Mối Tình Âm Dương Vĩnh Cửu
-
Chương 514: Tiền Thưởng
Lúc tôi trèo tường, Đại Bảo rất căng thẳng, liên tục nói: “Tiểu Nương Nương, nếu không thì người dẫm lên vai tôi đi? Đừng nhảy ….
Trêи tường có rêu xanh, nếu dẫm phải thì làm sao?”
” …..
Ta cùng anh ta ra ngoài làm việc, nào có để ý nhiều như vậy?” Tôi nhíu mày, không muốn tiếp nhận lòng tốt của hắn.
Tôi không muốn mình là người cao thượng, trừ khi đó là tình huống bắt buộc, thì tôi sẽ giẫm lên vai của hắn.
Ở đây không cao, hơn nữa lại còn có nhiều lỗ thủng, muốn vượt qua cũng không khó.
” tiểu nương nương, ngàn vạn lần người phải cẩn thận, ai da, thôi cứ dẫm lên vai tôi đây này ….” Đại Bảo thật lo lắng, tôi lại cảm thấy có gì đó không ổn.
” Ngươi làm gì vậy? Ân cần như vậy, làm chuyện gì trái với lương tâm rồi sao?” Tôi cảnh giác nhìn hắn.
Thái độ của hắn rõ ràng có gì đó không ổn, có phải đã làm cái gì đó rồi bây giờ cầu xin tha thứ không?
” à? Tôi, tôi … Tôi lo lắng người sẽ bị động thai!’ Đại Bảo lo lắng nói.
phun!!!
“Ai nói cho ngươi biết ta có thai khí?” Tôi thật muốn đấm chết hắn.
“À … Tôi đoán …” Đại Bảo ánh mắt né tránh.
Tên này!
Nhất định đã nghe được tin đồn gì đó rồi.
Chẳng hạn như tên tiểu đồng tử kia, miệng rộng tuyên bố bản thân mình đã nhảy thang trời một canh giờ, còn nói tiểu nương nương và đế quân đại nhân cùng nhau ra khỏi pháp môn.
“Không có!” Tôi trừng mắt nhìn hắn, tự mình bò lên tường.
Anh tôi đang ở dưới, chờ đón tôi.
Tôi bước lên bức tường, nhìn thấy xa xa có một khu công viên giải trí, bên trong là một mảnh âm khí u ám, gió thôi phát ra những tiếng quỷ dị, thút tha thút thít, mang theo một cảm giác mê loạn nhân tâm.
Trước kia tôi cho rằng ma quỷ sẽ làm người sợ hãi, sau này mới hiểu sợ hãi cũng là một loại mê hoặc.
Con người sinh ra đã mang theo tính khí tò mò, đặc biệt là thứ người khác không nghe được, nhưng bản thân mình lại nghe thấy thanh âm bất thường, cái tính tò lò này sẽ được phóng đại vô số lần.
Vì sao lại có người muốn đi thám hiểm? Vì sao lại có người không nghe theo lời khuyên, mà liều mạng đi thám hiểm?
“… Tiểu Kiều em không sao chứ?” Anh tôi lo lắng gọi tôi.
“Không… ở đây không bình thường.” Tôi đưa tay về phía anh tôi, anh đỡ tôi nhảy xuống.
“Không bình thường ở chỗ nào?” Anh tôi ra hiệu cho Đại Bảo, để hai người bọn họ ở chỗ này canh chừng, cho chúng tôi một đường lui tốt.
” ở nơi này không đơn giản như bị quỷ ám, quỷ ở đây có chút đạo hạnh, biết được mê hoặc nhân tâm, anh nghe xem, trong gió có thanh âm nhẹ nhàng, giống như tiếng thì thầm vậy ….” Tôi nhỏ giọng nói.
Anh tôi sửa sang lại ba lô, cười nói:” trước đây chúng ta đã gặp rất nhiều quỷ, đến trước mặt chúng ta chính là tìm cái chết …..
công chúa quỷ Chu Hơi Thị kia không phải cũng có chút đạo hạnh sao? Cũng nên thu thấp cô ta đi, đừng để lâu quá …..
Chẳng nhẽ là chồng em cố ý?”
Anh tôi so với tôi thông minh hơn nhiều, anh lờ mờ đoán được phần nào đó ý đồ của Giang Khởi Vân.
Giang Khởi Vân sau lần ngồi quên đã trở về, tôi cảm thấy ý niệm của anh ấy càng ngày càng nhiều hơn, so với trước kia, nhiều hơn rất nhiều ….
ngoại trừ lúc ở trêи giường
” Anh, anh nhìn xem nơi này ….
Cỏ dại nhiều như vậy, mà chuột một con cũng không có!”.
“Chuột? Sau này anh sẽ không dám kinh thường lũ chuột nữa … em xem con chuột xám trắng kia, đều biến thành tinh hết rồi, biết dùng máu chó đen để bảo vệ bản thân mình”.
Những sinh vật ở trong góc tối lâu ngày, đối với âm khí, nhạy cảm cơn người bình thường rất nhiều.
Chúng nó thích âm khí, nhưng cũng có thể cảm nhận được nguy hiểm, sớm chạy trốn.
Chiếc đu quay nhỏ đã hoen gỉ, chiếc xích đu bị gió đêm thổi trúng, đưa đi đưa lại, toàn bộ ngôi nhà ma này, chỉ còn lại dấu vết của người đi lại.
Đây là kiểu nhà ma nhiều năm trước, thời đó quỷ quái ở phương Tây không có nhiều, bên trong chỉ có Hắc Bạch Vô Thường, Đầu Trâu Mặt Ngựa, quỷ thắt cổ, giếng.
Vừa vào cửa có thể nhìn thấy bức tượng của Hắc Bạch Vô Thường.
Xấu xí đến muốn bệnh, Thất Bát Gia nào có xấu xí đến vậy đâu? Trêи người đều là máu ……
Tôi không biết Bát Gia quần áo đen như thế nào, nhưng Thất Gia thì một thân màu trắng, trước nay tôi chưa bao giờ nhìn thấy quần áo của hắn dính một chút dơ bẩn, chứ đừng nói là vết máu.
Anh tôi nháy mắt với tôi, ý bảo tôi bước vào bên trong, tôi bấm tay niệm thần chú triệu hoán quỷ sai, hắn vừa xuất hiện liền lùi lại một bước:” … đây là đạo tràng nhà ai? Sao lại có Thất Bát Gia?”
“Nhà ma bị bỏ hoang.” Tôi đáp.
“… Tiểu Nương Nương, người đến nhà ma để đi dạo sao? Ai da, nơi này thật hôi thối, đối với thân thể của người không tốt chút nào, động thai khí nhiều không tốt đâu!”
Dễ thương tiểu quỷ sai nhéo tay áo của tôi phẩy phẩy, giúp tôi phẩy bớt bụi bẩn xung quanh.
” ….
Thai khí!” Anh tôi khoé miệng giật giật
Tôi âm thầm nghiến răng, tiểu đồng tử miệng rộng kia ngươi còn muốn ăn kẹo Snickers không? Kẹo que ta cũng sẽ không cho ngươi nữa.
Bị sư tử chín đầu của Tôn Thần, ngậm đi bắt nhảy thang trời, nên oán hận như vậy sao? Khắp nơi tuyên bố chuyện của chúng tôi, thật là xấu xa.
“Đừng nói nhảm!” Tôi nghiến răng nghiến lợi nói: “ nếu còn nói nhảm, về sau không cần theo ta nữa”.
Tiểu quỷ sai ủy khuất bĩu môi:” mọi người đều nói như vậy … Tại sao người lại mắng ta …..”
Loại nhà ma đổ nát này, thông thường sẽ kết hợp với mê cung, tất cả chúng tôi đều quen nhìn thấy quỷ, đối với những đạo cụ này một chút cũng không coi trọng.
Nhưng ….
Cảm giác đổ nát này cũng làm người khác có chút e ngại.
Những đạo cụ đó đã trải qua năm tháng lâu như vậy rồi, mà vẫn còn nguyên vẹn, tôi nhìn quỷ thắt cổ, bị đứt một nửa thân mình, còn có pho tượng dưới chảo dầu nữa, trong chảo dầu có có một số xương cốt ( hẳn là đồ ăn nhanh cho người đến thám hiểm).
Loại cảnh tưởng này làm cho tiểu quỷ sai có chút khó chịu:” Minh Phủ của chúng ta tuy rằng đều là quỷ, hoặc là tiểu thần tiên gia, nhưng cũng không hoang vắng tĩnh mịch như vậy, nơi này hẳn là sẽ không có quái vật đâu?”
” các ngươi cảm thấy như vậy sao?” Anh tôi liếc nhìn mê cung, móc ra mấy đồng tiền Ngũ Đế.
Anh nhéo Tam Sơn quyết, lấy đồng tiền gõ xuống đường, và đặt mấy đồng tiền ở ngã ba, không bao lâu chỗ đồng tiền bị đổ, chỉ còn một cái đứng.
” Huynh trưởng đại nhân, ngài thật là lợi hại nha.” Tiểu quỷ sai ngạc nhiên nhìn anh tôi.
Phương pháp của Mộ Gia là sự pha trộn giữa các phương pháp của nhiều lưu phái khác, anh tôi học được không ít, nhưng tôi thì chưa bao giờ tiếp xúc đến.
Tôi đang chuẩn bị đi xuống con đường, thì anh tôi đột nhiên kêu lên “ai da” một tiếng, làm tôi giật cả mình
Anh tôi vội vàng móc điện thoại ra, thì ra là điện thoại rung lên.
Nơi này thật tối, anh tôi cầm đèn pin chiếu sáng khắp nơi, các loại đạo cụ rách nát treo trêи tường thật làm cho người ta khϊế͙p͙ sợ, từng cây xích sắt trầm mặc rũ xuống, giống như đang treo một thứ gì đó vậy.
Anh tôi vội vàng gãi đầu nói vài câu:” là Thiệu Nhất Hàng, đầu người man đã giải quyết, cuối cùng hắn cũng dám về nhà, kết quả phát hiện mẹ hắn có gì đó không ổn, muốn chúng ta đến nhìn xem mẹ hắn có phải đã bị trúng tà rồi không!”
Tôi gật đầu:” hiện giờ không thể đi xem!”
“Trước hết chúng ta hãy kiểm tra tình hình ở đây… Không phải nói có người đã được đưa đến nơi này sao? Tại sao một chút động tĩnh cũng không có?” Anh tôi nhíu mày nói.
Ngốc nghếch tiểu quỷ sai cầm lệnh bài, đột nhiên kéo kéo tay áo của tôi.
Hắn chỉ chỉ vào cuối lối đi mà anh tôi đã chọn.
Một bóng người nửa trong suốt, đang nằm rạp trêи mặt đất, càng lúc càng trở nên rõ ràng …..
Dịch: Vi Vu
——————————.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook