Mối Tình Đầu Năm 14 Tuổi
Chương 6: Mười năm

Di động ở trên bàn rung lên, hướng sự chú ý về phía cái bàn bên cạnh. Shane nhìn chằm chằm vào nó. Đợi không được chủ nhân trả lời, di động lại phát ra một ca khúc.

Yêu là vĩnh hằng

Mãi mãi mất đi

Yêu thương

Trở về cùng ta nói lời tạm biệt ~.

Ca khúc này làm Shane gợi nhớ lại chuyện xưa. Nguyên lai đã là mười năm về trước . Ca khúc này làm cho hắn trong lòng đau một chút, rồi khi nhớ lại Trác Biệt Lâm lại ngồi khóc . Đúng là kết cục của một bộ phim bi thương.

Mối tình đầu của ta, a ~.

Shane tiếp nhận điện thoại: “Gì vậy”

Trong điện thoại lập tức truyền đến một thanh âm lanh lảnh: “A ha! Là Philip tiên sinh phải không? Chúc mừng ngài đã trúng một giải thưởng lớn của bản công ty, phần thưởng là một chiếc Ferrari. Nguyên nhân trúng giải , ngươi chính là khách hàng thứ một ngàn của công ty chúng ta. Mời ngươi ngày hôm đó mang vị hôn thê đến khu phố đông người nhất trong khu cao ốc Vận May , chỉ cần thét lên ba tiếng ‘ ta là ngu ngốc ’. Có thể đạt được giải thưởng này. . . . . . .”

“Kian~!” Shane nghe ra giọng của hắn.

“Cáp ~, vẫn vậy, ta ngụy trang thế nào ngươi đều có thể nghe ra giọng của ta.”

“Ngươi là độc nhất vô nhị tai họa, có ngụy trang như thế nào cũng không thay đổi được. . . . . .”

“Ta cùng Mark nghe được một tin tức kinh thiên.”

“Tin tức gì vậy? “

“Nghe nói nhà ngươi sẽ kết hôn !”

“A ~.”

“Chẳng lẽ ngươi thật sự tìm được Trác Biệt Lâm ?”

“Là biểu muội của ngươi.”

“Cái gì? Gillian? Ngươi thích nàng sao?”

“Ta mang nàng tới gặp ông nội và bà nội của ta. . . . . .”

“Trả lời vấn đề của ta . Ngươi thích nàng sao ? Tiểu tử ngươi không cần gây tai họa cho tiểu muội của ta !”

“Ai gây tai họa cho ai.”

“Ngươi chờ ta lập tức qua giết ngươi.” ‘Phanh’ điện thoại bị liệng xuống đất T.T

Bất quá hai phút sau chuông cửa liền bị ấn vang .

Shane ra mở cửa, lập tức một thân hình cao lớn vọt vào ôm chầm lấy hắn.

“Shane!” Mark dùng sức ôm hắn, “Khi kết hôn có thể định cư ở Dublin? Như vậy chúng ta lại cùng một chỗ .”

“Có thể nha, giao cho các ngươi công tác an bài nhà trọ.”

Shane ôm Mark, lại đi ôm Kian. Kian lại đánh hắn một quyền: “Xú tiểu tử, chúng ta nghĩ đến ngươi sẽ tìm đến Trác Biệt Lâm. Không nghĩ tới lần này bỗng nhiên truyền ra tin tức đính hôn. Thật là bất ngờ. . . . . . .”

Mark cười nói: “Ta xem hắn vẫn nghĩ muốn tranh là người đầu tiên trong chúng ta kết hôn đi.”

“Không thể nào. Ta thấy hắn mười năm trước đã nếm quả đắng rồi.” Kian nói.

Shane xoay người hướng trong phòng đi: “Đứng ở cửa còn nhiều lời như vậy.”

Gillian từ trên lầu đi xuống dưới.

Kian liền đứng ở cầu thang xoa thắt lưng nhìn nàng.

“Kian biểu ca.” Gillian cười ôm lấy hắn.

Kian kinh ngạc nhìn nàng: “Ta như thế nào cảm giác ngươi thoáng cái đã không còn là tiểu nữ sinh . Xem cử chỉ này, trước kia không thèm kêu ta biểu ca.”

“A ~, thật cao hứng nếu ngươi có thể tới tham gia lễ đính hôn của chúng ta.”

“Hừ! Shane cũng thật may mắn nha, ngươi phải làm vị hôn thê của hắn.”

“Ta càng thích ngươi, ngươi chính là ca ca của ta, ta chỉ hảo gả cho bằng hữu tốt nhất của ngươi.” Gillian cười ranh mãnh.

Kian vừa lòng nở nụ cười: “Shane, có nghe thấy không, Gillian nói nam nhân tốt nhất chính là ta. Gả cho ngươi đúng là bất đắc dĩ.”

“Nàng luôn thích nói nói dối.” Shane dùng khay mâm bưng vài chén rượu đi tới.

Kian cùng Mark ngồi vào ghế sô pha .

“Ngươi cuối cùng buông tha việc tìm kiếm ngu xuẩn .” Kian nói, “Ta luyến tiếc cho 10 năm tìm kiếm của ngươi.”

Quan điểm của Mark thì tương phản, hắn nói: “Ta cho ngươi hiện tại buông tha thật là đáng tiếc. Nếu ta là ngươi, ta sẽ tìm đến năm ba mươi tuổi mới lo lắng kết hôn. Ngươi còn có thể tìm bảy năm nữa. . . . . . .”

Shane chuyển hướng đề tài: “Các ngươi gần đây thế nào?”

“Rất tốt.” Kian nói, hắn đếm trên đầu ngón tay tính toán, “Ta đã tính tổng điều tra , quan hệ với sếp phi thường tốt. Còn ngày hôm qua vừa mới nạp thêm bạn gái thứ 59.”

“Vậy bạn gái thứ 58 đâu?”

“Ta ngày mai cùng nàng nói chia tay.”

“Thật sự là một tên hỗn đản không hơn không kém.” Gillian ở một bên nói.

Kian hướng nàng phất tay : “Qua một bên đi, chúng ta nam nhân nói chuyện ngươi không cần xen mồm.”

“Vậy còn Mark?” Shane hỏi.

“Ta vẫn còn đi. Ta hiện tại đang có một hạng mục thiết kế quan trọng.”

“Vẫn chưa có bạn trai cố định ?”

“Không có ~. Chúng ta, ngươi không thể hiểu được, kỳ thật chúng ta cũng không tin tưởng lẫn nhau. Chúng ta đều có nhu cầu lý giải. . . . . .” Mark thản nhiên nói. 19 tuổi hắn dũng cảm công khai với các bằng hữu hắn là đồng tính luyến ái, nhiều năm như vậy mọi người cũng tập mãi thành thói quen. Cũng không cảm thấy được có cái gì bất đồng.

“A ~, các ngươi biết lúc trước ta gặp ai không ?” Mark tiếp tục nói, “Vừa gặp phải ta đã cướp đi trinh tiết của người ấy.”

“Kevin?” Kian cùng Shane cùng nhau kinh hô, “Chúng ta nghĩ đến tiểu tử kia sớm đã chết. Hắn bảy năm trước không phải hít thuốc phiện sao?”

“Hiện tại cũng đang nghèo túng. Không biết còn hít thuốc phiện không.”

“Ngươi không có tái quan hệ với hắn đi.”

Mark nhìn chén rượu không nói gì.

“Ngươi lại cùng hắn sao? Ngươi đúng là tên không có tiền đồ!” Kian với Shane cùng nhau mắng.

Mark lấy ra một bức tranh trong túi đưa cho Shane: “Ta lúc trước lợi dụng tân kỹ thuật của công ty làm cho ngươi hai bức tranh.”

“Bức tranh?” Shane kinh ngạc nhìnhắn, mở bức tranh trong tay ra. Trang thứ nhất là một cô gái rất xinh đẹp.

“Ta hình dung ra bộ dáng của Trác Biệt Lâm năm 13 tuổi, sau đó dùng máy tính liên tưởng nàng mười năm sau chính là bộ dáng gì. Nhìn xem, hảo mê người đi.”

Kian tiến lên coi: “Oa!”

“Xem trang thứ hai đi!”

Shane mở ra trang tiếp theo, mặt trên là một nam nhân trẻ tuổi xinh đẹp.

“Đây là của trò đùa dai của ta, dùng máy tính liên tưởng nếu Trác Biệt Lâm là nam nhân. . . . . . , thế nào? Ngươi cũng đừng sinh khí, ta liên tưởng hắn là nam nhân thuần túy là ta yêu thích hắn mà thôi. . . . . .”

Shane đem bức tranh đặt ở một bên, Gillian lại cầm lấy bức tranh nhìn kỹ.

“Trác Biệt Lâm quả thật rất đẹp.” Gillian nói, “Trách không được Shane nói nàng là thiên sứ.”

Kian nhìn nàng một cái nói: “Thực không hiểu ngươi, ngươi rõ ràng biết Shane trong lòng có bóng dáng người khác. . . . . .”

Gillian ngẩng đầu lên nói: “Ta thích chính là sự thâm tình của Shane. Hắn có thể mười năm tìm kiếm Trác Biệt Lâm, nam nhân như vậy ta không tìm được người thứ hai.”

“Người hắn tìm không phải là ngươi.”

“Ta cho rằng Trác Biệt Lâm không tồn tại.” Gillian nói.

“Ngươi không phải cho rằng Shane sẽ đem tình cảm mười năm của hắn chuyển dời sang ngươi nha. Đôi khi bản tính con người không chuyên nhất , là nhìn hắn gặp được người kia.” Kian nói.

“Câm miệng của ngươi lại đi.” Gillian xoay người tránh ra.

Kian xoay người về phía trước nhỏ giọng nói với Shane: “Ngươi thật sự quyết định cùng nàng kết hôn?”

Shane gật đầu: “Ta bỗng nhiên cảm thấy được chính mình ngây thơ quá . Vì một lần trải qua chuyện tình cảm năm 14 tuổi, mười năm không kiếm bạn gái. Khi đó chính là đứa nhỏ nha, ta không nên trầm luân trong khờ dại, còn tin tưởng lời thề của hài tử, suy nghĩ một chút có lẽ Trác Biệt Lâm có thể giữ được lời thề qua mười năm ư? Nàng có lẽ đã sớm yêu ai đó , thay đổi rất nhiều bạn trai. Ta ở trong lòng nàng sớm đã không còn, bằng không vì sao ta thế nào cũng không tìm được. Mà đối với ta, có lẽ là bởi mối tình đầu mới khó quên đi. Chính là thử quên đi nó. . . . .”

“Vậy ngươi cũng không hẳn là lấy biểu muội của ta làm vật thí nghiệm đi. Vạn nhất ngươi làm ra chuyện phản bội nàng, ta cần phải đứng ở một bên đấy! “

“Gillian thực rất hiểu ta. Ta cảm thấy được ta hẳn là có thể yêu thương nàng. Hơn nữa ta nghĩ phải có một nơi để trao gửi tình cảm bình yên. Nàng tính tình tốt lắm.”

“Ai!” Bên cạnh Mark thở dài ngán ngẩm, “Ta cuối cùng cũng không muốn hiểu tình cảm. Cho nên sau này nếu chưa suy nghĩ cẩn thận, ta tuyệt đối không kết hôn.”

“Đúng rồi, Bryan ly hôn .” Shane bỗng nhiên nói ra.

“A? Hắn mới kết hôn hai năm mà.”

“Hắn vừa gửi thư tín cho ta. Đã muốn ly hôn . Các ngươi đoán xem hắn vì cái gì ly hôn?”

“Hắn đã chán Kelly ?”

“Bởi vì Daierta.”

“Người nào là Daierta, kẻ dạy hắn hôn môi á?” Kian cùng Mark trừng mắt hỏi.

Shane gật đầu.

Kian với Mark cùng nhau chụp ót: “OH!”

Năm 21 tuổi Bryan cùng Kelly lập gia đình. Bọn họ di cư sang Australia. Hai năm sau Bryan bỗng dưng đòi ly hôn. Bởi vì hắn ở Australia lại gặp được cô ca sĩ Daierta. Hắn đùng một cái phản bội lại người yêu.

Chính là hiện tại bốn người bọn họ đã không biết nên dùng đến từ gì để bình phán. Tình yêu, bọn họ đã biết, không thể hoàn mỹ.

Buổi tối, ba người ở trên lầu cùng nhau ngủ trên giường lớn. Liền nhớ lại thời điểm còn niên thiếu.

Mười năm trước, mỗi một năm bọn họ đều cùng Shane đến rừng ngoại ô tìm Trác Biệt Lâm, một năm ít nhất bốn lần. Quá trình tìm kiếm làm cho bọn họ đối với khu rừng đều rõ như lòng bàn tay . Cũng khiến cho Mark cùng Kian sau này rất thích thành thị. Cho nên bọn họ tốt nghiệp đại học xong đều đến thành thị sống và công tác.

Trác Biệt Lâm, trong trí nhớ bọn họ chợt lóe lên dấu hiệu. Như một ngôi sao băng không chút bóng dáng.

Có lẽ nàng chính là thiên sứ ngẫu nhiên xuống nhân gian, có một lần Shane tự nhủ nói. Ta rốt cuộc, sẽ không còn được gặp lại .

Không biết may mắn nhìn thấy thiên sứ là vận may, hay là nên bi thương. Ta còn có thể yêu ai đây?

Ngày hôm sau là cuối tuần, mọi người sớm đứng lên bận rộn. Hôm nay ông bà nội của Shane ở nhà bọn họ cử hành một yến hội nhỏ, chúc mừng cháu trai đính hôn. Khách đều là lão bằng hữu cùng hàng xóm của ông nội và bà nội.

Bất quá mới mười giờ trong phòng đã chật ních người.

Mấy hàng xóm của ông nội sớm đến trợ giúp bọn họ bố trí. Bourne là một nhà rất nhiệt tình. Bourne mụ mụ cùng hai con gái, Eva và Anne ở nhà ăn giăng hoa.

“Đại luật sư bố trí nhà ăn cho ta, thật sự là vinh hạnh.” Ông nội hướng hai nữ nhi nhà Bourne trêu ghẹo.

Một nàng cười ha ha: “Ta là tiểu hài nữ ranh ma nha, đã lén hái hoa trong vườn của ngươi chung quy là xui xẻo đó!”

Bourne mụ mụ nói: “Nghe nói nhà ngươi có chuyện vui, bọn nhỏ đều phải đến, nhà ngươi thật vui vẻ nha.”

Ông nội cười ha hả. Nhà hắn đúng là nơi mà bọn trẻ hay tụ tập.

“Nicky gần đây thế nào ?” Ông nội hỏi.

“Hắn hôm nay hẳn là có thể đến.”

“Thật sự sao?”

“Hắn hôm nay buổi sáng xuống phi cơ, hiện tại hẳn là đã sắp tới rồi.”

Bỗng nhiên người nói chuyện đều cảm giác được khác thường, rất nhiều người đều dừng lại nhìn về phía cửa.

Một người thanh niên xuất hiện, chạm vào chiếc hộp đặt ở cửa, sau đó bước thẳng vào trong nhà.

Tất cả mọi người đang nhìn hắn. Bởi vì, hắn rất bất bình thường . Như một bức tranh tuyệt đẹp trong nhân gian. Trang phục gọn gàng vừa vặn tuyệt đẹp khó có thể hình dung, mái tóc dài che khuất hai tai cùng khuôn mặt tinh xảo thu hút ánh mắt của mọi người.

“Nicky!” Eva gọi lớn, “Ngươi như thế nào lại xinh đẹp thành như vậy .” (cực phẩm thụ đó chị ơi =)) )

“Nicky!” Ông nội hướng hắn nghênh tiếp, Nicky lộ ra khuôn mặt tươi cười, nụ cười như ánh mặt trời, làm cả phòng chăm chú nhìn.

Mark hồi lâu chưa động. Trên lầu đi xuống là Shane cùng Kian đang kê bàn ghế, muốn hắn tránh đường. Mark lại há to miệng nhìn Nicky.

Shane cùng Kian tức giận khênh qua đầu Mark mà đi. Lập tức đều kinh sợ .

Thời điểm Nicky cùng ông nội ôm nhau, ánh mắt tựa hồ lơ đãng liếc đến đây, lướt qua người Shane.

Cái ghế trong tay Shane ‘đương’ một tiếng bị ném xuống cầu thang.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương