Dịch: Vi Vu
Tôi khó tin nhìn người nam nhân kia, anh ấy vừa mới bước ra khỏi nhập định ngồi quên không được bao lâu, một Đại Tôn Thần cũng có việc tìm anh ấy, ở Minh Phủ cũng có một đống chuyện chờ anh ấy về xử lý.
Tại sao anh ấy lại ở đây?
” Khởi Vân … sao anh lại ở đây … ở Minh Phủ không phải có rất nhiều chuyện chờ anh về xử lý sao?”
Giang Khởi Vân khẽ nhíu mày:” trước kia em luôn than phiền mỗi ngày ta chỉ có thể đến bên em vào buổi tối, hiện giờ em chê ta không đủ bận sao?”
“Không phải! Tất nhiên là em thích anh có thể ở bên em, nhưng em sợ anh sẽ chậm trễ việc chính ….

” Tôi mau chóng giải thích
Hừ hừ, con người này có thể thấu hiểu tường tận chuyện khác, nhưng khi chuyện tư mật giữa hai người, phải nói trắng ra thì anh ấy mới hiểu, nếu không anh ấy sẽ nhíu mày không vui.
” tiểu nương nương giúp ta phê duyệt không ít công văn luân hồi vãng sinh, hiện giờ còn chạy đến nơi âm khí u ám để sắp đặt lại trật tự âm dương……”.

ngôn tình hoàn
” mọi chuyện đều để em làm, chúng thần của Minh Giới thật là không có mặt mũi nhận hương khói.”
Lời nói của anh ấy có chút ẩn ý, tôi có chút bối rối nói:” Khởi Vân ….

Có phải em đã phê sai cái gì rồi không? Thêm cho anh phiền toái nhiều hơn?”
Anh ấy bước đến gần tôi, lắc đầu nói: “em làm rất tốt, nhưng có một số người … hừ … Nhiều năm rồi, ta chưa có đặt chân đến nơi này, liền bắt đầu lơ là nhiệm vụ”.
Tôi bắt đầu nghĩ đến vị Vương Gia Lão Thành Hoàng kia, Giang Khởi Vân đến đây là muốn hỏi tội hắn?
” Bạch Vô Thường nói hai tiểu quỷ sai kia còn đang bị nhốt trong nhà giam đặc biệt để thẩm vấn, nếu không giải thích mọi chuyện rõ ràng, bọn họ có muốn tan thành tro bụi cũng không được”.


Giang Khởi Vân cười lạnh nói:” ….

Ta không biết, ở Minh Phủ này, cũng có người dám dùng binh khí uy hϊế͙p͙ em”
Xác thật, ở Minh Phủ, các thần chỉ lớn nhỏ đối với tôi, thái độ tồi tệ nhất cũng chỉ là không cho tôi là đúng, chứ không có ai dám dùng binh khí uy hϊế͙p͙ tôi.
“Hơn nữa … Chuyện ở minh phủ không phải một ngày là có thể làm xong, ta sẽ ở bên cạnh em nhiều hơn, như vậy, việc tu hành của em mới nhanh hơn một chút ….” Anh ấy giơ tay lên, vén tóc cho tôi.
Ánh mắt của anh ấy có chút yên lặng, tôi lo lắng hỏi:” sao vậy …..

Anh hình như có cái gì đó không ổn”
” Không ổn là em mới đúng …..

Ta không ở đây, mọi việc em cứ hao tâm tổn sức như vậy sao? Không chỉ có xa nhà mấy ngàn dặm, mà còn ăn không ngon, ngủ không yên, cả ngày hành tẩu trong âm dương hai giới, cùng quỷ thần giao tiếp, nhìn bộ dạng xanh xao vàng vọt của em đi”.

Anh ấy thật không vui nói
” nào có khoa trương như vậy đâu …..” Tôi nhỏ giọng nói
Có đến mức như vậy không? Tuy rằng khí hậu không thích hợp, nhưng cũng không đến nỗi xanh xao vòng vọt, đồ ăn của phương bắc, tuy rằng không có tinh tế như phương nam, nhưng cũng không tồi, ít nhất còn có món mì phở cũng rất ngon.
Giang Khởi Vân không vui nói:” những việc này tích lũy đã nhiều năm, thành hoàng địa phương không xử lý ổn thoả, sau khi sảy ra chuyện cũng không báo cáo cho âm ty, ta điều tra lại, phía dưới đùn đẩy cho nhau nói, chuyện sảy xa trong lúc đế quân đại nhân đi ngồi quên, nên không kịp báo cáo …..

Thật là, cho rằng vị trí này mình đã ngồi lâu rồi nên mình có quyền làm chủ”
“Suỵt …” Tôi nhanh chóng nhắc nhở anh ấy: ” anh đừng ở chỗ này nói những chuyện như vậy, nhỡ có tiểu quỷ sai nghe được thì sao”?

” …..

ta ở đâu thì ở đó sẽ có kết giới, tiểu đồ ngốc nhà em làm sao mà hiểu được”.

Anh ấy cười nói:” nhanh lên, mau chóng giải quyết âm khí u ám ở chỗ này, sau khi trở về …..

Ta sẽ bồi dưỡng cho em…..”
Mặt tôi hơi nóng lên, tên này …..

Sau khi ngồi quên, nói chuyện càng này càng trắng phớ ra.
” đế quân đại nhân, ngài ở chỗ này, những đầu người man đó sẽ không dám đến gần, ngài có thể tạm thời tránh đi một lát, để thuộc ha giải quyết nốt những đầu người man còn lại không?” Hình Thiên cung kính nói.
Giang Khởi Vân híp mắt nói:” bổn toạ thu thập là được, ngươi vất vả rồi”
Hình Thiên cung kính cúi người, lùi lại vài bước.
Giang Khởi Vân nói anh ấy tự thu thập, thực tế là anh ấy không tự động thủ, mà bấm tay niệm thần chú triệu hoán, ngày đêm du tẩu Lục Đinh Lục Giáp, thật nhanh những đầu người man đang khắp nơi bay loạn này được hủy diệt đến không còn một mảnh.
Trong đêm đen, mang theo một mùi khói bụi mịt mờ.
Tôi đứng ở mắt trận nơi miệng giếng, hoá ra hai lá phù chú phá ma trừ tà, giang khởi vân đưa thần ấn bản sao cho tôi, hoá ra, ngoại trừ bảo vệ cho tôi, thần ấn còn có nhiều công dụng như vậy
Ấn ký của Đạo Giáo được Tôn Thần ban tặng, là biểu tượng của quyền uy, cũng là pháp khí quan trọng để ” chế phục âm ma, trừ tà chữa bệnh”, có thần ấn ở trong tay, phối hợp cùng chỉ quyết và chú ngữ, phá ma trừ tà, vãng sinh siêu độ, công dụng tăng gấp trăm lần.
Tôi đã quy y Thanh Hoa Trường Nhạc giới, chú ngữ yêu thích đương nhiên là Thất Bảo Khiên Lâm quyết, nếu nói đến siêu độ, thì đại tôn thần là người đầu tiên trong số các tôn thần của tiên gia.
Giang Khởi Vân nhàn nhã nhìn tôi, tôi có chút lo lắng, nhịn không được mà nói:” anh có thể …..


Tránh ra một chút được không? Cứ nhìn em thế này, em có chút căng thẳng”
Anh ấy cười cười nói:” …..

để ta dạy cho em”.
Dạy tôi?
Anh ấy từ sau lưng tôi đưa tay về phía trước, bàn tay lạnh lẽo cầm tay tôi, đặt từng ngón lại cho đúng chỗ, nhẹ giọng nói:” mỗi lần, ta đều thấy em bấm tay niệm thần chú rất nóng vội ….

Hận là không thể tự mình bấm đốt ngón tay, véo cái chỉ quyết thôi mà em cũng lo lắng đến vậy sao?”
” Bấm tay niệm thần chú em không lo lắng, là anh cứ nhìn chằm chằm vào em, nên em mới lo lắng”.
” Hừ …..

Vậy em nhắm mắt lại đi …..

Tập trung là được.” Anh khẽ cười, để tôi tập trung, nhưng lại không buông tôi ra.
Cửu u rút khổ, độ ách siêu thoát
Tôi nhắm mắt lại mặc niệm Diệu Kinh Giải Oan Trong Tam Sinh, ngàn vạn văn kinh từ từ niệm tụng, thần ấn trước ngực nổi lên ánh hùynh quang nhàn nhạt
” …… Vô lượng độ người, người đại từ nhân từ, đại bi đại nguyện, đại thánh đại từ.

Quá một tôn thần, cứu khổ Thiên Tôn.

Quá Thượng Tam Sinh Giải Oan Diệu Kinh…… Thật vậy.”
Từ cuối cùng cũng đọc xong, từ dưới Khoá Long Tĩnh khô khốc đổ nát, truyền đến tiếng ai oán kêu gào.

Oán lệ chi khí từ trong giếng phóng lên cao, rồi dần dần tiêu tán trong đêm đen.
Toàn bộ được quét sạch trong màn đêm tăm tối, trong đêm đen như tẩy như luyện, dần dần khôi phục lại bầu trời quang đãng
” không tồi, nhớ rõ câu kinh văn dài như vậy!’ Giang Khởi Vân cười cười nắm tay tôi
” Những đầu người man đó, ……”
“Giao cho bọn họ là được rồi, không một cái nào có thể chạy trốn được đâu, có Hình Thiên ở chỗ này, tất cả sẽ được giải quyết, cái hắn ghét nhất chính là đầu người bay loạn khắp nơi ….” Giang Khởi Vân nhẹ nhàng nói
“Chúng ta chưa thể rời đi được đâu, anh trai em vẫn còn ở đây, những thế gia đó nhất định đang làm khó anh ấy, chúng ta mau chóng đến đó xem sao!”
“Ừ.” Giang Khởi Vân gật đầu.
Anh ấy kéo tôi xuống núi, những âm khí u ám xung quanh đã tan đi rất nhiều.
Trăng sáng trêи bầu trời, trăng trong như mặt nước.
Cảnh tượng như vậy thật là cảnh đẹp ý vui —- tôi vừa mới xử lý xong một nơi có âm khí u ám, nhiệm vụ được giao đã hoàn thành, Giang Khởi Vân cũng đã trở lại….
Tất cả mọi thứ đêù thay đổi rất nhanh
Chúng tôi còn chưa đi đến chỗ anh tôi, bỗng nhiên ánh trăng trêи bầu trời trở lên tăm tối.
Giống như kéo lên rèm che, vừa rồi rõ ràng ánh trăng sáng đã bao trùm khắp nơi, hiện giờ lại tối đen đến gần như không thể nhìn thấy người đối diện.
Giang Khởi Vân rùng mình, anh ấy nắm lấy tay tôi siết chặt, ngẩng đầu nhìn về phía ánh trăng
” …..

hung tinh Kế Đô”.

Trong ánh mắt của anh ấy hiện lên một tia ngưng trọng.
Nhưng lời này làm tôi lo lắng hẳn lên, lần trước Đại Vu Vương Mộ Vãn Thần cũng đã nói, chu kỳ của nhật nguyệt thay đổi, nên phải cẩn thận một chút, hiện giờ, sao lại có hiện tượng thiên văn hung tinh?
Dịch: Vi Vu
——————————.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương