Mân Thuỷ mím môi, Thương Vương như nào nàng lại không biết, đừng nhìn vẻ tiêu dao bên ngoài của hắn mà lầm tưởng, so với Dực Vương lạnh lùng, hắn thêm vài phần mưu trí tàn nhẫn.

Huống hồ hắn trước giờ không thích gì Lục công chúa.

Ngôn Khả đi qua đi lại lo âu, bên dưới Xuân Hoa vẫn còn quỳ trên đất lo âu, nàng khó hiểu hỏi " Không đứng lên, quỳ dưới làm gì ?"
"Nô tỳ đáng chết để công chúa đi cùng Thương Vương " Xuân Hoa sợ hãi dập đầu, đợt này nàng khó giữ lại cái mạng.

Ngôn Khả xoa cái trán, quơ tay " Ngươi đứng lên đi, bổn cung không nói muốn phạt ngươi"
Dù sao cũng là người hiện đại, không thể giết người tuỳ tiện, huống chi Xuân Hoa chỉ là một cung nữ.

Mộ Dung Mặc Nhiên muốn, nàng ta cũng không thể trái lời.

Xuân Hoa e dè nhìn qua, Mân Thuỷ gật đầu ý chỉ nàng đứng dậy.

Nàng có chút không rõ tại sao hôm nay hoàng hậu không những không trừng phạt cung nữ phạm tội, còn không mắng nhiếc đánh đập.

" Mẫu hậu, nữ nhi siêu cấp mỹ mạo về rồi " Bên ngoài vọng vô tiếng nữ tử, tiếp đến là thân ảnh xinh đẹp đi vào.

Ngôn Khả nhìn thấy hình dáng nữ tử, lật đật đi ra ngoài, hai tay nắm lấy tay nàng.
" Sợ chết ta, ta còn tưởng Mộ Dung Mặc Nhiên knock out ngươi rồi chứ" Ngôn Khả nhăn mi, đánh giá nàng trên xuống dưới đều an toàn, mở thở phào nhẹ nhởm.

Dạ Tử Ly cười gượng, từ đằng sau xuất hiện nam tử tuấn mỹ, mắt hoa đào sóng mũi thẳng, hắn cười nhẹ nhìn nàng " Cho dù không hiểu ngươi đang nói gì.

Nhưng Ngữ Lam là muội muội của Bổn Vương, ta sẽ không làm hại nàng"
Trong lòng bọn họ thầm bĩu môi, ai tin ? Mộ Dung Mặc Nhiên trong nguyên tác bức tử Hoàng Hậu, đưa Mộ Dung Ngữ Lam đi hoà thân sau đó bỏ mạng, giờ lại giả vờ thân thiết a.

" Hoàng Huynh đi cũng mệt rồi, nên về nghỉ ngơi a" Dạ Tử Ly khôn khéo đuổi khách.

Nàng cũng không muốn ở gần nam tử nguy hiểm này, lỡ hắn không vừa ý gì lại đem bọn họ ra giết.

Mộ Dung Mặc Nhiên sao không nhận ra được nàng không muốn hắn ở lại, hoa đào mắt loé lên tia sáng, tiêu dao tự tại tiếp lời " Hảo, sắc trời đã tối.

Bổn Vương đi trước"
Hắn thong thả xoay người rời đi, Dạ Tử Ly thấy vậy liền buông lỏng phòng bị, đi đến ghế xuề xoà ngồi xuống " Mệt chết ta"
Ngôn Khả ra lệnh cho cung nữ đi ra ngoài hết, bên trong chỉ còn hai người bọn họ, hắn đi đến bên người nàng, tò mò hỏi " Tử Ly tỷ tỷ, rốt cuộc khi nãy đi cùng Thương Vương đó, có chuyện gì ?"
" Tiểu Khả, hôm nay ta gặp nữ chính Lạc Tâm Nghiên, ý ta là sát thủ Lạc Tâm Nghiên" Nàng uống tí trà, nghiêm túc nói.
Ngôn Khả hoảng hốt ôm miệng, Lạc Tâm Nghiên này không phải Lạc Tâm Nghiên trước " Nàng xuyên qua rồi sao ? Không phải lúc đó tỷ không có đẩy nàng xuống hồ sao ?"
" Ta không biết sao Lạc Tâm Nghiên xuyên qua, nhưng có lẽ mọi chuyện sẽ tiếp diễn như cũ" Nàng lo âu nói, nếu như vậy số phận của nàng và Ngôn Khả phải nói hai từ bi thảm.

Hắn nhăn mi, Dạ Tử Ly nhìn trong hình hài mỹ nữ Ngôn Khả, không nhịn được bật cười " Tiểu Khả, không phải nói bộ dạng Ngôn Nhã Tú này đúng là mỹ đi, không hổ danh ngày trước là đệ nhất mỹ nhân Huyền Vũ"
Hắn bĩu môi, biết hắn làm quen với cơ thể mới khó lắm không, đâu như nàng nữ nhân qua nữ nhân thì dễ rồi, hắn là nam nhân qua nữ nhân a.


" Trong truyện không phải nói Mộ Dung Cảnh yêu mỗi mẫu thân của Lạc Tâm Nghiên sao ? Đệ nhất mỹ nhân cũng chỉ trong cái lồng này"
"Cũng đúng, Ngôn Khả chúng ta tìm cách thoát khỏi đây, đi tìm mỹ nam.

Thế nào?" Nàng cừơi ranh mãnh, bọn họ chỉ là vật hi sinh, mất đi 2 người cốt truyện cũng không có gì thay đổi.

Ngôn Khả đưa ngón like " Theo tỷ"
Cho dù là kiếp trước Ngôn Khả, hay kiếp này Ngôn Nhã Tú, thì hắn vẫn sẽ là người quản lý gương mẫu cho nàng.

Dực Vương Phủ
Trăng sáng rọi xuống một mản sân, tĩnh lặng không gian, nam tử đứng dưới màn đêm, lãnh đạm lạnh nhạt tựa như bức tượng Hi Lạp cổ, một hắc y nhân quỳ trước chân hắn cung kính " Vương gia, việc thích khách là do Quốc Cữu Ngôn Dự Cơ dàn xếp"
Mắt phượng lộ nguy hiểm, Ngôn Dự Cơ, Ngôn Nhã Tú, bọn họ càng ngày càng hành động lộ liễu, khi hắn còn là tiểu hài tử sao ? "
Ám vệ bên dưới tiếp tục hỏi " Vương Gia, Ngôn Dự Cơ hành thích thất bại, còn để lộ liễu như vậy, nếu nhân cơ hội này diệt trừ chắc chắn sẽ thành công"
Mộ Dung Ngạo Thần nhếch môi cười lạnh " Hoàng Hậu dưới gối không có hoàng tử, không thể phò trợ ai lên ngai vàng.

Nên đã muốn tạo phản"
Trong đầu đột nhiên xuất hiện hình ảnh nữ tử ranh mãnh, Hoàng Muội nếu như Ngôn Dự Cơ kết tội, nàng cũng không tránh được liên luỵ.

Mộ Dung Ngữ Lam xác định là con cờ của Vương quyền.


Sáng hôm sau,
Dạ Tử Ly ngồi thần trên chiếc giường, lấy tay vỗ cái lưng tê cứng, đau quá, chiếc giường sao có thể cứng như vậy.

Mền êm nệm ấm, ngôi nhà triệu đô của nàng a.

Nàng muốn quay về, các fan yêu dấu chắc chắn rất đau khổ nhớ thương nàng.

Xuân Hoa nghe tiếng động, đi vào cười tươi " Công chúa ngươi dậy rồi, nô tỳ giúp người thay y phục"
Nàng gật đầu tuỳ ý, lúc đầu nàng còn muốn tự mình mặc y phục, sau đó nàng phát hiện ra y phục cổ đại khó mặc như vậy, lúc trước khi đóng phim cổ trang, nàng phải thức dậy từ sớm để chuẩn bị trang điểm, trang phục rất cực khổ a.
Xuân Hoa thay y phục xong xuôi, Dạ Tử Ly nhìn sắc trời bên ngoài, vui vẻ nói " Nay chúng ta đi dạo Ngự Hoa Viên đi"
" Vâng" Xuân Hoa cung kính trả lời.

Đợi nàng dùng bữa xong , Chủ tớ hai người dắt nhau đi dạo.
Phải nói Ngự Hoa Viên rất đẹp a, toàn những loài bông quý hiếm.

Lúc này mà có nhiếp ảnh gia đi theo, chắc chắn nàng sẽ có những tấm ảnh để đời.

"Công chúa, Thừa Tướng đang ở Ngự Hoa Viên cùng Hoàng Thượng" Xuân Hoa đi sau đột nhiên nhớ ra gì đó lên tiếng.
"Ừ ?" Nói ta làm gì ? Ta không có thích hắn a.

Thích hắn là Mộ Dung Ngữ Lam, còn nàng là Dạ Tử Ly, một đại minh tinh, mỹ nam không thích nàng thì thôi, nàng phải đi theo đuổi mỹ nam sao ?
Xuân Hoa bất ngờ, không phải công chúa lúc thức dậy đều hỏi Thừa Tường có trong cung hay sao sao.


Bây giờ lại lãnh đạm như vậy " Công chúa, Hoàng Thựơng nay triệu kiến Lạc tiểu thư Lạc Tâm Nghiên"
" Sao ?" Tuy nói Mộ Dung Cảnh không muốn Mộ Dung Ngạo Thần lấy một ngốc nữ, nhưng đối với Lạc Tâm Nghiên cũng sủng ái có thêm, vì nàng là nữ nhi thân sinh của tâm sinh nữ tử.

" Nô tỳ nghe nói, vì Hoàng thượng nghe tin Lạc tiểu thư hết ngốc, nên đã vội vã triệu kiến nàng vào cung" Xuân Hoa nghiêm túc trình bày.
Dạ Tử Ly đảo mắt, tình tiết này không phải lần đầu tiên Lạc Tâm Nghiên gặp Vân Phi Vũ, sau đó trùng hợp đụng độ Mộ Dung Ngữ Lam là nàng, sau một màn cãi vã, Mộ Dung Ngữ Lam bị Lạc Tâm Nghiên một cứơc đá văng xuống hồ, đương nhiên Vân Phi Vũ nhắm mắt làm ngơ không thấy nàng, lâm li bi đát a.

Không những vậy Hoàng Thượng Mộ Dung Cảnh không những trách phạt nàng, còn khoang dung hơn trước, trực tiếp ban lệnh tổ chức hôn lễ cho Lạc Tâm Nghiên cùng Mộ Dung Ngạo Thần cực kỳ long trọng.

" Xuân Hoa, sao ngươi không nói ta trước" Nàng ôm đầu trách mốc.

"Nô tỳ đáng chết, nhưng mà nay công chúa rất mỹ a, cho dù gặp Vân Thừa Tướng cũng sẽ khen công chúa" Xuân Hoa vội cúi thấp đầu.
Dạ Tử Ly bất lực ngẩng đầu lên trời " Ta không phải sợ bản thân xấu, là ta không muốn gặp hắn"
Nam nhân của nữ chính, gặp làm gì ? Xui xẻo.

Chưa để Xuân Hoa hoàn hồn, nàng đã kéo tay nàng chuẩn bị rời đi " Đi, chúng ta hồi cung"
Chưa kịp đi bao xa, giọng bán nam bán nữ Đức công công đã vang lên sau lưng " Lục công chúa, Hoàng Thượng triệu kiến người"
Dạ Tử Ly đờ người, bọn họ đều là người có võ công cao cường, nàng đứng xa như vậy cũng nghe được giọng, bái phục a.

Nàng đứng thẳng người, cười nhẹ điềm đạm " Vậy sao ? Ngươi dẫn đường"
Dù sao nàng cũng không gây sự với Lạc Tâm Nghiên, chắc chắn không vấn đề gì xảy ra.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~
So với Ám Vệ Khuynh Quốc, truyện này sẽ ngược nhiều hơn @@

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương