Trong những ngày tôi hôn mê, anh tôi và Thiệu tổng đã liên lạc sơ bộ với nhau
Vì vậy, khi nhìn thấy anh tôi, Thiệu tổng đã bày ra một bộ dáng người quen cũ, đối với tôi thì không thèm nhìn một cái, còn đối với anh tôi thì lại nhiệt tình tiếp đón.
…… Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy một nam nhân như vậy.
Lúc hắn thấy anh tôi, cặp mắt mỏi mệt kia đều toả sáng.
Chuyển sang phía tôi, lập tức trở lại trạng thái ban đầu
Hahahaha …..

Ngôn Thấm, tình địch của cô thì ra là ở chỗ này.
Khuyên tai gắn kim cương trêи lỗ tai của Thiệu tổng thật làm người ta bị loé mù mắt, ánh mắt của tôi vẫn luôn bị thứ ánh sáng lấp lánh trêи tai hắn hấp dẫn.
Hắn thấy biểu tình của tôi, vội hỏi anh tôi:” sao, vị tiểu thư này là trợ lý của ngươi sao”?
“Trợ lý?” Tôi sửng sốt một chút, nhanh chóng giải thích: “Không phải, ta là —”
“Cô ấy là bạn gái của ta.” Anh tôi lập tức trả lời.
Cái gì? Tôi lại bị làm bia đỡ đạn?
Thiệu tổng biểu tình có chút cô đọng lại, sau cười cười nói xin lỗi, lặng lẽ buông tay anh tôi ra
Tôi tức giận đến muốn đá anh tôi vài cái, nhưng anh quay đầu lại nháy mắt với tôi, ý bảo tôi cứ làm bia đỡ đạn cho tốt
Bia đỡ đạn này tôi đã được làm trong nhiều năm.

Bây giờ cuối cùng cũng có Lâm Ngôn Thấm, có thể cho tôi dỡ cái nồi to này xuống rồi, nhưng ai ngờ, cư nhiên lại gặp một cái …..
Thành thật mà nói, vị Thiệu tổng này cũng không tồi.
Trắng trẻo, nho nhã, đầu tóc móng tay gọn gàng chỉnh chu, mặc dù gặp phải chuyện phiền phức như vậy, nhưng bề ngoài của hắn vẫn rất gọn gàng, ngăn nắp.
Người này đã làm mới cái nhìn của tôi về một số nhóm người đặc biệt, hóa ra có cả … đồng tính nam?
Thiệu tổng thoạt nhìn chưa đến 30 tuổi, trông còn rất trẻ, hắn điều chỉnh lại biểu tình của mình, nhìn tôi gật đầu nói:” xin chào, ta tên Thiệu Nhất Hàng, xin hỏi ta nên xưng hô với cô nương như thế nào?”
” Ách … ta tên là—”
“Tiểu Kiều, mau làm chuyện chính đi, đừng nói nữa.” Anh tôi thay tôi đáp lời, đưa tay kéo tôi đến bên cạnh, đứng dựa sát vào anh tôi.
Chúng tôi là người một nhà, ngày nào cũng chung sống dưới một mái hiên, diễn cảnh thân thiết cũng không khó, nên Thiệu tổng không thể nhận ra.
Toàn bộ công trường ở đây đều là toà nhà chính, là toà nhà chính đầu tiên được xây dựng, tôi nhìn thấy khắp nơi đều được dán phù chú và đặt pháp khí.
Bên ngoài tòa nhà này cũng có bố cục, ban đêm nhìn không rõ, nhưng xa xa có mấy cái lều trại tạm thời, tôi có thể nhìn thấy ánh đèn của các lều trại, hẳn là nơi các pháp sư tới để kết trận, bố trí pháp đàn.
” Như chúng ta thấy, nơi này đã thỉnh pháp sư đến để phong ấn …..

hơn nữa còn nghiêm cấm người ngoài ra vào ….

Lúc trước Lâm cô cô đã gọi cho ta, nói tiểu gia của Mộ Gia có năng lực rất lớn, dễ gần, nên tôi đã hướng cô ấy xin số điện thoại của ngươi, chúng ta đã trò chuyện video hai lần ….


Lần này cũng coi như là lần đầu gặp mặt!”.
Thiệu tổng nhìn anh tôi cười cười.
Anh tôi run lên, cầm tay tôi, bỗng nhiên căng thẳng.
… Thật đáng thương, anh hùng cứu mỹ nhân, thu được mỹ nữ còn có thể lý giải, không nghĩ đến anh hùng cứu mỹ nhân còn có thể thu được thiện ý của người đồng tính.
Ai kêu anh lại đẹp trai như vậy? Tôi liếc nhìn anh tôi một cái.
Làm sao? Diện mạo do cha mẹ cho, giờ lại còn quay sang trách anh à? Anh tôi trừng mắt nhìn tôi.
” Tình hình chung ta đã nói với ngươi trêи điện thoại, trước khi nơi này khởi công, ta đã mời pháp sư đến xem qua, hắn nói nơi này sát khí chưa tiêu tan, có thể làm kinh sợ những người dũng cảm ….

nói như vậy, các ngươi có hiểu không?” Hắn lắc đầu cười khổ.
Anh tôi chắc chắn có thể hiểu được Còn tôi thì … không hiểu cũng không sao.
Dù sao nó cũng là một “viện điều dưỡng” dùng để giam giữ một số phạm nhân đặc biệt, tội ác của những phạm nhân này chắc chắn không những không được công khai mà còn có rất nhiều bí mật không thể tiết lộ với công chúng nữa.
Một phạm nhân như vậy, còn được an dưỡng sao?
Ở tại nơi tĩnh mịch u ám lâu ngày như vậy, tuyến phòng thủ tâm lý dễ dàng bị sụp đổ.
Có lẽ đây là mục đích xây dựng ” viện điều dưỡng”.
Tình hình cụ thể của pháp trận chúng tôi còn phải đi xem xét, tôi có chút lo lắng nói:” chúng ta có được tính là không chặn ngang một chân không? Các thế gia ở phương bắc này đối với chúng ta rất khó chịu…..”

Anh tôi còn chưa kịp trả lời, thì Thiệu tổng đã vội vàng lên tiếng:” không không, cái này ngươi cứ yên tâm, trước đây ta cũng không hiểu biết về cái vòng tròn của các ngươi, lần này tiếp xúc với không ít người trong vòng, việc này có chút phức tạp, ta đã thỉnh rất nhiều pháp sư đến giúp đỡ, cho nên không tính là chặn ngang một chân ….

Huống chi đây là nhiệm vụ của quốc gia giao cho, mọi người …… cũng có thể hiểu được “.
Thiệu tổng cười cười.
Tôi cảm thấy như bị kim đâm một chút
Cái gì mà ” mọi người đều có thể hiểu được”? Có phải tất cả mọi người đều bị buộc phải làm?
Giống như lão hoà thượng ở chùa Định Quốc, biết rõ việc này không phải phàm nhân có thể giải quyết được, chỉ có thể căng da đầu đến làm.
Không làm không được, chỉ cần là công dân, chịu sự lãnh đạo và quản lý của nhà nước, thì tất cả đều phải làm, nếu không ngôi chùa đó còn muốn mở rộng cửa để nghênh đón khách hành hương và tín đồ nữa không?
Anh tôi cười cười:” cũng may, chúng ta không kiếm ăn ở dưới chân thiên tử, nếu xử lý không tốt, chúng ta có thể cuốn lên hành lý chạy về quê hương, không cần phải ở đây chờ chết”.
Thiệu tổng cười nói:” đừng nói vậy, mọi người đều là vì đại nghĩa …..

nếu ta vì lợi ích cá nhân, thì ta đã sớm bỏ chạy rồi! Mẹ ta lo lắng cho ta đến sắp phát điên, hai tháng nay ta còn chưa có về nhà, liền ở chỗ này cắm rễ, nếu thật sự sảy ra chuyện, ta có chết cũng sẽ được chết ở nơi này”.
Hắn nói lời này, làm tôi có chút kinh ngạc, cậu ấm của cấp cao, ngoại trừ, nhậu nhẹt, cờ bạc, gái gú, thì bên ngoài không cái gì là không biết, nhưng cư nhiên lại có ý chí giác ngộ cao đến vậy?
Anh tôi liếc hắn một cái, phun trào nói:” bỏ chạy? Có bỏ chạy thì ngươi cũng chạy vào đường chết, còn liên lụy đến người nhà, hà tất gì phải làm vậy?”
Khụ ….

Thì ra là thế.
Thiệu tổng cười khổ nói:” Mộ tiểu gia, ngươi thật là người hiểu biết, xin ngươi đừng cười nhạo ta, ta thật là hối hận tại sao trước kia không quen biết nhiều người trong vòng tròn của các ngươi hơn, hiện giờ ta thật là không còn chỗ nào để hỏi.”
“Hiện giờ cũng không muộn ~~ Đại huynh đệ, vừa hay chúng ta còn có chuyện phải làm, yêu cầu cần lấy lòng các người quyền quý như ngươi, cho nên, chúng ta sẽ giúp ngươi giải quyết”.


Anh tôi lười biếng nói, theo thói quen giơ tay vỗ vỗ bờ vai của hắn.
Trong ánh mắt của hắn toát ra thật nhiều màu hồng đào, anh tôi sợ hãi vội vàng rụt tay lại
” Chết … quên mất, ngươi là gay …” Anh tôi kéo tôi đến lều trại phía xa xa kia.
“Eh eh, các ngươi đi đâu vậy?” Thiệu tổng hỏi.
” Ngươi thành thật ở yên một chỗ, chúng ta đi đến pháp trận nhìn xem”.

Anh tôi cũng không quay đầu lại nhìn, kéo tôi chạy đi
Tôi cười nói: ” anh, mị lực của anh thật là giết người”.
” Câm miệng!”
“Tại sao anh không cho Lâm Ngôn Thấm đi cùng, Lâm Ngôn Thấm hẳn là quen biết hắn? Nếu hắn biết Lâm Ngôn Thấm là bạn gái của anh, liền sẽ đánh mất những tâm tư đó”.
Anh tôi bĩu môi nói: “Nếu hắn lấy Thấm nha đầu ra uy hϊế͙p͙ anh thì phải làm sao? Những người này chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, làm việc không cần nhìn ai …..

ai da, chết tiệt, sao chỗ nào cũng thấy ngươi”.
Tôi nhìn người đầu tiên đứng gần lều trại, im lặng quay đầu.
Dịch: Vi Vu
——————————.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương