu PK đơn lẻ với cô!
[Tổ đội] Irina:???????
Liễu Chanh Chanh có một linh cảm chẳng lành, cô ấy… Hình như đã ghi hận với cô rồi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook