Dịch: Vi Vu
“Ba ta? Ngươi cảm thấy ông ấy có thời gian về nhà sao? Hơn nữa ông ấy cũng có nữ nhân khác rồi, ta và mẹ ta chỉ là vật hy sinh cho ông ấy thôi!” Thiệu Nhất Hàng nhẹ nhàng bâng quơ nói.
” Ba ngươi không phải là người có quyền cao chức trọng sao? Còn dám làm như vậy ư?”
Hắn cười nhạo một tiếng, lắc đầu, không trả lời.
Tôi cũng không có ý định hỏi, chuyện chính trị của chính phủ không phải chuyện mà một đứa tép riu như tôi có thể hiểu được.
Vì thế tôi cúi đầu nhìn xuống những thay đổi của mẹ hắn, mẹ hắn trông trẻ hơn rất nhiều, hơn nữa trước kia mẹ hắn là người sống khiêm tốn, khép kín, hiện giờ trở nên rất thích xã giao.
” Ta biết mẹ ta và Kỳ Khả Hân có qua lại với nhau, bà ấy còn đưa Kỳ Khả Hân đi đến buổi hoà nhạc “.

Thiệu Nhất Hàng nhíu mày nói:” Kỳ Khả Hân cả ngày chạy theo Lâm Ngôn Hoan, ở trong vòng của chúng ta không ai là không biết, nữ nhân kia thật phiền”.
” Các ngươi ….

Biết nhau?” Tôi cẩn thận hỏi.
“Tại sao không biết nhau chứ? Cho dù không quen biết, thì cũng đã từng gặp qua, chung ta đều ở trong một khu đại viện lớn lên, ít nhiều gì cũng đã từng nghe đến tên của đối phương”.
” Vậy ngươi có biết Lâm Ngôn Thấm không?” Tôi ngập ngừng hỏi.
” Lâm Ngôn Thấm?” Thiệu Nhất Hàng cười nói:” cô ấy chính là hậu đại màu đỏ nổi tiếng, cũng có thể nói ta quen cô ấy, nhưng cũng không phải là quá quen thuộc, cô ấy đi du học ở nước ngoài, lúc còn nhỏ, có chạm mặt cô ấy vài lần, ….

Cô ấy là thiên kim đại tiểu thư của Lâm Gia, bao nhiêu người muốn quen cô ấy, muốn làm chàng rể hiền của Lâm Gia.”
Ách ….

Hoá ra anh tôi lại có nhiều tình địch đến vậy.

Công chúa quỷ dùng tà pháp để tinh luyện dầu người, phỏng chừng là dùng thứ kỳ quái này để lấy lòng những thái thái trung niên ở đây.
Lần trước, tôi đã từng xem một số báo cáo về thần quái, một số vu thuật hoành hành, băng đảng xã hội đen tràn lan, có một số quốc gia giết người để chế luyện dầu người, sau đó cảnh sát điều tra, cư nhiên phát hiện dầu người ở chợ đen tiêu thụ rất nhiều, tăng ngân sách cho nhà nước, và cũng có người dùng để thêm vào một số mỹ phẩm thần bí.
Đó là những thứ đồ vật rất ít, và rất được thịnh hành trong vòng tròn nhất định, khác hẳn với thường nhân.
Thế giới quá rộng lớn, con người cũng quá nhiều, có rất nhiều người có sở thích quái đản, giết chóc, trụy lạc, biến thái, điên cuồng …..

dưới vẻ ngoài nhào nhoáng.
” Mộ tiểu thư, Mộ tiểu thư?” Thiệu Nhất Hàng gõ gõ ngón tay trêи mặt bàn.
” khi nào các ngươi mới thuận tiện đến nhà ta một chuyến? Ta thật sự rất lo lắng cho mẹ ta …..

Đương nhiên ta cũng không để cho các ngươi làm việc vô ích, cho nên phí vất vả …..

” Hắn cười nhìn về phía tôi, chờ tôi nói giá.
“Chuyện kinh doanh và ủy thác, ngươi đi tìm anh trai ta, có lẽ anh trai ta sẽ không thu phí của ngươi đâu!”
Đôi mắt hắn sáng lên: “Thật vậy sao? Tình cảm của chúng ta đã sâu sắc đến mức không nói chuyện đến tiền.

…..”
“Không, không phải, ngươi hiểu lầm rồi, chúng ta có mục đích nên mới giúp ngươi.”
Anh trai ta thật sự không muốn dính líu đến ngươi một chút nào, ngươi thật sự không hiểu, hay giả vờ không hiểu.?
Thiệu Nhất Hàng cười cười, gõ gõ ngón tay lên bàn nói:” ta hiểu!”
” …..


Chờ khi ba ta đi công tác trở về, ta sẽ nói với ông ấy chuyện của các ngươi, nói các ngươi là do Lâm Ngôn Hoan đề cử, ông ấy cũng sẽ thuận nước đẩy thuyền “.
“Nhưng ngươi …” Hắn liếc mắt nhìn tôi: “Nếu như tính toán muốn có chỗ đứng ở đế đô, tốt hơn hết đừng có lương thiện như vậy!”
Ngươi muốn nói cái gì? Ta cảm thấy ta so với trước kia khá hơn nhiều, trước kia nhìn thấy quỷ hồn của trẻ con, theo phản xạ ta đã chạy đến hỏi han nó, còn bây giờ ta đã tàn nhẫn hơn nhiều.
” Các ngươi bây giờ có thể đến nhà ta được không? Ta thật sự rất lo lắng …..

” Thiệu Nhất Hàng lại thúc giục.
Tôi suýt chút nữa thì đồng ý, nhưng Giang Khởi Vân lại lạnh lùng nhìn tôi, vòng tay ra sau lưng, véo nhẹ.
” Khụ ….

Chúng ta vừa mới về nhà, cần chỉnh trang lại một chút, chờ đêm nay đi, được không?”
Thiệu Nhất Hàng gật đầu:” được, tối nay ta lại đến.
Lúc hắn đi, hắn còn hỏi anh trai tôi đang ở đâu, tôi vội nói, anh tôi đã ngủ, rồi tống hắn ra ngoài cửa, mới nhẹ nhàng thở ra.
Quay đầu nhìn lại, Giang Khởi Vân khoang tay đứng trong sân, lạng lùng nhìn tôi:” Mộ Tiểu Kiều, lúc ta không có ở đây, em ăn ngủ thế nào?”
Tôi rụt cổ: ” Ăn rất vội vàng … nhưng em không đối xử tệ với mình đâu, còn phải bảo đảm đồ ăn cho đứa nhỏ nữa chứ, nên ăn rất tốt!”
Anh ấy siết cổ tay tôi, bế tôi quay lại phòng, rồi đóng sầm cửa lại.
Căn phòng rất nhỏ, sau lưng tôi là chiếc giường, bầu không khí này …
“Chờ một chút!” Lúc anh ấy áp lên người tôi, tôi chống tay lên vai anh ấy nói.
Giang Khởi Vân khẽ nhíu mày, nhìn tôi.

” ….

Chúng ta thương lượng một chút, được không?”
“ Ta biết em định nói gì… miễn nói ” Anh ấy khẽ cười, đôi môi dán ở vành tai của tôi, lãnh lẽo xẹt qua.
” Khởi Vân, hai đứa trẻ vẫn còn nhỏ, nếu anh, anh anh …..

Muốn Chiếu cố quá một chút, vậy thì chờ U Nam và Vu Quy lớn hơn một chút được không?” Tôi nhanh chóng nói ra suy nghĩ của mình.
Anh ấy dừng một chút, liếc mắt nhìn tôi: “… Em thực sự không muốn sinh con nữa sao?”
“Không phải… Em chỉ không muốn nhanh như vậy … Em, em còn rất nhiều việc phải làm, nếu quá vướng bận thì không thể làm được, mà anh lại còn bận như vậy!”
“Vậy em muốn thế nào?” Anh ấy hơi nhíu mày, có chút không vui.
“Hoặc là… em uống thuốc?” Tôi nghiêng đầu hỏi anh ấy.
Quả nhiên, anh ấy lạnh lùng liếc nhìn tôi một cái.
Tôi biết anh ấy sẽ không chấp nhận cái đề nghị này.
Tôi vốn muốn tính kế, lấy lui vì tiến cho anh ấy, thấy anh ấy phản ứng như vậy, tôi âm thầm nắm chặt trong lòng.
“Hoặc là … chúng ta thực hiện các biện pháp để tránh thai, ở Âm Sơn quỷ thị có bao cao su, chúng ta có thể đến đó mua!”
Anh ấy nhíu mày trầm tư.
Anh tôi đã nói đúng, một người hơn hai nghìn năm tuổi có thể chấp nhận bao cao su này thì hơi khó, rốt cuộc đêù vì quan niệm bất đồng.
Suy cho cùng, anh ấy không thích dán theo kiểu “âm thịnh dương suy”.
Âm dương giao hợp, nuôi dưỡng vạn vật, đây mới là quy luật bình thường trong quan niệm của anh ấy, lấy tất cả các nhân lực để can thiệp cái loại quy luật này, anh ấy không chỉ không thích, mà còn cảm thấy đã vi phạm quy luật.
Khái niệm kiểm soát dân số mới chỉ ra đời có vài thập niên, anh ấy không hiểu cũng là điều bình thường.
” Hay là anh học anh trai em, không để lại ở bên trong.

….


Nhưng cái này cũng có rủi ro tương đối lớn, nhưng với em mà nói, không có rủi ro nào cả ….” Tôi đưa ra một đề nghị.
Đây sẽ là một đề nghĩ dễ tiếp thu nhất đối với anh ấy.
Nhưng anh ấy im lặng, đưa tay ra điểm vào chóp mũi tôi: “Nếu em thật sự không muốn mang thai, chúng ta có thể không làm.”
Ách ……
Không, không làm?
” Âm dương giao hợp, vốn chính là hành vi tự nhiên, nếu em có nhiều băn khoăn như vậy, chi bằng hồi tâm dưỡng tính, tội gì khi chúng ta dán liền còn phải phân tâm băn khoăn, “
Vừa nói, anh ấy vừa rời khỏi người tôi, nằm xuống cạnh giường ôm tôi.
“… Anh, anh giận à?” Đây là lần đầu tiên tôi nghiêm túc thảo luận với anh ấy về vấn đề này
Có thể ….

Không làm ….
Tôi bỗng nhiên cảm thấy bản thân mình có chút buồn cười.
Giống như quá coi trọng bản thân mình vậy
Tuy rằng ở thời khắc độc đoán, Giang Khởi Vân khó có thể thoả mãn, nhưng điều đó không có nghĩa anh ấy không thể rời xa tôi.
Anh ấy có thể ngồi quên trăm năm, còn tôi thì có thể sao?
Không làm ….

Vậy thì không làm …..
Mũi tôi chua xót, im lặng quay đầu, nói không nên lời cảm giác trong lòng.
Giận dỗi lại chua xót.
Dịch: Vi Vu
——————————.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương