Minh Vương - Tể Tể Ba Tuổi Rưỡi
-
44: Bị Bánh Bao Sữa Ngây Thơ Mềm Mại Dễ Thương Bạo Kích
Hoắc tư Thần bình an, Hứa Dao lại có chút sợ hãi hắn.
Bởi vì Hoắc tư Thần từ nhỏ đến lớn đều vô pháp vô thiên, là con nhỏ nhất của Hoắc Trầm Lệnh, hơn nữa còn là đời cháu nhỏ nhất của toàn bộ họ Hoắc, dù là đối mặt với Hoắc An An an, cháu gái duy nhất, cũng chưa từng cho sắc mặt tốt.
Lúc trước Hoắc Trầm Lệnh còn chưa phải là người nắm quyền của Hoắc gia, Hoắc tư Thần đã không coi ai ra gì rồi.
Hiện tại cha hắn đã lên nắm quyền, cô cảm thấy Hoắc tư Thần có thể trực tiếp lên trời luôn rồi!Hứa Dao cố gắng khống chế tốt biểu lộ trên khuôn mặt, thanh âm phát ra một cách dịu dàng.
"Tư Thần, em! ! "Hoắc tư Thần ôm Tể Tể mặt lạnh nhìn chằm chằm: "Ta gọi Hoắc tư Thần, tư Thần, tư Thần, không biết còn tưởng rằng chúng ta quan hệ rất thân thiết! Trên thực tế chúng ta căn bản không quen! Cha em cũng không phải chú của chị!"Hứa Dao: "! ! "Chu Việt nghe thực sự không nổi nữa, nhưng nhìn đến đằng sau hai cha con Hoắc Trầm Lệnh cùng với Hoắc tư tước đang đi tới, liền vội vàng cúi đầu, hận không thể biến mất tại chỗ.
Hoắc Trầm Lệnh rõ ràng đối với bọn họ không có cảm tình tốt, lúc này mà đi tới tham gia vào sẽ chỉ rước nhục nhã.
Hứa Dao cũng nhìn thấy hai cha con Hoắc Trầm Lệnh cùng Hoắc tư tước, trong nháy mắt kia khuôn mặt biến đổi, nặn ra một nụ cười chào hỏi.
"Chú Hoắc, cậu tư tước.
"Cô không dám thân mật hô tư tước, sợ Hoắc tư tước giống Hoắc tư Thần không chút lưu tình mà chế nhạo.
Khóe miệng Hoắc tư tước mang nụ cười lười nhác, hắn đi về phía trước mấy bước, ánh mắt nhìn Chu Việt, cười khẽ một tiếng.
"Ồ! Cô Hứa, cô lại đổi bạn trai!"Hứa Dao: "! ! Hả?"Chu Việt: "! ! Cậu tư tước, cậu có ý gì?"Hoắc tư tước: "Cách đây mấy ngày, ở nhà cũ bên này tôi nhìn thấy cô ấy mang tới một tiểu bạch kiểm, giới thiệu là bạn trai mới, nhưng cũng không phải là anh!"Chu Việt: "! ! "Hứa Dao trợn mắt há hốc mồm.
Sau đó tức giận đỏ cả mặt: "Cậu Tư tước, tôi làm gì có.
""Chu Việt, anh đừng nghe cậu ấy nói bậy.
"Hoắc tư tước lười biếng cười, hai tay đút ở trong túi quần, không nhanh không chậm nói.
"Ân…! Tin tưởng cô ta thì trên đầu anh sẽ mọc ra cả một mảnh thảo nguyên hùng tráng uy vũ!"Chu Việt mặt tái đi, hướng mấy người gật gật đầu, liền bước nhanh bỏ đi.
Hứa Dao vừa muốn đuổi theo, lại bị Hoắc tư tước ngăn lại.
"Cô Hứa, nếu để cho bản thiếu gia nghe được cô vô lễ với Tể Tể, thì không chỉ là đổi bạn trai nha!"Hứa Dao không dám tin nhìn qua hắn: "Cậu cố ý?"Hoắc tư tước cười nhạo một tiếng: "Đúng vậy!"Hứa Dao: "! ! "Hứa Dao tức giận muốn bốc khói, nhưng nơi này lại là nhà cũ của Hoắc gia, cô căn bản không thể phát tác.
Không!Có lẽ cũng có thể được!Cô ta chưa từng nghĩ tới dùng tà thuật đối phó người nhà họ Hoắc, rất dễ bị hoài nghi.
Nhưng bây giờ! ! Cô muốn để một nhà Hoắc Trầm Lệnh bốn người chế nhạo cô biết, châm chọc cô, khinh nhục cô sẽ trả giá đại giới!Hứa Dao vừa nghĩ muốn động thủ thì Hoắc An An từ đằng xa đang vội vàng chạy tới.
Đầu tiên là hướng mấy người Hoắc Trầm Lệnh chào hỏi: "Chú Hoắc, anh Tư Tước, anh Tư Thần, Tể Tể, mọi người tới rồi.
Mẹ bảo em tiễn chị Dao Dao, trước em đưa chị Dao Dao ra ngoài đã, một lúc sau sẽ trở về chơi cùng mọi người.
”Biết không có người để ý tới mình, Hoắc An An yên tâm cầm tay Hứa Dao nhanh rời đi.
Bánh bao sữa bỗng nhiên nhìn chằm chằm Hứa Dao lên tiếng: "Hứa tiểu thư, cha nói qua nhà cũ cũng là tài sản của cha! Như vậy, Tể Tể là con gái của cha thì nơi này dĩ nhiên chính là nhà của Tể Tể!"Hứa Dao: "A?"Hoắc An An buông thõng tầm mắt, ánh mắt lóe lên, nhưng lại rất ôn nhu dung túng.
"Tể Tể nói đúng, ông bà nội sớm đã nói rồi, nhà cũ là tài sản của Chú Hoắc, bởi vì ông bà thích náo nhiệt cho nên tất cả mọi người vẫn cùng sống ở đây.
"Hứa Dao: "! ! "Bị vả lên mặt một cách vô hình.
Quá đau!Mặt Hứa Dao một hồi đỏ một hồi trắng, được Hoắc An An nắm tay kéo đi.
Hoắc tư tước đi đến trước mặt bánh bao sữa muốn ôm nàng kết quả bị Hoắc tư Thần tranh mất, ôm bánh bao sữa duỗi thẳng chân chạy thật nhanh.
"Anh hai, em còn không có ôm đủ đâu! Tể Tể thật tuyệt! Tể Tể quá lợi hại!"Bánh bao sữa nhìn anh ba thở hồng hộc ôm bé chạy, mới vừa rồi anh ba cùng với anh hai bảo vệ bé, nhịn không được cũng cao giọng khen anh mình.
"Anh ba cũng thật tuyệt! Anh ba quá lợi hại!"Hoắc tư tước chạy đuổi theo đến, nghe được bánh bao sữa khen em trai có chút ghen ghét hỏi.
"Tể Tể, anh hai thì sao? Anh hai không tốt sao?"Bánh bao sữa cười hắc hắc, ghé vào đầu vai anh ba dùng giọng trẻ con mềm mại mà khen anh hai.
Khen xong anh hai, ngay tiếp theo lại khen cha đi ở phía sau cùng.
Hoắc Trầm Lệnh vừa đi vừa nhìn, khuôn mặt lạnh lùng lại chậm rãi nhu hòa khi nhìn đến mấy đứa nhỏ phía trước đang tranh cãi nhưng lại hòa thuận ấm áp, hai lớn một nhỏ ba đứa con của mình lúc này.
Nhìn mấy đứa tùy ý chạy, nhìn khuôn mặt tươi cười của tuổi trẻ, khóe miệng cũng chầm chậm vểnh lên.
Nơi xa, trong một gian phòng ngủ trên lầu hai gần cửa sổ, Hoắc Trầm Huy đứng ở bên cửa sổ nhìn hướng cổng chính đang đi tới một nhà bốn người, nghe tiếng cười vui của bọn nhỏ, cau mày.
Nhất là khi nhìn đến em trai Hoắc Trầm Lệnh đang vểnh khóe miệng cười, khóe miệng của hắn kéo ra.
"Tên kia cũng sẽ cười?"Hơn nữa là nhìn xem mấy đứa nhỏ mà cười!Trong ấn tượng của Hoắc Trầm Huy, đứa em trai này như bị khiếm khuyết, như thể sinh ra đã bị liệt cơ mặt, lạnh lùng không gần gũi thân thiết với bất kỳ ai.
Hiện tại thế mà nhìn bọn nhỏ cười!Hoắc Trầm Huy kinh ngạc, ánh mắt nhìn tới đứa nhỏ mà Hoắc tư Thần đang ôm trong ngực.
Cách rất gần, hắn thấy rất rõ ràng tướng mạo bánh bao sữa.
Ngũ quan đặc biệt tinh xảo, một đôi mắt to long lanh sáng ngời, bởi vì đang cùng tư tước, tư Thần vui đùa nên cười đến mặt mày cong cong.
Một trận gió thổi qua, ngẫu nhiên còn có thể nhìn thấy cái bụng nhỏ tròn trịa bị gió thổi lộ ra ngoài.
Là một đứa nhỏ rất đáng yêu hoạt bát!Hắn nghĩ tới con gái mình khi còn bé, cũng như thế mập mập tròn tròn, đặc biệt đáng yêu.
Nhưng không biết từ lúc nào, con gái ruột mũm mĩm của mình chậm rãi thay đổi.
Nghĩ đến cái này, Hoắc Trầm Huy cảm thấy có chút bực mình.
Hắn cau mày, nhanh chóng xuống lầu.
Vừa tới phòng khách ngồi xuống thì Hoắc Trầm Lệnh cũng dẫn ba đứa nhỏ đi vào.
Bánh bao sữa nhìn thấy ở chính giữa ghế sô pha chính đang ngồi hai người lớn tuổi đầu tóc đã bạc, không cần cha giới thiệu đã nhanh nhanh chạy tới chào.
"Chào ông bà nội, cháu là minh Tể Tể, là con gái của cha, là cháu nội của ông bà! Năm nay ba tuổi rưỡi!"Bà nội Hoắc vốn muốn làm cao lạnh lùng nhưng lại không chịu nổi bánh bao sữa trước mặt như quá quen thuộc.
"Bà nội, bà có tóc trắng thật là dễ nhìn, công chúa Bạch Tuyết cũng tóc trắng, bà nội muốn biến thành công chúa Bạch Tuyết sao?"Bà nội Hoắc: "! ! "Không được rồi!Bị đứa nhỏ ngây thơ, mềm mại dễ thương bạo kích thẳng sâu vào tâm hồn rồi!Bà nội không thể làm căng được nữa.
Ông nội Hoắc tằng hắng một cái, thân hình cao lớn, dù là đã hơn bảy mươi những vẫn rất rắn rỏi, khí thế vẫn rất dọa người.
Bánh bao sữa nghe được tiếng ho khan của ông nội, vội vàng quay đầu nhìn về phía ông.
"Ông nội, thân thể ông không thoải mái phải không? Để Tể Tể giúp ông nhìn xem sao nhé?"Bánh bao sữa xem xét nhưng thật đúng lại nhìn ra vấn đề.
Trên vành tai ông nội cũng có vòng tròn nhỏ màu đen đã gần như hoàn toàn khép lại giống như cái vòng tròn đen ở đằng sau tai của cha lúc trước.
Ông nội cũng bị tính kế rồi.
Bánh bao sữa mấp máy miệng nhỏ trắng nõn nà.
"Ông nội, ông thường xuyên ngủ mơ thấy ác mộng phải không?"Quanh năm suốt tháng đều gặp ác mộng, ông nội Hoắc: "! ! "Người duy nhất biết bí mật ở trong nhà này, Bà nội Hoắc: "! ! ".
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook