Tiểu vương phi mảnh mai của bọn họ, muốn ban đêm thăm dò hoàng cung!
Tiểu vương phi nhát gan của bọn họ, muốn đi giáo huấn người đã làm nàng tức giận!
Mảnh mai chỗ nào? Nhát gan chỗ nào?
Đây rõ ràng chính là thói quen trước giờ của Tiêu Vương phủ bọn họ!
Xe ngựa dừng ở cửa lớn Tiêu vương phủ, Hòa bá dẫn theo hạ nhân nhất tề đứng ở cửa chờ đợi, thấy Tô Oản Nhan được đỡ xuống xe ngựa, lập tức cười khanh khách nghênh đón, "Cung nghênh Vương phi hồi phủ.

"
Sau đó, Hòa bá vừa dẫn Tô Oản Nhan vào trong phủ, vừa chỉ huy hạ nhân, "Các ngươi, đi hỗ trợ chuyển vật ban thưởng của hoàng thượng cùng quý nhân đi.

"

Hạ nhân: "Vâng!"
Ở trong hoàng thành, Tiêu vương gia không được bách quan chào đón, đó là bởi vì bách quan ăn bổng lộc của quân vương, hoàng đế không thích Tiêu vương gia, các văn quan trong triều, tất nhiên cũng không dám lui tới mật thiết với Tiêu vương gia quá nhiều, nhưng có văn quan thì tất nhiên cũng có võ tướng, lấy chiến công của Tiêu vương, khiến tất cả võ tướng đều khâm phục và học tập, thấy Tiêu vương rơi vào tình trạng như bây giờ, những người trong phủ võ tướng kia, đều thời khắc nhìn chằm chằm!
Tiêu vương phi một mình một người tiến cung tạ ơn hoàng ân, này mặc kệ Tiêu vương không được hoàng đế chào đón như thế nào, nhưng ban thưởng nhất định sẽ không ít.

Chuyện xảy ra trong cung, Quý Tiêu Hàn đã sớm nhận được tin tức, cẩu hoàng đế cố ý làm khó Tô Oản Nhan, ngay cả một chút lễ nghi tỏ vẻ cũng không làm, cẩu hoàng đế không biết làm người, hẳn cũng không sợ người trong thiên hạ đều biết đi sao?
Vì thế, Hòa bá đã cố ý dẫn người chờ sẵn ở cửa vương phủ, chỉ cần một người đi ngang qua, hạ nhân sẽ đặc biệt cao hứng nói với người nọ, "Vương phi chúng ta quả nhiên là người có phúc khí, sắc mặt của Vương gia hôm nay đã tốt hơn nhiều, Vương phi xung hỉ có công, tiến cung tạ ơn Hoàng thượng nhất định sẽ ban thưởng rất nhiều thứ, chúng ta đứng ở đây nghênh đón Vương phi trước.

"
Sau đó, Tô Oản Nhan còn chưa đi ra khỏi hoàng cung, toàn bộ người trong hoàng thành đều biết Tiêu Vương phi tiến cung tạ ơn, Hoàng Thượng còn muốn ban thưởng rất nhiều thứ đây! Đây là hoàng ân a!
Nhưng sau khi Tiêu vương phi vào phủ, đám người chạy đến bên cạnh xe ngựa nhìn, trong xe trống rỗng.

Hạ nhân trợn tròn mắt!
Đám người vây xem cũng trợn tròn mắt!
Hoàng thượng cố ý chọn người xung hỏ cho Tiêu vương phủ, hôn này cũng đã kết, ân cũng đã tạ, nhưng ban thưởng lại không có?
Đám hạ nhân tuân thủ nghiêm ngặt bổn phận không dám vọng nghị chủ tử, không rên một tiếng dắt xe ngựa trở về hậu viện, bóng lưng cô đơn kia, nhứng cái đầu cúi xuống kia, nhìn thế nào cũng thấy đáng thương.

Người vây xem ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, lắc đầu rời đi.


Đều nói Hoàng Thượng không thích Tiêu Vương gia, sợ hắn công cao chấn chủ đoạt uy danh Hoàng Thượng, nhưng dù thế nào, một chút lễ nghi nên có cũng phải làm chứ?
Tiêu vương phi tiến cung một chuyến, cái gì cũng không vớt được, đều nói người hoàng thất bạc tình, quả nhiên, một chút không sai.

"Vương phi ngài chịu tủi thân, lão nô sai người chuẩn bị canh tổ yến, ngài uống chút bớt giận.

" Hòa bá mời Tô Oản Nhan vào chính sảnh, tự tay bưng lên một chén canh tổ yến, đau lòng nói.

Tô Oản Nhan ngược lại không cảm thấy tủi thân chỗ nào, nàng không phải người thời đại này, những chiêu trò hạ thấp uy danh kia, cũng chả ảnh hưởng một chút nào tới tâm tình nàng, "Không có gì, bị khi dễ thì tìm cơ hội khi dễ trở về là được.

"
"Ngô, canh tổ yến hầm cũng thật ngon.


"
Ba ngụm hai ngụm đã uống xong canh tổ yến, Tô Oản Nhan đứng dậy, "Hòa bá, buổi tối cho phòng bếp làm nhiều mấy món đồ mặn, ta phải ăn nhiều một chút bổ sung thể lực.

"
Hòa bá ngẩn người, khom người, "Vâng, lão nô lập tức đi xuống an bài.

"
Muốn ăn đồ mặn, bổ sung thể lực?
Làm cái gì?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương