Mối Tình Âm Dương Vĩnh Cửu
-
Chương 532
Dịch: Vi Vu
” Anh, chúng em sợ anh nhịn không được?” Lâm Ngôn Thấm nhỏ giọng nói:” Không nghĩ đến, hiện giờ Kỳ Khả Hân lại như vậy … Ách, thật đáng sợ ….
“
Miệng nói đáng sợ nhưng trong ánh mắt của cô ấy không giấu được vẻ phấn khích, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy một “người” khác thường ở khoảng cách gần như vậy.
Tôi cảm thấy hơi chút có lỗi với anh tôi, anh ấy luôn muốn Lâm Ngôn Thấm tránh xa những thứ này, nhưng mà Lâm Tiểu Thư thì lại rất có hứng thú với những vấn đề kỳ quặc và đáng sợ như vậy.
Lâm Ngôn Hoan sửa sang lại quần áo, ấn vào thư tín khí được giấu ở trong tay áo, nhàn nhạt nói:” sao anh lại nhịn không được, anh là người nào chứ?”
Tôi trộm nhìn Lâm Ngôn Hoan, mặt không chút ửng hồng, đôi mắt như một vực nước sâu, không chút gợn sóng.
Bộ dáng này, đừng nói đến động tình, ngay cả một chút phản ứng sinh lý bình thường cũng không có.
Vẻ mặt lạnh băng này của hắn thực sự rất bình tĩnh và lý trí sao?
” Tiểu Kiều, cô ta không thể chết ở đây.
Tuy rằng đây là câu lạc bộ tư nhân nhưng an ninh và giám sát rất nghiêm ngặt, ra khỏi phòng liền bị theo dõi, cho nên …..
Tốt nhất hãy nhốt cô ta lại”.
Lâm Ngôn Hoan nhíu mày nói.
Tôi liếc nhìn hắn, giữ lại người sống? Vậy anh còn móc súng lục ra làm gì?
Hai anh em nhà này, quả thực ……
Khả năng trong mắt bọn họ, tôi và anh tôi cũng giống nhau, chẳng qua khác là, bọn họ dùng súng, còn chúng tôi dùng phù chú mà thôi.
Tôi không thể triệu hoán quỷ sai âm lại của Minh Phủ, bọn họ cũng sẽ không dám câu đi công chúa quỷ này, lá phù chú phá ma kia dán ở trêи đầu Kỳ Khả Hân, bắt đầu bốc khói, không có gió nhưng tự động bay, như thể sắp bị đốt cháy vậy
Công chúa quỷ muốn bỏ trốn?
Nếu cô ấy thực sự thoát xác trước mặt Lâm Ngôn Hoan, như vậy cũng sẽ tương đương với xé rách bộ mặt thật, còn thân phận này của Kỳ Khả Hân, cô ấy cũng đừng mong được dùng lại.
” Chu Hơi Thị, những chuyện ngươi làm, chúng ta đều đã biết, chúng ta cũng đã đang điều tra kỹ lưỡng rồi, rất nhanh chúng ta cũng sẽ tìm thấy tội ác của ngươi!”
“Hiện tại có ít nhất mười mạng người có liên quan đến ngươi.
Công sức của ngươi cũng chỉ là vô ích.
Xây thành quỷ thì có ích lợi gì? Ngươi cho rằng nếu ngươi trốn trong pháp môn, Tôn Thần sẽ tha cho ngươi sao? Chu kỳ 400 năm đã kết thúc, ngươi nên vào tù chuộc tội hay là bị tan thành mây khói, sớm đã có quyết định rồi, vì vậy, đừng tạo thêm nghiệp nữa!” Tôi dùng Tím Tiêu Như Ý chỉ vào cô ấy.
Hai má của Kỳ Khả Hân hóp lại, công chúa quỷ trong cơ thể của cô ấy chuẩn bị chạy trốn.
Chạy đi.
Cô ấy đang ở trong cơ thể của Kỳ Khả Hân, cho nên chúng tôi không thể làm tổn thương khối hành thi này ( xác biết đi),
Lâm Ngôn Thấm có chút sợ hãi, hỏi: “Tiểu Kiều, chúng ta … chúng ta nên làm gì?”
“ Đừng nổ súng là được, tôi sẽ đối phó với cô ấy.” Tôi đẩy Lâm Ngôn Thấm đến bên người Lâm Ngôn Hoan, đứng trước mặt hai người bọn họ.
Một đoàn khí màu đen được phun ra từ lỗ mũi của Kỳ Khả Hân, thân thể này đột nhiên trợn mắt, giống như một con rối bị giật giây.
Tôi chỉ cần nắm bắt thời cơ–
Đầu của Chu Hơi Thị dần dần ngưng tụ lại, lơ lửng trêи cơ thể của Kỳ Khả Hân: ” Mộ Tiểu Kiều, chỉ bằng ngươi, có thể bắt được ta sao …..
“
Cô ấy đột nhiên kéo kéo, thoát ra khỏi thân thể của Kỳ Khả Hân, tôi lập tức mở chiếc hộp gỗ đào ra, chiếc hộp này có nhiều công dụng thần kỳ, cũng may Giang Khởi Vân đã để lại cho tôi một cái!
Tôi bấm tay niệm thần chú Thần Hổ Đề Hồn, quỷ khí của Chu Hơi Thị dày đặc, Thần Hổ kêu gào, nhưng cũng không thể chấn khai những âm khí này.
” Mau đi ra ngoài, hai người mau đi ra ngoài!” Tôi đẩy Lâm Ngôn Hoan đi, hắn nhíu mày, liếc nhìn tôi một cái.
Tôi không để hắn nói, lo lắng hét lên: ” đã có chuyên môn ở đây, ở đây không còn chỗ hữu dụng đến anh nữa, anh mau ra ngoài đi….”
Lần này hắn không có chút do dự, lập tức kéo Lâm Ngôn Thấm ra khỏi phòng.
Tôi dán sáu lá phù chú vào khung cửa, tạo thành một pháp trận song song ngăn cản quỷ khí.
Khi toàn bộ cơ thể của Chu Hơi Thị thành hình, trong căn phòng tràn ngập những quỷ khí hung hãn, mấy năm nay, cô ấy đều ở dưới mặt đất, dựa vào hấp thu oán lệ âm khí của quỷ hồn khác mà dần ngưng tụ thành hình, ở trước mặt Giang Khởi Vân cô ấy còn giả vờ một chút, nhưng ở trước mặt tôi, cô ấy hoàn toàn xé xuống cái mặt nạ này.
Hiện giờ cô ấy không có nửa phần khí chất của nữ hoàng, ngũ quan vặn vẹo cùng hơi thở thô bạo kia, thoạt nhìn chính là một lệ quỷ đã chìm trong ɖu͙ƈ vọng, và ác niệm trong suốt một trăm năm.
Tím Tiêu Như Ý là một trong những thần khí của Cửu Thiên Ứng Nguyên Phủ, lúc này ở trong quỷ khí dày đặc phát ra ánh sáng màu tím lấp lánh.
Chí dương chi khí của tiên gia có thể phá vỡ một mảnh tăm tối trầm luân, ngay cả toàn thân tôi cũng bị thứ ánh sáng này vây quanh.
” Tiểu Kiều, cô …” Giọng của Lâm Ngôn Thấm vang lên sau lưng tôi, tôi không cần quay nhìn lại cũng có thể cảm nhận được đôi mắt kinh ngạc của cô ấy.
Sự ghen tị của Chu Hơi Thị không chút nào giấu giếm, ánh mắt của cô ấy hận là không thể ăn tươi nuốt sống tôi.
“… Thật tuyệt vời, chỉ cần mở rộng thân thể rồi kết hợp với Tôn Thần, là có thể có được pháp lực như vậy, thật nhẹ nhàng tự tại, vì sao ngươi lại tốt số như vậy? Một đứa con gái sinh ra trong gia đình đạo tặc đào sa, cư nhiên có thể kết giao với Tôn Thần ….
Hừ hừ, ông trời thật bất công!”
“Mọi người đều có cơ hội của mọi người, không công bằng, chính là ghen tị và hận thù!” Tôi giơ tay lên, dùng kiếm phong ( thanh kiếm ngưng tụ từ gió) màu tím chỉ vào cô ấy:” ngươi nói, đạo hạnh của ta không thể bắt ngươi sao? Vừa hay ta cũng muốn thử xem, thanh kiếm này, đã phá nát thi ma, có thể phá nát âm hồn bất tán tà ma ngoại đạo như ngươi được không?” Tôi nhìn cô ấy, kiếm phong vừa động, cô ấy cũng theo đó mà né tránh.
Ít nhiều gì cô ấy cũng vẫn còn một chút cố kỵ.
Tôi cố tình ép cô ấy đến vị trí của cửa sổ, cô ấy muốn chạy trốn, cũng chỉ còn chừa lại nơi này…
Vây chín, phóng một, đây là một mưu kế
Cái này không phải là giả vờ tốt bụng, mà là để cho con mồi chỉ có một con đường duy nhất để đi.
Và con đường này là con đường dẫn đến sự hủy diệt hoàn toàn.
Nếu cô ấy chạy trốn, một số thành viên của Đế Đô cũng sẽ bị tóm gọn, giờ cô ấy chỉ có một nơi để đi, đó chính là toà thành quỷ đang được xây dựng.
Ở đó, Mộ Vãn Thần đang đợi cô ấy.
Máy truyền tin tức của Lâm Ngôn Hoan vang lên, hắn mở miệng nói:” Tiểu Kiều, tốc độ ….”
Vừa nói xong, Chu Hơi Thị lập tức tránh được mũi nhọn của Tím Tiêu Như Ý, chạy đến cửa sổ.
Tôi đuổi theo dùng kiếm bổ một nhát, tím điện hàn mang đã tách tấm kính trống đạn ra, kỳ thật là tạo điều kiện cho cô ấy chạy trốn.
Chu Hơi Thị nhanh chóng lao ra ngoài cửa sổ vỡ vụn, thân thể của cô ấy hơi tan ra, có lẽ do quỷ khí bên người của cô ấy không đủ, lúc cô ấy bỏ chạy, còn quay đầu lại, phun một đoàn sương đen vào người tôi.
Người này, là bạch tuộc sao?
Tôi thật ghét khi nhìn thấy mình lây dính quỷ khí, nếu là người bình thường, có lẽ tay chân đều cứng đờ, tàn phế rồi.
“A! Kỳ Khả Hân cô ấy—” Lâm Ngôn Thấm sợ hãi kêu lên.
Thi thể khô quắt teo tóp của Kỳ Khả Hân đang cứng ngắc đứng lên, làm cho Lâm Ngôn Thấm sợ hãi, còn Lâm Ngôn Hoan thì rút súng, chĩa vào cô ấy.
“Đừng nổ súng!” Tôi vội vàng nói
“Chuyện gì vậy?!” Hắn nhìn tôi khó hiểu.
Tôi không có thời gian để giải thích chi tiết, cho nên ngắn gọn nói: ” Đây miễn cưỡng cũng được gọi là tiểu Hồ Ly nuôi ở trong nhà đã được thuần hoá, đến để báo ân cho tôi!”
Dịch: Vi Vu
——————————.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook