Mối Tình Đầu - Ivan Turgenev
-
Chương 2
Tôi có thói quen lang thang trong vườn mỗi buổi chiều để tìm lũ quạ. Tôi ôm ấp một mối thù lâu năm với loài chim tinh quái, háu đói này. Vào ngày đã nói, như thường lệ tôi đi rảo trong vườn. Sau khi tuần tiểu tất cả các lối đi vẫn không có kết quả ( lũ quạ nhận ra tôi, kêu quang quác từng chập ở tận đàng xa), ngẫu nhiên tôi đến gần bên cái bờ dậu thấp, ngăn chia địa phận của nhà tôi với mảnh vườn hẹp dài đến tận ngôi nhà nhỏ phía bên phải, và thuộc về ngôi nhà đó. Thình lình tôi nghe một giọng nói; nhìn qua bờ dậu, và như bị sét đánh...tôi thấy một cảnh tượng ngoạn mục.
Cách chừng vài bước, trên bải cỏ giữa những bụi mâm xôi xanh, một cô gái cao dong dỏng trong chiếc áo hồng kẻ sọc, một chiếc khăn trắng cột trên mái tóc; bốn thanh niên đứng chung quanh, và nàng đang cầm một chùm hoa màu xám, đập lần lượt lên trán họ. Tôi không biết tên những bông hoa này, mặc dù tụi trẻ con biết rõ; chúng giống như những cái túi nhỏ, khi ta đập vào chỗ cứng, chúng sẽ vở bộp. Các chàng trai hào hứng chìa trán ra, và phong thái của nàng (tôi nhìn thấy nửa gương mặt) có chứa một điều gì vô cùng quyến rũ, kiêu kỳ, dịu dàng, diễu cợt và duyên dáng, khiến tôi sắp sửa phải kêu lên, nguỡng mộ và sung sướng, và tôi nghĩ, tôi cô thể đánh đổi tất cả mọi thứ trên thế gian này tại thời điểm ấy, chỉ để được những ngón tay thanh nhã đó đánh vào trán tôi. Cây súng của tôi tuột xuống cỏ, tôi quên đi tất cả, tôi ngấu nghiến ngắm những đường cong, chiếc cổ mỹ miều, đôi cánh tay đáng yêu và mái tóc hơi xô lệch dưới vành khăn trắng, cặp mắt ranh mảnh khép hờ, bờ mi và đôi má mềm mại bên dưới.
"Chú bé, ê, chú bé," một giọng nói đột ngột vang lên ngay bên cạnh: "có lý nào chú được phép nhìn chòng chọc vào một cô gái chưa quen biết?"
Tôi giật mình, cảm thấy hổ thẹn...Đứng gần tôi, bên kia bờ dậu là một người đàn ông có mái tóc đen nhánh cắt sát, nhìn tôi với vẽ châm chọc. Ngay lúc ấy cô gái cũng quay lại ....Tôi thấy một đôi mắt to, xám trên gương mặt rạng rỡ linh hoạt, và một tràng cười đột ngột nở bừng trên gương mặt ấy để lộ trong thoáng chốc đôi hàng răng ngọc, và cặp mày nguyệt nhếch cao đầy vẻ hài hước. Tôi đỏ bừng mặt, nhặt lấy cây súng, chạy về phòng mình, một chuổi cười thánh thót, hiền hậu đuổi theo. Tôi gieo mình xuống giường, dấu mặt trong tay. Tim tôi đâp rộn ràng; vừa e thẹn vừa sung sướng; tôi cảm nhận một niềm hân hoan chưa hề biết đến.
Sau một lúc nghĩ ngơi, tôi chải lại tóc, rửa mặt và xuống lầu để dùng trà. Hình ảnh của nàng bềnh bồng trước mắt, tim tôi không còn đập mạnh nữa, nhưng đầy niềm thống trị ngọt ngào.
"Con có sao không?" cha tôi hỏi ngay tức thì: "vừa giết được con quạ nào phải không?"
Suýt chút nữa tôi đã kể hết cho ông nghe, nhưng tự kìm hảm được, và chỉ mĩm cười một mình. Khi sắp sửa đi ngủ, tôi xoay ba vòng -- không biết tại sao -- trên một chân, bôi sáp vào tóc, lên giường, và ngủ say như một cái bông vụ suốt cả đêm. Đến gần sáng tôi choàng tỉnh, nhấc đầu lên, nhìn chung quanh trong hưng phấn, và lại chìm ngay vào giấc ngủ.
Cách chừng vài bước, trên bải cỏ giữa những bụi mâm xôi xanh, một cô gái cao dong dỏng trong chiếc áo hồng kẻ sọc, một chiếc khăn trắng cột trên mái tóc; bốn thanh niên đứng chung quanh, và nàng đang cầm một chùm hoa màu xám, đập lần lượt lên trán họ. Tôi không biết tên những bông hoa này, mặc dù tụi trẻ con biết rõ; chúng giống như những cái túi nhỏ, khi ta đập vào chỗ cứng, chúng sẽ vở bộp. Các chàng trai hào hứng chìa trán ra, và phong thái của nàng (tôi nhìn thấy nửa gương mặt) có chứa một điều gì vô cùng quyến rũ, kiêu kỳ, dịu dàng, diễu cợt và duyên dáng, khiến tôi sắp sửa phải kêu lên, nguỡng mộ và sung sướng, và tôi nghĩ, tôi cô thể đánh đổi tất cả mọi thứ trên thế gian này tại thời điểm ấy, chỉ để được những ngón tay thanh nhã đó đánh vào trán tôi. Cây súng của tôi tuột xuống cỏ, tôi quên đi tất cả, tôi ngấu nghiến ngắm những đường cong, chiếc cổ mỹ miều, đôi cánh tay đáng yêu và mái tóc hơi xô lệch dưới vành khăn trắng, cặp mắt ranh mảnh khép hờ, bờ mi và đôi má mềm mại bên dưới.
"Chú bé, ê, chú bé," một giọng nói đột ngột vang lên ngay bên cạnh: "có lý nào chú được phép nhìn chòng chọc vào một cô gái chưa quen biết?"
Tôi giật mình, cảm thấy hổ thẹn...Đứng gần tôi, bên kia bờ dậu là một người đàn ông có mái tóc đen nhánh cắt sát, nhìn tôi với vẽ châm chọc. Ngay lúc ấy cô gái cũng quay lại ....Tôi thấy một đôi mắt to, xám trên gương mặt rạng rỡ linh hoạt, và một tràng cười đột ngột nở bừng trên gương mặt ấy để lộ trong thoáng chốc đôi hàng răng ngọc, và cặp mày nguyệt nhếch cao đầy vẻ hài hước. Tôi đỏ bừng mặt, nhặt lấy cây súng, chạy về phòng mình, một chuổi cười thánh thót, hiền hậu đuổi theo. Tôi gieo mình xuống giường, dấu mặt trong tay. Tim tôi đâp rộn ràng; vừa e thẹn vừa sung sướng; tôi cảm nhận một niềm hân hoan chưa hề biết đến.
Sau một lúc nghĩ ngơi, tôi chải lại tóc, rửa mặt và xuống lầu để dùng trà. Hình ảnh của nàng bềnh bồng trước mắt, tim tôi không còn đập mạnh nữa, nhưng đầy niềm thống trị ngọt ngào.
"Con có sao không?" cha tôi hỏi ngay tức thì: "vừa giết được con quạ nào phải không?"
Suýt chút nữa tôi đã kể hết cho ông nghe, nhưng tự kìm hảm được, và chỉ mĩm cười một mình. Khi sắp sửa đi ngủ, tôi xoay ba vòng -- không biết tại sao -- trên một chân, bôi sáp vào tóc, lên giường, và ngủ say như một cái bông vụ suốt cả đêm. Đến gần sáng tôi choàng tỉnh, nhấc đầu lên, nhìn chung quanh trong hưng phấn, và lại chìm ngay vào giấc ngủ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook