Trước mắt đứa nhỏ này thông minh như thế, Diệp Xu Xu nghĩ thầm nếu có thể khiến đứa nhỏ này đọc sách, không chừng hắn có thể thi đậu Trạng Nguyên.

Chính cái gọi là sĩ nông công thương, ở cổ đại thân phận địa vị tối cao chính là giai cấp sĩ phu, nếu đứa nhỏ này thật sự rất có thiên phú đọc sách, suy xét vì tương lai của hắn, tốt nhất nàng nên đưa hắn đi thi khoa cử.

Nghĩ như vậy, Diệp Xu Xu hỏi hắn,

- “A Bảo, đệ có thích đọc sách hay không vậy?”

Tiểu nam hài dùng sức gật đầu,

- “Thích. Tỷ tỷ dạy đệ cái gì, đệ liền thích cái đó!.”

Diệp Xu Xu hỏi:

- “Vậy tương lai đệ còn dài, có nghĩ trở thành tú tài cử nhân không?”

Tiểu nam hài nghiêng đầu nghĩ nghĩ, hắn nhớ tới trong thôn bọn họ có một tú tài, lớn lên lịch sự văn nhã, nói chuyện cũng khách khách khí khí, trong thôn chỉ có hắn trước nay đều sẽ không mắng mình là dã loại.

Tiểu nam hài đối với tú tài trong thôn ấn tượng thực tốt, cho nên hắn gật gật đầu nói:

- “Đệ muốn làm tú tài.”

Diệp Xu Xu không biết suy nghĩ trong đầu tiểu nam hài, còn tưởng rằng hắn là thật sự muốn thi khoa cử, cho nên nàng nhíu mày suy tư trong chốc lát, dựa theo tình huống trước mắt của tiểu nam hài, đừng nói thi khoa cử, tính là vào trường học đều khó, rốt cuộc hắn không có một cái thân phận quang minh chính đại.

Phải làm như thế nào giúp tiểu nam hài có được thân phận chính thức đây? Trong lúc nhất thời Diệp Xu Xu khó khăn.

Trở lại thế giới của nàng, nàng đi lãnh giáo chuyện này với Diệp Trường Canh.

Diệp Trường Canh nghe xong vấn đề của nàng, kỳ quái nói:

- “Muội muội, muội hỏi cái này để làm gì? Chẳng lẽ muội muốn giúp người nào mà không được à?”

Diệp Xu Xu chỉ có thể nói dối, nói chính mình có một bằng hữu, trong nhà nàng có thân thích gặp phải cái chuyện phiền toái này vân vân.

Diệp Trường Canh hiểu rõ, nói:

- “Nếu muốn xử lý thân phận chính thức mà nói, nhất định phải đi tìm một địa phương xa xôi, chỉ cần bỏ ra chút bạc cho mấy cái đồng hương thân thích làm chứng là được.”

Nghe câu trả lời này Diệp Xu Xu như cũ không hài lòng, tiếp tục hỏi:

- “Vậy nếu như cha mẹ đều mất, là cô nhi lưu lạc tha hương thì sao? Nếu không ai có thể giúp hắn làm chứng thì sao?”

Diệp Trường Canh nghĩ nghĩ trả lời:

- “Cái này xác thật có chút phiền phức, bất quá nếu muốn giải quyết kỳ thật cũng không khó, chỉ cần cho bạc đủ nhiều, huynh nghĩ kiếm một địa phương xa xôi phần lớn vẫn là nguyện ý giúp thôi.”

Được câu trả lời của Diệp Trường Canh, Diệp Xu Xu thở phào một hơi, xem ra muốn giải quyết vấn đề thân phận của tiểu nam hài vẫn có biện pháp. Chỉ cần là tiền có thể giải quyết vấn đề, hiện tại đối với nàng mà nói không tính là vấn đề lớn, ai bảo hiện tại trong túi nàng có tiền đây?

Chẳng qua hiện tại tiểu nam hài còn quá nhỏ, nếu kêu hắn cầm một lượng bạc lớn đi hối lộ quan sai chỉ sợ sẽ khiến cho quan sai nổi lên tâm hoài nghi, nói không chừng còn sẽ đưa tới tai hoạ.

Vẫn là phải chờ một hai năm rồi tính.

Trong khoảng thời gian này Diệp Xu Xu không chỉ có dạy tiểu nam hài biết chữ, còn dạy hắn tính toán, xác thật tiểu nam hài cực kỳ thông minh, thậm chí có thể nói đạt tới trình độ đã gặp qua là không quên được! Nàng nhớ rõ khi nàng còn nhỏ vì học thuộc lòng bảng phép nhân mà đã thống khổ chết đi sống lại, kết quả tiểu nam hài chỉ nghe nàng giảng giải kỹ càng tỉ mỉ một lần, lại nghe nàng nói một lần, liền lập tức có thể lưu loát ngâm nga ra được.

Khiến cho Diệp Xu Xu hâm mộ không thôi, nếu như lúc trước thời điểm nàng học bài có một nửa thông minh của hắn, cũng sẽ không ăn khổ nhiều như vậy.

Ăn sáng xong, nàng ở trong phòng lại bắt đầu mân mê trò chơi mới, lần này nàng mân mê chính là nước dưỡng da. Ở Hạ Triều này tới mùa đông khí hậu cực kỳ khô ráo, rất nhiều người ở mùa đông làn da sẽ rạn nứt, thế nhưng lại không có thứ gì để phòng ngừa làn da rạn nứt vì thiếu nước, rất nhiều người chỉ có thể thông qua mỡ heo xoa lên trên mặt trên tay để giữ hơi nước trên da.

Mỡ heo cố nhiên có thể giữ hơi nước, thế nhưng dầu mỡ bôi lên trên mặt thật sự chướng tai gai mắt, lại còn dễ dàng nổi mụn.

Diệp Xu Xu nghĩ thầm nếu nàng có thể chế ra nước dưỡng da, nói vậy nhất định có thể có một phần tiền lời không tệ. [Truyện này đăng tại trang web audiotruyendaomai.com và Wattpad DaoMai161]

*** *** *** *** ***

Diệp Xu Xu chế tạo ra xà bông thơm cực kỳ lưu hành trong vòng nữ quyến quan lại ở kinh thành. Diệp Xu Xu đã khai phá ra càng ngày càng nhiều chủng loại xà bông thơm, đóng gói cũng càng thêm tinh mỹ, thế cho nên danh tiếng cũng trở nên càng lúc càng lớn.

Số lượng xà bông thơm tiêu thụ so trước kia gấp hai ba lần, tiền Diệp Xu Xu được chia trở nên càng nhiều, mỗi ngày nàng đếm tiền đến cực kỳ vui vẻ.

Liễu thị bên kia cũng biết xà bông thơm, tuy rằng bà không rõ ràng lắm xà bông thơm của Thủy Vân Các rốt cuộc có phải Diệp Xu Xu cung cấp hay không? Thế nhưng bà biết Diệp Xu Xu từng đã cho Diệp Thịnh Hồng một khối xà bông thơm, nói là chính nàng làm, sử dụng giống như đúc Thủy Vân Các bán, mà khi đó xà bông thơm còn chưa có xuất hiện qua.

Liễu thị suy đoán, nhưng lại không có chứng cứ, chỉ có thể cho hạ nhân ngầm nhìn chằm chằm Diệp Xu Xu.

Lý bà tử chạy đến nói:

- “Phu nhân, nô tỳ thấy hôm nay Đại tiểu thư lại tới cửa hông gặp tiểu nhị Thủy Vân Các, tiểu nhị kia còn giao cho nàng một tấm ngân phiếu. Xem ra đúng là Đại tiểu thư đang buôn bán với Thủy Vân Các!”

Liễu thị nghe xong, bà gắt gao siết chặt khăn trong tay, sắc mặt trở nên rất khó coi. Như thế xem ra xà bông thơm kia xác thật là Diệp Xu Xu làm buôn bán với Thủy Vân Các? Nha đầu chết tiệt này sau lưng bà làm mua bán lớn như vậy thế nhưng một tiếng đều không nói ra, nếu không phải bà có tâm lưu ý nàng ta, chẳng phải là vẫn luôn bị nàng ta qua mặt hay sao?

Liễu thị càng nghĩ càng tức giận, bà mới là đương gia chủ mẫu trong nhà, toàn bộ tiền bạc chi thu trong phủ nên đều phải do bà quản, Diệp Xu Xu không tuân thủ quy củ như thế, gạt bà làm buôn bán cùng người bên ngoài, quả thực một chút cũng không để bà vào mắt!

Nghĩ đến nhiều tiền như vậy mà không qua tay mình, Liễu thị oán hận cắn răng, nói:

- “Nha đầu chết tiệt kia lừa đảo! Chờ xem, ta sẽ cho ngươi đẹp mặt!”

Bà nói xong liền đứng lên đi ra ngoài phòng, Diệp Chân Chân vội vàng ngăn bà lại nói:

- “Nương, người muốn làm gì?”

Liễu thị cả giận nói:

- “Nương còn có thể làm cái gì? Đương nhiên đi tìm Diệp Xu Xu lấy bạc!”

Diệp Chân Chân thấy mẫu thân tức giận thành như vậy, nàng thở dài một hơi, nói:

- “Nương, chẳng lẽ nương cho rằng nếu không có đại ca ca hỗ trợ, Diệp Xu Xu có thể ở dưới mí mắt chúng ta ở bên ngoài phủ mở xưởng làm xà bông thơm sao?”

Liễu thị nghe xong liền càng tức giận, nói:

- “Con không nói trong lòng nương cũng rõ ràng, tám phần mười Diệp Trường Canh cũng tham dự vào, nếu không bọn họ không có khả năng giấu lâu như vậy! Một đôi huynh muội này theo chân mẹ đẻ bọn họ thật đúng là một khuôn mẫu khắc ra gian trá âm hiểm! Đáng giận đến cực điểm!”

Diệp Chân Chân nói:

- “Nếu trong lòng nương đã rõ ràng, vậy nương như thế nào tìm Diệp Xu Xu muốn bạc? Ngài làm như vậy không phải cũng đối nghịch với đại ca ca sao? Đại ca ca không thể so với Diệp Xu Xu, hắn là trưởng tử trong nhà, tương lai sẽ phải kế thừa gia nghiệp, hơn nữa hắn đã cưới vợ sinh con, nếu hắn tư tàng chút tiền tài, vậy quả thực hết sức bình thường. Nếu như hắn có tâm bao che Diệp Xu Xu, nương ngài ngẫm lại ngài còn có thể chiếm được tốt sao?”

Lời này nói ra Liễu thị á khẩu không trả lời được, đích xác, có lẽ bà có thể đấu qua Diệp Xu Xu, nhưng xác thật bà không đối phó được Diệp Trường Canh.

- “Chẳng lẽ cũng chỉ có thể như vậy?” Liễu thị thực không cam lòng.

Diệp Chân Chân nói:

- “Nương cũng không cần nóng vội, nếu muốn cho Diệp Xu Xu phun ra bạc kiếm được kỳ thật cũng không khó, chỉ cần ngài nói việc này với cha, khẳng định cha sẽ bắt Diệp Xu Xu giao bạc ra.”

Liễu thị nghe xong, sửng sốt hỏi:

- “Cha ngươi? Làm sao hắn sẽ muốn bạc của Diệp Xu Xu? Không phải hắn bất công nàng ta nhất sao?”

Diệp Chân Chân nói:

- “Cho dù như có bất công nàng ta, nàng ta cũng chỉ là một nữ tử, tương lai phải gả cho người, gia sản Diệp gia chung quy đều do nhi tử sở hữu, nàng ta tính là cái gì? Nàng ta căn bản không có tư cách có được nhiều bạc như vậy.”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương