Mới biết tương tư
-
Chương 47:
Tương Tư tiếp tục nói, Hoa Tư nghe được trong lòng đau xót, lập tức khóc lên.
Bà hung hăng nói:
“Đó là tên đáng chém ngàn đao nào, rốt cuộc hắn ta là ai, nữ nhi, con phải cẩn thận, hắn ta nói hắn ta không đi vào, con cho hắn ta sờ, hắn ta sờ xong sẽ muốn đi vào. Con, con đừng ngủ ở Tương Tư Lâu của con nữa, con tới chỗ ca ca ngủ đi, con ngủ ở chỗ ca ca, tên đáng chém ngàn đao kia sẽ không đến nữa.”
Nếu không phải sợ Nhung Vu tức giận, Hoa Tư nhất định sẽ tìm ra nam nhân lợi dụng Tương Tư, bà sẽ băm, băm, băm, băm hắn ta thành thịt vụn, cho dù thế vẫn chưa đủ giải hận.
Đáng giận nhất là nữ nhi của bà ngây thơ trong sáng như vậy, nam nhân kia chỉ dùng dăm ba câu đã lừa mất thân thể của nàng, lừa một lần cũng thôi đi, lại còn lừa lần thứ hai.
Hoa Tư tức giận.
Nhưng Tương Tư lại không thể nói cho mẫu thân biết, người lừa nàng chính là Nhung Vu, đêm qua ca ca cũng nói về lý do, trên thế gian hiếm khi nghe nói huynh muội làm chuyện như vậy, bởi vì huynh muội nhà khác đều không nói những việc này ra ngoài.
Cho nên nàng chắc chắn sẽ không nói, người cưỡng hiếp nàng chính là Nhung Vu.
Nhưng sau khi nghe xong lời Hoa Tư nói, Tương Tư đã hiểu, thì ra, ca ca nói chỉ sờ thân dưới của nàng, bởi vì ngay từ lúc bắt đầu đã muốn lừa nàng.
Vốn dĩ ngay từ đầu, hắn đã muốn dùng dương vật tiến vào cơ thể nàng.
Tương Tư đã hiểu, nàng không khỏi có chút thất vọng, đại ca sờ thân dưới của nàng, đặc biệt là nơi dùng để đi tiểu kia, nàng cực kỳ hưởng thụ, hôm qua hắn dùng dương vật tiến vào cơ thể nàng, nàng cũng không đau.
Vì thế, Tương Tư do dự, nói với mẫu thân:
“Nhưng con cảm thấy, cảm giác cũng khá tốt, mẫu thân, lần đầu tiên con bị đau một chút, buổi tối hôm qua......”
“Đó là cưỡng bức đấy Tương Tư.”
Hoa Tư khóc lóc chọc lên trán nàng, nói với đứa nhỏ ngốc này:
“Con phải phản kháng, con không thể để hắn ta đối xử với con như vậy, làm sao mẫu thân không biết cảm giác hoan ái cùng nam nhân vui sướng tuyệt diệu đến thế nào. Nhưng mà, hắn ta đang bắt nạt con, con được ca ca con ngâm mình trong mật ngọt mà lớn lên, sao có thể để mặc người ta đối xử với mình như vậy? So với Tiêu Chính Bình, người nọ bắt nạt con càng nhiều hơn.”
“Là vậy sao?”
Tương Tư ngây thơ mờ mịt, trong lòng có chút rối loạn, Tiêu Chính Bình đã làm tổn thương nàng đủ tàn nhẫn rồi, suốt một năm, trái tim nàng bị tổn thương nặng nề, đến nay vẫn còn bị ca ca phong bế nội lực, mỗi ngày đều cẩn thận dùng nội lực nuôi dưỡng tâm mạch cho nàng.
Ca ca cưỡng bức nàng, so sánh với Tiêu Chính Bình không thích nàng, tính chất càng nghiêm trọng hơn sao?
Tương Tư suy nghĩ trăm lần cũng không ra, nàng lảo đảo lắc lư từ chỗ của Hoa Tư trở lại Tương Tư Lâu. Mới tiến vào sân, Tiểu Đào và mấy tỳ nữ, đồng loạt quỳ trên mặt đất, hô:
“Cung nghênh thiếu chủ.”
Ồ, nàng là thiếu chủ, Tương Tư suýt chút nữa đã quên mất chuyện vui này.
Nàng hốt hoảng lướt qua mấy người Tiểu Đào, thấy trong đại sảnh của Tương Tư Lâu chất đầy các loại kỳ trân dị bảo, Nhung Vu mặc hắc y cẩm tú ngồi trên ghế, đang chờ nàng trở về. Bản chuyển ngữ được thực hiển bởi team LuvEvaland.Đông Cung. Mọi người nhớ qua LuvEvaland đọc để ủng hộ nhóm dịch nha. Nếu có thắc mắc gì có thể nhắn qua một trong hai trang Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land.
Thấy nàng đi tới, Nhung Vu nâng gương mặt tuấn mỹ lên, đứng dậy ra khỏi sảnh nhỏ, giữ chặt tay nàng, hỏi:
“Sao muội nói chuyện với mẫu thân lâu như vậy? Muội muốn bà làm xiêm y cho muội hay sao? Mặc như thế đi giết người quá mệt mỏi rườm rà, bà làm xiêm y cho muội, ca ca lại dặn dò người trong cung làm cho muội mấy bộ y phục dạ hành xinh đẹp, đến lúc đó muội vẫn có thể đi ám sát.”
Thấy sắc mặt nàng không vui vẻ như trong tưởng tượng của hắn, trong lòng Nhung Vu trầm xuống, hắn ôm tiểu cô nương đặt lên đùi, hỏi:
“Sao lại không vui rồi?”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook